Tam Thốn nhân Gian

Chương 346

Chương 346Chương 346
XÁC ĐỊNH TÂN KHU
on lừa đen đi suốt đêm không về...
Vương Bảo Nhạc cũng chằng sốt ruột. Dù không biết nó đang trốn ở đâu nhưng hắn vẫn cảm ứng được cái con lừa chết giẫm này vẫn còn sống nên vừa tu luyện vừa chờ, thầm nghĩ tối đa ba ngày mà nó chưa về thì sẽ cho nó ngậm miệng luôn.
Có lẽ là cảm nhận được nguy cơ nên ba ngày sau, lúc đêm khuya con lừa này đã dáo dác chạy về, miệng còn ngậm một bình thuốc. Vừa bước vào cửa thì nó đã nhả ra ngay, còn đẩy bình thuốc đến trước mặt Vương Bảo Nhạc, trên mặt lộ ra vẻ ngoan ngoãn và nịnh nọt.
Nhưng cũng vô dụng... Vương Bảo Nhạc vừa mở mắt thì đã túm lấy nó đánh cho một trận tơi bời. Con lừa kêu la ỏm tỏi, cuối cùng Vương Bảo Nhạc đạp cho nó một cước, tức giận nói.
“Ba ngày không đánh thì mày đã dỡ cả nóc nhà rồi. Mày bị đần à, làm xong còn không biết phi tang hết chứng cứ!”
Vương Bảo Nhạc một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lại đá thêm một cú nữa. Lần này thì con lừa không kêu la nữa, trong mắt lộ ra vẻ suy tư sâu xa, hồi lâu sau mới nghiêm mặt lại như cảm thấy Vương Bảo Nhạc nói rất có lý nên nó quay đầu nhìn về phía quân doanh với ánh mắt hung tợn, còn hừ hừ vài tiếng.
Vương Bảo Nhạc lại mắng thêm vài câu, lúc này mới nhặt bình thuốc kia lên mở ra xem. Mặc dù không biết đan dược bên trong tên gì nhưng ngửi thử thì cũng không tệ lắm, cũng không biết nó lấy ở đâu ra, chỉ hừ một tiếng rồi cất đi, sau đó lại đằng hắng một tiếng.
“Làm lừa thì phải biết dùng đến đầu óc một chút, nếu còn lần sau nữa thì tao sẽ làm thịt mày luôn đấy!”
Nói xong, Vương Bảo Nhạc lại vung tay, cảm thấy đỡ bực bội hơn nên ngồi xuống tu luyện tiếp. Khi nãy con lừa kêu thảm thế thôi chứ thực ra theo tu vi tăng lên, nhục thân của nó cũng mạnh hơn nhiêu, kêu la như thế phần lớn là giả vờ mà thôi.
Thấy Vương Bảo Nhạc không để ý đến mình nữa, nó mới đứng thẳng dậy, chẳng còn vẻ thê thảm khi nãy nữa, như bị đánh mãi thành quen, cũng không đau mấy, nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ suy tư, sau đó lại nhìn về phía quân doanh như đang cân nhắc tính khả thi của việc phi tang diệt khẩu...
Chuyện này nói thì dễ nhưng vẫn khá khó khán. Dù con lừa này hơi ngốc nhưng vẫn rất yêu quý mạng sống. Nó ý thức được mình mà đi diệt khẩu thật thì sẽ bị đuổi giết tiếp nên hừ mũi, tiếc nuối từ bỏ suy nghĩ này, nhưng trong lòng cũng ghi nhớ chuyện phải phi tang chứng cứ hoặc diệt khẩu khi làm bất kỳ việc gì. Nghĩ tới đây, nó còn quay đầu lại liếc Vương Bảo Nhạc một cái, sâu trong mắt lộ ra vẻ sùng bái cực kỳ nhân tính hóa.
Nó cảm thấy vị chủ nhân này của mình cực kỳ lợi hại, mấy đạo lý mà hắn nói với mình đều cực kỳ chính xác, như nói mình phải phản kích, sau khi mình phản kích xong, giờ con lừa trắng thấy mình thì lại sợ đến mức nhũn cả bốn chân, vô cùng sợ hãi.
Nghĩ tới đây, con lừa lại đắc ý thấy rõ, thi thoảng lại liếc nhìn Vương Bảo Nhạc một cái...
Mới chớp mắt mà đã qua nửa tháng, trong khoảng thời gian này con lừa cũng trở nên ngoan ngoãn hơn hằn, mặc dù vẫn cứ đi sớm về trễ nhưng hình như không đến quân doanh nữa. Vương Bảo Nhạc cũng chẳng hơi đâu mà theo dõi nó, một mặt là do con rối chế tạo của hán đã hoàn thiện hẳn, nay vừa phải luyện chế và điêu chỉnh số lượng lớn nên rất tốn thời gian. Mặt khác là do phải tìm hiểu về tân khu Sao Hỏa, nhờ nhiêu con đường khác nhau mà hắn đã biết được bảy tám phần, trong lòng hồ hởi mong chờ, đồng thời cũng lo nghĩ xem phải làm sao để tăng tỷ lệ thành công lên nên hắn chẳng rảnh để quản con lừa. Mà con lừa này cũng xem như được nuôi thả, tự mình ra ngoài tìm thức ăn, cũng giúp Vương Bảo Nhạc đỡ tốn rất nhiêu đồ án vặt.
Kế hoạch tân khu Sao Hỏa cũng được truyền ra trong phạm vi nhỏ, đồng thời các thế lực khắp Liên bang cũng bắt đầu để ý và cạnh tranh với nhau, đến nay cũng đã được quyết định xong xuôi nên chằng mấy chốc phía chính phủ Sao Hỏa đã ra thông báo!
Sao Hỏa sẽ thành lập một thành khu thứ hai!
Thành khu này sẽ được thành lập trong một vị trí chỉ định ở hoang dã, quy mô vượt xa bất kỳ khu nào của thành Thực Dân Sao Hỏa, kế hoạch ban đầu thì diện tích của tân khu này đã cỡ một phần mười của thành Thực Dân!
Quy mô cỡ này đã xem như lớn lắm rồi, đồng thời nếu muốn thành lập tân khu thì phải phân phối hệ thống của Liên bang ở trong đó, mà người phụ trách tân khu của Sao Hỏa sẽ có chức vụ chính tứ tước!
Có thể nói, dù ai trở thành người phụ trách của tân khu Sao Hỏa thì chức vụ của người đó cũng sẽ được tăng lên thành chính tứ tước!
Chính tứ tước đã là cấp bậc đại trưởng lão trong mỗi các của bốn đạo viện rồi. Phân nửa người có tước vị cỡ này đều là tu sĩ Kết Đan, mặc dù Trúc Cơ cũng có nhưng khá ít, mà quyền lực của mỗi người đều cực kỳ lớn.
Dựa theo hệ thống thăng chức bình thường, Vương Bảo Nhạc biết nếu mình muốn từ tòng tứ tước lên chính tứ tước, dù có công lớn thì cũng phải tốn một chút thời gian, ít nhất là tu vi cũng phải lên đến Kết Đan mới được.
Nay tân khu được thành lập đại biểu cho cơ duyên lớn sắp tới, một khi hắn được đề bạt thì chẳng khác nào một bước lên trời, chẳng những có chức vụ chính tứ tước mà còn nắm quyền lớn trong tân khu nữa. Chỉ nghĩ thôi thì hắn đã kích động đến mức hai mắt sáng lên.
Nhưng thông qua những gì đã tìm hiểu được, Vương Bảo Nhạc cũng hiểu rõ hơn về ý nghĩa của tân khu này. Hắn hiểu tân khu này liên quan đến việc khai thác thần binh ngày sau. Có thể nói, ai nâm giữ nó thì sẽ có quyền chủ động tuyệt đối, sau này sẽ có ưu thế lớn trong việc khai thác thần binh!
Các thế lực khác há có thể bình tĩnh được, đủ loại theo dõi và cạnh tranh dữ dội được triển khai, dù Vương Bảo Nhạc không thấy nhưng cũng đoán được ít nhiêu.
Dù sao thì đây cũng là thanh thăn binh thứ hai của Liên bang, bất kỳ thế lực nào cũng không muốn bỏ qua, Liên bang cũng khó mà độc chiếm được. Thậm chí, nếu như làm không ổn thỏa thì sẽ khiến các bên sống mái với nhau nên mới có cái kế hoạch tân khu này, vừa cần cho việc khai thác, mặt khác cũng là để các thế lực khắp Liên bang ganh đua với nhau nên trong thông báo Lân này cũng đưa ra yêu câu tuyển chọn.
Đầu tiên là chọn ra mười ứng cử viên từ vô số người đủ tư cách, sau đó mười người này sẽ tiến hành đợt khảo hạch sau cùng.
Để cho công bằng nên đợt khảo hạch này sẽ được livestream công khai trên toàn Liên bang để cho tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy Địa điểm khảo hạch là cánh đồng hoang sẽ xây dựng tân khu thần binh sắp tới.
Nơi đó vây xung quanh hang thần binh, chia ra mười khu vực, mỗi ứng cử viên sẽ được mang theo một vạn người hầu, tu vi không được vượt qua ứng cử viên đi vào đó rồi nghĩ ra kế hoạch và quy hoạch rõ ràng, xây dựng một mô hình thành khu đơn giản, tiêu chuẩn kiểm tra chính là thực chiến!
Năm đó, các cường giả Liên bang xem xét xong thì phát hiện, bên trong hang thần binh Sao Hỏa có rất nhiều sinh vật biến dị do bị thần binh ảnh hưởng.
Đây cũng là nguyên nhân đặc biệt khiến thân binh đến nay không thể khai thác ngay nên chỉ có thể phong ấn bên trong hang động này. Lần khảo hạch này sẽ mở một phần phong ấn để sinh vật bên trong thoát ra.
Chống lại thú triều từ hang thần binh chính là tiêu chuẩn khảo thạch. Mô hình thành khu của ai có thể trụ vững đến cuối cùng trong thú triều thì người đó sẽ thắng, trở thành Khu trưởng trong tân khu mới của Sao Hỏa.
Sở dĩ làm vậy, là để đảm bảo từ quy hoạch thành khu, khả năng đối kháng tổng thể của vị Khu trưởng tân khu mới này đều thích hợp nhất để làm người phụ trách xây dựng thành khu và khai thác thần binh trong tương lai.
Đây là một quá trình chọn lựa tổng thể, còn bước đầu tiên chính là chọn ra mười ứng cử viên. Cách chọn chính là mỗi người được đề cử phải nộp một bản kế hoạch, miêu tả sơ qua về sáng kiến và thành khu mà mình muốn xây dựng ra, sau đó mấy người Vực chủ Sao Hỏa sẽ thẩm định, chọn ra mười phần phương án tốt nhất, người thiết kế nó sẽ trở thành ứng cử viên.
Đợt khảo hạch cả lý luận lẫn thực tế này thoạt nhìn thì có vẻ công bằng nhưng lại chẳng hề công bằng chút nào. Thử nghĩ xem, mỗi ứng cử viên đều có bối cảnh lớn, mỗi người tối đa có thể chọn một vạn người đến giúp đỡ, vậy thì thế lực của người đó nhất định sẽ dốc hết sức để giúp đỡ.
Chuyện vạn người giúp đỡ này cũng là do các thế lực thương lượng và đồng ý với nhau.
Nhưng đối với Vực chủ Sao Hỏa mà nói thì đây lại là chuyện tốt, dù sao đi nữa thì những việc làm của các thế lực này cũng xem như cống hiến cho việc kiến thiết Sao Hỏa.
Nhưng cô cũng biết ĩân cạnh tranh này nhất định sẽ rất dữ dội, nhưng bất luận thế nào thì thần binh này cũng ở Sao Hỏa, dù cuối cùng là thế lực nào chiến thắng thì cũng phải cung kính và khách khí với cô nên cô chẳng có ý kiến gì với quyền lực của Khu trưởng tân khu thẫn binh này cả, chỉ có một tiêu chuẩn duy nhất, ấy chính là... ứng cử viên phải nhậm chức ở Sao Hỏa trước đó mới được.
Tiêu chuẩn này cũng khiến cho vô số tu sĩ trong thành Thực Dân Sao Hỏa, bao gồm cả Vương Bảo Nhạc cũng hưng phấn thấy rõ.
"filepos0007936308">

Bạn cần đăng nhập để bình luận