Tam Thốn nhân Gian

Chương 710

Chương 710Chương 710
DU NHIÊN TỚI
Một quýên này đánh ra một dòng xoáy khổng lồ như có thể cuốn nát tất cả mọi thứ xung quanh giữa hư không. Ngay khi tia sáng đen đang phóng tới va chạm với nó thì đã bộc phát toàn bộ sức mạnh, bùng nổ bằng cách khiến bản thân biến mất.
Lực xung kích và hủy diệt của nó bao trùm lấy Dạ Tiên vương như một cơn sóng thần. Thân thể của Dạ Tiên vương chấn động mạnh, mất khống chế mà ầm ầm rút lui, nhưng không phải tông lên Mặt Tráng mà là bay sang hướng khác.
Trong tiếng nổ mạnh, khóa sắt trên người Dạ Tiên vương cũng thừa nhận sức mạnh tới từ tia sáng đen kia mà bị kéo căng khiến cho Mặt Trăng cũng rung chuyển theo, còn bị kéo một đoạn nhô ra mấy chục trượng.
Sức mạnh cỡ này đủ để khiến tất cả tu sĩ có mặt ở nơi đây hoảng sợ, dù là đạo cung hay Liên bang đều phải tái mặt run sợ khi thấy cảnh tượng này.
Trong lòng Vương Bảo Nhạc cũng nặng trĩu, hắn biết rõ nếu đổi lại là mình, dù có chống lại nổi thì cũng không thể tránh được việc trọng thương hộc máu nên lập tức xem xét Dạ Tiên vương.
Vừa xem xong thì sắc mặt của Vương Bảo Nhạc lại trở nên kỳ lạ. Mặc dù Dạ Tiên Vương bị đánh lùi lại, nhưng ngay sau đó hắn lại ngẩng phắt đầu lên, thân thể không bị ảnh hưởng gì.
Lúc này, Vương Bảo Nhạc mới yên tâm nheo mắt nhìn qua nơi khác, hư vô nơi bắn ra tia sáng đen kia lúc này lại dần dần xuất hiện một chiếc chiến hạm mà Vương Bảo Nhạc chẳng hề xa lạ gì, chiến hạm kinh người do ba vòng tròn tạo thành đang từ trạng thái mờ ảo nhanh chóng ngưng thực.
Bên trên chiến hạm khổng Lô này bất ngờ có một thân ảnh đang đứng, so với chiến
hạm khổng lồ thì rõ ràng thân ảnh đó vô cùng nhỏ bé, nhưng lạ là sự có mặt của nó chẳng khác nào phần cốt lõi của chiến hạm này.
Vương Bảo Nhạc cũng chẳng xa lạ gì với kẻ này...
Thân hình cường hãn, ba đầu sáu tay, toàn thân phát ra dao động khủng bố, lại có một cỗ khí tức như có thể áp chế mọi thứ liên tục tràn ra từ trên người ông ta, như muốn trấn áp toàn bộ sinh mạng trong phạm vi này.
Nhìn từ hình dạng thì ông ta không phải Du Nhiên Đạo Nhân, mà là chiến y tộc Vị Ương được ngâm trong linh dịch đã bị Vương Bảo Nhạc phá hủy trước kia.
Nhưng ngay khi nhìn thấy chiến thể do chiến y này biến thành thì Vương Bảo Nhạc lập tức nhận ra, kẻ này... chính là Du Nhiên Đạo Nhân.
Dung hợp với nhau rồi ư...
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, trong mắt không hề có ý lùi bước mà còn bừng lên chiến ý dữ dội hơn. Kinh mạch màu đỏ bên ngoài thân thể biến ảo, Đế Khải thành hình trong tiếng răng rắc, tay phải vươn dài, ánh sáng thần binh lóe lên giữa hư không. Minh Yểm Chi Mục sau lưng cũng phóng đại, hé ra một khe hở nhìn thẳng về phía Du Nhiên Đạo Nhân.
Gần như ngay khi Minh Yểm Chi Mục nhìn về phía Du Nhiên Đạo Nhân thì trong mắt ông ta lại lóe lên tia sáng màu xám. Nếu đứng nhìn ở khoảng cách gần thì sẽ thấy sâu trong đáy mắt của ông ta lại có một mảnh vỡ giáp nhỏ bất quy tắc trông vừa như thực mà lại giống hư ảo, đang quấn anh cùng với một tia sáng màu xám trong con ngươi.
Tia sáng này lóe lên, thân thể của Du Nhiên Đạo Nhân đột nhiên lao lên, không hề sợ hãi Minh Yểm Chi Mục của Vương Bảo Nhạc, tốc độ nhanh đến mức có thể súc địa thành thốn ở giữa hư không.
Người còn chưa tới thì sát khí đã ập vào mặt.
Trong lúc bấm niệm pháp quyết, xung quanh chiến thể của Du Nhiên Đạo Nhân lại có nhật nguyệt biến ảo ra, trong lúc liên tục lan rộng lại có ánh sao lóe lên, cuối cùng lại hợp thành một bản đồ vũ trụ thu nhỏ.
Trong bản đồ này có chín Mặt Trời và mấy trám Mặt Tráng, ngôi sao thì vô số kể. Đây cũng không phải là hệ Mặt Trời mà là vũ trụ không tồn tại nào đó. Ngay khi bản đồ vũ trụ này xuất hiện, một cỗ sức mạnh mênh mông đã ăm 'âm bộc phát, giống như có thể phá hủy tất cả, lao thẳng tới chỗ Vương Bảo Nhạc theo một tiếng hạ lệnh của Du Nhiên Đạo Nhân.
“Trấn!”
Một chữ thốt ra khỏi miệng khiến vũ trụ chấn động, xung quanh rung chuyển, ánh sáng của phiến tinh không này cũng mờ đi, chỉ có bản đồ vũ trụ do Du Nhiên Đạo
Nhân tạo thành là thứ phát sáng duy nhất. Từ xa nhìn lại, Du Nhiên Đạo Nhân lúc này giống như đang dùng cả một phiến vũ trụ để trấn áp Vương Bảo Nhạc.
Mặc dù miêu tả như thế có phần hơi khoa trương, có thể uy lực cũng không lớn tới mức ấy, nhưng khí thế và cảm giác nó mang tới cho người ta lại đúng là như vậy.
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt hóa thành sát kiếp trước nay chưa từng có, ầm 'âm nổ tung trong đầu Vương Bảo Nhạc như có mười vạn cột sấm đồng thời đánh thẳng xuống. Tim của Vương Bảo Nhạc như nghẹt lại, cảm giác mê muội mãnh liệt ập tới, giống như ngay cả linh hồn cũng bị rung chuyển khiến hắn không thể nào tránh né. Vương Bảo Nhạc cũng không kịp suy nghĩ vì sao Minh Yểm Chi Mục lại mất đi hiệu lực, chỉ có thể bất chấp tất cả để thúc giục Minh Yểm Chi Mục ở sau lưng.
Đóng báng Du Nhiên Đạo Nhân, quấy nhiễu thần thông tinh đồ kia chính là cách duy nhất để đối kháng với sát kiếp này.
“Ta có thể giết ngươi một lần thì cũng có thể giết ngươi Tân nữa!”
Trong mắt của Vương Bảo Nhạc đầy vẻ điên cuồng, Tinh Thần Nguyên Anh cũng mở to mắt ra, vận chuyển toàn bộ tu vi để thôi động con mắt màu đen ở sau lưng khiến cho nó mở ra tới cực hạn. Thậm chí, trong con mắt còn xuất hiện thứ li ti giống hệt tơ máu, sau khi lan ra toàn bộ mắt thì hóa thành một cỗ sức mạnh đóng báng thân thể, bao trùm lấy Du Nhiên Đạo Nhân.
Mảnh vỡ bất quy tắc trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân lại lóe lên 1'ân nữa, nhưng ngay khi nó lóe lên thì Vương Bảo Nhạc đã thầm đọc đạo kinh, dẫn tới sức mạnh vô thượng ở sâu trong vũ trụ giáng xuống nơi này.
Tiếng 'âm 'âm truyền khắp chiến trường, tâm thân của tất cả tu sĩ phải rung chuyển, sức mạnh đạo kinh giáng xuống, Minh Yểm Chi Mục lại toàn lực phóng thích. Cuối cùng Du Nhiên Đạo Nhân cũng biến sắc, chiến thể cùng với thần thông tinh đồ do hắn triển khai cũng bị khựng lại.
Mảnh vỡ bất quy tắc trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân cùng với tia sáng kia như bị phong ấn lại. Dường như có một tàng sức mạnh quấy nhiễu nào đó bao phủ lấy nó khiến cho tia sáng đó khó mà thoát ra trong thời gian ngán.
Ngay khi nó khựng lại, Vương Bảo Nhạc không chút chần chừ, phân thân ở lại, bản thể đang mặc Đế Khải thì lao tới. Tay phải giơ lên, ánh sáng thần binh như hóa thành một mặt trời chém thẳng về phía Du Nhiên Đạo Nhân đang bị đóng báng.
Một chém này tạo thành vô số gợn sóng cuồng bạo, hóa thành một đạo cầu vồng chém xuyên qua hư vô, xuất hiện ngay trước chiến thể của Du Nhiên Đạo Nhân, muốn tránh khỏi tinh đồ nhật nguyệt kia để chém lên người Du Nhiên Đạo Nhân.
Nhưng lúc này, mảnh vỡ bất quy tắc trong mắt của Du Nhiên Đạo Nhân lại giãy giụa dữ dội, theo Minh Yểm Chi Mục sau lưng Vương Bảo Nhạc rung chuyển khiến hắn phun ra một búng máu, ánh sáng và mảnh
vỡ trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân cuối cùng cũng thoát ra được.
Vương Bảo Nhạc giật mình, nhưng cũng quyết liều mạng tới cùng nên không hề lùi bước mà vẫn chém thật mạnh xuống.
Thân thể của Du Nhiên Đạo Nhân cũng khôi phục hành động, ông ta cũng không hề lùi lại, sát khí sắc bén bùng lên, bấm niệm pháp quyết điêu khiển tinh đồ ngán cản. Ngay sau đó đã va chạm cùng thần binh của Vương Bảo Nhạc.
“Vỡ cho ta!”
Vương Bảo Nhạc hét lớn một tiếng, thần binh chém xuống, tinh đồ trực tiếp vỡ nát!
Một tiếng nổ mạnh vang lên, từng làn sóng dư lực lan ra xung quanh như sóng biển khiến cho tu sĩ hai bên có mặt trên chiến trường đều bị ảnh hưởng, không ít người đều trọng thương hộc máu, vội vàng rút lui.
Vương Bảo Nhạc cũng liên tục phun máu, ngay khi tinh đồ vỡ nát, một lực phản chấn mạnh tới mức không tưởng đã đánh ngược lại. Dù hắn có Đế Khải thì cũng khó mà chống lại được, Đế Khải cũng kêu ráng rắc xuất hiện từng vết nứt. Thân thể của Vương Bảo Nhạc cũng mất khống chế mà rút lui. Đồng thời, cảm giác nguy cơ mãnh liệt hơn cũng bộc phát lần nữa trong tâm thần của Vương Bảo Nhạc khi một cánh tay thuộc về chiến thể của Du Nhiên Đạo Nhân vươn ra từ trong tinh đồ vỡ nát kia.
Cánh tay này như mang theo sức mạnh kỳ lạ nào đó, thậm chí mảnh vỡ bất quy tắc vốn nằm trong mắt của Du Nhiên Đạo Nhân lúc này cũng xuất hiện trong lòng bàn tay, rướn về phía thân thể của Vương Bảo Nhạc.
Một khi bị bắt lấy thì Vương Bảo Nhạc nhất định sẽ hình thần câu diệt, không có bất kỳ khả năng phản kháng nào. Nhưng Vương Bảo Nhạc tu hành cả đời, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, gần như
ngay khi bàn tay đoạt mạng đó vươn tới thì hắn đã lập tức đổi chỗ với phân thân.
Chỉ trong nháy mắt thì bản thể của Vương Bảo Nhạc đã biến mất, phân thân xuất hiện và bị bàn tay kia bắt lấy.
Phân thân vừa xuất hiện thì lập tức tự nồ, tiếng nổ mạnh cùng với sức mạnh tự nổ cũng hoàn toàn được phóng thích trong bàn tay kia.
Tiếng hét lớn vang lên, chiến thể của Du Nhiên Đạo Nhân hóa thành một đạo cầu vồng phía sau tinh đồ vỡ nát kia, nhanh chóng lao thẳng về phía Vương Bảo Nhạc bản thể ở chỗ Dạ Tiên vương.
Tốc độ cực nhanh, gàn như chỉ nháy mắt đã tiếp cận, rõ ràng là ông ta đang muốn tốc chiến tốc thắng, không để cho Vương Bảo Nhạc có cơ hội phản ứng. Nhưng Du Nhiên Đạo Nhân đã quá xem thường khả năng ứng biến của Vương Bảo Nhạc, gần như ngay khi đổi chỗ cùng phân thân, Vương Bảo Nhạc đã bóp vỡ mười hạt sen,
điêu khiển Dạ Tiên vương bước tới, giơ tay phải lên tung ra một quýên.
Từ xa nhìn lại, Vương Bảo Nhạc và Du Nhiên Đạo Nhân gần như hành động cùng một lúc, chỉ nháy mắt đã va chạm lần nữa. Trong tiểng nổ vang, Dạ Tiên Vương rút lui, chiến thể của Du Nhiên Đạo Nhân cũng rút lui hơn trăm trượng mới có thể ổn định lại thân thể. ông ta sa sầm mặt nhìn về phía Vương Bảo Nhạc đang đứng trên vai Dạ Tiên vương.
Khóe miệng của Vương Bảo Nhạc hãy còn rỉ máu, ngẩng đầu nhìn chàm chằm vào Du Nhiên Đạo Nhân. Trải qua mấy đợt giao thủ ngắn ngủi này, mặc dù Vương Bảo Nhạc đang ở thế hạ phong, nhưng vẫn có thể dựa vào đủ loại thủ đoạn để miễn cưỡng đánh một trận.
"filepos0015216097">

Bạn cần đăng nhập để bình luận