Tam Thốn nhân Gian

Chương 723

Chương 723Chương 723
MỤC TIÊU SAO DIÊM VƯƠNG
LÚC này, toàn bộ dân chúng Liên bang nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng sợ hãi. Các tu sĩ trên Sao Hỏa đều giật mình không thôi, cảm giác sợ hãi bất giác dấy lên. Không chỉ riêng họ mà ngay cả tu sĩ Thương Mang Đạo Cung cũng vậy
Tất cả tu sĩ Thương Mang Đạo Cung đã mất chiến ý từ lâu nay đều run rẩy sợ hãi. Lúc trước bọn họ còn có thể giả bộ như không nhìn thấy sự tòn tại của tộc Vị Ương và lờ tịt sự tồn tại của những con rối của tộc Vị Ương nọ. Nhưng từng chuyện diễn ra hôm nay, nhất là Du Nhiên Đạo Nhân đã dung hợp với chiến hạm trong vũ trụ cùng lời nói của ông ta khiến bọn họ không thể tiếp tục bịt tai trộm chuông được nữa.
Nhất là... nểu như lúc nãy không có Vương Bảo Nhạc thì e là cả bọn họ cũng đã bị Du Nhiên Đạo Nhân hút hết sinh cơ và tu vi. Tất cả những chuyện này khiến cho tất cả tu sĩ Thương Mang Đạo Cung lặng đi trong bao cảm xúc phức tạp, chỉ có thể ngẩng đàu nhìn vũ trụ phía xa.
Trong ánh mắt của bọn họ, tu sĩ Sao Hỏa và dân chúng Liên bang... thân thể của Du Nhiên Đạo Nhân khổng Lô giống như có thể rung chuyển vũ trụ một phương. Đồng thời, mặc dù Vương Bảo Nhạc đứng trước mặt Du Nhiên Đạo Nhân vẫn vô cùng quỷ dị, nhưng xét về mặt khí thế thì có vẻ không bằng.
“Tử Nguyệt...”
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại. Hắn biểt rõ sự thay đổi của Du Nhiên Đạo Nhân nhất định là do Tử Nguyệt tạo thành. Đồng thời, hắn cũng phát hiện thanh âm của Du Nhiên Đạo Nhân nay đã khác xưa. Lúc này, giọng của Du Nhiên Đạo Nhân chẳng khác gì máy móc, rõ ràng điêu này là do hình
thái sinh mạng của ông ta thay đổi tạo thành.
Vương Bảo Nhạc không biết cái giá cụ thể của sự thay đổi này là gì, nhưng hắn hiểu rõ mức độ cường hãn và khủng bố của Du Nhiên Đạo Nhân lúc này đã vượt xa trước kia. Cho dù Vương Bảo Nhạc có Minh Khí trong người, nhưng do đủ loại nguyên nhân khiến cho tâm thần của hắn rung chuyển, cảm nhận được nguy cơ sinh tử cực lớn.
Có thể nói... sau khi Du Nhiên Đạo Nhân dung hợp cùng chiến hạm tộc Vị Ương thì toàn bộ thế cục đã nghịch chuyển.
Du Nhiên Đạo Nhân cũng không cho Vương Bảo Nhạc bất kỳ thời gian suy nghĩ nào, gần như ngay khi lên tiếng thì ông ta đã giơ tay chỉ một cái về phía Vương Bảo Nhạc.
Không có bất kỳ ánh sáng thần thông nào, nhưng Vương Bảo Nhạc lại biến sắc, tay phải cầm mái chèo nhanh chóng giơ lên
phía trước. Minh Hỏa cũng lập tức lan ra, tạo thành biển lửa ngăn cản ở trước mặt, Minh Chu dưới chân thì nhanh chóng rút lui. Lúc Vương Bảo Nhạc lùi lại thì tinh không nơi hắn đứng trước đó đột nhiên sụp đổ, tiếng ầm ầm vang vọng khắp nơi. Trong tinh không sụp xuống có vô số sợi dây vươn ra, nhanh chóng với theo Vương Bảo Nhạc.
Nơi những sợi dây này đi qua, tinh không giống như bị án mòn, liên tục xuất hiện vết gấp, trực tiếp va chạm cùng Minh Hỏa do Vương Bảo Nhạc phát ra.
Minh Hỏa xưa nay không gặp sự cố gì nay lại bị ngăn cản, mặc dù nó vẫn đốt cháy rất nhiêu dây, nhưng ngọn lửa lại nhanh chóng lụi tàn. Vài giây sau, Minh Hỏa đã biến mất, mà những sợi dây bị đốt cháy kia vẫn cứ ngo ngoe, từng chồi dây mới mọc ra từ đó tiếp tục phóng tới chỗ Vương Bảo Nhạc.
Trong lúc những sợi dây kia phóng tới, Du Nhiên Đạo Nhân lại nheo mắt, tay phải bấm niệm pháp quyết, lập tức có nhiều dây hơn lan ra từ người ông ta. Từ xa nhìn lại giống như vô số xúc tua đang ngo ngoe vươn tới và như muốn bao trùm lấy Vương Bảo Nhạc.
Không chỉ vậy, sát khí lại lóe qua trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân, ông ta bước tới, tay trái giơ lên siết chặt lại, dùng sức mạnh vạn quân như có thể hủy diệt vạn vật để tung một quýên về phía Vương Bảo Nhạc.
Dõi mắt nhìn lại, vô số sợi dây uốn lượn giữa không trung, đồng thời tốc độ cũng cực nhanh. Chúng bay vờn quanh Vương Bảo Nhạc, trực tiếp tạo thành vòng vây toan thu hẹp lại. Lúc này, nắm đấm của Du Nhiên Đạo Nhân với uy áp cực lớn cũng đã nện xuống.
Sắc mặt của Vương Bảo Nhạc vô cùng khó coi, cảm giác nguy cơ cũng đã bủa vây toàn bộ tâm thần của hắn.
Bất kỳ sợi dây nào trong số này cũng có sức đề kháng và rắn chắc vô cùng kinh người. Mặc dù Minh Hỏa của Vương Bảo Nhạc có thể thiêu cháy nó, nhưng rõ ràng hắn đã lép vế ở mặt số lượng nên không thể nào trực tiếp hủy diệt nó được.
Ngược lại, chỉ cần bản thân những sợi dây kia không bị hủy diệt hoàn toàn thì có thể tái sinh vô hạn. Sức mạnh ẩn chứa trong đó cũng khiến cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy lòng mình nặng trịch. Lại thêm uy áp phát ra từ chỗ Du Nhiên Đạo Nhân khiến cho áp lực của Vương Bảo Nhạc lại càng nặng hơn.
“Không thể tiếp tục chiến đấu ở đây được nữa...”
Đứng trước nguy cơ, Vương Bảo Nhạc cũng hạ quyết đoán. Hắn biết rõ nếu giao chiến ở đây, chỉ cần ảnh hưởng một chút thôi cũng có thể dẫn tới hạo kiếp cho Sao Hỏa. Đồng thời... tuy Sao Hỏa rất lớn, nhưng xét khắp hệ Mặt Trời thì đây cũng không phải nơi có thể phô bày chiến lực của hắn đến
mức cao nhất.
“Phải rời khỏi đây thôi!”
Mắt thấy những sợi dây xung quanh vun vút tới gần, Vương Bảo Nhạc lập tức khua mái chèo trong tay xuống Minh Chu dưới chân. Theo một đợt chấn động xuất hiện, chú ngữ phức tạp của Minh Tông lại truyền ra từ miệng Vương Bảo Nhạc.
Gần như ngay khi chú ngữ này được thốt ra, Minh Bào trên người hắn lại xuất hiện gương mặt của lão quốc sư, đồng thời thân ảnh của đứa bé trai cũng nổi lên trên mái chèo, nó hét lớn một tiếng với gương mặt vô cùng dữ tợn và thê lương, Minh Đãng trên mái chèo đột nhiên vỡ nát.
Ngay khi vỡ nát, ba luồng Minh Hỏa bên trong đó ầm ầm tản ra. số lượng của Minh Hỏa này nhiêu hơn hẳn số lượng mà bản thân Vương Bảo Nhạc có, đây chính là lần bùng nổ Minh Hỏa mà Vương Bảo Nhạc không tiếc hy sinh Minh Đăng của mình để đổi lấy.
Vô số ngọn lửa màu đen lan ra từ trong Minh Đáng vỡ nát, lấy Vương Bảo Nhạc làm trung tâm, chỉ nháy mắt đã lan ra xung quanh như núi lửa bùng nổ, trực tiếp va chạm với vô số sợi dây đang vươn tới.
Tiếng nổ mạnh vang lên 'âm trời, mặc dù những sợi dây kia vô cùng dẻo dai, nhưng đứng trước Minh Hỏa do Vương Bảo Nhạc không tiếc một cái giá lớn để tạo ra thì cuối cùng cũng không chịu nổi. Chỉ trong nháy mắt đã có hơn phân nửa số sợi dây hóa thành tro bụi. Nhưng Minh Hỏa này cuối cùng cũng tản đi bớt, không thể ngăn cản một quýên của Du Nhiên Đạo Nhân. Ngay giây tiếp theo nó đã bị nắm đấm của Du Nhiên Đạo Nhân xuyên qua giống như gió thu cuốn lá vàng rơi, nện thằng xuống chỗ Vương Bảo Nhạc.
Ngay thời khắc nắm đấm của Du Nhiên Đạo Nhân rơi xuống, lão quốc sư xuất hiện trên Minh Bào của Vương Bảo Nhạc cũng hét lớn một tiếng. Minh Bào đột nhiên phình to ra, biến lớn vô hạn rồi bọc kín xung quanh Vương Bảo Nhạc tạo thành lớp
phòng hộ, cũng va chạm cùng nắm đấm mang theo sức mạnh tuyệt sát của Du Nhiên Đạo Nhân.
Tiếng ầm 'âm vang vọng khắp nơi, Minh Bào bên ngoài thân thể của Vương Bảo Nhạc lập tức vỡ vụn một phàn, gương mặt của lão quốc sư cũng bắt đầu trở nên mơ hồ. Bản thân Vương Bảo Nhạc thì liên tục hộc máu, nhưng thân thể của hắn cũng mượn lực đẩy này để khởi động Minh Chu dưới chân. Ngay sau đó... Vương Bảo Nhạc đã lao ra khỏi biển lửa và vòng vây của những sợi dây kia, khi xuất hiện lại thì đã ở tinh không phía xa.
Không dừng lại ở đó, ngay khi xuất hiện thì nó lại tiếp tục bay nhanh về phía trước.
“Muốn chạy à?”
Du Nhiên Đạo Nhân nheo mắt lại, bàn tay phải bị ngán cản cũng không hề thu hồi mà kéo dài ra vô cùng quỷ dị, tiếp tục vươn thẳng về phía Vương Bảo Nhạc đang chạy đi xa như truy kích.
Trong quá trình chộp tới, nám ngón tay của ông ta cũng nhanh chóng kéo dài ra. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này vô cùng kỳ dị, nhưng từ khi Vương Bảo Nhạc bước vào con đường tu hành đến nay đã trải qua vô số trận chiến, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kì phong phú. Trong lúc bay nhanh hắn cũng không hề quay đầu lại, trong mắt lại ánh lên vẻ quyết đoán.
“Minh Tưởng, sau này sẽ có một ngày ta tái tạo lại ngươi!”
Vương Bảo Nhạc nói xong thì đứa bé trai trong mái chèo không trọn vẹn kia đã lã chã chực khóc, nhưng nó chỉ có thể gật đầu. Khi quay lại nhìn bàn tay đang đuổi theo sau lưng, trong mắt nó lóe lên vẻ hung tàn, miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ phối hợp cùng Vương Bảo Nhạc. Ngay sau đó, theo Vương Bảo Nhạc buông mái chèo trong tay phải ra, khí hồn của đứa bé trai quay về, mái chèo thì tiếp tục bay ngược lại, nhắm thẳng tới chỗ bàn tay của Du Nhiên Đạo Nhân.
Trong lúc bay ra, trên đó lại phát ra từng đợt sức mạnh tự nổ, chỉ nháy mắt đã đến cực hạn. Ngay sau đó, vụ tự bạo 'âm ầm đã tạo thành chướng ngại vô hình, ngăn cản bàn tay đang đuổi theo của Du Nhiên Đạo Nhân!
Cho dù Du Nhiên Đạo Nhân không muốn bỏ cuộc cũng không còn cách nào khác. Minh Tưởng có nát đến đâu thì cũng là thần binh, lại còn là thần binh thượng phẩm. Uy lực tự nổ của nó khi bị giới hạn trong phạm vi nhất định như thế, dù là kẻ mạnh như Du Nhiên Đạo Nhân cũng không thể không tránh né.
Trong tiếng nổ mạnh, Du Nhiên Đạo Nhân bị sức mạnh tự nổ ngán cản, đồng thời Vương Bảo Nhạc cũng phun ra máu tươi, kích hoạt Minh Chu dưới chân tới mức tối đa để vọt đi xa, lao thẳng tới chỗ sâu trong vũ trụ. Trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên tia sáng sắc bén, hắn biết rõ hiện tại mình không phải đối thủ của Du Nhiên Đạo Nhân. Mà chuyền cơ duy nhất của trận chiến này, ngoại trừ sự tăng cường của
hành tinh lớn nhất trong hệ Mặt Trời ra thì cũng chỉ có... tiếng triệu hoán tới từ Sao Diêm Vương.
Đồng thời, Vương Bảo Nhạc cũng đang đánh cược, cược tầm quan trọng của mình đối với Tử Nguyệt cao hơn hẳn Liên bang. Điểm này Vương Bảo Nhạc đã có chút nắm chắc khi bản thân hắn có thể hấp thu một ngón tay của Tử Nguyệt.
Ngoài ra, hắn cũng đánh cược với tính cách tư lợi tột độ như thế, Tử Nguyệt sẽ không làm ra chuyện ngây thơ như lấy cả nền ván minh ra uy hiếp hắn.
"filepos0015493180">

Bạn cần đăng nhập để bình luận