Tam Thốn nhân Gian

Chương 236

Chương 236Chương 236
TRUYỀN THUYẾT
__ ?.
I f phương Đông cổ đại có những II truýên thuyết như Hằng Nga bay lên Mặt Trăng, thỏ ngọc giã thuốc, Ngô Cương chặt quế. Trong các truyền thuyết này, chúng ta có thể biết được ràng cung tráng trong những thần thoại này có một gốc quế thần bí, có thỏ ngọc, có Hằng Nga...”
Thanh âm của Tông chủ như chứa một loại sức mạnh kỳ lạ, có thể khiến cho tinh thần của mọi người trở nên bình tĩnh, đắm mình trong từng lời kể của hắn.
“Trong truyền thuyết của Ấn Độ cổ thì vầng trăng là một vị thần có bốn cánh tay, cầm quyền trượng, tiên lộ trường sinh bất lão, hoa sen, tay cuối cùng thì cầm một ấn ký phòng hộ.”
“Thú vị nhất chính là trong truyền thuyết của Hy Lạp cổ. Trong này thì Mặt Tráng lại là một nữ thần tên Artemis. Cô là em gái của thần Mặt Trời Apollo, đồng thời cô còn là nữ thần bảo hộ của các thiếu nữ, cả đời không hề kết hôn. Ẩn sau đó là một câu chuyện rất buồn, nếu như các ngươi cảm thấy hứng thú thì khi trở lại đạo viện có thể tìm sách về cô ấy mà xem.”
“Còn vô số lời đồn và thần thoại của các quốc gia cùng nền văn minh cổ đại liên quan đến Mặt Trăng. Sau khi con người đặt chân lên Mặt Tráng, đến khi thuộc địa Mặt Trăng chính thức xuất hiện thì chúng ta đã tìm được đáp án của vài việc. Ví như, chúng ta biết rõ Mặt Trăng không phải nam tiên, cũng không là nữ thần, biết được trên đó không hề có thỏ ngọc hay Hằng Nga...”
“Có một số chuyện có thể là trùng hợp nhưng có thể lại là vận mệnh luân hồi khiến chúng ta không sao tìm được đáp án. Ví như... cái xác khổng lồ đang ngủ vùi trên Mặt Trăng, hoặc như trong một Tân lên Mặt Tráng vào 500 năm trước có người tìm được một nhánh cây héo khô nằm vùi trong bùn lầy.”
Thanh âm của Tông chủ vang vọng bên tai khiến cho mấy người Vương Bảo Nhạc bắt đầu suy ngẫm. Bọn họ có biết được chút ít về truyền thuyết trên Mặt Tráng, lúc này nghe thấy thế thì không khỏi bắt đầu liên tưởng.
“Nhưng tất cả đều là quá khứ. Sau khi cổ kiếm đồng xanh kia đến đây tạo thành vô số mảnh vỡ rơi xuống khắp nơi, một phần trong số đó rơi xuống Mặt Trăng khiến cho nó hôm nay đã khác hẳn với những gì các ngươi được biết qua các tin tức đại chúng!”
“Mặt Trăng bây giờ chẳng những có thực vật mà còn có cả sinh vật!”
Phi thuýên vũ trụ bay giữa không gian nhìn như khá chậm nhưng thực ra lại lao đi với tốc độ cực nhanh, dần rời xa Trái Đất, tiến tới gần Mặt Trăng hơn nhưng những người có mặt trên phi thuyền đều không hề phát hiện ra, bởi vì toàn bộ tâm trí của họ đều đắm chìm trong những lời Tông chủ đã nói, quên mất thời gian.
Chỉ có Tông chủ là lần lượt đưa ra những chủ đề có tính chất dẫn dắt khiến cho bọn họ vùi đầu suy ngẫm, đồng thời cũng hiểu rõ hơn phần nào về bí cảnh Mặt Trăng mà mình sắp đến.
“Có lẽ khi xưa trên Mặt Trăng từng có sinh vật tồn tại nhưng không rõ vì sao lại biến mất. Mãi cho đến khi những mảnh vỡ kia rơi xuống khiến nó ngập tràn linh khí, hồi sinh mọi thứ, làm cho những sinh vật vốn đã biến mất được xuất hiện lại trên đời này!”
Tông chủ lại thong thả cất lời, giới thiệu về những mối nguy hiểm trên bí cảnh Mặt Trăng.
“Dựa vào những ghi chép hiện tại thì đã phát hiện ra sáu loại sinh vật có tính uy hiếp!”
“Loại thứ nhất có bộ dạng khác nhau và vô số loại biến hóa quỷ dị, nhưng tổng thể thì mức độ uy hiếp chỉ ở mức độ cổ Võ cảnh mà thôi, gọi chung là Nguyệt Thú!”
“Loại thứ hai thì là Nguyệt Dạ Biên Bức. Loại này khá giống dơi nhưng kích thích lại khác hẳn, cho nên mức độ uy hiếp của chúng cũng cao hơn một chút, tương đương với Chân Tức tầng một tầng hai.”
“Loại thứ ba được gọi là Nguyệt cổ. Chúng nó giống như tử vong chi trùng sống ở sa mạc trong truyền thuyết nhưng kích thước lớn nhất được ghi nhận đến nay là chừng ngàn trượng, nhỏ nhất cũng hơn mười trượng. Mặc dù có thể so với Chân Tức tầng ba tăng bốn nhưng sức mạnh rất lớn, lại sống quần cư, cho nên Trúc Cơ gặp phải cũng chỉ có nước tránh đi.”
“Còn loại thứ tư thì các ngươi phải để ý nhiêu hơn. Đây là một loài sinh vật có bộ dạng khác nhau nhưng lại có đặc điểm giống nhau là toàn thân mọc đầy mắt. Mắt của chúng có thể phát ra thuật pháp khiến cho máu thịt của kẻ khác hóa thành đá. Mắt càng nhiều thì uy lực càng lớn, mức độ uy hiếp có thể sánh với Chân Tức tầng năm đại viên mãn, nhất là thú vương của loài này có thể sánh với Trúc Cơ!”
“Loại thứ nám tên là Nguyệt Linh, loại thứ sáu tên Nguyệt Tiên... Mong rằng các ngươi đừng gặp phải chúng nó. Nếu thật sự gặp phải thì hãy bóp nát thẻ ngọc bảo mệnh ngay lập tức. Tin ta đi, các ngươi bóp muộn một giây thôi thì có thể sẽ phải bỏ mạng đẩy!”
“Bởi vì Nguyệt Linh yếu nhất cũng sánh ngang với Trúc Cơ, loại cường đại nhất còn ngang ngửa với Trúc Cơ đại viên mãn, còn Nguyệt Tiên... dưới Kết Đan mà gặp phải nó chỉ có nước chết mà thôi!”
“Còn cái xác khổng lồ kia thì chúng ta đều gọi nó là Dạ Tiên vương. Chắc là các ngươi sẽ không gặp phải đâu, tu vi của nó thì không ai biết rõ. Nám đó, Thái thượng Trưởng lão tay căm thàn binh, liên thủ với vô số Kết Đan của Liên bang để đấu với nó một trận nhưng vẫn đại bại! May mắn sống sót trong đường tơ kẽ tóc!”
Nói đến đây, Tông chủ thoáng dừng lại cho mọi người kịp tiếp thu và tiêu hóa.
Lúc này, tất cả những người sắp sửa tham gia bí cảnh Mặt Trăng trên phi thuyền, bao gồm cả Vương Bảo Nhạc đều giật mình không thôi, hô hấp trở nên dồn dập hơn. Ngoại trừ chuyện cái xác khổng Lô kia được nhắc đến trong tài liệu ra thì đây là Lân đầu tiên bọn họ được nghe những chuyện khác.
Đợi hồi lâu sau thanh âm của Tông chủ mới tiếp tục vang lên.
“Sáu loại sinh mệnh thể này chỉ là một phần trong số các nguy hiểm trên Mặt Trăng. Thực tể, điêu khiến việc khai phá Mặt Trăng trở nên khó khăn chính là khí hậu của nó!”
“Sau khi các ngươi tiến vào bí cảnh thì nhớ phải nhanh chóng trốn đi trước những loại khí hậu kỳ lạ mà mình gặp phải, ví như ảo ảnh. Trên Mặt Trăng có một số thứ sẽ trở thành thật, dù thời gian tồn tại khá ngắn nhưng lực sát thương cũng rất đáng SỢ!”
“Chưa kể những cơn bão điện từ thi thoảng mới có ở Trái Đất lại liên tục xuất hiện trên Mặt Trăng!”
“Lại như mê tung vụ nữa, một khi bị bao phủ thì nó sẽ chuyển hết thảy mọi thứ bên trong đến một vị trí bất kỳ nào đó trên Mặt Trăng như truyền tống (*) vậy. Nếu như xúi quẩy thì có khi lại bị truyền tống vào phần sau của Mặt Trăng đấy.”
(*) Truyền tống: phát đi, truyền đi
“Rồi cả mưa độc, gió cắt nữa...”
Tông chủ giới thiệu từng thứ một, Vương Bảo Nhạc và những người khác đều nín thở lắng nghe, cũng hiểu rõ hơn về những nguy hiểm trong bí cảnh Mặt Trăng.
Trong lúc Tông chủ giới thiệu về bí cảnh Mặt Tráng thì thời gian cũng dần trôi qua. Không biết bao lâu sau, khi Tông chủ kết thúc buổi nói chuyện này thì bọn họ cũng đã dần đến gần Mặt Trăng!
Vãng trăng nho nhỏ trong trí nhớ nay lại trở nên khổng lồ trước mắt họ. Trong quá trình đáp xuống còn có thể thấy rõ những khu vực được quy hoạch ở trên đó.
Những khu thuộc địa kia không nối liên với nhau mà chia ra thành từng điểm nhỏ, số lượng có gần cả ngàn nơi. Chúng thuộc về các thế lực khác nhau trong Liên bang. Nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy rõ những nơi đó như vạch ra một ranh giới ảo, ngán cách Mặt Trăng thành nhiêu phàn.
Nơi đóng quân thường niên chỉ chừng một nửa Mặt Tráng mà thôi, trong đó có hơn một trám căn cứ thuộc về bốn đạo viện. Cửa vào bí cảnh Mặt Trăng lần này lại được định ở sát mép một căn cứ của bốn đạo viện.
Cửa vào bí cảnh Mặt Trăng có khá nhiều, mỗi thế lực đều có cửa vào riêng của mình, đi vào từ những phương hướng khác nhau. Những lối vào này đều được thế lực các nơi quản lý nghiêm ngặt, đảm bảo mỗi người đi vào bí cảnh Mặt Tráng đều phù hợp với yêu cầu của điêu ước đã quy định.
Đồng thời, bởi vì trận pháp ngán cách bên ngoài bí cảnh Mặt Trăng thường xuyên mở ra cho nên cũng có ghi chép và thẩm tra nghiêm khắc đối với những người có tu vi Trúc Cơ đổ lên. Liên bang cũng đã kiểm tra và xử lý xong xuôi để đảm bảo cho thời gian các học sinh Chân Tức thí luyện sẽ không xảy ra bất kỳ sự quấy rối nào.
Lúc này, phi thuyền đáp xuống, Mặt Trăng ngày càng rõ ràng hơn trước mặt họ. Bề mặt gồ ghề, vô số bồn địa khổng lồ, ngay cả mặt đất từ hình cung dần biến thành bằng phẳng, cuối cùng lại thành mặt đất rộng mênh mông!
Ngay cả nơi phi thuyền sắp sửa đáp xuống cũng trở nên rõ ràng hơn trước mắt họ, có thể thấy vài chiếc phi thuyền vũ trụ của ba đạo viện khác.
Mãi cho đến khi ầm một tiếng, phi thuyền vũ trụ của Đạo viện Phiêu Miễu đáp xuống phi trường ở cửa căn cứ, mặt đất rung chuyển, cát bụi bay mù mịt.
Khi tầng bụi mù kia tiêu tán thì Vương Bảo Nhạc cùng mọi người bước xuống khí cầu với vẻ chờ mong xen lẫn kích động. Hắn nhìn quả tinh càu khác hẳn với Trái Đất, bầu trời bao la đen thẫm, nhưng mặt đất lại sáng ngời.
Mặc dù không có tầng khí quyển nhưng từ khi Mặt Trăng bị khai phá đến nay thì vấn đề hô hấp đã được giải quyết từ lâu. Dù ở bên ngoài cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì nhiêu, nhất là những tu sĩ như họ, dù trong không khí có một vài vật chất có hại thì cũng không sao cả.
Duy chỉ có một điêu khiến Vương Bảo Nhạc và những người khác không quen lắm là nơi này lúc nào cũng có uy áp cực mạnh tồn tại tựa như gánh một ngọn núi nhỏ trên lưng, khiến hô hấp của họ trở nên nặng nề hơn, đồng thời cũng có cảm giác như bị đang bị trói buộc.
Điêu này cần có thời gian để làm quen, đồng thời cũng là lý do mà người bình thường không thể nào sống lâu ở đây được.
Lúc mấy người Vương Bảo Nhạc đi vào bên trong căn cứ thì cũng thấy gần ngàn tu sĩ đến từ ba đạo viện khác cùng với những cường giả Kết Đan của bọn họ có mặt ở nơi này!
Mỗi đạo viện đều có bảy tám vị cường giả Kết Đan. Khi Đạo viện Phiêu Miễu đến thì số lượng cường giả Kết Đan ở nơi này đã có hơn ba mươi vị. Bọn họ tập trung lại lập tức khiến cho nơi này dâng trào khí thế kinh thiên động địa, đồng thời cũng thể hiện sự cường hãn của bốn đạo viện và sự coi trọng của họ đối với lần thí luyện này!
"filepos0005756170">

Bạn cần đăng nhập để bình luận