Tam Thốn nhân Gian

Chương 862 ĐẠO HỮU!

Chương 862 ĐẠO HỮU!Chương 862 ĐẠO HỮU!
Theo lời nói của Vương Bảo Nhạc vang lên, ngón tay Hành Tinh lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn lập tức phát ra ánh sáng chói lóa hệt như một mặt trời. Ánh sáng chiếu tỏa khắp nơi, khiến cho tất cả tu sĩ dưới Hành Tinh ở đây đều cảm thấy hai mắt đau đớn, cảnh tượng trước mắt bắt đầu trở nên mơ hồ.
Sở dĩ như vậy là do ngón tay Hành Tinh này đã được Vương Bảo Nhạc nuôi dưỡng trong đã lâu, đồng thời ngay khi bộc phát nó lại bốc cháy, khiến cho uy lực vốn có của nó lại được tăng mạnh, tạo thành ánh sáng chói mắt và cảm giác uy hiếp mạnh hơn.
Nên trong khi mọi người xung quanh còn chưa kịp thích ứng hay khôi phục trước ánh sáng chói mắt đó, ngón tay Hành Tinh này đã bắn ra như một ngôi sao băng. Một
đường xẹt qua tinh không, giống như có thể hòa tan hư vô, tốc độ không cách nào tưởng tượng nổi. Ngay sau đó, nó đã bay tới chỗ lão tổ Chưởng Thiên giao chiến cùng hai Hành Tinh của Thiên Linh Tông.
Nó tập trung vào Tả trưởng lão, nhắm thẳng vào mi tâm của hắn ta. Tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong chớp mắt, thậm chí tất cả tu sĩ xung quanh còn chưa kịp khôi phục tâm nhìn. Bọn họ chỉ có thể nghe thấy tiếng hét của Tả trưởng lão cùng với tiếng nổ mạnh khiến cho tinh không xung quanh rung chuyển vang vọng khắp nơi.
Tả trưởng lão rú lên thảm thiết, sức mạnh Hành Tinh ẩn chứa trong ngón tay kia vốn đã rất mạnh, lại có thiêu đốt tăng cường nên chẳng khác gì trên chiến trường có thêm một vị Hành Tinh khác tung đòn đánh lén.
DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Tình huống như vậy đương nhiên sẽ tạo thành lực sát thương vô cùng kinh người. Mặc dù vị Tả trưởng lão này đã bấm pháp
quyết triển khai thần thông, vị Thiên Linh chưởng tọa ở bên cạnh cũng ra tay giúp đỡ, nhưng vẫn không làm được gì, bởi vì... lão tổ Chưởng Thiên sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được. Lúc này ông cũng thiêu đốt tu vi toàn thân, không để ý tới Thiên Linh chưởng tọa nữa mà dốc hết sức để trấn áp vị Tả trưởng lão đó.
Tất cả mọi chuyện khiến cho vị Tả trưởng lão kia không thể nào tránh né được, chỉ trong nháy mắt đã bị ngón tay Hành Tinh do Vương Bảo Nhạc đánh ra áp sát, nhưng thân là tu sĩ Hành Tinh, hắn ta đương nhiên cũng có ưu điểm không tầm thường. Đứng trước nguy cơ, hai mắt của vị Tả trưởng lão này đỏ quạch lên, trong mắt đầy vẻ điên cuồng và quyết. Hắn ta không tiếc triển khai hành tinh của bản thân mình, không phải ảo ảnh mà là... hành tinh thật sự!!
Đó là một ngôi sao đỏ rực, nó xuyên thấu ra từ trong thân thể của Tả trưởng lão. Thoạt nhìn thì chỉ lớn cỡ nắm tay, nhưng
thực tế thì đây là một hành tinh thật sự. Đồng thời sau lưng của Tả trưởng lão cũng xuất hiện hư ảnh kinh người, khiến cho bốn phương rung chuyển. Đồng thời cũng có thể nhìn ra lúc này hắn ta đang dốc hết sức để ứng phó!
Bởi vì những trận chiến của Hành Tinh cảnh tối đa chỉ triển khai hình chiếu của hành tinh mà thôi. Một khi dùng tới hành tinh thật sự của mình thì đã là đứng trước nguy cơ sinh tử. Trước kia, dù ba người chiến đấu kịch liệt đến mấy thì vẫn không hề chính thức lấy hành tinh của mình ra. Nhưng bây giờ... vị Tả trưởng lão kia hiểu rõ, nếu như hắn ta không làm vậy thì e là sẽ cầm chắc cái chết!
Bởi vì không chỉ riêng uy hiếp mà ngón tay Hành Tinh kia của Vương Bảo Nhạc mang đến cho hắn ta, mà đòn tấn công của vị lão tổ Chưởng Thiên nọ cũng khiến hắn ta cảm nhận được cái chết đang tới gần. Lúc này, hắn ta hét lớn một tiếng, hành tinh màu đỏ ầm 'âm bắn ra, trực tiếp va chạm cùng ngón tay Hành Tinh của Vương Bảo Nhạc
trong tiếng nổ ầm ầm làm trời rung đất chuyển.
Những tiếng nổ vang, lớn hơn tất cả mọi tiếng nổ trước đó vọng ra khắp bốn phương. Tuy ngón tay Hành Tinh kia rất mạnh, nhưng vị Tả trưởng lão này liêu mạng dùng tới cả bản thể hành tinh cũng không hề tầm thường. Sự va chạm của hai bên dấy lên từng con sóng cồn ngập trời, đồng thời ngón tay kia cũng trực tiếp nổ tung. Nhưng đối với Tả trưởng lão mà nói thì cái giá mà hắn phải trả cũng không hề nhỏ!
Bởi vì khi ngón tay Hành Tinh kia nổ tung, tạo thành rung chuyển khiến cho hành tinh màu đỏ của ông ta xuất hiện vô số vết nứt. Mặc dù không nổ tung, nhưng cũng bị ảnh hưởng nặng nề, thậm chí còn có từng tảng nhỏ tróc ra ở rìa ngoài. Chuyện này cũng làm hắn ta phun ra từng ngụm máu tươi.
Nhưng... nguy cơ vẫn chưa kết thúc. Lúc này lão tổ Chưởng Thiên cũng gẫm lớn một
tiếng, tiếp tục thiêu đốt tu vi, cái giá phải trả chính là mái tóc đen lập tức bạc trắng, thậm chí trên mặt cũng xuất hiện vô số nếp nhăn, trên người có thêm một tia khí tức táng thương, ông vừa cầm chân Thiên Linh chưởng tọa, vừa giơ tay phải chỉ một cái về phía Tả trưởng lão đang liên tục hộc máu ở bên kia!
Dưới một chỉ này, lại có một chỉ ấn khổng Lô đánh tới trong ánh mắt hoảng sợ của Tả trưởng lão kia, giáng lên hành tinh chẳng chịt vết nứt của hắn ta.
Một chỉ đánh xuống, tinh không nổ vang, xung quanh lại rung chuyển. Hành tinh màu đỏ của Tả trưởng lão cuối cùng cũng không chịu nổi nữa mà ầm 'âm nổ tung, hóa thành vô số mảnh đá vụn bay ra xung quanh.
Hành tinh nổ tung, Tả trưởng lão bên kia cũng hét lên một tiếng thảm thiết tột cùng. Thân thể của hắn ta trực tiếp tóp lại hơn phân nữa, toàn bộ tinh khí thần lập tức xẹp xuống như một quả bóng cao su bị xì
hơi. Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thể triệt tiêu đòn liên thủ gián tiếp của Vương Bảo Nhạc và lão tổ Chưởng Thiên. Thần hồn của hắn ta cũng sáp sửa bị đánh tan, nhưng vị Tả trưởng lão này cũng là kẻ nhẫn tâm, nổi điên tự bạo thân thể héo rũ của mình!
Hắn ta muốn dùng sức mạnh tự bạo để cưỡng chế triệt tiêu dư âm thương tổn, đồng thời cũng tranh thủ cho thần hồn của mình một cơ hội. Ngay khi sắp sửa bị xóa đi, thần hồn của hắn ta cũng giãy ra được, nhanh chóng lùi lại phía sau để thoát khỏi chiến trường.
“Long Nam Tử!!”
Dao động thần niệm đầy thê lương truyền ra ào ạt từ thần hồn của Tả trưởng lão, trong đó chứa oán độc và điên cuồng vô tận. Rõ ràng, tổn thất của hắn ta Lân này quá lớn. Mặc dù thần hồn vẫn còn, nhưng thân thể đã bị hủy, quan trọng nhất là... hành tinh của hắn ta đã mất. Điêu này khiến cho tu vi của hắn ta tuột dốc, đồng
thời cũng sẽ vĩnh viễn mất khả năng tấn chức Hành Tinh trở lại!
Nên nói hắn ta có thù không đội trời chung với Vương Bảo Nhạc cũng không ngoa. Nhưng... ngay khi thần niệm của hắn ta tách ra, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc ở phía xa lại lóe hàn quang. Lúc này, lại có thêm một... ngón tay xuất hiện trên đỉnh đàu của hắn!
“Ngươi thử kêu tên của ba ba thêm Lân nữa xem?”
Tả trưởng lão mới đó hãy còn gào rú nghe vậy thì dao động thẫn niệm lập tức khựng lại, hắn ta cố dằn nỗi ấm ức và điên cuồng trong lòng xuống, nhanh chóng bỏ chạy không dám quay đãu lại. Thần hồn của hắn ta trông có vẻ vô cùng chật vật, thê thảm khỏi bàn.
Cùng lúc đó, hậu quả sau khi hành tinh vỡ nát cũng xuất hiện, dao động khi hành tinh bị hủy bắt đâu lan ra xung quanh hệt như từng cơn gió lốc. Nhìn cấp độ của nó giống
như có thể hủy diệt mọi thứ, thậm chí còn khiến cho chiến trường bị bao phủ, tăm nhìn giảm mạnh. Ngay cả Thiên Linh chưởng tọa và lão tổ Chưởng Thiên đang giao chiến cũng phải Tân lượt lùi lại trước dao động này, không chiến đấu nữa mà vội vàng triệt tiêu dao động do Hành Tinh nổ tung mang tới này.
Mặc dù bản thân của bọn họ có thể thừa nhận được, nhưng nếu để mặc dao động này lan ra thì e là tất cả tu sĩ có mặt ở đây đều sẽ chết chắc!
Đây là hậu quả mà cả lão tổ Chưởng Thiên lẫn Thiên Linh chưởng tọa đều không thể thừa nhận nổi, dù sao thì... người mà ông ta đưa tới đều là đệ tử của tông môn nhà mình. Lần xâm lược này cũng không phải việc riêng của một mình Thiên Linh Tông bọn họ, quân tiên phong có thể một hơi tiêu diệt văn minh Thăn Mục thì tốt, nếu như để bản thân tổn thất nặng nề thì ông ta không thể chấp nhận nổi.
Sau khi hai người rút lui để triệt tiêu dao động, khắp chiến trường liên tục vang lên từng tiếng nổ mạnh.
Đến lúc này tu sĩ hai bên mới khôi phục tầm nhìn. Sau khi khôi phục, thứ mà bọn họ nhìn thấy chính là cảnh tượng thần hồn của Tả trưởng lão hoảng sợ bỏ chạy.
Chuyện này khiến cho toàn bộ tu sĩ của Thiên Linh Tông vô cùng hoang mang và sợ hãi, tiếng xôn xao vang lên không ngớt. Đồng thời tất cả tu sĩ Thiên Linh Tông đều bất giác lùi lại.
“Tả trưởng lão...”
“Thân thể của Tả trưởng lão đã bị hủy rồi ư??”
“Mấy hòn đá màu đỏ ở xung quanh... mẹ ơi, chẳng lẽ đó là bản thể hành tinh của Tả trưởng lão sao!!”
Tu sĩ Chưởng Thiên Hình Tiên Tông cũng hoảng sợ không kém, nhưng do là bên bị xâm lược nên lúc này họ vừa sợ mà lại vừa
hưng phấn. Khi thấy tu sĩ Thiên Linh Tông nhao nhao rút lui, phe Chưởng Thiên lập tức xung phong nhào lên đuổi giết.
Toàn bộ chiến cuộc chỉ chớp mát đã đảo ngược. Lúc này vị Thiên Linh chưởng tọa kia cũng gào lớn không cam lòng, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào lão tổ Chưởng Thiên và Vương Bảo Nhạc. Khi thấy ngón tay lơ lửng trên đỉnh đầu của Vương Bảo Nhạc thì đồng tử của ông ta co rụt lại, cố dằn cơn điên tiết trong lòng xuống. Ông ta phất tay áo, tạo thành một cơn lốc lớn cuốn lấy tất cả đệ tử Thiên Linh Tông còn sót lại ở xung quanh rồi nhanh chóng rút lui.
Đến lúc này, đại quân xâm lược của văn minh Tử Kim Lân đàu tiên thất bại, tổn thất nặng nề!
Mà tất cả những việc này đều là do sự xuất hiện của Vương Bảo Nhạc!
Thấy Thiên Linh Tông bỏ đi, tu sĩ Chưởng Thiên đương nhiên không chịu bỏ qua, ai
nấy cũng đều hăng tiết xông lên liêu chết. Cho đến khi tất cả tu sĩ của Thiên Linh Tông đều biến mất trong thần thông của Thiên Linh chưởng tọa thì cả đám mới dừng lại. Sau một thoáng im lặng ngắn ngủi, tất cả đều hoan hô reo vang, vui mừng và kích động vì sống sót sau tai nạn.
Cùng lúc đó, lão tổ Chưởng Thiên vẫn luôn ra sức chống chọi từ đầu đến giờ cũng sắp sửa không chịu nổi nữa, nhưng sau khi nhìn qua Vương Bảo Nhạc một cái thì ông đành cố nuốt ngược búng máu trong cổ họng xuống, không dám để lộ ra chút nào. Lão tổ Chưởng Thiên mỉm cười vô cùng chân thành, không màng đến thân phận và tu vi của mình, ôm quýên cúi đầu thật sâu với Vương Bảo Nhạc ở trước mặt của các đệ tử.
“Đa tạ Long Nam Tử đạo hữu dốc sức tương trợ! ơn này, dù là ta hay Chưởng Thiên Hình Tiên Tông đều sẽ ghi nhớ trọn đời!!”
Lúc trước ông gọi Long Nam Tử chứ không thêm hai chữ đạo hữu.
Lúc trước ông cũng chỉ tự xưng là bản tọa chứ không phải một chữ ta như thế.
Có thể nói, việc thay đổi hai xưng hô này có ý nghĩa khác hẳn!
"filepos0018385504">

Bạn cần đăng nhập để bình luận