Tam Thốn nhân Gian

Chương 879

Chương 879Chương 879
HAI HỮU TRƯỞNG LÃO!
Kế hoạch này nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng nó lại đánh vào mặt tâm lý là chính, và sự thật đã chứng minh rằng... Dường như đám người Vương Bảo Nhạc và Lão tổ Chưởng Thiên đã trúng kế, thậm chí Vương Bảo Nhạc còn đích thân dẫn quân đến nữa. Từ đó có thể nói, kế hoạch này của Thiên Linh Tông đã rất hoàn mỹ rồi.
Nhưng vì không muốn tiết lộ chút tin tức gì nên Hạc Vân Tử cũng coi như tàn nhẫn, ông ta sẵn sàng bỏ rơi những thành viên hoàng tộc khác, không nói bất cứ thứ gì cho thành viên hoàng tộc nghe. Cho dù là hai vị thân vương còn lại cũng không biết gì về kế hoạch này cả, do đó mới có chuyện
Vương Bảo Nhạc tự đâm đầu vào bẫy như bây giờ.
Những suy nghĩ này lập tức lóe lên trong đầu Hạc Vân Tử, tuy rằng ông ta chưa nói ra, nhưng Vương Bảo Nhạc đã phải rung động trước vẻ mong chờ và thèm thuồng trong mắt ông ta, đồng thời hắn cũng đã đoán ra một vài chân tướng.
"Việc giết ta còn quan trọng hơn việc đưa nhóm đại quân thứ hai tới sao? Điêu này không hợp lý lắm... Trừ khi..."
Ánh mắt Vương Bảo Nhạc sáng lên, trong đàu nghĩ đến rất nhiêu thứ.
"Cái bẫy này là dành cho ta sao..."
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, trong lòng cảm thấy vô cùng bất an, hắn thử mở túi trữ vật ra, nhưng lại phát hiện trong khu vực giống như bị phong ấn này, túi trữ vật của mình lại không thể sử dụng.
Điều này không khỏi khiến nội tâm Vương Bảo Nhạc u ám hơn, nhanh chóng suy nghĩ
trong đầu, cuối cùng hắn cho ra hai suy đoán.
"Thứ nhất... Chính là bọn họ đã sớm đoán được, hay có thề nói là đã chuẩn bị đầy đủ, mục đích chính là ngán cản ta quấy nhiễu quá trình truyền tống lần thứ hai của bọn họ!"
"Thứ hai chính là... Bởi vì có ta nên Tân truýên tống lần thứ hai của Thiên Linh Tông sẽ bị ảnh hưởng, do đó họ muốn xử lý ta trước, sau đó mới tiếp tục truyền tống. Trật tự trước sau của hai suy đoán này... Suy đoán đầu tiên thì cũng không có gì, nhưng nếu là suy đoán thứ hai thì..."
Sắc mặt Vương Bảo Nhạc trở nên khó coi, chẳng qua cho dù phản ứng của hắn có nhanh hơn nữa thì bây giờ vẫn thiếu một số manh mối quan trọng, do đó hắn không thể biết rõ chân tướng ra sao. Nhưng mới chỉ dựa vào vẻ mặt của Hạc Vân Tử mà đã phân tích được đến vậy, chứng minh Vương Bảo Nhạc đã thông minh hơn trước rất nhiêu.
về phần rốt cuộc suy đoán nào mới đúng đã không còn quan trọng với Vương Bảo Nhạc nữa, bây giờ vấn đề cấp bách nhất chính là phải nghĩ cách phá vỡ lớp bảo vệ và rời khỏi đây.
Khi Vương Bảo Nhạc nheo mắt, bốn phân thân kia nhanh chóng trở về dung hợp lại làm một. Lúc này, lửa hàng tinh trong cơ thể Vương Bảo Nhạc bùng lên, hắn thử lấy bàn tay Hành Tinh ra. Nhưng dường như bàn tay này cũng bị ảnh hưởng, hắn không thể lấy nó ra một cách thuận lợi được, đột nhiên vào lúc này... Một cảm giác thót tim ập đến, Vương Bảo Nhạc biến sắc, bèn quay đầu lại nhìn. Lúc này hắn mới thấy sau lưng Tả trưởng lão của Thiên Linh Tông xuất hiện một bóng người, bóng người ấy giống như đang bước ra từ trong hư không.
Lúc nhìn rõ bóng người ấy là ai, vẻ mặt Vương Bảo Nhạc không khỏi tái mét.
"Ngươi...”
"Thằng nhóc khốn kiếp, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
Ngay lúc Vương Bảo Nhạc đang tái mét cả mặt mày, thì bóng người này nhanh chóng ngưng tụ lại. Trong nháy mắt, một người đàn ông ta với bộ tóc dài xõa ngang vai, trường bào bảy sắc trên người bay phấp phới, nhìn thì trông giống độ tuổi trung niên, nhưng mùi vị năm tháng trên người lại khiến người khác cảm thấy tuổi của hắn ta đã khá cao.
Uy áp Hành Tinh trên người hắn lập tức bộc phát, xung quanh nổ vang. Tuy có thể nói nơi này đã thuộc về phạm vi của hằng tinh, nhưng tu vi mà hắn ta tỏa ra vẫn tạo thành một loại khí thế trấn áp hết thảy.
Hắn chính là... Kẻ đã gián tiếp đánh một trận với Vương Bảo Nhạc ở Tử Kim Tân Đạo Môn, đồng thời bị những pháp hạm tự bạo của Vương Bảo Nhạc dọa cho xách dép lên mà chạy... Hữu trưởng lão Thiên Linh Tông!
Việc Hữu trưởng lão xuất hiện ở đây vốn cũng không làm Vương Bảo Nhạc kinh ngạc đến vậy, nhưng... Lúc này phân thân mà Vương Bảo Nhạc để ở Chưởng Thiên Tông và Tử Kim Tân Đạo Môn lại thấy rõ trên chiến trường bên ngoài Hằng Tinh... Bên cạnh Thiên Linh chưởng tọa, người đang giao chiến với Lão tổ Tân Đạo cũng chính là Hữu trưởng lão!
Như vậy, trước mặt Vương Bảo Nhạc chính là cùng một người nhưng lại xuất hiện ở hai nơi khác nhau!
Đây mới là thứ làm Vương Bảo Nhạc cảm thấy rung động, đồng thời hắn cũng lập tức kết luận, có lẽ suy đoán thứ hai mới thật sự chính xác!
"Bọn chúng bày ra cái bẫy này, thậm chí ngay cả Tả và Hữu trưởng lão cũng xuất hiện. Đây tuyệt đối không phải muốn ngán cản ta, mà là đúng như lời của Hạc Vân Tử nói, bọn chúng muốn giết ta, như vậy lời giải thích duy nhất chính là... Nếu không
giết được ta thì truyền tống hằng tinh sẽ không thể mở ra!”
Ngay lúc Vương Bảo Nhạc dần hiểu ra mọi chuyện, hắn chợt nghĩ tới sự chờ mong của bản thân khi được điêu khiển con mắt hằng tinh, thế là sau khi nhanh chóng phân tích, hắn đã lờ mờ đoán ra câu trả lời thật sự.
Ngay lúc Vương Bảo Nhạc biết được chân tướng, hắn không hề che giấu cảm xúc trên mặt mình, nhanh chóng mở miệng.
"Không ngờ Hữu trưởng lão cũng xuất hiện nữa đấy... Xem ra các ngươi nhất định phải lấy quyền hạn của ta cho bằng được nhỉ? Nhưng điêu mà ta muốn biết hơn, đó chính là, nếu như Hữu trưởng lão đang ở đây, vậy thì người đang giao chiến với Chưởng Thiên và Tân Đạo bây giờ... Lại là ai? ! Chắc hẳn Thiên Linh Tông không phải chỉ có ba vị tu sĩ Hành Tinh, mà là tới bốn vị chứ nhỉ?”
Ngay lúc lời của Vương Bảo Nhạc vang lên, thần niệm của hắn cũng tập trung lên ba người trước mặt, quan sát vẻ mặt của họ từng chút một.
Tả trưởng lão nheo mắt lại, đồng tử của Hạc Vân Tử cũng thoáng co rút. Nhưng chỉ lát sau khóe miệng ông ta lại nhếch lên cười lạnh, dường như không quan tâm đến việc Vương Bảo Nhạc có thể nhìn ra manh mối, ông ta ôm quyền với Tả và Hữu trưởng lão.
"Nơi này xin nhờ vào hai vị đạo hữu rồi, lão phu đi chuẩn bị trước đây, chỉ cần tên này chết, ta sẽ lập tức mở cánh cửa truyền tống hàng tinh ra, đưa đại quân Tử Kim đến."
Nói xong, Hạc Vân Tử không thèm nhìn Vương Bảo Nhạc, toàn thân trở nên mơ hồ, rõ ràng đây không phải bản thể của ông ta mà chỉ là một hư ảnh.
Mà qua những cử chỉ và lời nói của Hạc Vân Tử, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc như
có một tia điện xẹt qua, trong nháy mắt những suy đoán của Vương Bảo Nhạc trở nên thông suốt.
"Trước đó ta cảm thấy dựa vào thân phận của bản thân là đã có quýên điêu khiển con mắt hằng tinh rồi, điêu này là đúng, mà lẫn trước Hạc Vân Tử đã có thể mở truyền tống ra một lần, rõ ràng lúc đó ông ta đã có quýên điêu khiển, nhưng bây giờ ông ta lại muốn giết mình trước... Điêu này có nghĩa là quýên điêu khiển của ông ta một là không còn nữa, hai là do giữa ông ta và mình đã xảy ra một số xung đột về quyền hạn!"
"Sau khi giết ta thì quýên điêu khiển của ông ta sẽ khôi phục lại sao? !"
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, lập tức thử điêu khiển con mắt hằng tinh, nhưng nó vẫn không hề đáp lại.
Về phần Hữu trưởng lão, sau khi lời của Hạc Vân Tử vang lên, hắn gật nhẹ đàu, lúc nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, vẻ mặt hắn lập tức trở nên mỉa mai.
"Trước khi ngươi chết, có lẽ ta sẽ nói cho ngươi biết người bên ngoài là ai!"
Vừa nói xong, Hữu trưởng lão giơ thẳng tay trái lên, đột nhiên ấn vào phía trước một cái, đồng thời Tả trưởng lão ở một bên cũng vận chuyển tu vi phối hợp với Hữu trưởng lão, trong nháy mắt tu vi của ông ta bùng nổ.
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang khắp trời đất, tầng bảo vệ ở xung quanh Vương Bảo Nhạc vốn dĩ là vô hình, nhưng bây giờ nó trực tiếp hiện nguyên hình ra, không ngờ đây lại là một bọt khí lấp lánh ánh sáng bảy màu khổng lồ trông giống như một cái lồng lớn!
Vương Bảo Nhạc... Thì bị bao phủ trong bọt khí này, mà khi Tả và Hữu trưởng lão ra tay, sau khi bọt khí này xuất hiện thì nó bắt đầu co rút lại, theo đó chính là một áp lực lớn đến mức không thể miêu tả bằng lời bộc phát, bắt đầu dồn ép về phía Vương Bảo Nhạc từ mọi hướng.
Không ngờ áp lực này lại mạnh đến mức vượt qua uy áp của tu sĩ Hành Tinh bình thường, nó đã đạt đến trình độ của Hành Tinh trung kỳ, rõ ràng bọt khí bảy sắc này là loại trận pháp hay pháp bảo nào đó, giá trị của nó nhất định sẽ rất kinh người, có thể nói đây chính là đòn sát thủ của Thiên Linh Tông, nếu như không phải đến thời khắc quan trọng thì có lẽ Thiên Linh Tông cũng không muốn dùng đến.
Mà bây giờ... Để giết Vương Bảo Nhạc, Tả và Hữu trưởng lão quyết định cùng nhau điêu khiển bọt khí này, bộc phát sức mạnh của nó.
Không cần phải nói... Bởi vì trong mắt họ, tuy rằng Vương Bảo Nhạc không phải tu sĩ Hành Tinh, nhưng hắn lại khó chơi đến mức khiến người khác muốn tức điên. Cho dù là hơn một nghìn chiếc pháp hạm kia, hay là bàn tay Hành Tinh của hán đều không thể coi thường, thậm chí theo những gì mà họ suy đoán, tốc độ của Vương Bảo Nhạc nhất định cũng rất kinh người,
đương nhiên sự biến hóa khôn lường của hắn cũng đã bị họ biết được.
Cho nên vì muốn đề phòng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đồng thời vì không muốn để Vương Bảo Nhạc chạy thoát, bọn họ mới dời chiến trường vào trong phạm vi của hằng tinh này. Đồng thời, cũng vì vậy mà Thiên Linh chưởng tọa mới quyết định không tiếc một cái giá lớn, dùng đến món pháp bảo được cả tông môn tạm thời hiến tế và chế tạo để đặt bẫy, hòng ngăn ngừa mọi chuyện ngoài ý muốn xảy ra!
Mà bọt khí bảy màu này quả thật rất mạnh mẽ, sau khi vận chuyển, chỉ mới nháy mắt là Vương Bảo Nhạc đã phải rung động cả người, hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh vô tận đang ép đến từ xung quanh.
"filepos0018715517">

Bạn cần đăng nhập để bình luận