Tam Thốn nhân Gian

Chương 857

Chương 857Chương 857
ĐẾN VỚI KHÍ THẾ HÙNG MẠNH!
Tình hình chiến sự vô cùng quyết liệt, nơi cao nhất trong tinh không đang diễn ra trận chiến của những tu sĩ Hành Tinh. Đó là trận chiến giữa lão tổ Chưởng Thiên và hai tu sĩ Hành Tinh của ván minh Tử Kim!
Một người trong số hai tu sĩ Hành Tinh này chính là chưởng tọa của Thiên Linh Tông có tu vi Hành Tinh trung kỳ, người còn lại thì là Tả trưởng lão có tu vi Hành Tinh sơ kỳ. Chiến lực của họ đều rất kinh người, trên lý thuyết thì họ hợp tác với nhau trấn áp lão tổ Chưởng Thiên cũng không có gì khó khán, nhưng... Bọn họ lại phải giật mình trước chiến lực mạnh mẽ của lão tổ Chưởng Thiên!
Dựa vào tình báo mà bọn họ có được, tu vi của hai người lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tử Kim của ba đại tông môn đều sàn sàn nhau. Nếu so sánh thật thì có lẽ vị lão tổ Chưởng Thiên này có lẽ sẽ mạnh hơn một chút, nhưng chênh lệch giữa đôi bên lại rất nhỏ. Chỉ có vị tu sĩ Hành Tinh của Khôn Thái Vạn Hòa Tông là có tu vi yếu nhất, cho nên ván minh Tử Kim quyết định tiêu diệt Khôn Thái Vạn Hòa Tông trước tiên.
Theo phân tích của vị Thiên Linh chưởng tọa và Tả trưởng lão này, với chiến lực của hai người họ thì nhất định có thể tiêu diệt Chưởng Thiên Tông dễ như trở bàn tay, nhưng bọn họ lại không thể nào ngờ được vị lão tổ Chưởng Thiên này... lại ẩn giấu tu vi!
Ông ta không phải Hành Tinh sơ kỳ, mà là... Hành Tinh trung kỳ, thậm chí đã rất gần với Hành Tinh trung kỳ đỉnh phong, hơn nữa chiến lực của ông ta cũng đã vượt qua những tu sĩ Hành Tinh bình thường. Do đó, cho dù là Thiên Linh chưởng tọa
cũng có chiến lực bất phàm thì lão tổ Chưởng Thiên vẫn đánh ngang tay với hai người bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn rất khó phân ra thắng thua!
Chiến lực đỉnh cấp có chuyển biến thì tiết tấu của cả chiến trường lập tức bị kéo dài. Đồng thời vị trưởng bối nhìn như đại quản gia của Láng Ư Tiên Tử mà Vương Bảo Nhạc từng gặp lại đang hợp tác với quân đoàn trưởng cổ Mặc Đạo Nhân của quân đoàn thứ nhất. Lúc này bọn họ bắt đàu dồn hết sức phản kích lại đối thủ của bọn họ là ba vị Linh Tiên đại viên mãn của văn minh Tử Kim.
Lấy hai đánh ba là chuyện vô cùng khó khán, những tu sĩ Linh Tiên khác cũng đang chém giết điên cuồng, Láng u Tiên Tử, quân đoàn trưởng Hắc Giáp, Nhất Niệm Tử và tất cả tu sĩ Linh Tiên của Chưởng Thiên Tông đều bị thương không nhẹ, nhưng ai nấy cũng đều cắn răng phản kháng lại một cách ngoan cường, cầm chân hơn phân nửa Linh Tiên của đội địch.
Ngoài ra, tất cả quân đoàn của Chưởng Thiên Tông cũng đã tham gia vào trận chiến, vùng tinh không này dường như đã chia thành hơn mười khu vực khác nhau, những quân đoàn này đang chiến đấu hết mình với tu sĩ của ván minh Tử Kim.
Trong lúc nhất thời, tiếng nổ vang, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm vang lên không ngừng, quanh quẩn khắp nơi. Đôi lúc còn có cả tiếng hành tinh vỡ nát, tình hình chiến sự càng lúc càng thảm thiết, đồng thời cũng có thể nhìn ra tình cảnh của Chưởng Thiên Tông đang vô cùng bất lợi!
Bởi vì... Rõ ràng tu sĩ Linh Tiên của Thiên Linh Tông nhiêu hơn Chưởng Thiên Tông rất nhiêu. Lúc này cho dù đa số tu sĩ của họ đã bị cầm chân nhưng vẫn có ba tu sĩ Linh Tiên xông vào trong đại quân. Những nơi họ đi qua những quân đoàn của Chưởng Thiên Tông đều rất khó chống cự, chỉ có cách dùng tính mạng của tu sĩ Thông Thần và sức mạnh của trận pháp mới có thể miễn cưỡng kéo dài thời gian, nhưng đây
rõ ràng không phải kế lâu dài, sợ rằng không cần bao lâu nữa những quân đoàn này nhất định sẽ bị đánh tan.
Một khi những quân đoàn này tan vỡ thì trận chiến vốn đã nghiêng về một phía sẽ lập tức tồi tệ hơn nữa, như vậy Chưởng Thiên Tông sẽ bước vào vết xe đổ của Khôn Thái Vạn Hòa Tông.
Sở dĩ xuất hiện như tình huống như vậy là do văn minh Tử Kim quá hùng mạnh, nhưng thật ra cũng có phần liên quan với Vương Bảo Nhạc. Bởi vì trước khi ván minh Tử Kim hành động thì đã chuẩn bị đày đủ phương án đối phó những tu sĩ đỉnh cấp và quân đoàn của Chưởng Thiên Tông, do quân đoàn Liệt Mệnh của Vương Bảo Nhạc xếp hạng hai nên việc hắn mất tích lại khiến cho thực lực của Chưởng Thiên Tông suy yếu phần nào.
Nếu Vương Bảo Nhạc mất tích vào lúc khác thì có lẽ cũng không ảnh hưởng gì, nhưng bây giờ là thời khắc quan trọng, việc mất
tích của hắn lại ảnh hưởng đến cả trận chiến.
Thế là sau khi trận chiến này diễn ra được một quãng thời gian, rõ ràng Chưởng Thiên Tông đã bắt đầu trở nên yếu thế, tuy rằng lão tổ Chưởng Thiên vẫn chèo chống được, nhưng hai người cổ Mặc Đạo Nhân và đại quản gia đã bắt đầu thua thế trước ba tên Linh Tiên đại viên mãn.
Đồng thời, do đám người Láng u Tiên Tử phải cầm chân số lượng tu sĩ Linh Tiên nhiêu hơn quân mình nên cũng đã bắt đầu chịu không nổi. Thương thế của họ ngày càng nặng hơn, tất cả quân đoàn của Chưởng Thiên Tông cũng dần dần không vây khốn nổi hai Linh Tiên kia nữa, tu sĩ Thông Thần đã gần như chết sạch.
Mọi người của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông thấy vậy đều không khỏi lộ vẻ sầu thảm và tuyệt vọng. Ánh mắt của vị chưởng tọa phe Thiên Linh Tông đang giao chiến với lão tổ Chưởng Thiên chợt lóe lên,
giọng của ông vang vọng khắp chiến trường.
"Chưởng Thiên đạo hữu, đánh tới bây giờ, Chưởng Thiên Tông của ngươi đã không còn đường lui nào nữa rồi. Lão phu có thể cho ngươi một lựa chọn, đó chính là gia nhập Thiên Linh Tông ta, trở thành tông môn phụ thuộc của ta, ý của ngươi thế nào?"
"Xâm lược văn minh của ta, giết đồng đạo của ta, phá hủy tông môn của ta, cho dù lão phu có chết ồ đây thì ta quyết cũng không chọn một cuộc sống phụ thuộc tạm bợ!"
Sắc mặt lão tổ Chưởng Thiên rất khó coi, trong lòng ông cũng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, nhưng ông vẫn không hề từ bỏ. Thân là một trong những lão tổ của ba đại tông môn, hơn nữa lại là người mạnh nhất, ông vốn tràn đầy tham vọng, nên dù rơi vào tình cảnh này thì ông vẫn có sự kiêu ngạo của riêng mình!
Lúc đang nói, ông giơ tay phải lên bấm niệm pháp quyết, lập tức có một hành tinh màu đen xuất hiện, “Ầm ầm” bộc phát, sau đó ông lại lao vào giao chiến với hai người Thiên Linh Tông.
Thấy vậy, vị chưởng tọa Thiên Linh Tông kia bèn ra tay trấn áp, đồng thời ông nhếch mép cười lạnh. Lần này ông không khuyên nhủ lão tổ Chưởng Thiên nữa, mà là quay sang nói với toàn bộ đệ tử của Chưởng Thiên Tông.
"Đúng là tự tìm đường chết! Tất cả đệ tử của Chưởng Thiên Tông, không cần biết lão tổ của các ngươi lựa chọn ra sao, các ngươi hãy tự nắm giữ vận mệnh của bản thân. Tu hành không hề dễ dàng, cơ hội chỉ có một Lân mà thôi. Ai quy hàng thì sẽ giữ được mạng sống, hơn nữa còn được gia nhập Thiên Linh Tông. Từ nay về sau chúng ta là người một nhà!"
Không phải tu sĩ nào cũng có đạo tâm vững chắc như lão tổ Chưởng Thiên, nhất là trên ranh giới giữa sống và chết, hơn nữa lại
không thấy có hy vọng sống nào, nhiêu người đã bắt đầu dao động trước lời nói của Thiên Linh Lão Tổ.
Lão tổ Chưởng Thiên... chỉ có thể im lặng, không nói gì nữa. ông cho rằng bản thân đối xử với các đệ tử trong tông cũng khá tốt, lúc này ai cũng có chí hướng riêng, hơn nữa ham sống vốn là một loại bản năng.
Chẳng qua ông không ngờ vị cổ Mặc Đạo Nhân vốn luôn cảm thấy bất mãn về ông, thậm chí là có khả năng quy hàng nhất lại không hề dao động, ngược lại là vị phó quân trưởng Nhất Niệm Tử dưới trướng hắn... Lại không hề chần chừ lùi mạnh về phía sau, miệng gầm nhẹ.
"Thiên Linh Lão Tổ, ta quy hàng!!"
Lời hắn vừa cất lên, cả chiến trường lập tức chấn động, đồng thời cũng có nhiều tu sĩ Chưởng Thiên Tông cảm thấy dao động hơn. Thực tế... Tuy rằng đối với tu sĩ Hành Tinh, một tên Linh Tiên sơ kỳ cũng đáng không coi vào đâu, nhưng đối với những tu
sĩ khác thì Linh Tiên đã là đại năng rồi, họ đại diện cho địa vị cao quý nhất. Mà Nhất Niệm Tử thân là phó quân đoàn trưởng của quân đoàn thứ nhất lại lựa chọn quy hàng, đương nhiên sẽ làm cho nhiêu người dao động hơn nữa.
Sắc mặt của Láng u Tiên Tử, quân đoàn trưởng Hắc Giáp và những tu sĩ Linh Tiên khác đều trở nên khó coi, nhưng người khó coi nhất không phải lão tổ Chưởng Thiên, mà là đệ nhất quân đoàn trường cổ Mặc Đạo Nhân.
"Nhất Niệm Tử, ngươi chán sống rồi à!!"
Cổ Mặc Đạo Nhân đang cùng đại quản gia khó khăn chống lại ba tên Linh Tiên đại viên mãn của Thiên Linh Tông đột nhiên ánh mắt tràn đầy sát cơ, hắn đưa mắt nhìn sang Nhất Niệm Tử đang rút lui.
"Quân đoàn trưởng, trận chiến này chúng ta thua chắc rồi, không phải Nhất Niệm Tử ta không niệm tình xưa, ta làm vậy cũng là bất đắc dĩ mà thôi!!"
Thương thế của Nhất Niệm Tử không nhẹ, lúc này nói chuyện khóe miệng hắn còn chảy cả máu tươi, ánh mắt vô cùng bối rối. Thậm chí lúc rút lui hắn cũng vô tình va phải các đệ tử của Chưởng Thiên Tông, do hắn có tu vi Linh Tiên nên cũng đâm chết không ít người.
"Được lắm, Nhất Niệm Tử đúng không, từ nay về sau ngươi chính là người của Thiên Linh Tông ta. Bây giờ bắt đầu tính chiến công cho ngươi, ngươi giết càng nhiêu người thì lúc về tông môn ngươi sẽ đổi được càng nhiều thứ, nếu như ngươi giết được một tu sĩ Linh Tiên thì sau khi ta bảo vệ ngươi trở về Thiên Linh Tông, ngươi sẽ có được một viên Thiên Linh Bảo Đan có thể giúp ngươi thăng lên Linh Tiên trung kỳ!"
Thiên Linh Lão Tổ thấy vậy thì cười to lên, sâu trong mắt xẹt qua một tia xem thường và mỉa mai, mở miệng khích lệ.
Nhất Niệm Tử nghe vậy, ánh mắt bắt giãy giụa, nhưng chỉ lát sau đã trở nên hung ác,
hắn đột nhiên nhìn v'ê phía Láng u Tiên Tử đang dần thua thế!
Do tu vi của Láng u Tiên Tử là yếu nhất trong những tu sĩ Linh Tiên ở đây hơn nữa thương thế của cô cũng nặng hơn bản thân, nên Nhất Niệm Tử quyết định chọn cô ta làm con mồi. Ánh mắt của hắn tràn đầy sát cơ, ngay lúc hắn muốn nhoáng lên xông về phía trước...
Nơi tinh không đằng xa đột nhiên vang lên một tiếng nổ kinh người, một vệt câu vồng như muốn chia cả tinh không ra làm đôi nhanh chóng bay đến. Mới một giây trước hãy còn ở xa, nhưng vừa chớp mát... nó đã bay vào trong chiến trường. Tốc độ nhanh đến mức Cổ Mặc Đạo Nhân, đại quản gia và những tu sĩ Linh Tiên khác đều phải chấn động. Thậm chí ngay cả lão tổ Chưởng Thiên, chưởng tòa Thiên Linh Tông và vị Tả trưởng lão kia cũng phải biến sắc.
Mà ngay lúc bọn họ biến sắc, vệt cầu vồng kia đã lóe lên, xuất hiện trước mặt Nhất
Niệm Tử đang hoảng sợ. Lập tức có một bàn tay vươn ra từ bên trong, bỏ qua tất cả thần thông và phản kháng của Nhất Niệm Tử, trực nắm lấy cổ của hắn!
Ánh sáng tản đi, dáng người Vương Bảo Nhạc bất ngờ xuất hiện trong chiến trường. Hán giơ tay phải lên túm lấy Nhất Niệm Tử, cho dù Nhất Niệm Tử có giãy giụa thế nào đi nữa thì cũng không làm được gì, thậm chí muốn nói cũng nói không được. Hán chỉ có thể lộ ra vẻ rung động và khó tin khi nhìn rõ người trước mặt mình là ai.
"E hèm, Thiên Linh chưởng tọa này, không biết nếu như ta giết tên Nhất Niệm Tử này thì có thể đổi viên Thiên Linh Bảo Đan gì đó của ngươi hay không nhỉ?”
Vương Bảo Nhạc ho khan một tiếng, nhìn về phía Thiên Linh chưởng tọa lúc này mặt như đưa đám, đồng thời ánh mắt ông cũng lộ vẻ kinh ngạc.
"filepos0018282155">

Bạn cần đăng nhập để bình luận