Tam Thốn nhân Gian

Chương 882

Chương 882Chương 882
CON RỐI CẤP ĐỘ HÀNH TINH!
Không thể không nói, tuy rằng trước đó Hữu trưởng lão phản ứng khá chậm, nhưng sau khi bình tĩnh lại thì lựa chọn và cách làm của hắn ta lại vô cùng hoàn mỹ.
Vương Bảo Nhạc thấy vậy thì sắc mặt vô cùng khó coi. Trong cơn bão mặt trời như thế này thì nơi có pháp tắc tương đối mỏng manh mà Tả trưởng lão để lộ trước đó sẽ không còn tồn tại nữa. Nhưng Vương Bảo Nhạc lại không có cách nào khác để ngăn cản Hữu trưởng lão. Lúc này toàn thân hắn tràn ngập sát khí, chỉ đành bùng nổ tu vi một lân nữa. Sau đợt tự bạo này thì rốt cục khe hở trên bọt khí bảy sắc cũng nứt ra và vỡ vụn!
Ngay lúc bọt khí vỡ vụn, toàn thân Vương Bảo Nhạc chợt hóa thành sương mù xông ra. Sau khi ngưng tụ lại cơ thể ở bên ngoài, hắn chợt quăng hơn trám chiếc pháp hạm tự bạo về phía Hữu trưởng lão, đồng thời cũng lựa một hướng rồi phóng đi thật nhanh.
Bây giờ pháp hạm trong túi trữ vật Vương Bảo Nhạc chỉ còn lại khoảng 300 chiếc, sau khi thoát ra thì hắn lại ném gằn một nửa ra để bọn chúng tự bạo. Mục đích của Vương Bảo Nhạc không phải là ngăn cản Hữu trưởng lão, bởi vì chỉ hơn trăm chiếc pháp hạm tự bạo thì cũng không có tác dụng ngăn cản gì.
Mục đích thật sự của Vương Bảo Nhạc chính là... Đổ thêm dầu vào lửa, để cho khí tức hằng tinh và sức mạnh của mặt trời hỗn loạn hơn nữa, dồi dào hơn nữa, cuồng bạo hơn nữa. Khiến hàng tinh nóng nảy như một con hung thú này giận dữ điên cuồng đến mức Hữu trưởng lão không còn điều khiển được!
Đây là cách duy nhất mà Vương Bảo Nhạc có thể nghĩ ra!
Nếu như tình thế đã bẩt lợi với bản thân thì nhất quyết khiến cả hai đều bất lợi luôn, ta bị ảnh hưởng thì ngươi cũng bị ảnh hưởng, như thế... Cũng xem như miễn cưỡng hóa giải nguy cơ!
Hữu trưởng lão vừa muốn đuổi theo thì lập tức biến sắc, sâu trong mắt không khỏi trở nên u ám. Nhưng không phải vì tu vi và chiến lực của Vương Bảo Nhạc mà là... Đối phương lại có thể nghĩ tới thủ đoạn này nhanh đến vậy.
Điêu này có nghĩa là tâm cơ của tên Long Nam Tử trước mặt vô cùng thâm sâu, đồng thời sự tàn nhẫn của hắn cũng không h'ê kém cạnh, một đối thủ như thế này... Nếu hắn vẫn còn sống thì những người đã từng đắc tội hắn sẽ rẩt đau đầu.
Sát cơ trong lòng Hữu trưởng lão lại càng mãnh liệt hơn nữa, hắn ta tuyệt đối không thể để một đối thủ như vậy thoát khỏi đây.
Một khi tên này thăng lên cảnh giới Hành Tinh, thứ chờ đợi hán ta chính là hậu hoạn vô cùng vô tận.
Nghĩ tới đây, sát khí trong mắt Hữu trưởng lão cũng càng thêm mãnh liệt. Cho dù nhiệt độ cao trên hằng tinh đang khuếch tán, cơn bão mặt trời càn quét, mọi thứ trước mắt chỉ còn lại ánh lửa, nhưng hắn ta vẫn găm nhẹ một tiếng, dốc sức đuổi theo Vương Bảo Nhạc!
Cùng lúc đó, trên chiến trường của Chưởng Thiên Tông, Tân Đạo Môn và Thiên Linh Tông bên ngoài hằng tinh ván minh Thần Mục. Lúc này hai phe đã đánh tới mức vô cùng kịch liệt, chẳng qua lão tổ Chưởng Thiên càng đánh lại càng nghi ngờ. ông cảm thấy... Hữu trưởng lão của Thiên Linh Tông cứ tạo cho ông một cảm giác quen thuộc nói không nên lời hết lãn này tới Lân khác.
Cảm giác này càng đánh lại càng mãnh liệt, không chỉ mỗi mình ông có cảm giác này, mà lão tổ Tân Đạo đang giao thủ với Hữu
trưởng lão cũng cảm thấy vậy, thậm chí cảm giác này còn mãnh liệt hơn nữa.
Ngay lúc lão tổ Chưởng Thiên càng lúc càng nghi ngờ thì lão tổ Tân Đạo bất ngờ lùi lại, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn về phía Hữu trưởng lão của Thiên Linh Tông, gầm nhẹ một tiếng.
"Ngươi không phải Hữu trưởng lão, rốt cuộc thì ngươi là ai!"
Lời của ông vừa vang lên, Thiên Linh Tông chưởng tọa chợt cười to.
"Xem ra vẫn bị phát hiện, nhưng đã quá muộn rồi!"
Lúc đang nói, Hữu trưởng lão bên cạnh ông đột nhiên vung tay trái lên mặt, một luồng sáng lấp lánh lập tức xuất hiện, không ngờ toàn thân của hắn lại biến hóa với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Chỉ trong nháy mắt... Hữu trưởng lão trước mặt họ đã khác hẳn trước đó!
Đây không phải Hữu trưởng lão mà là một bà lão với khuôn mặt vô cảm. Trên mi tâm bà ta chợt xuất hiện một con giòi màu đen, nửa người của nó lòi ra ngoài, dường như khi nó lúc nhúc thì tư duy và hành động của bà ta sẽ bị nó điều khiển!
Bà lão vừa hiện thân, vẻ mặt của lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tân Đạo lập tức tái mét. Riêng lão tổ Chưởng Thiên thì khó giấu được vẻ lo âu, có vẻ như kế hoạch của ông sẽ phải thất bại trước hàng loạt kế trong kế của đối phương, lão tổ còn Tân Đạo thì kinh ngạc hô lên.
"Vô Vân đạo hữu! !"
Bà lão này... Chính là lão tổ của Khôn Thái Vạn Hòa Tông, một trong ba đại tông của môn ván minh Thần Mục. Khôn Thái Tông đã bị tiêu diệt trong trận chiến trước đó, nghe nói bà ta đã chạy trốn và mất tích, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở đây... Rõ ràng bà ta không phải mất tích mà là bị bắt giữ, hơn nữa còn bị luyện hóa thành một con rối!
Thật ra lão tổ của Khôn Thái Vạn Hòa Tông vốn không phải đòn sát thủ của Thiên Linh Tông. Sau khi bắt giữ bà ta lại, Thiên Linh Tông chưởng tọa vốn muốn phong ấn rồi đưa bà ta về sơn môn trong văn minh Tử Kim. Sau đó mượn đại trận sơn môn, dùng bí pháp luyện sống bà ta thành một viên đan dược Hành Tinh. Nếu ông nuốt vào, sau một quãng thời gian lắng đọng thì tu vi của ông có thể táng lên không ít. Nếu như đưa người khác sử dụng thì rất có thể sẽ đạo tào thêm được một tu sĩ Hành Tinh nữa.
Mặc dù đây không phải phương pháp chính thống, hơn nữa cũng có rẩt nhiêu tai họa ngầm, nhưng dù sao thì cũng là chiến lực Hành Tinh.
Chẳng qua... Tình hình chiến cuộc càng lúc càng bất lợi, nhất là khi Tả trưởng lão bị thương nặng, Thiên Linh chưởng tọa lại không thể đưa bà ta về sơn môn nên đương nhiên cũng không thể mượn sơn môn để luyện chế bà ta thành đan dược được. Thế là ông ta đành phải xóa thần trí của bà ta để luyện thành con rối, sau đó lại dùng bí trùng để điều khiển, biến bà ta thành trợ thủ đắc lực của mình.
Dựa theo kế hoạch của Thiên Linh chưởng tọa, trước tiên họ sẽ biến con rối này thành vẻ ngoài của Hữu trưởng lão, như vậy vừa có thể đánh lừa tai mắt bên ngoài, vừa có thể làm cho đám người Long Nam Tử và lão tổ Chưởng Thiên mất cảnh giác và không cảm thấy hoài nghi. Như vậy thì kế hoạch sẽ có thể tiến hành một cách thuận lợi, chỉ cần giết chết Long Nam Tử thì Hạc Vân Tử sẽ đạt được toàn bộ quyền hạn của hàng tinh.
Đến lúc đó, truyền tống hằng tinh mở ra thì Thiên Linh Tông sẽ có thể tùy thích làm
mọi thứ. Ngoài ra, theo như phân tích của ông ta, bởi vì có Tả và Hữu trưởng lão đích thân ra tay trừ khử tên Long Nam Tử, cộng thêm bọt khí bảy sắc thì nhất định sẽ không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, hơn nữa cũng sẽ không tốn quá nhiêu thời gian. Sau khi Tả và Hữu trưởng lão hoàn thành nhiệm vụ thì họ sẽ kịp trở v'ê để tiếp tục tham chiến.
Một khi bọn họ trở về, Thiên Linh Tông chẳng khác nào có ba tu sĩ Hành Tinh rưỡi, như vậy Chưởng Thiên Tông và Tân Đạo Môn sẽ dễ dàng bị trấn áp. Thậm chí nếu như mọi chuyện thuận lợi, trận chiến với văn minh Thần Mục hoàn toàn có thể kết thúc sớm!
Chẳng qua, tuy kế hoạch của ông ta rất tốt, nhưng ông ta vẫn xem thường Vương Bảo Nhạc. Không ngờ dù cả Tả và Hữu trưởng lão kết hợp với bọt khí bảy sắc thì vẫn xuất hiện sự cố!
Nhưng Thiên Linh Tông chưởng tọa vẫn chưa biết những gì xảy ra trên hằng tinh,
cho nên ông ta vẫn tràn đầy tự tin. Lão tổ Chưởng Thiên và lão tổ Tân Đạo cũng không hay biết chuyện đang xảy ra, lúc này họ đang cảm thấy vô cùng rung động, sắc mặt cực kỳ khó coi. Thậm chí họ còn muốn rút lui, không dám đánh tiếp nữa.
Rõ ràng bọn họ cũng cho rằng tuy chiến lực của Vương Bảo Nhạc có thể so với tu sĩ Hành Tinh, nhưng trong tình huống bị tính kế, rơi vào thế bị động thì việc sống sót gần như là không thể!
Trong lúc tình hình chiến cuộc bên này rơi vào thế giằng co, trên hằng tinh, Vương Bảo Nhạc hóa thành một đạo trường hồng dốc sức bay nhanh về phía trước. Hắn muốn tìm kiếm khu vực đặc biệt có thể rời khỏi đây, nhưng Hữu trưởng lão sau lưng hắn cũng bộc phát tốc độ, đuổi sát theo sau. Hơn nữa, dù sao Hữu trưởng lão cũng là tu sĩ Hành Tinh, nên về mặt tốc độ vẫn chiếm ưu thế hơn hằn, cho dù sóng nhiệt trên hằng tinh cuồn cuộn không ngừng, cơn bão mặt trời lâu lâu lại phả tới, nhưng
những trở ngại của hắn ta vẫn còn dễ hơn Vương Bảo Nhạc.
Thân ảnh của Hữu trưởng lão không ngừng tới gần Vương Bảo Nhạc với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sau khi còn cách Vương Bảo Nhạc một trăm trượng, ánh mắt Hữu trưởng lão lập tức trở nên lạnh lẽo, giơ tay phải lên, bấm niệm pháp quyết chỉ về phía lưng Vương Bảo Nhạc.
Một chỉ hạ xuống, lập tức có một làn sương mù màu đỏ bay ra từ trong thất khiếu của Hữu trưởng lão. Sau khi ngưng tụ ở đầu ngón tay hắn thì chợt hóa thành một con én bằng máu, tiếp đó lại hóa thành một đạo trường hồng màu máu bay thẳng đến Vương Bảo Nhạc với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt đã vượt qua một trăm trượng, ngay lúc đến gần thì nó chợt nổ tung, hình thành mảng lớn sương mù màu máu. Trong lúc cuồn cuộn bay đến, làn sương mù màu máu chợt hóa thành một cái miệng lớn như muốn nuốt chửng Vương Bảo Nhạc.
Nếu là những Linh Tiên khác thì chắc chắn sẽ chết dưới một đòn này, bởi vì lúc thần thông này xuất hiện thì nó còn ẩn chứa một luồng sức mạnh trấn áp của tu sĩ Hành Tinh. Những tu sĩ Linh Tiên tăm thường sẽ bị trấn áp, tu vi hỗn loạn, nếu yếu hơn một chút thì có thể sẽ trực tiếp sụp đổ.
Nhưng đối với Vương Bảo Nhạc thì còn xa mới đủ, ngay lúc làn sương mù màu máu kia bao phủ lấy hắn, trên người Vương Bảo Nhạc chợt vang lên một tiếng “Ầm”, Đế Hoàng khải lập tức xuất hiện, vẻ ngoài dữ tợn, mái tóc dài tung bay và thẫn binh trên tay phải khiến Vương Bảo Nhạc lúc này giống như một chiến thẫn. Hơn nữa sau lưng hán cũng xuất hiện một Yểm Mục màu đen khổng Lô. Sau khi ngửa hết bài, Vương Bảo Nhạc đang ở giữa không trung chợt xoay người lại, trực tiếp chém một nhát vào cái miệng lớn do sương mù màu máu hóa thành.
"filepos0018772696">

Bạn cần đăng nhập để bình luận