Tam Thốn nhân Gian

Chương 696 THOÁT KHỎI NGUY HIỂM

Chương 696 THOÁT KHỎI NGUY HIỂMChương 696 THOÁT KHỎI NGUY HIỂM
Nểu là thẫn thông của Thông Thẫn cảnh sơ trung kỳ, Vương Bảo Nhạc có thể dựa vào bản lĩnh của mình và các loại táng cường để đánh một trận. Nhưng nểu như pháp thuật đển từ Thông Thần hậu kỳ thì Vương Bảo Nhạc khó mà đương đầu nổi, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ khiến bản thân bị trọng thương giống như lúc đổi mặt với Du Nhiên Đạo Nhân.
Có thể nói, với tu vi Nguyên Anh hậu kỳ hiện nay, kểt hợp với tất cả các loại táng cường, cùng lắm hắn cũng chỉ có thể bộc phát ra sức mạnh có thể sánh với Thông Thần hậu kỳ mà thôi. Hơn nữa, dù sao Đế Khải cũng có giới hạn, Tinh Thần Nguyên Anh lại có nhiêu hạn chế, Yểm Mục Quyết thì lại càng có hậu hoạn. Cho nên, ở một
mức độ nào đó, cái giá để tăng cường chiến lực không hề nhỏ.
Cũng không phải không có cách để trở nên mạnh hơn với tu vi vốn có. Một là Vương Bảo Nhạc có thể thi triển vỏ kiểm bản mệnh, hai là tận dụng đặc tính bên cạnh có một hành tinh đủ để chống lại chiến lực tăng lên vô hạn của hắn từ Tinh Thần Nguyên Anh.
Chỉ có điêu, hiện tại, hắn không thể thực hiện được cách đầu tiên, cách thứ hai thì không thể tìm thấy.
Do đó, một kích Linh Tiên vượt qua Thông Thần hậu kỳ, thậm chí vượt qua Thông Thần đại viên mãn đến từ chiến hạm Tử Đạo của tộc Vị Ương này ẩn chứa uy hiếp rất lớn, khiến cho tâm thần của Vương Bảo Nhạc lúc này chấn động đến cực hạn.
Dường như từng thớ máu thịt trên người đều đang gào thét, vội vã yêu cầu Vương Bảo Nhạc tránh đi ngay lập tức. cảm giác bất an được tạo ra bởi tất cả những cảm
giác này giống như thủy triều, liên tục dâng lên trong lòng Vương Bảo Nhạc.
“Một khi lùi bước, đánh mất khí thế thì chắc chắn sẽ chết!”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên vẻ điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm vào bàn tay khổng lồ màu đen bao phủ tinh không đang lao vun vút tới, nhanh chóng truýên âm cho Phùng Thu Nhiên đang định đến tương trợ. Khi Phùng Thu Nhiên dừng lại, bàn tay khổng lồ đen sì mang theo khí tức vô tận đột nhiên chộp tới phía hắn.
Tay còn chưa tới thì khí tức đã tới trước giống như có thể ăn mòn và thiêu đốt tất cả mọi thứ, khiến cho chiếc áo choàng của Vương Bảo Nhạc trở nên khô cứng, cơ thể của Đế Khải có dấu hiệu bị án mòn.
Chịu đựng khí tức phả vào mặt, mắt của Vương Bảo Nhạc đỏ ngầu, hai tay bấm niệm pháp quyết, đột nhiên vung về phía bàn tay khổng lồ đang tiến đến.
‘Yểm Mục Phá Diệt!
Một tiếng hét kiên quyết, điên cuồng và tàn nhẫn phát ra từ trong miệng Vương Bảo Nhạc. Khi hắn phát ra tiếng hét này, hàng vạn con mắt đen đang nhắm nghiên bao gồm cả Minh Yểm Chi Mục ở phía sau lưng hắn đột nhiên mở ra.
Khi hàng ngàn con mắt màu đen mở ra, con mát như thực chất làm chấn động tinh không khiến cho bàn tay khổng lồ màu đen đang tiến đến kia bất giác dừng lại.
Đáng tiếc là chênh lệch tu vi cực lớn đã khiến cho cấp độ xuất hiện cao thấp rõ ràng. Dưới sự ngưng kết của hàng ngàn con mắt, nhưng chỉ trong phút chốc bàn tay khổng lồ màu đen này đã thoát ra và tiếp tục tới gần.
Dù vậy nhưng vẫn có tác dụng phần nào. Khi bàn tay khổng lồ thoát ra, hàng vạn con mắt màu đen phía sau lưng Vương Bảo Nhạc đều biến mất, lúc xuất hiện trở lại thì đã ở phía trước của hắn, đồng loạt tan biến, hình thành một cơn lốc màu đen ẩn chứa hủy diệt và tà ác, trực tiếp va chạm
với bàn tay khổng lồ màu đen trong tiếng nổ đùng đoàng.
Tiếng ầm ẫm áp chế các quy tắc trong tinh không, truyền đi khắp nơi. Theo sự va chạm của Yểm Mục, theo sự sụp đổ của chúng, dao động được hình thành càn quét bàn tay khổng lồ màu đen này hết lần này đến lần khác khiến cho nó giống như đi ngược dòng nước, liên tục mờ dân như bị tẩy rửa.
Khi gợn sóng hình thành do sự va chạm của chúng lan rộng, các tu sĩ đạo cung ở xung quanh không kịp tránh né. Không ít người một giây trước vẫn còn bất ngờ trước sự xuất hiện của bàn tay khổng lồ, một giây sau cơ thể đã nổ tan tành, hình thần câu diệt trong những gợn sóng đang phả vào mặt này.
Nhưng Vương Bảo Nhạc không quan tâm đến những thứ này. Lúc này hai tay hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trong khi vận chuyển sức mạnh của Đế Khải khiển cho linh lực trong Chúc Đoạt cuồn
cuộn nổi lên, hắn cũng nhận thấy, mặc dù Yểm Mục của mình có tác dụng không tầm thường, nhưng dẫu sao số lượng vẫn không đủ. Theo sự tan vỡ và tẩy rửa liên tục, cho dù bàn tay khổng lồ màu đen này đã bị mờ đi và thu nhỏ lại rất nhiều thì bản chất hạch tâm của nó vẫn tồn tại.
Cuối cùng, khi sức mạnh của Yểm Mục hoàn toàn biến mất, bàn tay khổng lồ màu đen đã thu nhỏ lại gần một nửa cũng chộp tới phía Vương Bảo Nhạc một lần nữa nữa, tốc độ rất nhanh, mang theo sát cơ vô tận của Du Nhiên Đạo Nhân, trong nháy mắt đã đến gần. Nhưng khi nó chộp về phía Vương Bảo Nhạc, vẻ điên cuồng trong mắt hắn lại càng rõ ràng hơn, tóc không gió vẫn tự động tung bay, kích phát tất cả linh uy của Đế Khải, hét lớn một tiếng giống như ma thần.
Một cỗ ý chí vô cùng bá đạo lập tức bộc phát từ trên người Vương Bảo Nhạc, theo sau còn có vô số kinh mạch và Đế Khải trên người hắn. Không những thế, hắn còn giơ cánh tay phải có thần binh cốt thủ lên,
toàn lực chém một phát về phía cánh tay khổng lồ.
Khi chém xuống, Tinh Thần Nguyên Anh trong cơ thể hắn cũng mở mắt ra, tỏa ra tia sáng kỳ lạ. Đồng thời, dường như trong cơ thể Nguyên Anh cũng có ngôi sao đang hoạt động, toàn lực bộc phát giống như động cơ vĩnh cửu, dốc hểt sức hỗ trợ cho cuộc chiến của Vương Bảo Nhạc.
Trong chớp mắt, bàn tay khổng lồ màu đen và Vương Bảo Nhạc đã hoàn toàn giao nhau. Tiếng nổ mạnh chợt truýên ra, khí thế của bàn tay khổng lồ màu đen ngừng lại, bị Vương Bảo Nhạc ngăn cản. Thể nhưng, nám ngón tay vẫn thuận thế gập lại, chộp lấy Vương Bảo Nhạc vào trong lòng bàn tay rồi bóp mạnh.
Nhưng cái bóp mạnh này không thể khép nám ngón tay lại hoàn toàn, Vương Bảo Nhạc ở trong lòng bàn tay của nó giống như một viên đá cứng, mặc cho nó có gắng sức thể nào thì tạm thời cũng không thể bóp nát hắn được.
Đồng thời, lực sát thương được tạo thành từ một trảm thần binh do Vương Bảo Nhạc tung ra cũng không ngừng làm hao mòn khí thế của bàn tay khổng lồ này khiến cho nó mờ dần đi, có vẻ như càng ngày càng suy yếu. Nhưng vẫn càn một chút thời gian để thần binh có thể xuyên thấu qua nó.
Nhìn tình hình có vẻ khá tốt, nhưng trên thực tế, sắc mặt của Vương Bảo Nhạc ở trong lòng bàn tay lúc này đang đỏ bừng. Khi bị bàn tay khổng lồ này bắt được, hắn có cảm giác như bị khí cầu bay nhanh tông vào người, lục phủ ngũ tạng cuồn cuộn, bên tai vang lên tiếng ầm 'âm khiến hán giống như bị mất thính lực.
Sức mạnh khổng lồ giống như có thể nghiên nát mọi thứ, không chỉ là ngọn lửa dập tắt sự sống đơn thuần, mà là nghiền ép như muốn chôn vùi hắn.
Đế Khải của hắn đã phát ra tiếng lách tách dưới sự đè ép của bàn tay tay khổng lồ này, dường như không thể chống đỡ được nữa. Mặc dù sức mạnh nhục thân do Chúc Đoạt
tích lũy liên tục phục hồi thì vẫn có các vết nứt nhanh chóng xuất hiện, bao phủ khắp người. Đồng thời, Tinh Thần Nguyên Anh của hắn cũng run lên như đã bùng nổ đến cực hạn.
Hiện tại, không phải xem giữa hai bên chiến lực của ai mạnh hơn, mà là trong cuộc chiến này, ai có thể kiên trì lâu hơn và ai sẽ bỏ cuộc được trước.
Trong lúc giữa hai bên quyết liệt một mẩt một còn, ở cách đó không xa, sắc mặt của Phùng Thu Nhiên tái nhợt, trên vẻ mặt lộ rõ vẻ lo lắng. Cô không lập tức ra tay tương trợ mà đang đợi thời cơ. Cô biết rõ, lúc này ra tay cũng không thể giúp Vương Bảo Nhạc chống lại bàn tay khổng lồ màu đen đó. Vậy nên, việc cô cần phải làm là sẽ bảo vệ hắn thoát khỏi nơi này nếu như Vương Bảo Nhạc có thể kiên trì đến lúc chiến thắng. Nếu Vương Bảo Nhạc thất bại thì mình sẽ ra tay cứu giúp vào thời khắc nguy hiểm.
Đây cũng là đường lui mà vừa rồi Vương Bảo Nhạc đã truyền âm cho cô.
Nhưng một giây sau, có vẻ như bàn tay khổng lồ màu đen đang không ngừng gắng sức khép năm ngón tay lại đã chiếm được ưu thế trong cuộc chiến này. Dưới sự áp chế mạnh mẽ của nó, Vương Bảo Nhạc ở bên trong nó như sắp không kiên trì được nữa, tiếng sụp đổ của Đế Khải đã loáng thoáng truyền ra. Một màn này khiến cho tinh thần của các tu sĩ đạo cung ở xung quanh trở nên hưng phấn, đồng thời cũng khiến cho Phùng Thu Nhiên cảm thấy vô cùng lo lắng không thể đứng nhìn được nữa, định bất chấp tất cả xông tới giải cứu.
Đúng lúc này... âm thanh giống như tinh không bị xé rách đột nhiên truyền tới từ trong tinh không xa xôi, biến thành vô số gợn sóng. Khi nó khuếch tán ra xung quanh, từng chiến hạm Liên bang lợi dụng trận pháp hệ Mặt Trời, giống như xuyên thẳng qua hư không, nhảy qua các vòng sóng gợn rồi lao tới.
Khi nó đến, từng đạo trận pháp hội tụ lại, chùm sáng thuật pháp được bắn ra ầm ầm bùng nổ giống như mưa rào đổ xuống chiến trường khiến cho tu sĩ đạo cung ở xung quanh biến sắc, nhanh chóng chống cự và tránh né. Lợi dụng trận pháp hệ Mặt Trời, một đạo thần niệm được khuếch đại truyền ra từ trong các chiến hạm Liên bang này, tiến hành càn quét khắp nơi.
“Thu Nhiên đừng sợ, Lý mỗ tới cứu bà đây!”
Gần như ngay khi thần niệm của Lý Hành Văn truyền ra, từ trong những chiến hạm Liên bang này lập tức tỏa ra hơn một trăm quả cầu ánh sáng. Trong mỗi quả cầu ánh sáng đều có một viên đá kỳ lạ giống như thạch anh đang phát ra uy áp kinh người. Bên cạnh đó, còn có mười quả cầu ánh sáng màu đỏ vô cùng bát mắt.
Những viên đá này chính là... đòn sát thủ của Liên bang - bom Phản Linh. Trong đó, sức mạnh của viên màu xanh lam giống như Nguyên Anh, còn viên màu đỏ mới
được nghiên cứu ra gần đây, do một số hạn chế nên không thể sản xuất trên quy mô lớn... Uy lực của bom Phản Linh đời thứ hai vượt qua Nguyên Anh, có thể sánh với Thông Thần.
Bom Phản Linh đời thứ hai này có số lượng rất ít, người không có quyền hạn tuyệt đối sẽ không được sử dụng, lần này thoáng cái đã bị Lý Hành Ván lấy đi một nửa. Sau khi nhận thấy nguy cơ của Vương Bảo Nhạc, ông đã ném ra tất cả mà không hề do dự.
Trong nháy mắt, một trăm quả cầu ánh sáng mang theo khí thế vạn quân lao thẳng đến phía bàn tay khổng Lô màu đen, khi tới gần chúng đột nhiên phát nổ, bắn phá bàn tay khổng lồ màu đen từ phía bên ngoài.
Mặc dù bàn tay khổng Lô màu đen này cường hãn, nhưng trước đó nó đã bị Yểm Mục của Vương Bảo Nhạc làm suy yếu một nửa, rồi lại bị hắn toàn lực chống lại, liên tục mờ dần đi khi bị ăn mòn, lúc này đang giằng co nên không thể tránh né, lập tức bị một trăm quả bom Phản Linh bắn phá
toàn bộ phạm vi. Nếu là bom màu xanh thì còn đỡ, chứ sức mạnh của tập hợp bom đỏ khi phát nổ lớn đến nỗi lập tức làm rung chuyển trọng tâm của bàn tay khổng lồ.
Nhất là Phùng Thu Nhiên, trong mắt cô ánh lên tia sáng kỳ lạ, lập tức ra tay, tung hết cả pháp bảo lẫn thần thông. Tất cả những rung chuyển bên ngoài này lập tức làm giảm áp lực của Vương Bảo Nhạc khiến cho cuộc chiến giữa hắn và bàn tay khổng lồ màu đen đã xuất hiện sự chênh lệch cực lớn.
“Chính là lúc này!”
Vương Bảo cả người mệt mỏi hét lớn một tiếng. Tinh Thần Nguyên Anh ủ rũ trong cơ thể hắn đột nhiên mở to mắt, phóng ra toàn bộ sức mạnh tiềm tàng cuối cùng của mình, dung nhập vào trong thần binh của Vương Bảo Nhạc khiến hắn giống như một ngôi sao băng, lấy thần binh làm mũi nhọn, lao mạnh về phía trước, thế như chẻ tre, nghiên nát tất cả mọi thứ. Bàn tay màu đen nhịn không được mà rung chuyển, sau
đó vỡ nát. Nó bị thần binh của Vương Bảo Nhạc xuyên thẳng qua, 'âm 'âm nổ tung.
Khi dao động cuồng bạo lan ra xung quanh tựa như dời non lấp biển, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc cũng thoát ra khỏi bàn tay khổng lồ màu đen đang vỡ vụn này.
"filepos0014940517">

Bạn cần đăng nhập để bình luận