Tam Thốn nhân Gian

Chương 500

Chương 500Chương 500
CHIẾN CÔNG CHÍ THƯỢNG
Phần giới thiệu của công pháp này chỉ có một câu.
Lôi tiên nhất chỉ, thiên địa biến!
Trông thì có vẻ bá đạo lắm nhưng thực tế phần giới thiệu nội dung của những công pháp khác còn có cái bá đạo hơn, ngoài ra công pháp Lôi Tiên Biến này cũng không trọn vẹn.
Điêu này khiến cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy chần chừ phẫn nào, nhưng nghĩ tới chuyện chị đẹp rất đáng tin thì hắn vẫn quyết định sẽ đổi lấy công pháp này. Tuy rằng mấy lời chị đẹp nói về chuyện Minh Khí nghe có vẻ hơi sai trái, nhưng Vương Bảo Nhạc cảm thấy bây giờ mình đang ở trên cổ kiếm đồng xanh thì tốt nhất là đừng nên đắc tội với chị đẹp.
Thế nên hắn suy nghĩ một lúc, sau khi kiểm tra số chiến công căn thiết để đổi thì lập tức dùng một ngàn chiến công để mở khóa công pháp này. Ngay khi mở khóa thì trong đầu của hắn chấn động một cái, trên thẻ ngọc này phát ra khí tức vô cùng kinh người, trực tiếp ùa vào trong đàu của Vương Bảo Nhạc, công pháp đầy đủ cũng xuất hiện và ghi khắc trong đó.
Lôi Tiên Biến này tổng cộng có bốn tầng một pháp!
Bốn tầng này chia ra đối ứng với Kết Đan sơ, trung, hậu, đại viên mãn. Pháp cuối cùng thì là pháp dành riêng cho đột phá Kết Đan bước vào Nguyên Anh!
Tầng thứ nhất tên là Phụ Lôi!
Tầng này tương đối đơn giản, một khi tu thành thì có thể kèm theo tia sét trên thân thể và pháp bảo khiến cho uy lực tăng mạnh, đồng thời cũng có thể làm cho người ta tê liệt, sau khi triển khai thì không hề tầm thường.
Tầng thứ hai thì bắt dẫu huýên diệu hơn hẳn, nó tên là Lôi Thân. Thật ra, chính là tạo thành một phân thân từ sấm sét, phân thân này có một phần sức mạnh của bản tôn, một khi tự nổ sẽ tạo thành lực sát thương cực lớn.
Tầng thứ ba tên là Lôi Độn, nghĩa đúng như tên, chính là mượn nhờ lôi pháp để khiến tốc độ táng mạnh khiến tốc độ của người tu luyện pháp này đạt tới trình độ vô cùng kinh người. Tầng thứ ba này còn có một thần thông, ấy chính là có thể đổi chỗ với phân thân do tầng thứ hai tu luyện ra chỉ trong chớp mắt, ở mức độ nào đó thì có thể sánh với thuấn di.
Có thể nói, sau khi tu luyện tới tầng thứ ba của Lôi Tiên Biến thì cơ bản khó mà bị người cùng cảnh giới giết chết, từ tốc độ tới tính linh hoạt quỷ dị đều đủ để khiến người tu luyện nó trở nên biến hóa khó lường.
Còn tàng thứ tư chính là... Lôi Tiên Chỉ.
Là tầng cuối cùng của Lôi Tiên Biến, chỉ có Kết Đan đại viên mãn mới có thể tu luyện, chiến lực của nó lại hơn hẳn ba tầng trước. Có thể nói, nó là đòn sát thủ mạnh nhất của công pháp này!
Công pháp lôi đạo kinh người như thế, theo lý mà nói thì phải có rất nhiêu người tu luyện mới đúng. Thực tế, dù cũng có người tu luyện nó nhưng không hề nhiều, vì công pháp này có hai hạn chế, một là người đó phải chọn công pháp lôi đạo ngay từ khi ở Trúc Cơ, như thế mới có thể thuận lợi tu luyện Lôi Tiên Biến khi vào Kết Đan.
Hạn chế thứ hai chính là công pháp này không đầy đủ. Nó thiếu phần phương pháp đặc biệt để đột phá, mà nếu không có nó thì độ khó để đột phá Kết Đan bước vào Nguyên Anh sẽ hơn hẳn những công pháp khác.
Hai chuyện này tổng hợp lại khiến cho giá cả lẫn số người tu luyện công pháp này đều không nhiều, dù sao thì ở tầng thứ hai này cũng có tới bảy, tám bộ công pháp lôi đạo đầy đủ và mạnh hơn nó nhiêu, chẳng qua điêu kiện đổi chúng hơi khoa trương, ít nhất cũng phải có mấy vạn chiến công.
Cái khiến Vương Bảo Nhạc thèm thuồng nhất chính là một bộ công pháp tên Lôi Đế Giáng Lâm. Nó là một trong những bộ đắt đỏ nhất ở tầng hai này, cần hơn mười vạn chiến công mới có thể đổi.
“Tất cả trong này đều cần chiến công...”
Sau khi ra khỏi Thương Mang pháp các thì sắc trời đã nhá nhem, trận pháp kinh người trên cổ kiếm đồng xanh thay đổi, tạo thành ngày đêm luân chuyển, hiện tại đang dần biến thành màn đêm.
Mặc dù sắc trời thay đổi nhưng gió nóng vẫn cứ ập tới. Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại nhìn điểm chiến công vừa biến thành số không của mình.
“Tu luyện mỗi ngày đều cần chiến công đổi lấy đan dược!”
“Chế tạo Pháp Binh cũng càn có chiến công đổi lấy tài liệu!”
“Đổi công pháp cũng cần chiến công!”
“Táng tước vị để thành Tổng thống Liên bang còn cần chiến công cao hơn nữa!!”
“Mẹ nó... Có khi tìm một cô bạn gái trên Thương Mang Đạo Cung này cũng cần chiến công ấy chứ!” Vương Bảo Nhạc lác đàu, quyết định phải lấy cho bằng được chiến công, bởi vì nó đại biểu cho tất cả, nhưng trước đó hắn còn phải tìm hiểu về Thương Mang Đạo Cung này rõ ràng hơn một chút, đồng thời cũng càn có thời gian để tu luyện Lôi Tiên Biển.
Vương Bảo Nhạc cũng không lo về vấn đề Lôi Tiên Biến bị khuyết thiếu. Hắn tin chắc xe tới núi ắt sẽ có đường, dù sao thì cuộc đời này của hắn toàn dựa vào sự cố gắng của bản thân để phấn đấu mà.
Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc ngẩng đầu lên, cảm khái và tự hào vì người ưu tú có bối cảnh, có chỗ dựa cao như mình mà vẫn có thể giữ vững tác phong không dựa vào người khác.
“Chị đẹp ơi, phàn phương pháp đột phá còn thiếu sẽ giao cho chị nhé!”
Vương Bảo Nhạc thầm nói một câu với chị đẹp, sau đó cất bước đi về chỗ ở. Trước khi bất đầu tu luyện công pháp thì hắn lấy ra một túi đồ ăn vặt từ trong vòng tay trữ vật, bịn rịn ăn vài miếng rồi lại nhét về.
“Còn một chuyện quan trọng hơn nữa, ấy chính là phải tìm hiểu xem trên cổ kiếm đồng xanh này có bán đồ án vặt hay không...”
Trong lúc Vương Bảo Nhạc tu luyện thì thời gian từ từ trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua nửa tháng, trong nửa tháng này, Vương Bảo Nhạc vừa tu luyện Lôi Tiên Biến, vừa tìm hiểu tin tức về Thương Mang Đạo Cung và cổ kiếm đồng xanh, đồng thời nhóm của bách tử Liên bang cũng thành nơi tập hợp và trao đổi tin tức với nhau.
Tuy mọi người đều có chút tâm tư riêng của mình, cũng có không ít người không chịu hợp tác, nhưng ở nơi cách xa quê hương thế này, mọi người đều hiểu rõ chỉ có thể dựa vào nhau.
Thế nên, phần lớn đều công bố những tin tức mà mình biết vào trong nhóm, tập hợp sức mạnh đám đông. Trong nửa tháng này, mọi người cũng biết thêm không ít về cổ kiếm đồng xanh và Thương Mang Đạo Cung.
Ví như toàn bộ Thương Mang Đạo Cung đại khái có hơn bốn trăm hòn đảo nhỏ, nhân số tổng cộng có chừng mấy trăm vạn, đồng thời, ngoại trừ đảo chính của đạo cung ở giữa ra thì bốn trám hòn đảo nhỏ còn lại đều được chia ra theo trình độ. Những hòn đảo tốt nhất phần lớn đều bị Nguyên Anh quản lý, số khác thì bị Kết Đan khống chế, những cái còn lại thì chia ra tu sĩ Trúc Cơ và Chân Tức.
Đảo tốt hay xấu được quyết định bởi linh khí ẩn chứa trong đó. Bách tử Liên bang thì bị chia ra ở các hòn đảo khác nhau, có cái tuy vắng vẻ, nhưng có thể nắm giữ tài nguyên trên đảo, có người tuy bị an bài dưới trướng tu sĩ Kết Đan, nhưng tài nguyên nhận được cũng không ít.
Rõ ràng Phùng Thu Nhiên cũng đã cân nhắc kỹ khi sắp xếp, phẫn do bách tử Liên bang đều nằm dưới sự che chở của phái Quang Minh, phần là tài nguyên nhận được cũng không xê xích nhau là mấy, chỉ mấy người có thân phận cao như Khổng Đạo và Triệu Nhã Mộng thì mới được phái tới hòn đảo có tài nguyên tu hành cao hơn một chút.
Vương Bảo Nhạc vốn cũng không nóng vội, nhưng thấy đã nửa tháng trôi qua, ai nấy đều tới các hòn đảo khác nhau nhậm chức thì hắn cũng bắt đầu sốt ruột, vì đến giờ này hắn vẫn còn ở lại phòng khách, tông môn vẫn chưa sắp xếp gì cho hắn.
“Chuyện gì thế này...”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy đau dẫu, cũng muốn tìm hiểu xem sao, nhưng vì mới tới, hắn cũng không có bạn bè gì ở tông môn. Trong thời gian này, hắn gần như chỉ tập trung tu luyện, tin tức cũng chỉ biết được qua nhóm chat của bách tử Liên bang nên vẫn chưa ra ngoài dạo nhiêu.
“Cứ tiếp tục chờ đợi như thế cũng không phải là cách...”
Mát thấy lại chờ thêm ba ngày mà vẫn chưa có sắp xếp gì cho mình, Vương Bảo Nhạc thầm nghĩ chi bằng nhân lúc này đi tìm chút chiến công.
Thể nên, sau khi tu luyện xong thì hắn rời khỏi phòng, dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ mà tìm tới nơi chuyên môn giao nhận nhiệm vụ của Thương Mang Đạo Cung. Đó là một tấm bia đá khổng lồ, dựng đứng trong sơn cốc ở giữa Thương Mang Đạo Cung.
Nhìn từ xa, tấm bia đá này vô cùng khổng lồ, trên đó có rất nhiêu phù ván lóe lên, phát ra uy áp kỳ dị, tạo thành những gợn sóng mà mất thường có thể thấy được, liên tục lan ra xung quanh.
Khi Vương Bảo Nhạc tới thì có rất nhiêu đệ tử Thương Mang Đạo Cung đang ở đây, cả đám nói chuyện và chọn lựa nhiệm vụ, cảnh tượng vô cùng nhộn nhịp.
Đồng thời, đi vào đây thì không cần chạm vào bia đá, chỉ cần đứng trong phạm vi nhất định là có thể dùng uy áp và dao động phát ra từ đó để nhận nhiệm vụ nên sau khi Vương Bảo Nhạc tới gàn, vừa đi vào sơn cốc thì trong đãu chấn động một cái, xuất hiện vô số nhiệm vụ.
Trong đây có rất nhiều nhiệm vụ, đủ mọi chủng loại, có thu thập thảo dược, có tìm kiểm tài liệu, có chế tạo pháp bảo. Mỗi nhiệm vụ lại có chiến công khác nhau, Vương Bảo Nhạc quét một vòng, phát hiện những nhiệm vụ này phần lớn có rất ít chiến công, những cái có chiến công hơn hai chữ số không nhiều lắm.
“Có bấy nhiêu thôi á?”
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, ý thức được chuyện thu hoạch chiến công này không hề dễ dàng nên nhìn về phía mấy nhiệm vụ có chiến công cao hơn, cuối cùng hắn phát hiện một chuyện.
Nhiệm vụ cho nhiều chiến công nhất là thu hoạch lệnh bài. Nhiệm vụ này không có giới thiệu rõ ràng, chỉ nói là đi tới phần thân bị cắm giữa Mặt Trời của cổ kiếm đồng xanh, tìm được lệnh bài thân phận của đệ tử Thương Mang Đạo Cung lúc trước, sau đó dùng lệnh bài này đổi lấy chiến công.
Mà nhiệm vụ này do bản thân Thương Mang Đạo Cung tuyên bố, có hiệu quả mọi lúc.
 
"filepos0010973724">

Bạn cần đăng nhập để bình luận