Tam Thốn nhân Gian

Chương 876 ẨN NIỆM!

Chương 876 ẨN NIỆM!Chương 876 ẨN NIỆM!
Với Vương Bảo Nhạc, giết chết và bắt sống có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Hắn biết rõ thứ văn minh Tử Kim xem trọng không phải ba đại tông môn mà là suất tiến vào tinh vẫn chi địa, nên chỉ cần bắt sống hoàng tộc thì có thể hợp tác phần nào. Chỉ cần mình không phá hỏng đại sự của ván minh Tử Kim thì vẫn có thể làm những chuyện khác.
Cách này xem như ôn hòa, thoạt nhìn thì có vẻ nguy hiểm rất cao, nhưng nếu làm ổn thỏa, lại thêm ngăn không cho nhóm người thứ hai truyền tống tới thì khả năng thành công sẽ rất lớn.
Nhưng nếu giết chết...
“Một khi giết hết hoàng tộc thì chẳng khác nào phá hủy đại sự của ván minh Tử Kim, thân phận của ta cũng đã bại lộ vì sự kiện
hoàng láng, rất có thể ván minh Tử Klm sẽ chuyển mục tiêu sang ta. Dù ta không biết ấn ký tinh vẫn chi địa kia, cũng không hề có ấn ký này...” Vương Bảo Nhạc thầm suy nghĩ, vừa định mở miệng thì ánh mắt chợt lóe lên, thấy được nụ cười ý vị thâm trường trên môi của lão tổ Chưởng Thiên thì trong lòng của hắn cũng chấn động.
“Lão cáo già này đang thử mình!” Vương Bảo Nhạc lập tức hiểu ra mình đã trúng kế. Rõ ràng lão tổ Chưởng Thiên cáo già này đã biết giao dịch về tinh vẫn chi địa của hoàng tộc Thần Mục và văn minh Tử Kim, đồng thời cũng có suy đoán về thân phận của mình nên mới dùng hai chữ giết chết đó để thử thăm dò phản ứng của mình!
Nếu mình đồng ý thì có nghĩa là bản thân không có quan hệ gì với hoàng tộc, nhưng vẻ chần chừ và suy tư của mình khi nãy chẳng khác nào đang nói thẳng cho đối phương biết là mình có liên quan tới hoàng tộc. Mặc dù trước kia mình cũng không định giấu giếm gì, nhưng bị thử như thế vẫn khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy khó
chịu.
“Xem ra những lời ông ta nói nãy giờ cũng là để thử ra đáp án này!” Vương Bảo Nhạc thầm hừ một tiếng.
Rõ ràng lão tổ Chưởng Thiên cũng nhận ra Vương Bảo Nhạc đang khó chịu nên thoáng nheo mắt lại, mà nụ cười khi nãy của ông ta cũng chứng tỏ bản thân ông ta không muốn thử nữa, chỉ ung dung nói tiếp.
“Sau khi giết chết tất cả hoàng tộc thì sẽ có một lợi ích, ấy chính là quýên khống chế con mắt hằng tinh... có lẽ sẽ rơi vào trong tay ngươi đấy!” ông ta vừa nói những này xong thì đồng tử cũng thoáng co rụt lại, nhìn chằm chằm vào Vương Bảo Nhạc, giống như rất xem trọng việc này.
Nguyên nhân khiến ông ta coi trọng việc này như thế cũng không khó đoán. Có thể nói, con mắt hằng tinh là một truýên tống trận siêu cấp, một khi lấy được quýên khống chế nó thì ba đại tông môn có thể thoải mái tiến thoái trong trận chiến này.
Lại có thể khống chế không cho kẻ thù truyền tống vào từ bên ngoài, cũng có thể mượn nó để thoát ra khỏi phạm vi đuổi giết của đối phương, thậm chí dựa vào độ truyền tống mạnh hay yếu mà còn có khả năng tiến hành dịch chuyển cả ngôi sao sau khi trả một cái giá lớn./
Những suy nghĩ này lần lượt hiện ra trong đàu Vương Bảo Nhạc, đồng thời cũng khiến hắn cảm thấy hoảng hốt vì biết rằng đối phương thử mình là vì quýên khống chế hằng tinh này.
Vương Bảo Nhạc thầm thở dài, hắn phải thừa nhận rằng lão tổ Chưởng Thiên này đúng là tâm cơ sâu như đáy biển, vô cùng đáng sợ!
Bởi vì khống chế con mắt hằng tinh chỉ là suy đoán của Vương Bảo Nhạc, hắn cảm giác có lẽ mình sẽ làm được, nhưng vẫn chưa thử thì cũng không cần phải che giấu làm gì, nên mới thản nhiên nói.
“Việc này thì ta không dám chắc lắm, nhưng đã nói đến đây rồi thì ta xin ủng hộ trận chiến này!”
Lão tổ Chưởng Thiên nhìn Vương Bảo Nhạc một cái thật sâu như đang phân tích tính thật giả trong lời nói của hắn, vẻ mặt của ông ta cũng hệt như vậy. Nhưng dù là Vương Bảo Nhạc cũng không thể nhìn ra ý định thật sự của ông ta vốn dĩ không phải quyền khống chế hằng tinh!
Cụ thể là gì thì chỉ có mỗi mình ông ta biết được, nên sau khi ra vẻ như đang suy tư, để không bị Vương Bảo Nhạc nhìn ra mánh khóe nên ông ta lại lấy thẻ ngọc ra để liên lạc với lão tổ Tân Đạo để bàn bạc về đáp án mà mình lấy được từ chỗ Vương Bảo Nhạc.
Vương Bảo Nhạc im lặng đứng một bên để nghĩ về chuyện hiện nay. Trước giờ Vương Bảo Nhạc hiếm khi gặp phải tình huống rơi vào cục diện hoàn toàn bị động trong những cuộc chiến ngôn từ và bày mưu tính kế thế này, cho nên hắn phải phân tích nguyên nhân cho thật kĩ mới được.
Nhưng Vương Bảo Nhạc còn chưa phân tích được nhiêu thì lão tổ Chưởng Thiên cũng đã đặt thẻ ngọc truyền âm xuống, khi ngẩng đầu lên thì trong mắt lại ánh lên vẻ tàn khốc và quyết đoán.
“Long Nam Tử đạo hữu, mặc kệ ngươi có thể khống chế con mắt hằng tinh hay không, trận chiến này cũng phải diễn ra. Lúc đó hai đại tông môn cũng sẽ xuất động toàn bộ thành viên, ta và lão tổ Tân Đạo dẫn theo người cầm chân quân chủ lực của Thiên Linh Tông. Ngươi có chịu dẫn đàu tinh anh của hai tông môn, tạo thành một tiểu đội, dốc hết sức hoàn thành nhiệm vụ và cướp lấy quyền khống chế con mắt hằng tinh hay không?”
Lão tổ Chưởng Thiên hít sâu một hơi, lúc nhìn về phía Vương Bảo Nhạc thì ánh mắt chân thành tha thiết, ông ta chỉ nói là dốc hết sức hoàn thành nhiệm vụ chứ không nói là giết hay bắt, điểm này rõ ràng không phải sơ hở trong lời nói mà là cho Vương Bảo Nhạc tự mình chọn lựa.
Như vậy thì xem như có đủ thành ý. Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, tuy bây giờ hắn đang ở thế bị động, nhưng dẫu sao thì kết quả cuối cùng cũng giống với kế hoạch vốn có của hắn, nên chỉ gật đầu rồi cáo từ rời đi.
Sau khi về tới chỗ của mình, Vương Bảo Nhạc khoanh chân ngồi xuống, trong lúc toàn bộ tông môn đang truyền lệnh chuẩn bị chiến đấu thì hắn vẫn nghĩ về trận giao phong giữa mình và lão tổ Chưởng Thiên khi nãy.
Sau khi phân tích thật kĩ từ đầu chí cuối, tuy thoạt nhìn thì không có gì, nhưng chỉ lát sau Vương Bảo Nhạc đã mở to hai mắt, hô hấp trở nên dồn dập.
“Không đúng!!”
“Khi cứu viện Chưởng Thiên Hình Tiên Tông ta đã để lộ rõ ràng lắm rồi, từ mười hai đế khôi, âm hồn hay công pháp của ta cũng không hề giấu giếm gì, nên lão tổ
Chưởng Thiên vốn dĩ không cần phải thử ta như vậy!”
“Vậy thì tại sao ông ta còn phải dò xét chứ? Thật sự chỉ vì muốn chứng minh ta có quyền khống chế con mắt hàng tinh hay không, hay là... ông ta còn ý đồ gì khác?”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy trong chuyện này chắc hẳn có vấn đề, trực giác nói cho hán biết rằng hình như đối phương cố ý làm vậy để làm rối tư duy của mình, làm cho trọng điểm chú ý của mình bị phân tán mà bỏ qua vấn đề chủ chốt nhất, từ đó che giấu ý đồ thật sự của ông ta.
Nhưng Vương Bảo Nhạc suy nghĩ kiểu gì cũng không thể tìm ra đáp án, đành phải cảnh giác cao độ mà thôi. Thời gian cũng thấm thoắt trôi qua, mới đó mà đã qua ba ngày.
Ba ngày, đối với Văn Minh khác thì có lẽ sẽ khá gấp rút để chuẩn bị cho một trận chiến, nhưng đặc tính của Văn Minh Thần Mục chính là ra ngoài cướp bóc, chẳng
khác gì án cướp. Cho nên bọn họ có nghề ở đặc tính cơ động, sau khi lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tân Đạo ra lệnh thì hai tông môn lập tức ra sức chuẩn bị.
Ba ngày sau, bọn họ gần như dốc hết toàn bộ lực lượng, nhắm thẳng tới... hẳng tinh!
Từ xa nhìn lại, tất cả tu sĩ và quân đoàn trong Chưởng Thiên Hình Tiên Tông đều chuẩn bị sẵn sàng để đón địch, Vương Bảo Nhạc cũng nằm trong số đó, còn Triệu Nhã Mộng thì được Vương Bảo Nhạc đặt trong một chiếc pháp hạm, để trong túi trữ vật.
Sau khi quân đoàn bắt đàu khởi động, ánh sáng truyền tống lóe lên khắp nơi trên Chưởng Thiên tinh. Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng đã bao phủ toàn bộ thế giới trước mắt Vương Bảo Nhạc, thậm chí tất cả vệ tinh xung quanh cũng vậy. Tinh không xung quanh nơi này cũng có chiến hạm đặc thù bay quanh, tác dụng của những chiến hạm này chính là thiêu đốt bản thân để bộc phát sức mạnh lớn nhất nhàm tăng cường sức mạnh truyền tống... bởi vì điêu
lão tổ Chưởng Thiên muốn làm không chỉ là truyền tống đại quân, mà còn cả... Chưởng Thiên tinh và bảy vệ tinh xung quanh nó!
Mỗi vệ tinh đó đều là một pháo đài chiến tranh, chúng nó xuất động đương nhiên cũng chứng tỏ Chưởng Thiên Hình Tiên Tông đã quyết định sẽ dốc hết sức để đánh một trận!
Theo chiến hạm xung quanh Chưởng Thiên tinh phát ra ánh sáng chói lóa, một cỗ dao động truyền tống khổng ĩô trực tiếp quét ngang bốn phía. Nhìn từ xa thì giống như có một nguồn sáng không thể hình dung nổi bao trùm cả Chưởng Thiên tinh, như thể có một bàn tay ánh sáng khổng lồ vươn tới từ hư vô, xóa Chưởng Thiên tinh ra khỏi vùng tinh không này hoàn toàn. Theo ánh sáng lóe lên, đất trời ầm ầm nổ vang, Chưởng Thiên tinh và vệ tinh xung quanh cũng như đại quân tu sĩ trên đó đều biến mất ngay lập tức.
Chỉ còn sót lại xác chiến hạm nổ tung sau khi kích phát truyền tống bay lơ lửng xung quanh hội tụ lại vì Chưởng Thiên tinh đã biến mất mà thôi.
Cùng lúc đó, một màn tương tự như thé cũng diễn ra ở Tử Kim Tân Đạo Môn. Lão tổ Tân Đạo cũng lựa chọn giống lão tổ Chưởng Thiên, hai người đã có chung quan điểm trong cuộc chiến này, nên ngôi sao của Tử Kim Tân Đạo Môn cũng bị truyền tống đi. Ngay sau đó... giữa ánh sáng chói mắt, hai tông môn cùng xuất hiện trong khu vực công cộng cách hằng tinh không xa lắm của Ván Minh Thần Mục!
Hơn trăm vạn tu sĩ, trong đó có hơn trăm vị Thông Thẫn, hơn mười Linh Tiên và hai vị lão tổ. Cỗ sức mạnh này hội tụ lại cùng một chỗ đã xem như rất mạnh rồi, nhưng so với Thiên Linh Tông thì vẫn còn thua kém một chút.
Nhưng may mà Tả trưởng lão của Thiên Linh Tông đã bị trọng thương, cho dù đã khôi phục phần nào thì tu vi của hắn ta
cũng đã rớt xuống khỏi Hành Tinh. Dù có cách táng lên tạm thời đi chăng nữa, nhưng cuối cùng cũng không thể duy trì được, tối đa chỉ xem như có chiến lực như nửa tên Hành Tinh mà thôi.
Tuy thương thế của vị Hữu trưởng lão kia không bị thương nặng lắm, nhưng vẫn không còn giữ được trạng thái mạnh nhất. Nên theo như phân tích của lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tử Kim Tân Đạo Môn thì trận chiến này vẫn còn phẫn thắng.
Nhiệm vụ chính của họ cũng không phải thật sự quyết liều chết cùng Thiên Linh Tông, mà là... cố gắng kéo dài thời gian để tiểu đội do Vương Bảo Nhạc dẫn đàu có đủ thời gian... bởi vì đó mới là mấu chốt quyết định.
Cho nên, sau khi hai tông môn hội tụ, lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tân Đạo cùng đi ra. Sau khi nhìn nhau một cái, cả hai lại cùng nhìn về phía Vương Bảo Nhạc ở giữa đại quân.
Ba người dõi mắt nhìn nhau từ xa, vì đề phòng sự cố không đáng có, nên ba người không hề truyền thân niệm hay trò chuyện gì với nhau mà chỉ lần lượt thu hồi ánh mắt. Lúc này lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tân Đạo mới bất ngờ lao ra, dẫn theo đại quân 'âm 'âm xông lên, nhắm thẳng v'ê phía hằng tinh như một mũi gươm sắc bén!
"filepos0018656069">

Bạn cần đăng nhập để bình luận