Tam Thốn nhân Gian

Chương 606

Chương 606Chương 606
KHỤ, KHỤ!
Lúc này, trong Bái Cung các nằm ở phẫn thân kiếm của cổ kiếm đồng xanh, Vương Bảo Nhạc vốn đang đắm chìm trong việc nghiên cứu vỏ kiếm bản mệnh suy nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi chị đẹp những thắc mắc về sự biến hóa của vỏ kiếm.
“Đừng có hỏi ta, bây giờ toàn vũ trụ cũng không ai hiểu vỏ kiếm này của ngươi đâu, ngươi cứ coi như nó đã biến dị hoàn toàn rồi tự mình suy nghĩ tìm hiểu đi.” Chị đẹp tranh thủ mở miệng chặn đường.
Vương Bảo Nhạc cười khổ lắc đầu rồi nghiên cứu thêm một phen, nhưng vẫn không có kết quả. Cuối cùng, hắn chỉ có thể bỏ cuộc. Nhưng Vương Bảo Nhạc hiểu rõ, lần này mình xem như vẫn lời to nên tinh thần cũng hưng phấn hơn rất nhiêu.
“Chắc là do tu vi của ta không đủ, đợi đến khi lão tử thành Nguyên Anh thì nói không chừng sẽ có thể rút vỏ kiếm ra lần nữa. Đến lúc đó, chém ra một cú thì có thể kinh thiên địa, quỷ thần khiếp!”
Vương Bảo Nhạc tưởng tượng hình ảnh uy vũ của mình sau này thì lại hưng phấn đứng lên, nhìn về phía đệ lục cung phía trước.
Hắn rất muốn thử liêu một phen, nhưng sự đáng sợ của đệ ngũ cung khiến hắn cảm thấy đệ lục cung này ắt hẳn sẽ nguy hiểm hơn nhiều, bản thân mình hết tám chín phần là không qua nổi. Thậm chí, có thể ngay cả việc trụ được đến hết thời gian quy định của nhiệm vụ cũng khó nữa là.
Nếu như không có kinh nghiệm của đệ tứ cung và đệ ngũ cung, vừa tới đã gặp đệ lục cung thì nói không chừng Vương Bảo Nhạc sẽ chào thua mà bỏ cuộc. Dù sao thì khả năng thành công quá thấp, thậm chí có thể nói là bằng không. Nhưng... hắn đã lấy được quá nhiều chỗ tốt trong nhiệm vụ đệ
tứ cung, trong đệ ngũ cung, ngoại trừ vỏ kiếm ra thì hắn cũng vơ vét được không ít tài liệu quý giá suốt đường đi.
Tuy phân lớn đều dùng vào việc luyện chế vỏ kiếm, nhưng thu hoạch lại là thật nên Vương Bảo Nhạc bắt đàu thấy xoắn xuýt. Hán muốn nhận nhiệm vụ trong đệ lục cung này để vơ vét thêm một vài món mang về, nhưng lại sợ nguy hiểm cửu tử nhất sinh, chẳng may có gì lại không đáng.
Sau khi suy nghĩ, Vương Bảo Nhạc hắng giọng một cái, đàu tiên là tỏ vẻ thâm tình để nịnh nọt chị đẹp một phen. Sau khi làm cho chị đẹp vui vẻ hơn một chút thì Vương Bảo Nhạc chớp thời cơ hỏi ngay.
“Chị đẹp, liệu có cách nào giúp em không cần hoàn thành nhiệm vụ cũng có thể truyền tống về bất cứ lúc nào trong đệ lục cung này không?”
“Tiểu tử ngươi muốn đi cuỗm bảo bối chứ gì...”
Chị đẹp thản nhiên lên tiếng, điệu bộ hệt như ta đã nhìn thấu suy nghĩ của ngươi rồi, sau đó lại đắc ý.
“Cũng được, xem như nể mặt vì trước đó ngươi cũng ra sức, bản cung sẽ giúp ngươi một phen. Nhưng chỉ có lần này thôi đẩy, lẫn sau không được như thế nữa đâu.”
Chị đẹp nói với giọng điệu ngạo kiêu thấy rõ.
Vương Bảo Nhạc chớp mắt vài cái, theo những gì hắn hiểu về tính cách của chị đẹp thì đã nghe ra ý nghĩa kèm theo trong lời nói này, chắc là cô ấy chỉ có thể giúp mình truyền tống một lẫn mà thôi, nên mới nói như vậy.
“Một lân là đủ rồi!”
Trong lòng Vương Bảo Nhạc vô cùng hưng phấn, sau đó lại nịnh nọt một phen theo thói quen, nịnh cho chị đẹp lại hớn hở hơn nữa. Lúc này, Vương Bảo Nhạc mới hít sâu một hơi, cất bước đi về phía đại điện của đệ lục cung.
Ngay khi Vương Bảo Nhạc sắp đi vào đệ lục cung thì chợt dừng bước, quay đầu nhìn lại sau lưng, nhìn thấy thân ảnh của Khổng Đạo đã truyền tống ra ở trước đệ tam cung.
Có thể được đưa tới đó chứng tỏ Khổng Đạo đã vượt qua thí luyện đệ tử ngoại môn ở đệ nhị cung. Hiện nay, thứ đặt ra trước mặt hắn chính là đệ tử nội môn ở đệ tam cung này.
Một khi vượt qua thì Khổng Đạo cũng sẽ có thân phận tương tự với Triệu Nhã Mộng. Lúc này, Khổng Đạo cũng ngẩng đầu lên, thấy được Vương Bảo Nhạc đứng trước đại điện đệ lục cung thì mỉm cười, giơ tay chào hỏi rồi mới khoanh chân ngồi xuống chữa thương.
Nhìn Khổng Đạo, lại nhìn v'ê phía Triệu Nhã Mộng đang khoanh chân tu luyện trước cửa đệ tứ cung, lúc này Vương Bảo Nhạc mới quay đầu lại nhìn đệ lục cung trước mặt, trong mắt ánh lên tia sáng kỳ dị, nhưng chẳng mấy chốc hắn lại thở dài một hơi.
“Không thể vượt qua được, chắc là trong lịch sử của Thương Mang Đạo Cung cũng không có ai vượt qua được đệ lục cung này với tu vi Kết Đan rồi. Dựa theo mức độ khó táng dần, đệ tứ cung là Nguyên Anh, đệ ngũ cung mặc dù khá đặc thù, nhưng phỏng chừng cũng có độ khó Thông Thần. Nếu vậy thì đệ lục cung này ít nhất cũng là Linh Tiên cảnh, thậm chí có khi còn là Hành Tinh cảnh ấy chứ.”
Trong lòng Vương Bảo Nhạc cảm thấy tiếc nuối. Tuy hiện tại xem như hắn đã có thân phận đệ tử thân truyền, chỉ càn chấm dứt vượt ải là có thể khắc tên lên đạo điệp. Nhưng hắn lại cảm thấy khá hứng thú với đệ tử kế pháp, thậm chí là Thương Mang đạo tử.
“Thôi vậy, đi đến đâu xem đến đó, nếu như thật sự có cơ hội thì cũng có thể thử một phen!”
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại. Sau khi trầm ngâm một lúc thì cất bước, tiến vào đại điện đệ lục cung.
Ngay khi hắn bước vào thì xung quanh trở nên tối đen như tiến vào giữa hư không, nhưng Vương Bảo Nhạc đã quen với việc này từ đệ tứ cung và đệ ngũ cung nên tâm trạng chẳng chút dao động. Hắn bình tĩnh đứng giữa hư vô tối đen này, chờ thanh âm lạnh lẽo không chút cảm tình kia tuyên bố nhiệm vụ của mình.
Chỉ lát sau thì thanh âm đó đã đúng hạn mà tới, vang vọng khắp hư vô của đệ lục cung.
"Thí luyện đệ tử kế pháp đệ lục cung sẽ bắt đàu sau một trăm giây nữa.”
“Xin người thí luyện chuẩn bị sẵn sàng, ngươi sắp bị truýên tống tới ngôi sao thứ năm đường thứ chín của tộc Mạc Đỗ, thuộc nền văn minh của liên minh tộc Vị Ương, phải phá hủy tháp Hách Mạch, sau khi hủy tháp quay về sẽ hoàn thành nhiệm vụ! Độ khó của thí luyện này rất lớn, xin người thí luyện cẩn thận!”
“Trong vòng trăm giây mà người thí luyện không từ chối thì xem như chấp nhận! Chú ý, nơi...”
Thanh âm thông báo lạnh như báng, ngay cả giọng điệu cũng không chút tình tự, nhưng khi nói tới đây thì nó đột nhiên khựng lại.
Vương Bảo Nhạc loáng thoáng nghe thấy một tiếng ho khan như có như không, tựa như ảo giác vang lên, nhưng đệ lục cung, thậm chí là toàn bộ Bái Cung các lúc này lại rung chuyển, chẳng qua Vương Bảo Nhạc không tài nào nhận ra được.
Giống như có một sức mạnh đến từ sâu trong vũ trụ đã uy hiếp Bái Cung các khiến cho nó rung chuyển, thanh âm lạnh lùng vô tình trong đệ lục cung khựng lại một lúc, sau đó lập tức sửa lại những gì vừa nói.
"Thí luyện đệ tử kế pháp đệ lục cung sẽ bắt đầu sau một trăm giây nữa.”
“Xin người thí luyện chuẩn bị sẵn sàng, ngươi sắp bị truyền tống tới uẩn Đạo tinh, phải cảm ngộ được Đạo Ngân ở nơi này, sau khi cảm ngộ một ngân thì có thể lập tức mở truyền tống quay về! Độ khó của thí luyện này không rõ, thuộc nhiệm vụ ban thưởng, xin người thí luyện...”
Lúc nghe thanh âm của đệ lục cung nói đến đây thì Vương Bảo Nhạc thộn mặt ra, bởi vì hai nhiệm vụ trước sau chênh lệch quá lớn. Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy không tài nào tin nổi, chẳng qua cũng hệt như Lân trước, còn chưa đợi thanh âm lạnh lùng này nói xong thì tiếng ho khan tựa như ảo giác kia lại vang lên.
Lần này, Vương Bảo Nhạc mở to hai mắt. Hắn chắc chắn mình không hề nghe Lâm nên đột nhiên quay phắt lại nhìn quanh, đồng thời còn nghiêm mặt lên tiếng.
'Ai đó!
Không ai đáp lại câu hỏi của Vương Bảo Nhạc, nhưng hơn mười giây sau, thanh âm tuyên bố nhiệm vụ của đệ lục cung lại vang lên, làn này thì cảm giác lạnh lùng đã gần như không còn, dường như giống với giọng ấm ức...
“Xin người thí luyện chuẩn bị sẵn sàng, ngươi sắp bị truyền tống tới Mẩu Trùng tinh, cưới...”
“Khụ!”
“Xin người thí luyện chuẩn bị sẵn sàng, ngươi sắp bị truyền tống tới Thiên Thể tinh, tiếp thu cải tạo Thiên Thể chiến thân...”
“Khụ!”
***
Theo tiếng ho khan vang lên liên tục, Vương Bảo Nhạc há hốc mồm đứng im tại chỗ. Hắn đã hạ quyết tâm bỏ cuộc, bởi vì chuyện đang diễn ra vô cùng quỷ dị. Thanh âm tuyên bố nhiệm vụ lại ngày càng
ấm ức và tủi thân hơn, nhiệm vụ do nó tuyên bố cũng ngày càng khiến Vương Bảo Nhạc nghe mà giật mình, rục rịch muốn thử.
Dù rất muốn, nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn cố dằn lòng, nhân lúc thanh âm tuyên bố nhiệm vụ bị tiếng ho khan đó cắt lời, hắn vội vàng hô to.
“Ta hủy nhiệm vụ, ta đi nhầm chỗ, ta bỏ cuộc!”
Dựa theo quy tắc, nếu Vương Bảo Nhạc lên tiếng bỏ cuộc thì sẽ bị truyền tống ra khỏi đệ lục cung, nhưng lúc này... Thanh âm tuyên bố nhiệm vụ đang ấm ức tột độ kia lại lờ tịt hắn, hay nói đúng hơn là không dám không lờ đi câu nói đó của hắn.
Thế nên, trong cơn hoảng sợ và ngơ ngác đày bất ngờ của Vương Bảo Nhạc, thậm chí hắn có gọi chị đẹp nhà mình kiểu gì cũng vô dụng, thanh âm tuyên bố nhiệm vụ ấm ức liệt kê liên tù tì hơn mười nhiệm vụ, rốt cuộc cũng có một nhiệm vụ không bị tiếng ho khan kia đánh gãy.
“Quỳ xin người thí luyện vĩ đại chuẩn bị sẵn sàng, ngài sắp bị truyền tống tới rừng Mịch La, giết chết Tinh xỉ thú con, lấy một viên thú hạch. Xin người thí luyện vĩ đại phải chú ý cẩn thận, đừng để thân thể tôn quý vô song của ngài gặp nguy hiểm, bởi vì Tinh Xỉ thú vừa chào đời đã có chiến lực sánh ngang với tu sĩ Thông Thăn, trưởng thành có thể sánh với Hành Tinh cảnh đại viên mãn. Thậm chí, thú vương có thể vượt qua Hành Tinh, đạt tới cảnh giới Hằng Tinh.”
“Lần thí luyện này, xét thấy thân phận của ngài quá tôn quý nên dù ngài có giết được hay không cũng sẽ được xem như hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, sau khi truyền tống đến đó cũng có thể quay v'ê bất
kỳ lúc nào!”
Trong thanh âm tuyên bố nhiệm vụ của đệ lục cung đã không còn cảm giác ấm ức tủi thân nữa, thay vào đó là nịnh nọt thấy rõ, nhưng chẳng những không khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy vui sướng mà còn làm hắn dựng hết cả tóc gáy, trong lòng run rẩy toan từ chối, nhưng ngay sau đó trước mắt của hắn đã hoa lên, truyền tống diễn ra trong chớp mát.
Ầm một tiếng, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc biến mất trong đệ lục cung...
"filepos0013105964">

Bạn cần đăng nhập để bình luận