Tam Thốn nhân Gian

Chương 331

Chương 331Chương 331
MINH TÔNG
LÚC Vương Bảo Nhạc đi vào mộng cảnh để hỏi thăm chị đẹp thì ở một khu vực vặn vẹo trong vũ trụ vô tận, cách xa Trái Đất dõi mắt nhìn tới. Khu vực này rất rộng lớn, có thể so với cả dãy ngân hà. sở dĩ nơi này vặn vẹo là do nó đầy tia sáng, vô số quang phổ chiếu sáng khiến cho toàn bộ sự vật ở đây đều xuất hiện ảnh chồng, dù là bụi bặm trôi nổi hay ánh sao tĩnh lặng đều như có vô số hình ảnh chất chồng lên.
Dù dùng mắt thường hay cảm ứng thì đều bị quấy nhiễu, sẽ có cảm giác như rơi vào hư ảo, nhìn đến đâu cũng thấy vặn vẹo.
Nơi này lại mênh mông khôn cùng nên khiến cho sinh mệnh ở đây cũng có đặc tính vặn vẹo ở giữa chân thực và hư ảo, vậy nên nơi này còn được rất nhiêu nền văn minh khác trong vũ trụ gọi bằng một cái tên rất đặc biệt.
Hư Minh giới!
Ở giữa Hư Minh giới có một khu vực to cỡ hệ Mặt Trời, gần như không có sinh mạng nào có thể vượt qua cả Hư Minh giới để đến đây khiến cho nó vô cùng thẫn bí, gân như khó có thể bị cảm ứng được chút nào.
Đối với Hư Minh giới thì khu vực này cũng như cấm địa, từ xưa đến nay, những kẻ bước vào đều thập tử vô hồi nhưng nghe đồn bên trong cấm địa này có một ngôi sao, nghe nói đó là một ngôi sao màu xám...
Không ai biết lời đồn này xuất hiện từ khi nào, dù sao thì những người từng vào đó đều không ai quay về nữa, nhưng lời đồn này đã được ghi chép lại từ thời xa xưa nên chẳng ai có thể kiểm chứng được đây là thật hay giả.
Thực ra, sâu bên trong cấm địa này không hề có ngôi sao nào. Nó chỉ có một vòng xoáy khổng lồ như lỗ đen, có điêu vòng xoáy này lại màu xám, nó lặng lẽ chuyển động, nhìn từ xa giống như một dòng sông sao do vô số ngôi sao gộp lại mà thành.
Ngay khi Minh Hỏa trong người Vương Bảo Nhạc được sinh ra thì dòng xoáy tưởng chừng sẽ vĩnh viễn không thay đổi này đột nhiên phát ra màu sắc lấp lánh khác hẳn trước kia.
Màu sắc này rất sặc sỡ, đột nhiên lóe lên, lại có một cái quan tài màu xám từ từ bay ra từ bên trong dòng xoáy như vượt qua hư vô.
Quan tài này độc một màu đen, không biết được tạo thành từ vật liệu gì, ngay khi vừa xuất hiện thì có một cỗ khí tức lạnh lẽo không sao tả xiết bộc phát.
Khí tức này lan ra xung quanh như muốn đóng băng tất cả, nếu như Vương Bảo Nhạc ở đây thì hắn sẽ giật mình phát hiện khí tức đó giống hệt với cảm giác của hắn sau khi luyện thành Minh Pháp!
“Dường như lúc Minh Tông ta huy hoàng chưa tắt đã tặng đi một phần Minh Khí...”
“Nay qua bao năm tháng đằng đẵng, Minh Tông ta đã tịch diệt, trở thành quá khứ... Những Minh Khí xưa kia đưa đi cũng ảm đạm tiêu tan, thật không ngờ nay lại có thêm một đứa con được Minh Khí khởi ra... Tuy muộn một chút nhưng chung quy vẫn là người của Minh Tông ta, tặng một phần Minh Quan, tránh khỏi kiếp nạn khởi nguyên...”
Một giọng nói tang thương cổ xưa từ từ vang ra từ dòng xoáy này như thì thào tự nói, lại giống thở dài cảm thương, chẳng mấy chốc đã có một bàn tay gàn như chiếm phân nửa diện tích dòng xoáy vươn ra.
Bàn tay này vừa xuất hiện chỉ có đường viên nhưng sau đó nhanh chóng xuất hiện xương cốt, máu thịt mãi cho đến khi thành hình hoàn chỉnh, bên trên lại có ống tay áo màu xám, làn da bên ngoài đầy nếp nhăn, móng tay cũng để dài cong veo, sau khi duỗi ra thì nhẹ nhàng bắn một cái quan tài cỡ côn trùng ra.
Chỉ chớp mắt quan tài đã bắn thẳng đi, mục tiêu chính là Sao Hỏa!!
Lúc này, Vương Bảo Nhạc vừa rời khỏi mộng cảnh cũng vô cùng khiếp sợ, một phần là vì chuyện mà chị đẹp đã nói, phân còn lại thì rối rắm vì không biết tại sao mình lại thành công.
Sau khi quay lại, Vương Bảo Nhạc khoanh chân ngồi xuống, trăm tư một lúc, sau khi nhớ lại những gì đã trải qua thì hắn đột nhiên giật mình nghĩ đến một việc.
“Liệu có liên quan đến tia sương đỏ mà mình hít phải lúc ở trong mật thất kia không nhỉ?”
Nghĩ tới đây, hô hấp của Vương Bảo Nhạc lập tức trở nên dồn dập hơn, bởi vì hắn biết rõ trước khi đến đó thì việc tu luyện Minh Pháp của mình vẫn luôn thất bại nhưng sau khi quay về, mặc dù cũng có bế quan nhưng vẫn chưa tu luyện Minh Pháp lại ngay Lần trước, mới xem như chính thức tu luyện lại nhưng lần này hắn lại thành công ngay, cảm nhận được phụ linh tử, tạo thành Minh Hỏa trong người!
Điêu này khiến hắn không thể không nghĩ nhiều, tâm thần đảo điên, cũng sinh ra nhiều liên tưởng và suy đoán với sương đỏ kia. Có điêu, tất cả chỉ mới là phân tích và suy đoán, Vương Bảo Nhạc cũng không chắc lắm.
Nhưng nghĩ tới sương đỏ kia, Vương Bảo Nhạc lại nhớ tới Lâm Thiên Hạo, tuy hẳn đã hỏi thăm nhiêu nhưng nếu như sương đỏ này thật sự quỷ dị như vậy thì chỗ Lâm Thiên Hạo...
Vương Bảo Nhạc lại lấy nhẫn truyền âm ra, sau khi cân nhắc một lúc thì hắn truyền âm thẳng cho Lý Uyển Nhi. Khi giọng nói lạnh lùng của Lý Uyển Nhi vang lên thì Vương Bảo Nhạc lại ho khan một tiếng.
“Bộ trưởng Lý, ta là Vương Bảo Nhạc đây! Lâm Thiên Hạo thuộc hạ ta bị quân đội đưa đi hơn một tháng rồi nhưng không có tin tức gì...”
Vương Bảo Nhạc nói tới đây thì dừng lại không nói thêm gì nữa.
Lý Uyển Nhi cũng im lặng một lúc mới thản nhiên đáp.
“Những đội khác đã Lân lượt quay về rồi, hôm trước đội của Lâm Thiên Hạo có truyền tin về là tất cả đều ổn, vài ngày nữa sẽ về thôi.”
Nói xong thì Lý Uyển Nhi lập tức tắt máy.
Vương Bảo Nhạc không phật ý trước thái độ của Lý Uyển Nhi, dù sao thì đối phương chịu nói đáp án như thế cũng khiến Vương Bảo Nhạc yên tâm lắm rồi. Hắn đang định nghiên cứu tiếp Minh Hỏa của mình thì đột nhiên vỗ đùi cái bốp, ngẩng đầu nhìn cửa mật thất.
“Hình như mình quên béng con lừa kia rồi!”
Vương Bảo Nhạc vội đứng dậy mở cửa mật thất, liếc mắt một cái đã thấy con lừa đang nằm dựa trên cửa, người gầy xọp đi, ánh mắt thì đờ đẫn.
Thấy Vương Bảo Nhạc bước ra, con lừa đã đói đến lả người, ánh mắt vô cùng u oán như đang hỏi sao mấy ngày mà hắn nói lại lâu thế này.
Vương Bảo Nhạc cảm thấy xấu hổ nên lập tức bỏ lệnh cấm khẩu cho nó, sau khi được bỏ lệnh cấm, con lừa phải ngậm miệng hơn nửa tháng rốt cuộc cũng có thể lên tiếng.
Connnn...
Lần này, tiếng kêu của nó cũng yếu ớt vô cùng, dường như còn có phần nghẹn ngào nữa. Vương Bảo Nhạc cảm thấy chột dạ nên ném cho nó một đống đồ ăn vặt.
“Sau này phải ngoan ngoãn đấy, biết chưa hả!”
Sau khi đưa đồ án, Vương Bảo Nhạc ho khan một tiếng rồi răn dạy vài câu, thấy con lừa vùi đầu án như chết đói thì hắn lại mềm lòng nên lấy thêm vài món nữa.
Con lừa thấy nhiều đồ ăn như thế thì kích động không thôi, hai mắt rưng rưng nhìn Vương Bảo Nhạc đày cảm kích.
“Đúng rồi, thế này mới là lừa ngoan!”
Vương Bảo Nhạc rất hài lòng với hiệu quả này, thực tế cũng đúng như vậy, sau đó Vương Bảo Nhạc lại đi nghiên cứu Minh Hỏa và hoàn thiện bản thiết kế pháo đài, đồng thời chế tạo con rối xây dựng mất hết bốn ngày. Hình như con lừa cũng ấn tượng sâu sắc với lân bị cấm khẩu này nên dù đã
khôi phục nhưng nó cũng không dám huênh hoang quá mức nữa, lúc ở trước mặt Vương Bảo Nhạc thì càng biết điêu hơn.
Điều này khiến cho Vương Bảo Nhạc lấy làm đắc ý, thầm nghĩ nếu con lừa đã nghe lời như thế thì mình đi mua một cái túi thú cho nó cũng được. Nhưng ngay khi Vương Bảo Nhạc định ra ngoài mua thì đột nhiên nhận được lời mời của quân đội!
Quân đội Sao Hỏa mời Vương Bảo Nhạc qua đó để chỉ đạo lắp ráp Bảo Nhạc pháo!
Thực ra, Bảo Nhạc pháo do hẳn sáng tạo ra đã được phổ biến khắp quân đội Liên bang ở Trái Đất. Ngay cả quân đội ở Sao Hỏa cũng được phân cho một ít, nhưng để tiện vận chuyển và dùng nguồn tài nguyên nên chỉ gửi linh kiện đến để cho họ tự lắp ráp, vốn cần phải sắp xếp thêm một người tới cố vấn lắp ráp. Dù sao thì trong Bảo Nhạc pháp có mã hóa của Vương Bảo Nhạc, dù hắn đã bán và đưa mã hóa này cho quân đội nhưng đối với quân đội thì đây cũng là tuyệt mật, nhưng thân là người sáng tạo
Bảo Nhạc pháo, hắn lại có mặt ở Sao Hỏa, cố vấn nào cũng không thể hiểu rõ cấu tạo của nó hơn hắn nên quân đội Sao Hỏa mới nhiệt tình mời hắn đến chỉ đạo.
Vương Bảo Nhạc đương nhiên sẽ vui vẻ đồng ý việc này. Tuy nay hắn là Viện trưởng của Học viện Đạo Lam, có tiếng tăm lớn ở Sao Hỏa, mối quan hệ cũng không ít nhưng nếu thành lập quan hệ tốt đẹp với quân đội bản địa trên Sao Hỏa thì sẽ khiến hắn được an toàn hơn.
Sau khi Vương Bảo Nhạc đồng ý thì khí cầu của quân đội đến tận nơi đón. Hắn không yên tâm để con lừa ở lại đây một mình nên xách nó lên khí cầu cùng, bay thẳng đến căn cứ của quân đội Sao Hỏa!
"filepos0007666101">

Bạn cần đăng nhập để bình luận