Tam Thốn nhân Gian

Chương 772

Chương 772Chương 772
THÚ CƯNG TRÁC NHẤT TIÊN?!
Vương Bảo Nhạc thở dài, cảm thấy thanh danh cả đời mình đã bị hủy trong tay con trai của mình mất rồi. Lúc này, hắn suy đi nghĩ lại, cảm thấy bản thân đành phải bỏ nhiêu công sức hơn vào Hình Tiên Chấn Thiên Tráo này thôi, như vậy hắn mới có thể đứng vững trong quân đoàn Băng Phượng, thậm chí tiến thêm một bước được.
"Phải cố gắng thôi, ta có trách nhiệm và nghĩa vụ vùng lên trong quân đoàn theo chế độ mẫu hệ này, hơn nữa trình độ luyện khí của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông này không hề tầm thường. Trong tương lai, nếu muốn có nhiêu thu hoạch hơn ở văn minh Thần Mục thì ta phải đánh bóng danh
tiếng của mình và làm cho bản thân có giá trị hơn nữa!"
Vương Bảo Nhạc hít một hơi thật sâu, hắn muốn có quân đoàn của riêng mình, hơn nữa còn phải không ngừng táng hạng quân đoàn của bản thân. Chỉ khi nào làm được như vậy thì hắn mới có thể lấy được phần công pháp tiếp theo của Yểm Mục Quyết từ chỗ con mắt hằng tinh.
Đồng thời, hắn còn có thể mượn cơ hội lẫn này để tiếp xúc với hoàng tộc, như vậy hắn sẽ có cơ hội để đi đường tắt trên con đường lẩy công pháp.
"Đáng tiểc, Vương Bảo Nhạc ta là một người có nguyên tắc, ta sẽ không tùy tiện bán nhan sắc của mình, nếu không mọi thứ đã dễ dàng hơn nhiều rồi."
Vương Bảo Nhạc cảm thấy vừa mừng vừa tiếc nuối đối với sự giác ngộ của bản thân, lúc này hắn đã bình tĩnh lại. Trong mắt lóe sáng, mọi suy nghĩ đều bị dằn xuống tận đáy lòng, nhưng hắn lại không lập tức bắt
tay vào luyện chế Hình Tiên Chấn Thiên Tráo, mà lại bắt đầu nghiên cứu và suy diễn kết cấu bên trong Hình Tiên Chấn Thiên Tráo để đề phòng bất trắc.
Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua, nhoáng cái đã ba ngày. Từ lúc Vương Bảo Nhạc lấy được thẻ ngọc của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo cho đến bây giờ đã là mười ngày. Trải qua mười ngày không ngừng nghiên cứu, có thể nói sau khi nắm vững nguyên lý của cái lồng này thì Vương Bảo Nhạc lại xác định thêm vài lần nữa. Đến mức, cho dù có nghiệm chứng như thế nào đi nữa, mạch suy nghĩ của hắn đều vô cùng thông suốt. Hơn nữa, sau khi suy diễn nhiêu 1'ân và cảm thấy không còn bỏ sót điều gì nữa, Vương Bảo Nhạc mới kết thúc việc nghiên cứu. Hắn ngẩng đầu hít một ngụm thật sâu, ánh mắt trở nên quyết đoán hơn.
"Quả thực là thứ vượt xa Pháp Binh cấp chín, chỉ mới nghiên cứu hai tầng đầu thôi cũng đã làm ta phải mất mười ngày trời
rồi... Đúng là uyên thâm mà, xem ra thật sự không thể coi thường người trong thiên hạ được."
Sau khi Vương Bảo Nhạc lắc đầu than thở thì vung tay phải lên, lập tức có một lượng lớn tài liệu bay ra từ trong vòng tay trữ vật của hắn. Lúc những tài liệu này trôi nổi trước mặt mình, Vương Bảo Nhạc tập trung tinh thần, chính thức bắt tay vào luyện chế dựa theo những nghiên cứu và lý giải của bản thân.
Trình độ luyện khí bây giờ của Vương Bảo Nhạc sớm đã đạt đến trình độ cực cao. Có thể nói, hắn đã tập hợp và thông hiểu kỹ thuật luyện khí của ba nền ván minh khác nhau, thậm chí chính hắn cũng không rõ trình độ luyện khí của mình đã đạt đến cảnh giới nào. Nay hắn đã nắm vững nguyên lý của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo, cho nên, về mặt luyện chế đương nhiên sẽ không xuất hiện bất kỳ sự cố gì.
Hai ngày sau, một khối ngọc thạch màu ngọc bích lớn cỡ bảy tấc xuất hiện trước mặt Vương Bảo Nhạc.
Nếu như đặt ngang thì khối ngọc thạch bảy tấc này sẽ trông như một chiếc thuyền, nhưng nếu như dựng thẳng lên thì chính là một tấm khiên hình lá liễu.
Cả khối ngọc thạch không những tràn đày ánh sáng, mà còn có một luồng uy áp kỳ lạ tràn ngập cả mật thất. Có thể loáng thoáng thấy được trong khối ngọc thạch trông như lá liễu này, còn có một lượng lớn phù văn trông như chất lỏng không ngừng tuôn chảy, giống như tự hình thành một vòng tuần hoàn vậy, nhìn thôi đã biết bất phàm.
Mặc dù Vương Bảo Nhạc chính là người luyện chế tấm khiên bằng ngọc thạch này, hơn nữa cũng rất quen thuộc đối với nguyên lý và cấu tạo của nó, nhưng lúc món bảo vật này thật sự ra lò thì hắn vẫn phải giật mình bởi vẻ ngoài của nó. Sau khi trầm ngâm một hồi, Vương Bảo Nhạc giơ tay phải bấm niệm pháp quyết, bắn ra một
luồng ánh sáng. Sau khi luồng sáng đó xuất hiện, không ngờ tấm khiên ngọc thạch bảy tấc kia lại trực tiếp hấp thu luồng sáng, sau đó chiết xạ ra một lượng lớn phù văn hư ảo, lấy Vương Bảo Nhạc làm trung tâm, xung quanh hắn trực tiếp tạo thành một cái lồng trong suốt.
Nhìn lồng sáng xung quanh mình, Vương Bảo Nhạc nghĩ ngợi một lúc, thân hình loáng một cái đã xuất hiện ở bên ngoài, tay phải giơ lên đâm về phía lồng sáng, một cảm giác bị chặn lại truyền đến từ đầu ngón tay.
"Độ khó để luyện chể thứ này rất cao, ta phải mất gần nửa tháng mới có thể luyện thành, quả nhiên không đơn giản chút nào!"
Vương Bảo Nhạc thể nghiệm cảm giác bị ngán trở này thật kĩ, sau khi xác định có một lực phản chấn nhất định, trong mắt Vương Bảo Nhạc lóe ra một tia sáng kỳ lạ. Hắn ngẫm nghĩ một hồi, quyết định sẽ tiếp tục luyện chế, xem thử có thể một hơi
luyện chế món bảo vật này tới tầng thứ tám luôn hay không?
Dù độ khó khi luyện chế càng lúc càng cao, nhưng dưới sự nghiên cứu và trình độ luyện khí của Vương Bảo Nhạc, hắn vẫn có thể giải quyết từng vấn đề một. Ba ngày sau, hắn đã luyện chế Hình Tiên Chấn Thiên Tráo này đến tầng thứ hai.
Bề ngoài của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo tầng thứ hai có nhiều điểm khác biệt so với tầng thứ nhất. Lồng sáng càng thêm sáng ngời, phù văn cũng nhiều gấp đôi. Phù ván lúc vận chuyển càng dày đặc hơn, khí thể không hề tầm thường chút nào, nhưng Vương Bảo Nhạc lại không hài lòng cho lắm.
"Hơi lộ liễu quá... Như vậy không tốt cho lắm, người ta thấy sẽ cảnh giác ngay, như thế sẽ khó chơi người khác lắm đây."
Vương Bảo Nhạc thầm nghĩ nếu dùng trong thực chiến thì sẽ thế nào, sau đó cảm thấy pháp bảo này cái gì cũng tốt, chỉ có
điêu này là không hợp với đặc tính của nó mà thôi. Thế là Vương Bảo Nhạc bèn trầm ngâm giây lát, hắn dứt khoát thử điêu chỉnh xem thế nào. Cuối cùng, hắn đã chồng tất cả phù văn mới lên những phù ván cũ khiến cho pháp bảo này trông không khác gì tầng thứ nhất. Vương Bảo Nhạc lập tức cảm thấy hài lòng, lập tức bắt tay vào luyện chế tầng thứ ba.
Mấy ngày sau, tầng thứ ba luyện chế thành công đầy thuận lợi. vẫn giống như lẫn trước, Vương Bảo Nhạc lại chồng những phù ván mới lên trên những phù văn cũ, cho nên nếu nhìn thoáng qua sẽ không thấy có gì khác lạ, nhưng nếu như kiểm tra kĩ thì sẽ có thể phát hiện ra chỗ khác biệt ngay lập tức.
15% sát thương phản lại kia đã làm cho bảo vật này mạnh lên rất nhiêu, thậm chí nếu như phối hợp với thần thông của bản thân, chẳng khác nào có thêm 15% sức mạnh của đối phương, đây chính là thứ sẽ quyết định sống chết trong lúc thực chiến.
Vương Bảo Nhạc cũng rất vui mừng, nhưng lúc hắn luyện chế đến tầng thứ tư lại xuất hiện một sự cố bất ngờ.
Tuy rằng độ khó của tầng thứ tư này khá lớn, nhưng với trình độ luyện khí của Vương Bảo Nhạc thì vẫn có thể luyện chế được. Chẳng qua tầng thứ tư của bảo vật này cần một loại tài liệu tên là Thối Linh Diệp, mà trong văn minh Thần Mục loại tài liệu này gần như đã bị Chưởng Thiên Hình Tiên Tông lũng đoạn hết sạch, bên ngoài rất khó mua được, chỉ những ai có quýên hạn nhất định trong Chưởng Thiên Hình Tiên Tông mới có thể mua được.
Ọuýên hạn của Vương Bảo Nhạc chỉ thuộc tầng thấp nhất, không có tư cách mua Thối Linh Diệp. Cho nên, sau khi gãi đầu suy nghĩ một lúc, rồi lại nhìn Hình Tiên Tráo tầng ba do bản thân luyện chế, hắn chỉ đành kết thúc bế quan, sau đó đi về phía chỗ ở của đoàn trưởng Láng u Tiên Tử.
Thân là đoàn trưởng của quân đoàn Báng Phượng, Láng u Tiên Tử luôn rất bận rộn, nhất là trong quãng thời gian này cô đang chuẩn bị cho việc tháng cấp của quân đoàn. Cho nên, khi Vương Bảo Nhạc mà cô vốn không ưa này đột nhiên đển gặp, Lãng Ư cảm thấy bực mình, lúc gọi hắn tới trước mặt, cô không hề che giấu vẻ bực dọc trên mặt, lạnh giọng hỏi:
"Long Nam Tử, có chuyện gì không?!"
"Quân trưởng, ta đã luyện chế ra Hình Tiên Chấn Thiên Tráo rồi, nhưng tài liệu luyện chế cho tầng tiếp theo thì ta lại không đủ quýên hạn để mua, nên muốn xin quân trưởng cho ta nhiêu quýên hạn hơn..."
Vương Bảo Nhạc cảm thấy hơi chột dạ. Hắn cảm thấy mình chỉ luyện chế được tầng ba như thế đúng là khá tệ, nhưng vẫn lẩy Hình Tiên Chấn Thiên Tráo do bản thân luyện chế ra.
"Luyện ra rồi sao?"
Vương Bảo Nhạc vừa nói xong thì Lăng u Tiên Tử lập tức ngẩn người, nhìn lướt qua thì thấy quả là Hình Tiên Chấn Thiên Tráo. Mặc dù tốc độ luyện chế của đối phương vượt xa dự đoán của bản thân, nhưng Lãng u Tiên Tử nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, nghĩ đến việc dù sao đối phương cũng xuất thân từ luyện khí, ít ra vẫn có chút bản lĩnh, cho nên việc luyện chế ra tầng thứ nhất cũng chẳng có gì lạ.
Tuy nhiên cô vẫn không ưa những thế lực phụ thuộc vào thượng tông kia, cho ràng chúng đều là bàng môn tà đạo, chẳng qua cũng chỉ có chút tài mọn mà thôi. Cho dù có thể luyện chể ra tàng thứ nhất thì đã sao, cùng lắm cũng chỉ có vậy, không mất mấy nám trời thì cũng đừng mong luyện chế ra tầng thứ hai.
Ngoài ra, thứ quan trọng nhất đối với cô bây giờ chính là táng hạng của quân đoàn, cho nên cô cũng không để ý nhiều với chút chuyện nhỏ này của Vương Bảo Nhạc, cũng lười đi qua xem xét, trực tiếp tháng quýên
hạn của Vương Bảo Nhạc lên một bậc rồi đuổi hắn đi.
Vương Bảo Nhạc đi ra đại điện, cũng chấp nhất thái độ của đối phương. Trên thực tế, hắn cũng cảm thấy ngại khi lấy Hình Tiên Chấn Thiên Tráo tầng ba ra. Bây giờ đã có quýên hạn rồi, hắn bèn đi mua Thối Linh Diệp ngay lập tức, sau đó chuẩn bị trở về chỗ ở để bế quan tiếp. Lúc đi lại trong nơi đóng quân của quân đoàn Băng Phượng, Vương Bảo Nhạc cũng không để ý tới những vị nữ tu đi lại vội vã với dáng vẻ hiên ngang anh dũng, trong đầu đang suy diễn hóa của Hình Tiên Chấn Thiên Tráo tầng thứ năm.
"Tầng thứ tư không thành vấn đề, chỉ cần có Thối Linh Diệp thì sẽ có thể tháng cấp trong một canh giờ, tuy nhiên tầng thứ nám lại khá phức tạp. Có thể xem như lằn ranh giữa cảnh giới Thông Thần và Linh Tiên, cần phải nghiên cứu triệt để mới được.”
Vương Bảo Nhạc tràm ngâm, khi sắp đến chỗ ở của mình thì đúng lúc này, phía trước hắn truýên đển những tiếng cười đùa, kèm theo đó chính là một vài tiếng quát tháo và quất roi.
Vương Bảo Nhạc kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía phát ra âm thanh. Chỉ thấy nơi đó có bảy tám nữ tu trong quân đoàn đang vây quanh một nữ tu có dáng người cao to, trông vô cùng khỏe mạnh, có tu vi Thông Thần đại viên mãn. Điêu này khiển cho vị nữ tu này sở hữu khí thế kinh người, mà trong tay cô lúc này đang cầm bốn sợi dây thừng...
Mỗi dẫu bên kia của bốn sợi dây thừng đều buộc chặt vào một con “thú cưng” khác nhau, trông hệt như đang dắt chó đi dạo vậy. Cô ta vừa cười nói với những người vây quanh mình vừa bước tới.
Bốn con thú cưng này có những hình dạng khác nhau, có một thụ nhân rõ ràng được hình thành từ thực vật, có một con thằn lằn ba đầu với dáng vẻ hung dữ, còn có
một con mãng xà mọc ra cái đầu của một người phụ nữ, mà con thú cưng cuối cùng... Sau khi Vương Bảo Nhạc nhìn thấy thì lập tức mở to hai mắt, lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
"Trác Nhất Tiên?!"
"filepos0016540506">

Bạn cần đăng nhập để bình luận