Tam Thốn nhân Gian

Chương 431

Chương 431Chương 431
CHÚ Ý, CON LỪA ẨN HIỆN
Trước kia, Vương Bảo Nhạc ở cách nơi này khá xa, lại bận phải phong tỏa trận pháp lần nữa nên mới đến muộn một chút, nhưng trong lòng hấn cũng nôn nóng không yên nên chẳng những bộc phát tốc độ nhanh nhất của khí cầu mà ngay khi tới gần hắn cũng dùng đến tốc độ tối đa của mình.
Nhờ lực của khí cầu, cộng thêm tốc độ của bản thân khiên cho hắn lúc này như xé gió lao tới, tạo thành một dãy tàn ảnh. Tinh thần khí toàn thân như dung hợp với chiến đao làm cho con cá sấu trong gió lốc kia trở nên rõ ràng trước nay chưa từng có. Lúc này, hắn lướt qua mọi người vừa bị đánh
bật lại để tới gần con rắn khổng lồ.
Sóng âm gào rú của con rắn khổng lồ có tác dụng với những người khác nhưng Minh Hỏa trong người Vương Bảo Nhạc có thể chống lại với Minh Pháp chi lực bên trong sóng âm này. Tuy vậy, ngoại trừ Minh Pháp ra thì trong sóng âm này cũng có tu vi của con rắn khổng lồ gia trì nên ngay cả hắn lúc đến gần thì thân thể cũng như bị xé rách.
Lúc này, công dụng của Thanh Liên trong cơ thể Vương Bảo Nhạc được phát huy rõ ràng nhất. Thân thể hắn bắt đầu khôi phục với tốc độ vô cùng kinh người, vết thương vừa xuất hiện đã lập tức khép lại khiến thân thể Vương Bảo Nhạc miễn cưỡng duy trì không bị tổn hại, nhưng quá trình này lại vô cùng đau đớn.
Vương Bảo Nhạc cũng bất chấp mọi thứ, hắn hét lớn một tiếng, trực tiếp chém một đao về phía phần đầu bị thương của con rắn khổng lồ trong sự
kinh ngạc của tất cả mọi người!!
Thiên địa thất sắc, phong vân cuồn cuộn, một đao toàn lực của Vương Bảo Nhạc ầm ầm đánh lên phần vết thương có sẵn trên đầu con rắn khổng lồ. Từ xa nhìn lại có thể thấy một con cá sấu màu đen ngoặm chặt lấy vết thương trên đầu con rắn khổng lồ như muốn cấn đứt nó!!
Nêu như là thân thể bằng máu thịt bình thường thì lúc này con rắn khổng lồ nhất định sẽ kêu thảm thiết vì đau đớn, nhưng nó chỉ là con rối nên không biết đau đớn, chỉ có ý thức bản năng. Lúc này, cảm giác được nguy cơ mãnh liệt, ngay khi phần đầu sắp bị chém trúng lần nữa thì trong mắt ánh lên vẻ điên cuồng của Trần Mộc.
“Vương Bảo Nhạc, ngươi đi chết đi!!”
Trần Mộc đang bế quan trong mật thất gào to, con rắn khổng lồ bị hắn điều khiển rống lớn một tiếng, cái đuôi bị chém nứt quét ngang một cái
về phía Vương Bảo Nhạc. Nhìn bộ dạng của nó như thể dù có phải lĩnh một kích nặng nề kia thì cũng phải giết chết Vương Bảo Nhạc cho bằng được!
Tất cả diễn ra quá nhanh, mắt thấy cái đuôi của con rắn khổng lồ đánh tới, trong lúc nguy cấp, hai mất Vương Bảo Nhạc lóe hàn quang, miệng thốt ra một chữ.
“Trấn!!”
Một chữ vừa ra thì đại trận đã bị tàn phá của tân thành đột nhiên vận chuyển, ngưng tụ thành một cỗ sức mạnh kinh người như giam cầm và trấn áp, phủ xuống người của con rắn khổng lồ này!
Thực ra, nếu không phải vì trận pháp của tân thành trước đó bỗng nhiên bị tổn hại một cách khó hiểu, sau đó lại bị sương đỏ ăn mòn, tiếp theo lại bị con rắn khổng lồ tấn công dữ dội thì có thể dễ dàng hóa giải nguy cơ của tân thành.
Nhưng ba chuyện lần lượt kéo đến khiến trận pháp chỉ có thể miễn cưỡng vận chuyển, Vương Bảo Nhạc cũng không dám làm nó quá tải. Một khi trận pháp bị hủy, sương đỏ ùa vào thì sẽ tạo thành cái giá vô cùng nghiêm trọng.
Vậy nên, lúc này, Vương Bảo Nhạc chỉ mượn lực một cái để trấn áp cái đuôi con rắn khổng lồ đang đánh tới. Nhờ cơ hội này, Vương Bảo Nhạc thầm thở phào một hơi, cố nén đau lòng, trong mắt lộ ra vẻ quyết đoán, ném Pháp Binh xuống rồi lùi lại, hét lớn một tiếng.
“Nổ! Ị"
Sau khi Vương Bảo Nhạc nói xong thì thanh chiên đao Pháp Binh chém lên đầu con rắn khổng lồ đột nhiên phát ra nhiệt độ kinh người, tất cả hồi văn bên trong lập tức hỗn loạn. Một cỗ khí tức hủy diệt trực tiếp phát ra từ bên trong, chỉ trong nháy mắt đã tạo thành một tiêng nổ kinh thiên động
địa vang vọng khắp nơi, thanh Pháp Binh này ầm ầm vỡ nát!!
Sức mạnh hủy diệt bên trong như gió lốc cuốn phăng con rắn khổng lồ, mảnh vỡ của Pháp Binh cũng bắn ra tán loạn, gần như găm hết lên đầu của con rắn khổng lồ khiến nó như bị bắn nát, lại có vô số huyểt khí ào ào phun ra từ tân thành trên người nó như máu tươi phun trào.
Đứng từ xa nhìn qua thì có thể thấy, con cá sấu màu đen kia như thể hiện giây phút huy hoàng sau cùng của mình. Ngay khi Pháp Binh tự bạo thì thân ảnh của nó cũng vô cùng rõ ràng, giổng như sổng lại giữa thế gian, liên tục phình to ra rồi nuốt chửng con rắn khổng lồ. chỉ trong nháy mắt, khói mù quay cuồng, người ngoài không thể nhìn rõ bên trong, chỉ có thể thấy loáng thoáng như có một con rắn khổng lồ và một con cá sấu đang điên cuồng cắn xé nhau!!
Trong nháy mắt, khi thôn phệ* và khói mù mịt, một vụ nổ còn kinh khủng hơn trước đó diễn ra, ầm ầm rung chuyển bốn phương khiến cho thiên địa biến sắc, mây gió cuồn cuộn, lại có lực xung kích cuồng bạo quét ngang xung quanh.
(*) Thôn phệ: cắn, nuốt.
May mà Vương Bảo Nhạc có thân thể cường hãn, lúc chủ động tự nổ Pháp Binh lại kịp thời tránh né và vận chuyển sức mạnh trận pháp bảo vệ bản thân nên mới tránh thoát được, nhưng vẫn bị hộc máu, lảo đảo lùi lại.
Trong lúc hắn nhanh chóng lùi lại, do Pháp Binh tự nổ tạo thành từng đợt mạnh mẽ, thân thể con rắn khổng lồ rốt cuộc cũng vang lên tiếng nứt vỡ. Nhưng mọi người còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì con rắn khổng lồ trong màn khói lửa do Pháp Binh tự nổ tạo thành lại há miệng gầm lớn í!
Tiếng gầm này vang vọng khắp bốn phương, nghe không giống như tiêng thú rống mà giống như một người đang phát cuồng nên gào to. Trong tiếng gầm lớn, con rắn khổng lồ bị trọng thương lại phát ra nhiều huyết khí đỏ rực hơn. Đám huyết khí này không tiêu tan mà ngưng tụ thành một cái đầu rắn khổng lồ hư ảo, há miệng... nuốt chửng lấy thân ảnh của cá sấu màu đen!!
Tình cảnh bất ngờ khiến cho mọi người biến sắc. Lúc nãy, mọi người đã dốc hết sức mình, cơ hồ tung hết lá bài tẩy của bản thân, Vương Bảo Nhạc còn tự nổ cả Pháp Binh, nhưng con rẳn khổng lồ kia vẫn có thể xoay chuyên tình thế.
Tu vi hai bên chênh lệch quá lớn, căn bản không thể lấy số lượng để bù lại. Trong lúc mọi người đểu kinh hoàng, sau khi nuốt chửng lấy cá sấu thì hai mắt của con rắn khổng lồ trở nên đỏ quạch, thân thể tràn ra vô số huyết khí đầy cảm giác hung tàn, nó xông
tới, mục tiêu đúng là... Vương Bảo Nhạc!
Mặc dù nó không phát ra bất kỳ âm thanh nào nhưng ai nhìn thấy con rắn khổng lồ này đều có thể cảm giác được sát khí ngập trời và nặng nề trên người của nó!
Tốc độ của con rắn này lại quá nhanh, dù tốc độ của Vương Bảo Nhạc vốn đã không hề tầm thường, đã rút lui từ trước, nhưng trong mắt của mọi người thì con rắn khổng lồ kia đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, đồng thời dao động tu vi trên người nó cũng bộc phát phạm vi lớn. Từ xa nhìn lại, nó như hóa thành một mặt trời đỏ sẫm màu máu, muốn thiêu rụi chúng sinh!!
Đầu óc Vương Bảo Nhạc nổ mạnh, hô hấp dồn dập, nhưng lúc này căn bản không kịp suy tư quá nhiều, con mắt của hắn phản chiêu lại hình ảnh ngày càng to hơn của con rắn khổng lồ đang nhanh chóng tới gần!
Nguy cơ sinh tử mãnh liệt khiến hẳn điều khiển trận pháp ngăn cản theo bản năng, dù tân thành vẫn chưa chuyển hóa xong nhưng hắn vẫn bất giác triệu hoán tân thành, muốn khởi động Bất Diệt thành!!
Người khác đương nhiên nhìn thấy rõ ràng tất cả những dấu hiệu phản kháng này, tất cả đều thấy Vương Bảo Nhạc gần như không có đường trốn trước con rắn khổng lồ.
Kim Đa Minh, Khổng Đạo, Lâm Thiên Hạo và các tu sĩ Kết Đan xung quanh căn bản không kịp cứu viện...
Như thể... lần này Vương Bảo Nhạc sẽ cầm chắc cái chết!
Vậy nên, người áo đen vốn đang đứng nhìn từ xa cũng chọn cách tới gần. Thân ảnh của hấn xuất hiện trên nóc một tòa nhà cách chiên trường không xa mấy, nhìn cảnh Vương Bảo Nhạc sắp chết tới nơi, gương mặt bị áo đen che đậy rốt cuộc cũng nhêch mép mỉm cười.
Đồng thời, trong mắt hắn cũng lóe lên ánh sáng kỳ dị và tham lam, thậm chí, trên người còn phát ra khí tức băng hàn. sở dĩ, hẳn chọn cách tiếp cận khi Vương Bảo Nhạc sắp chết là vì hắn muốn xem mình có cơ hội hấp thu Minh Hỏa ngay khi Vương Bảo Nhạc vừa chết ngay không!!
Người áo đen biết rõ, Minh Hỏa là tiêu chí của Minh Tử, cũng là một loại tư cách và có thể chuyên dời, ngay trong chớp mắt khi Minh Tử bỏ mạng thì vẫn có cơ hội nuốt lấy Minh Hỏa, biến nó thành của mình.
“Một khi thành công...”
Trong mắt người áo đen lóe lên vẻ khao khát mãnh liệt, bất giác đến gần hơn chút nữa.
Nhưng ngay khi hắn vừa đến gần để quan sát chiến trường thì bỗng nhiên lại có dị biến mà hắn không thể ngờ nổi đột nhiên xuất hiện, bằng phương thức mà hẳn không thể tưởng tượng được!
Không phải bị trận pháp ngăn cản, không phải do Bất Diệt thành khởi động, mà ngay khi cả hai sắp sửa bộc phát, con rắn khổng lồ mang đầy sát khí điên cuồng phóng tới toan nuốt chửng Vương Bảo Nhạc đột nhiên dừng lại khi còn cách hắn chỉ chừng mười trượng, cái đầu khổng lồ của nó quay lại, nhắm thẳng về phía người áo đen mà không ai nhìn thấy!!
Ngay khi nhìn qua... Nó lại thè lưỡi ra liếm môi, đôi mắt vốn u ám nay lại xuất hiện vẻ đấu tranh, như thể có bản năng gì đó trong cơ thể nó rục rịch toan thức tỉnh!!
"filepos0009598502">

Bạn cần đăng nhập để bình luận