Tam Thốn nhân Gian

Chương 374

Chương 374Chương 374
KHÔNG THẤY THỎ KHÔNG THẢ
ƯNG.
Sau khi theo Vương Bảo Nhạc rời đi, suốt đoạn đường, Lâm Thiên Hạo cứ muốn nói lại thôi. Khi hai người đi tới ván phòng tạm của Khu trưởng thì Lâm Thiên Hạo rốt cuộc không nhịn được nữa, ôm quýên hỏi Vương Bảo Nhạc.
“Khu trưởng, Lý Di này có mưu đồ bất chính, sau khi tới đây còn dẫn theo cả vạn người hầu, ỷ vào thế lực của mình lớn nên cứ huênh hoang, hống hách, trực tiếp nhúng tay vào toàn bộ công việc...”
“Nay Khu trưởng lại cho cô ta nắm giữ việc xây dựng tân khu, thuộc hạ sợ... sẽ có vấn đề.”
Tuy Lâm Thiên Hạo không biết Vương Bảo Nhạc nghĩ gì nhưng hắn cảm thấy Vương Bảo Nhạc không phải kẻ sẽ chịu thiệt thòi. Những kẻ dám đối nghịch với Vương Bảo Nhạc trước giờ đều không có kết quả tốt, nhưng hắn vẫn không yên tâm về Lý Di nên mới mở miệng nhác nhở.
Thấy Lâm Thiên Hạo tận sức như thế, Vương Bảo Nhạc vui mừng vỗ vai hắn một cái, sau khi ngồi xuống thì lấy một túi đồ ăn vặt ra, vừa ăn vừa cười nói.
“Thiên Hạo à, chuyện này ta tự có tính toán. Tiếp theo, ngươi cứ theo dõi Lý Di sát sao cho ta. Dù cô ta làm gì ngươi cũng không cần ngăn cản, chỉ cần báo lại cho ta trước tiên là được.”
Lâm Thiên Hạo chớp mắt một cái, hắn cũng không phải kẻ ngu, nay nghe Vương Bảo Nhạc nói vậy thì liên tưởng đến những chuyện khi xưa, thần sắc lập tức thay đổi. Hắn hiểu rõ đây là Vương Bảo Nhạc đang đào hố chờ Lý Di nhảy vào nên thở phào một hơi, vội vàng đồng ý. Sau khi trao đổi thêm một chút về việc xây dựng tân khu với Vương Bảo Nhạc, hẳn báo cáo lại vài câu rồi mới rời đi.
Dõi mắt nhìn bóng dáng Lâm Thiên Hạo biến mất, Vương Bảo Nhạc hài lòng vỗ bụng, cười hềnh hệch.
“Lý Di, bây giờ hố ta đã đào xong, để xem tiếp theo cô sẽ nhảy vào thế nào.”
Trong lúc Vương Bảo Nhạc lấy làm đắc ý thì Lý Di cũng dẫn theo người hầu do bốn đạo viện sắp xếp đi tới nơi làm việc của mình, sau khi suy nghĩ một phen, dù cô ta vẫn thấy mọi chuyện không đơn giản như thế nhưng trong đầu vẫn hừng hực khí thế.
Cô ta hiểu rõ đây là cơ hội của mình!
Thực ra, cô ta cực kỳ không phục việc Vương Bảo Nhạc trở thành Khu trưởng. Theo cô ta thấy, dù Khổng Đạo có trở thành Khu trưởng cũng dễ chấp nhận hơn, đàng này lại để một con lợn trở thành người phụ trách của tân khu, điêu này khiến cô ta cảm thấy không cam lòng, cũng chán ghét hơn nữa.
Lần này đến đây, trở thành Phó Khu trưởng đã không phải điêu cô ta muốn nữa. Mục tiêu của cô ta chính là đá Vương Bảo Nhạc đi để giành lấy quyền lực. Mặc dù điêu này không được Đạo viện Bạch Lộc ủng hộ nhưng Lý Di cảm thấy chỉ cần mình làm được thì đạo viện nhất định sẽ ủng hộ.
“Người của đạo viện rõ ràng rất ghét Vương Bảo Nhạc nhưng ai cũng cổ hủ. ổn định gì mà ổn định, chờ mãi thì biết đến bao giờ... Chỉ khi nào nắm quyền trong tay thì mới là ổn định nhất, thời cơ cũng là do bản thân tạo ra!”
Lý Di hừ một tiếng, rất bất mãn với việc đạo viện không ủng hộ mình.
Dựa vào mục tiêu và suy nghĩ này nên khi vừa đến đây, thấy Vương Bảo Nhạc bế quan thì cô ta lập tức chủ động giành quýên, chuyện gì cũng muốn nhúng tay vào, mục đích chính là muốn tiếm quyền của Vương Bảo Nhạc.
Theo như kế hoạch vốn có của cô ta thì cần tiến hành từ từ, ít nhất cũng phải mất chừng một năm mới có thể thuận lợi hoàn thành mục tiêu. Nhưng nay, Vương Bảo Nhạc lại giao hết quýên lợi ra, điêu này khiến Lý Di vô cùng kích động, hai mắt lóe sáng.
Cô ta hiểu rõ, Vương Bảo Nhạc đã trở thành Khu trưởng trong sự quan sát của toàn bộ Liên bang, chẳng khác nào sở hữu trụ cột vô cùng sâu, muốn lay chuyển địa vị của hắn không hề đơn giản chút nào, trừ khi...
“Phải chứng minh Bất Diệt Thành không hề hoàn mỹ như trong tưởng tượng, không bàng Hoàn Thiên Pháp Thành của mình!”
Lý Di thấp giọng thì thào.
Cô ta biết rõ, muốn làm được điêu này thì không thể làm lộ liễu được nên chỉ có thể bàng mặt không bằng lòng, nhìn như xây dựng Bất Diệt Thành nhưng thực ra lại là bí mật hoàn thành.
Đồng thời, trong lòng cô ta cũng rất bất mãn với Bất Diệt Thành này. Theo cô ta thấy, mình mới là đại diện của bốn đạo viện, dù lúc khảo hạch thì Hoàn Thiên Pháp Thành đã thất bại nhưng rõ ràng vẫn có thể kiên trì tới cuối cùng. Tuy Vương Bảo Nhạc giành được thắng lợi nhưng thành trì của hắn đã bị hủy mất rồi.
Đây chính là điểm khiến Lý Di tin tưởng.
“Một khi mình chứng minh được điểm này thì đạo viện sẽ tự động ra sức, liên thủ với các thế lực khác, đá Vương Bảo Nhạc ra khỏi nơi này. Khi đó, ta sẽ thuận lý thành chương, trở thành Khu trưởng tân khu!”
Nghĩ tới đây, trong lòng Lý Di lại càng hưng phấn hơn, lập tức gạt hết tất cả do dự qua một bên, âm thầm sắp xếp mọi việc, bề ngoài thì như đang xây dựng Bất Diệt Thành nhưng thực tế lại là xây dựng Hoàn Thiên Pháp Thành của mình!
Dù vậy, cô ta cũng không dám làm quá trắng trợn nên tập trung trọng điểm vào một góc của thành trì khiến cho nơi đó hoàn toàn biến thành cái khung của Hoàn Thiên Pháp Thành. Có điều, cô ta không biết rằng, nhiệm vụ của Vương Bảo Nhạc thoạt nhìn giống như xây dựng thành trì nhưng thực tế lại là Dưỡng Khí Hồn Linh Trận!
Việc dựng lên trận pháp mới tạo ra tân khu này liên quan đến cơ mật cực lớn, dưới tòng tam tước thì không ai có tư cách được biết, Vương Bảo Nhạc cũng là vì thân phận đặc biệt nên mới được Vực chủ Sao Hỏa cho hay mà thôi.
Mặc dù Lý Di cũng biết đôi chút nhưng không toàn diện như Vương Bảo Nhạc, đương nhiên không thể có được bản vẽ trận pháp tân khu Sao Hỏa như hán rồi!
Thực ra, Bất Diệt Thành của Vương Bảo Nhạc đã được điêu chỉnh từ đây khiến nó dung hợp với trận pháp này cực kỳ hoàn mỹ!
Việc này đã chủ định nên Hoàn Thiên Pháp Thành của Lý Di dù có uy lực lớn cỡ nào đi nữa cũng khó có thể hòa làm một với trận pháp... cho nên, nhất định sẽ xuất hiện kẽ hở.
Nhưng rõ ràng, lúc này, Lý Di vẫn không hề phát hiện ra, lại còn chờ mong đến ngày chứng minh được Hoàn Thiên Pháp Thành của mình mạnh hơn Bất Diệt Thành của Vương Bảo Nhạc.
Cứ thế, thời gian dần trôi qua, việc xây dựng tân khu cũng đi vào quỹ đạo, có thể nói thay đổi từng ngày cũng không ngoa. Gần như mỗi ngày bộ dạng của tân khu lại thay đổi, đủ loại kiến trúc được xây dựng nên với tốc độ nhanh như chớp mỗi ngày, tạo thành từng khu vực lớn riêng.
Lúc này, rốt cuộc Kim Đa Minh cũng tới, là Phó Khu trưởng cuối cùng. Tuy hắn đến muộn nhất nhưng lại mang đến lượng vật tư vô cùng kinh người, số nhân thủ mà hẳn đưa đến cũng rất nhiều khiến tốc độ xây dựng của tân khu lại táng lên rất nhanh.
Sau khi Vương Bảo Nhạc gặp mặt Kim Đa Minh, lại ủy quyền Lân nữa để hắn phụ trách vấn đề hành chính bên trong tân khu như một ông quản gia, cũng nói cho Kim Đa Minh biết, đây là cơ hội để hắn chứng minh thực lực của mình!
Điêu này khiến cho Kim Đa Minh phải giật mình sửng sốt, cũng cảm thấy Vương Bảo Nhạc nói rất đúng. Trùng hợp là hân chẳng có gì làm, lại hừng hực khí thế muốn thử một phen, nhưng sau khi thử vài ngày thì hắn mới biết cái gì gọi là khổ không tả nổi.
Việc xây dựng tân khu với biết bao nhiêu thứ cần phải xử lý, nếu như ai cũng vất vả như nhau thì chẳng sao, nhưng Vương Bảo Nhạc lại thành kẻ nhàn nhã nhất, suốt ngày nếu không tu luyện thì chỉ dẫn con lừa đi dạo khắp tân khu. Sau vài ngày chịu đựng, Kim Đa Minh phát hiện mình chẳng có cả thời gian để tán gái nên lập tức bùng nổ.
Cách bùng nổ của hắn không phải đi tìm Vương Bảo Nhạc mà là trực tiếp hạ lệnh cho Tập đoàn Tam Nguyệt điêu hơn một trăm nhân tài ưu tú về mặt quản lý ở Sao Hỏa đến đây làm việc giúp mình, xử lý việc hành chính bên trong của tân khu Sao Hỏa. Như vậy thì hắn lại nhẹ nợ, còn có cả thời gian tán tỉnh Lý Di...
Cách theo đuổi con gái của Kim Đa Minh trước kia chỉ có lấy tiền ra mà nện, nay hắn quyết định chơi kiểu khác, thầm nghĩ không thèm vung tiên nữa mà dựa vào bản lĩnh của mình để theo đuổi khiến Lý Di rung động.
Từ lúc ở thành Thực Dân Sao Hỏa thì hắn đã có suy nghĩ này rồi, nay đến đây thì lại ra sức quán triệt nó. Gân như ngày nào hắn cũng xoay vòng vòng quanh Lý Di khiến cô ta vô cùng bực bội, nhưng vì e ngại thân phận của Kim Đa Minh, sau đó cô ta lại có suy tính khác nên cố nhịn, thỉnh thoảng lại châm ngòi quan hệ giữa Kim Đa Minh và Vương Bảo Nhạc.
Mỗi Lân nghe Lý Di châm ngòi ly gián, Kim Đa Minh đều ra vẻ vô cùng tức giận với Vương Bảo Nhạc, mài đao xoen xoét nhưng thực ra trong lòng chằng chút lung lay nào. Hán cũng phân rõ công tư, sẽ không tham gia vào việc cạnh tranh của hai người họ.
Nhưng Kim Đa Minh vẫn gợi ý với Lý Di, chỉ cần cô ta chịu trở thành một trong những đạo lữ của hắn thì Kim Đa Minh hắn sẽ trực tiếp xắn tay áo đi nện cho Vương Bảo Nhạc một trận.
Động thái chằng thấy thỏ thì không thả ưng này của Kim Đa Minh khiển Lý Di nghiến ráng nghiến lợi. Kim Đa Minh nhìn bộ dạng tức giận này của Lý Di mà si mê không thôi, cảm thấy cô ấy như thế này cực kỳ xinh đẹp nên quyết tâm ủng hộ Vương Bảo Nhạc!
Bởi vì càng ủng hộ Vương Bảo Nhạc khiến hắn càng mạnh hơn thì cũng sẽ khiến cho Lý Di bực bội và tức giận nhiều hơn, có khi Lý Di sẽ nóng đầu mà đồng ý với mình thật ấy chứ.
Vì để kích thích Lý Di nhiêu hơn, Kim Đa Minh không thèm che giấu sự ủng hộ của mình dành cho Vương Bảo Nhạc, thậm chí còn ngả bài với Lý Di.
“Nhìn kỹ đi, trong tay anh đây nắm giữ tài nguyên, anh giúp ai thì người đó sẽ mạnh hơn. Chỉ cần cưng đồng ý trở thành một trong hơn ba trám đạo lữ của anh thì anh sẽ giúp cưng!”
“Ngươi là đồ đầu heo, mau cút đi cho ta!!”
Trả lời Kim Đa Minh là một tiếng rống giận của Lý Di.
"filepos0008462591">

Bạn cần đăng nhập để bình luận