Tam Thốn nhân Gian

Chương 627

Chương 627Chương 627
CÓ Ý TƯỞNG
a r I 1 rò sì đấy?”
Vương Bảo Nhạc thoáng ngây người, nghiêng đầu trừng mắt nhìn đại thụ, hừ một tiếng.
“Ngươi muốn bảo người ta đến dụ dỗ ta hả? Vương Bảo Nhạc ta thân là Thái thượng Trưởng lão của Thương Mang Đạo Cung, sao có thể... Hả?”
Vương Bảo Nhạc cau mày, đang dùng lời lẽ chính nghĩa quở mắng, đột nhiên chớp mắt, rơi vào trầm tư.
Đại thụ thấy Vương Bảo Nhạc phản ứng mạnh mẽ như vậy, trong lòng thầm than một tiếng, tự thấy mình đã đánh mất chừng mực, có chút nóng vội trong chuyện này, đồng thời làm việc không được thấu đáo cho lắm.
biết một việc, nếu mình muốn được an toàn ở nơi này, vậy thì không hỏi gì hết, không nghĩ gì hết, cứ làm theo ý của Vương Bảo Nhạc là được rồi.
“Lý Vô Trần này suy cho cùng là bạn cũ của ta, thấy hắn cô đơn nhiêu năm, ta không đành lòng. Như vậy đi, ngươi sắp xếp đề một số nữ đệ tử tiếp xúc với Lý Vô Trần sư đệ... ngươi hiểu chứ?”
Dựa theo cách nói của tự truyện quan lớn, có rất nhiêu chuyện không cần phải nói hết. Đây là sự thử thách đối với thuộc hạ, đồng thời cũng là sự bảo vệ đối với chính mình.
Vương Bảo Nhạc lúc này chính là như vậy, nói xong, hắn nhìn về phía đại thụ.
Đại thụ thân là Phó Vực chủ của Sao Hỏa, mặc dù không phải người của Liên bang, nhưng ở vị trí đó trong nhiêu nám, đồng thời dựa vào tâm cơ của bản thân, hắn hiểu rất rõ cái luật này trong hệ thống Liên bang. Lúc này nghe vậy, hắn suy nghĩ một
Vương Bảo Nhạc này đa mưu túc trí...:
Đại thụ trong lòng suy tính, thầm nghĩ mình nên đổi cách nịnh nọt, đồng thời cũng cảm khái Vương Bảo Nhạc này trưởng thành nhanh, dù là thủ đoạn hay tâm cơ cũng đều khiến hắn có cảm giác gặp người cùng thế hệ.
Trong khi đại thụ âm thầm suy tư, hơi thở của Vương Bảo Nhạc dần trở nên dồn dập, ánh mắt bắt đầu sáng dần lên, trong đầu nhanh chóng chuyển động. Những lời vừa rồi của đại thụ như thể mặt trời chân lý chói qua tim khiển Vương Bảo Nhạc lập tức nghĩ ra một ý tưởng.
“Nểu như ta cũng có con gái nuôi, còn là đạo lữ của Lý Vô Trần. Như vậy sau này Lý Vô Trần nhìn thấy ta, sẽ phải cung kính gọi một tiếng nhạc phụ đại nhân...”
“Cho dù sau này hắn có khôi phục trí nhớ, trở thành đạo tử, trông thấy lão tử cũng phải cung kính bái kiến...”
Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây, lập tức trở nên hưng phấn, suy nghĩ nếu như chuyện này thành sự thật thì xem như đã hoàn toàn ổn thỏa, bất kể Lý Vô Trần này ngày sau có huy hoàng cỡ nào, mình vẫn sẽ cao hơn hán một bậc.
Đây là sự thật không thể thay đổi!
Hơi thở của Vương Bảo Nhạc ngày càng dồn dập hơn, nội tâm biến đổi sắc mặt biến hóa liên tục. Đại thụ đang trầm ngâm thấy vậy thoáng ngây người, trong lòng dấy lên nghi ngờ. Đột nhiên Vương Bảo Nhạc cười lớn, dùng sức vỗ vai đại thụ, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng.
“Quế đạo hữu không hổ là có kinh nghiệm phong phú, suy nghĩ sắc bén, không tệ không tệ, ta rất coi trọng ngươi đấy!” Vương Bảo Nhạc cười ha ha, tay chắp sau lưng, vẻ mặt vui vẻ đi về phía trước, để lại đại thụ đứng chớp mắt ở nơi đó, trong lòng càng nghi ngờ hơn. Sau khi suy nghĩ cẩn thận một hồi, hắn thầm nghĩ có khi nào đây là ám thị của Vương Bảo Nhạc...
Không để ý tới suy nghĩ lung tung của đại thụ, Vương Bảo Nhạc vừa đi về phía trước, vừa hoàn thiện kế hoạch của mình ở trong đầu, càng nghĩ càng cảm thấy có lý. Trong sự hưng phấn, hắn suy nghĩ tới người được chọn làm con gái nuôi của mình, người đàu tiên mà hắn nghĩ tới chính là Lý Di.
“Không được, cô ả Lý Di này là đồ ngực to não phẳng. Nếu như nhận cô ả làm con gái nuôi rồi mai mối cho Lý Vô Trần, cho dù mình có là cha ruột của cô ả cũng vô dụng, có khi cô ả này sẽ giật dây Lý Vô Trần tiêu diệt mình ấy chứ!”
Vương Bảo Nhạc thầm lắc đầu, sau khi nghĩ tới nghĩ lui, lại nhớ tới vị nữ tử như khủng long bạo chúa dáng người to lớn, nhìn có vẻ chất phác ngay thẳng của Vũ Hóa Tiên Thiên Tông lúc trước, thầm nghĩ vị này thật ra cũng rất xứng với Lý Vô Trần.
“Cũng không được, khiếu thẩm mỹ của tên tiểu tử Lý Vô Trần có vẻ bình thường, nếu như mình ép buộc làm mối cho bọn họ, có
khi... thù này lại còn lớn hơn.
Vương Bảo Nhạc lập tức đau đầu, cảm thấy mình thật sự không giỏi xử lý những chuyện minh tranh ám đấu này, thế là liếc mắt nhìn đại thụ, ánh mắt lập tức lóe lên.
“Lão tiểu tử này vừa nhìn là biết tâm địa gian trá, việc này để hắn làm là hoàn hảo nhất.”
Nghĩ tới đây, nụ cười trên mặt Vương Bảo Nhạc lại nở rộ, hắn dịu dàng cất lời.
“Này Quế đạo hữu.”
Đại thụ trên suốt đường đi trầm tư vừa dè dặt, lúc này vừa nhìn thấy nụ cười này của Vương Bảo Nhạc, hắn bất giác giật mình, hơi thở thoáng trì trệ, vội vàng chắp tay.
“Hai chữ Quế đạo sẽ khiển ti chức tổn thọ mất, ty chức không dám nhận đâu, Trưởng lão cứ gọi ti chức là Tiểu Quế là được rồi.”
Vương Bảo Nhạc rất hài lòng với thái độ của đại thụ, cảm thấy tên này rất được, vừa
nghe lời lại biết chừng mực, thế là cười dịu dàng.
“ừm. Này Tiểu Quế Tử, bản tọa có chuyện cần ngươi đi làm.”
“Xin trưởng lão sai bảo!”
Cơ thể đại thụ chấn động, vẻ mặt cực kì nghiêm túc, cung kính cất lời.
“Cũng không phải chuyện gì to tát, trong các tu sĩ Liên bang của nhóm thứ ba tới đây, có một vị là bạn cũ của ta. Có lẽ ngươi cũng đã nghe nói rồi, người này chính là đệ tử Lý Vô Trần của Thái thượng Trưởng lão Đạo viện Phiêu Miễu.”
Vương Bảo Nhạc nói rất chậm, vừa nói vừa quan sát đại thụ.
Đại thụ không dám có bất kỳ suy nghĩ nào ở trong đầu, vẻ mặt từ đầu đến cuối không hề thay đổi. Hiện giờ hắn không muốn tìm hiểu bất cứ chuyện gì nữa, cũng không muốn suy nghĩ đến mối quan hệ giữa Vương Bảo Nhạc và Lý Vô Trần. Hắn chỉ
lúc liên hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Vương Bảo Nhạc, đột nhiên chắp tay, thấp giọng trả lời.
“Tấm lòng chân thành của trưởng lão, ti chức thấy cảm động thay cho Lý Vô Trần. Ti chức vừa đến, lại không quen Lý Vô Trần, không biết sở thích của hắn. Do đó trong quá trình này, sẽ phải làm phiền trưởng lão khá nhiều, kính xin trưởng lão cho phép.”
Nghe xong lời của đại thụ, trong mắt Vương Bảo Nhạc lộ ra tia sáng rực rỡ. Những lời này không nên chỉ nghe hàm ý bên ngoài, mà phải nghe cả ý nghĩa tiêm ẩn bên trong. Bên trong đã nói rõ với Vương Bảo Nhạc, Quế Nguyệt hắn đã hiểu ý của Vương Bảo Nhạc, hơn nữa sẽ luôn luôn theo dõi, thường xuyên báo cáo việc Lý Vô Trần có động lòng, có sự mập mờ với nữ đệ tử nào hay không .
“Đối với tu sĩ của thế hệ ta, môi trường tu hành yên tĩnh rất quan trọng, không thể liên tục tới quấy rầy sự tu luyện của ta được.”
Vương Bảo Nhạc thản nhiên cất lời rồi người đi thẳng về phía trước.
Đại thụ ở phía sau hán lập tức nói vâng, trong đầu đã tự động phiên dịch lời của Vương Bảo Nhạc thành... Theo dõi sát sao, không sợ tới quấy r'ây, với lại nhất định phải hoàn thành việc cho ta, nếu không, ngươi sẽ không có môi trường tu hành an toàn đâu.
Cứ như vậy, sau nửa tháng bay như tên bắn, hai người đã quay về Thương Mang Đạo Cung. Vừa mới quay về, đại thụ đã lập tức thực hiện ý nghĩ của Vương Bảo Nhạc. Hơn nữa, trên đường đi, hắn đã có được một kế hoạch hoàn hảo, cộng thêm thân phận mà Thái thượng Trưởng lão ban cho, đại thụ lại càng xử lý chuyện này thuận lợi hơn.
Mặc khác tu vi của chính hắn cũng khiến hắn trở thành cường giả chỉ đứng sau Vương Bảo Nhạc và Hứa Tông chủ trong nhất mạch Liên bang. Thương Mang Đạo Cung cũng đã tiến hành điều tra đại thụ, suy cho cùng đại thụ không phải con người, không có cơ thể máu thịt, tu sĩ dùng cây tu thành, bản thân đã ẩn chứa rất nhiều điểm kỳ lạ rồi.
Đồng thời, Vương Bảo Nhạc cũng gác hết tất cả các chuyện vặt vãnh lại, bắt đâu tu hành. Hắn vừa làm quen với cánh tay phải đạo tử của Chúc Đoạt Đế Khải, nhiêu lần thử kích phát, cảm nhận giới hạn của nó, vừa kiểm tra sức chịu đựng của bản thân mình.
Sau một thời gian xác nhận lặp đi lặp lại, Vương Bảo Nhạc có thể khẳng định, nếu bản thân dốc hết sức sẽ có thể kích phát ba Lân sức mạnh thần binh của cánh tay này. Mà uy lực của mỗi lẫn đều khiến hắn vừa hết hồn vừa vô cùng hưng phấn, đó chính là sức mạnh kinh khủng một kích... có thể giết chết Tôn Hải.
Ngoài ra, Vương Bảo Nhạc cũng đã cảm ngộ được sâu sắc hơn tầng Lôi Tiên Chỉ cuối cùng của Lôi Tiên Biến. Đồng thời việc thần binh của cánh tay và Đế Khải dung hợp cũng đã cho Vương Bảo Nhạc rất nhiêu linh cảm. Hắn cũng đã từng thử dung hợp hai cái xác Linh Tiên đại viên mãn mang về từ ngôi sao của Tinh xỉ thú, nhưng lại thất bại.
“Chẳng lẽ vì cánh tay gãy là thần binh?”
Vương Bảo Nhạc suy nghĩ, mặc dù không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ. Đồng thời, về việc luyện chế thi khôi, hắn dựa vào thân phận Thái thượng Trưởng lão cũng đã thu hoạch được một số thông tin trong đạo cung. Chỉ là nếu muốn thật sự thành công, vẫn phải nghiên cứu và thử nghiệm rất nhiêu thì mới được.
Việc quan trọng nhất là Vương Bảo Nhạc đã bắt dẫu chuẩn bị cho việc Kết Đan cảnh đại viên mãn của mình đột phá lên Nguyên Anh!
Thân là Thái thượng Trưởng lão, quýên hạn của Vương Bảo Nhạc có thể để hán xem xét rất nhiêu các phương pháp có liên quan đến thăng cấp Nguyên Anh và các loại Nguyên Anh. Ví dụ như trong ghi chép của đạo cung, Nguyên Anh tổng cộng chia làm hơn ba trám loại, mỗi loại đều có sự khác biệt rất nhỏ, quyết định đến sự phát triển trong tương lai.
Đối với việc này, Vương Bảo Nhạc cũng đang nghiên cứu từng cái một để tìm kiếm hướng đi, đồng thời hỏi ý chị đẹp. Sau khi đưa ra một số lựa chọn, chị đẹp ra chiều vờ vịt nói với Vương Bảo Nhạc ràng hơn mười loại Nguyên Anh mà cô cho, chỉ cần Vương Bảo Nhạc thăng cấp thành công, cô sẽ có cách để chất lượng của Nguyên Anh đạt tới trình độ cao, việc này có lợi ích rất lớn đối với tương lai của Vương Bảo Nhạc về sau.
Ví dụ như thuấn di chỉ là một trong số đó, nguyên lý của nó cũng chính bởi vì sự xuất hiện của Nguyên Anh mà ở một mức độ nào đó giống như đứa con của trời đất, có thể tự mình dung nhập vào pháp tắc thiên địa, tiến hành khống chế bản năng một cách đơn giản.
Đồng thời, sức mạnh lĩnh vực cũng là một phần của uy năng Nguyên Anh. Thậm chí, một số nền văn minh cấp bậc thấp còn gọi Nguyên Anh là lão quái, từ cách gọi này có thể thấy được sự cường hãn của Nguyên Anh.
Mà sự cường hãn này sẽ quyết định chủng loại của Nguyên Anh. Suy cho cùng có quá nhiều văn minh tu hành trong vũ trụ, do đó sẽ có sự biến đổi khác nhau trong Nguyên Anh. Ví dụ như thứ mà Lý Hành Ván tu luyện chính là Đạo Anh, có liên quan với Ngộ Đạo thẫn thông của ông. Còn thứ Đoan Mộc Tước lựa chọn là Ngũ Hành Anh, bản chất của nó là số mệnh của toàn bộ Liên bang, mặc dù hơi huýên diệu,
"filepos0013540227">

Bạn cần đăng nhập để bình luận