Tam Thốn nhân Gian

Chương 792 LIỆT MỆNH, CHIẾN THẮNG!

Chương 792 LIỆT MỆNH, CHIẾN THẮNG!Chương 792 LIỆT MỆNH, CHIẾN THẮNG!
ÍÍT> hong tỏa sức mạnh Hiên Tiên của ta ư?”
Vương Bảo Nhạc khẽ chau mày, cho dù hắn biết rõ sẽ xảy ra tình huống này, nhưng lúc thật sự xảy ra thì hắn vẫn lấy làm tiếc nuối.
Nhưng đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi, dù sao hắn cũng đã giao Hình Tiên Tráo ra. Với địa vị của quân đoàn Thanh Côn, muốn lấy được Hình Tiên Tráo và nghiên cứu ra phương pháp phong tỏa trong thời gian ngắn cũng không phải là không thể.
“Nhưng... Cũng chỉ có sức mạnh Hình Tiên được tạo bởi phương pháp chất chồng bị phong tỏa mà thôi.”
Vương Bảo Nhạc thầm cười lạnh, Hình Tiên Tráo phiên bản mới của hắn được luyện chế dựa theo phương pháp phân giải ký sinh của Tiểu Ngũ, nó không nằm trong phạm vi phong tỏa, nên đây sẽ là đòn sát thủ của hắn!
Nếu nhìn từ bề ngoài thì sắc mặt của Vương Bảo Nhạc sẽ rất khó coi, nhưng thật ra trong lòng hắn lại bình tĩnh vô cùng. Hắn ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về phía vết nứt trên bầu trời, dõi mắt nhìn từng chiếc chiến hạm màu xanh xông ra từ bên trong.
Những chiếc chiến hạm này trông như những con dơi to lớn, lúc xông ra còn có một lượng lớn tu sĩ bay ra. Cho dù tu vi không cao, hơn nữa đa số đều là Kết Đan, Nguyên Anh còn chưa được mấy chục người. Nhưng bọn họ không những người đông thế mạnh, dường như trên người họ còn có một loại ấn ký liên kết nào đó, không ngờ lại có thể kết hợp khí tức lại làm một, nhìn như chỉ hơn nghìn người, nhưng Vương Bảo Nhạc lại cảm thấy... Cứ như hắn
đang đối mặt với mười cường giả Thông Thần vậy!!
“Dựa vào trận pháp tạo thành một loại khí tức đồng bộ, chiến lực chất chồng lên nhau sao?”
Đồng tử của Vương Bảo Nhạc co rụt lại. Đồng thời hắn cũng chú ý tới có ba luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ trong những chiếc chiến hạm này, đó là ba tên đại hán có vẻ ngoài giống nhau. Tu vi của bọn họ đều đã đạt đển cảnh giới Thông Thần đại viên mãn đỉnh phong, cách cảnh giới Giả Tiên chỉ một chút nữa mà thôi!
DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Ba người này... Hiển nhiên chính ba thái thượng trưởng lão của Địa Vân Tông. Sau khi xuất hiện, ánh mắt của bọn họ lóe lên vẻ hưng phấn và khát vọng, thân ảnh bay thẳng đến chỗ Vương Bảo Nhạc hệt như ba vệt sao băng.
Vương Bảo Nhạc nhìn ba người này, sau đó lại liếc sang hơn mười luồng khí tức Thông Thần kia. Nhưng thứ mà Vương Bảo Nhạc
quan tâm nhất lúc này chính là... Hai người bước ra từ trong vết nứt kia!
Hai người này một gầy một béo, người gày mặt không cảm xúc, người béo thì nở một nụ cười vô hại. Họ đứng ở mép vết nứt nhìn về phía Liệt Mệnh tinh, ánh mắt của họ giống như có thể xuyên qua khoảng cách xa xôi, nhìn thẳng vào Vương Bảo Nhạc.
“Chỉ có hai tên Giả Tiên thôi sao?”
Vương Bảo Nhạc nhướng mày, trong lòng cảm thấy khó tin. Sau khi hắn cẩn thận kiểm tra lại, xác định chỉ có hai tên Giả Tiên và ba tên Thông Thần đại viên mãn thì Vương Bảo Nhạc bỗng cười phá lên.
“Đây là do quá tin phương pháp phong tỏa kia hay là khinh địch đây?”
Vương Bảo Nhạc chớp mắt, hắn muốn xác định thêm một lần nữa, nhưng ba tên Thông Thần đại viên mãn đó lúc này đã gào thét bay tới trước mặt hắn. Trong đó
một người còn đang cười to.
“Long Nam Tử, quân đoàn Báng Phượng sẽ không tới cứu viện đâu. Nhất Niệm Tử tiên bối đã đích thân đi ngăn cản rồi, cho nên hôm nay quân đoàn Liệt Mệnh của ngươi nhất định sẽ bị xóa sồ khỏi thượng tông!”
Lúc đang nói, cả ba người đều cười to. Tốc độ của họ còn nhanh hơn âm thanh, chớp mắt đã tới gần Vương Bảo Nhạc như một con ác long, Khí thế mạnh mẽ, tu vi Thông Thần đại viên mãn dường như có thể nén hư không ở xung quanh lại, áp lực vô tận chất chồng lên nhau, cứ như muốn hoàn toàn trấn áp Vương Bảo Nhạc lại vậy!
“Ồn ào quá!”
Vương Bảo Nhạc không để ý đến ba tên Thông Thân đại viên mãn này cho lắm. Sau khi xác định lại Lân khiêu chiến này chỉ có hai tên Giả Tiên, ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lập tức trở nên lạnh lẽo, hắn hừ lạnh một tiếng, dứt khoát không tự bạo chiến hạm nữa. Thay vào đó, Vương Bảo Nhạc
tung người lên, toàn thân chớp mắt xông ra như một ngôi sao băng!
Vương Bảo Nhạc không hề tránh, cũng không hề bỏ chạy, mà là chọi cứng với bọn họ... Hắn vọt thẳng về phía ba tên Thông Thần đại viên mãn kia với khí thế ngút trời. Ba tên Thông Thần đại viên mãn kia không khỏi giật mình, trong lòng cảm thấy bất an, nhưng lúc này muốn tránh cũng đã muộn rồi!
“Đây chính là cảnh cáo của quân đoàn Thanh Côn sao... đúng là ngây thơ!”
Ngay khi lời nói của Vương Bảo Nhạc thốt ra, cơ thể của hắn đã va chạm với ba tên Thông Thần đại viên mãn kia!
Một màn này xảy ra nhanh đến mức mọi người xung quanh gần như không thể phản ứng lại kịp. Tiếng kêu thảm thiết vang lên từ nơi va chạm giữa Vương Bảo Nhạc và ba tên thái thượng trưởng lão của Địa Vân Tông. Ba tên Thông Thần đại viên mãn kia giống như đụng phải một ngọn
núi vững chãi, ba người đều điên cuồng phun máu, tốc độ bắn ngược lại của bọn họ còn nhanh hơn lúc bay tới. Thậm chí cánh tay của ba người đều trực tiếp nổ tung, máu thịt be bét, tâm thần như bị một cơn bão quét ngang, ai nấy đều hoảng sợ tột độ.
“Phản chấn ư? Hình Tiên Tráo bị phong tỏa rồi mà!!”
“Không thể nào!!”
Ngay lúc ba người họ bị thương nặng, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc đã bay qua người họ với tốc độ không hề giảm bớt, cũng chẳng buồn nhìn ba tên này thêm lần nào nữa. Thật ra Vương Bảo Nhạc đã nương tay rồi, bây giờ hắn đã xem những người này thành vật phẩm cá nhân của mình, nên hắn mới không nâng lực phản chấn tới mức lớn nhất, nếu không, ba người bọn họ không phải chỉ bị trọng thương mà là chết chắc ấy chứ!
Nếu như hạ tông khiêu chiến thượng tông, lỡ như thất bại thì họ sẽ phải lệ thuộc vào
người thắng, đây là quy tắc của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông, không ai dám vi phạm. Cho dù là Thanh Côn... Cũng không thể ngán cản được!
Vương Bảo Nhạc không rảnh để ý đến ba người kia, càng không rảnh để ý tới hơn mười luồng khí tức Thông Thần do trận pháp tạo thành kia ở xung quanh. Khi mọi người đang sợ hãi và nghi ngờ cuộc đời, thân ảnh Vương Bảo Nhạc đã bay thẳng đến chỗ... Hai tên Giả Tiên đang biến sắc ở ngoài vết nứt!!
“Chỉ có hai tên Giả Tiên mà dám đến tọa trấn Liệt Mệnh tinh của ta ư? Các ngươi... Có tư cách này sao!”
Tốc độ của Vương Bảo Nhạc quá nhanh, lời của hắn còn đang vang vọng thì thân ảnh thoắt cái đã tới gần, trực tiếp đấm về phía hai tên Giả Tiên kia!
Lúc hai tên Giả Tiên biến sắc, ánh mắt vị tu sĩ gầy kia lập tức trở nên hung ác. Hắn cũng quyết định dùng hết sức, hắn không
tin dưới sự phong tỏa này mà Hình Tiên Tráo của đối phương vẫn có thể dùng tiếp được. Theo hắn thấy, chuyện lúc nãy nhất định là do nguyên nhân nào khác. Cho dù là gì đi chăng nữa, chỉ cần không phải Hình Tiên Tráo, với tu vi Giả Tiên của mình, trấn áp một tên Thông Thần hậu kỳ cũng không phải chuyện khó khán gì!!
Còn vị tu sĩ béo kia thì ánh mắt lóe lên, toàn thân lui nhanh vê phía sau. Hắn muốn thoát khỏi chiến trường từ vết nứt sau lưng, Vương Bảo Nhạc thấy vậy thì bèn mặc kệ tên tu sĩ béo đang lùi lại, sau khi chỉnh Hình Tiên Tráo lại thì hắn lập tức va chạm với tên tu sĩ gầy kia.
Lúc này tiếng nổ vang lên long trời lở đất, không chỉ có tiếng nổ vang vọng khắp chiến trường, tiếng kêu thảm của tên Giả Tiên gầy còm có khuôn mặt âm lãnh kia cũng truyền khắp tứ phương, còn vang hơn cả tiếng nồ. Cơ thể của hán như muốn nổ tung, hai tay hai chân trực tiếp nổ nát. Trong lúc bị bắn ngược ra, miệng hán hắn
điên cuồng trào máu. Chỉ trong nháy mắt đã bị Vương Bảo Nhạc chộp lấy đầu, sau đó quăng v'ê phía Liệt Mệnh tinh.
“Qua đây cho ta!!”
Chuyện này khiến cho ba tên Thông Thần đại viên mãn bị thương nặng kia vô cùng kinh hãi, những tu sĩ khác cũng hoảng sợ tột độ, nhìn Vương Bảo Nhạc cứ như đang gặp ma vậy.
Chỉ có tu sĩ béo kia do lùi lại kịp thời nên thoát khỏi một kiếp, nhưng sắc mặt của tên này cũng đã tái nhợt, ánh mắt đầy vẻ khiếp sợ. Bây giờ tên này đang lùi về chỗ vết nứt để thoát đi, nhưng Vương Bảo Nhạc sao có thể để hắn thoát dễ như vậy được. Thân ảnh của hắn nhoáng lên toan đuổi theo, nhưng đúng lúc này lại có một luồng uy áp Linh Tiên bộc phát ra từ trong vết nứt, hư ảnh một cánh tay to lớn hình thành, xuyên qua cơ thể của tu sĩ béo chộp về phía Vương Bảo Nhạc!
cảm nhận được uy áp Linh Tiên trên bàn tay này, ánh mắt Vương Bảo Nhạc lóe lên, cố dẳn xúc động muốn chọi cứng với nó. Hắn vừa lùi lại vừa ngẩng đầu nhìn về phía bâu trời, hét lớn một tiếng.
“Quân đoàn Thanh Côn các ngươi không dám nhận thua ư? Linh Tiên ra tay chỉ vì muốn đối phó một quân đoàn nho nhỏ như ta à? Nếu vậy thì cho ta tư cách thành lập quân đoàn làm gì? Các đạo hữu khác trong tông làm sao có thể tín phục? Sau này mọi người cần gì phải vươn lên nữa? Lão tồ, ta thừa nhận vì muốn tự vệ nên đã giấu giếm một phần tin tức về Hình Tiên Tráo, đây là chuyện mà mỗi một luyện khí sư đều sẽ làm, nhưng cách làm của quân đoàn Thanh Côn khiến Long Nam Tử ta không phục!”
Vương Bảo Nhạc vừa nói xong, cánh tay Linh Tiên hư ảo kia khựng lại. Ngay khi nó dừng lại, một giọng nói già nua chợt vang vọng khắp nơi.
Liệt Mệnh, chiến thắng!
Câu nói này vừa vang lên, cánh tay kia lập tức run lên nhè nhẹ, nó không còn chộp về phía Vương Bảo Nhạc nữa, thay vào đó là bắt lấy tên tu sĩ béo suýt chết kia rồi rút vào trong khe nứt.
Khi nó biến mất, cuộc chiến này cũng đã kết thúc. Ba vị Thông Thần đại viên mãn của quân đoàn Địa Vân lúc này lại run lẩy bẩy, sự tuyệt vọng trong mắt đã không thể che giấu. Bọn họ hiểu cái giá của việc khiêu chiến thất bại là gì, còn những tu sĩ Địa Vân Tông ở xung quanh và tên Giả Tiên đang hấp hối bị Vương Bảo Nhạc ném lên Liệt Mệnh tinh lúc này đều phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ có Vương Bảo Nhạc là hai mắt sáng ngời, nhìn những chiếc chiến hạm màu xanh và một lượng lớn tu sĩ ở xung quanh, miệng thì thào một câu.
Phát tài rồi!
"filepos0016965339">

Bạn cần đăng nhập để bình luận