Tam Thốn nhân Gian

Chương 591 CHỈNH ĐỐN

Chương 591 CHỈNH ĐỐNChương 591 CHỈNH ĐỐN
Sau khi trò chơi ngày càng nổi hơn thì độ hot của linh võng cũng lên cao theo. Có thể nói, trong mẩy tháng này, sự thay đổi mà Liên bang mang đến cho Thương Mang Đạo Cung là cực kì rõ ràng. Quả thật cũng làm được đúng như lời Hứa Tông chủ của Tinh Hà Lạc Nhật Tông từng nói với Vương Bảo Nhạc... Ẫy chính là phải hòa nhập với Thương Mang Đạo Cung.
Khiến trên tay, trên đùi, trên người, trong ngũ tạng lục phủ của Thương Mang Đạo Cung đều có dẫu ấn của Liên bang. Như vậy sẽ khiến cho Thương Mang Đạo Cung khó mà ra quyết định tấn công Liên bang được.
Dựa vào phương án này, sự thành công của linh võng khiến cho cuộc sống của đệ tử Thương Mang Đạo Cung thay đổi chóng
vánh. Hôm nay, bọn họ không cần bước chân ra khỏi nhà cũng có thể xem được phẫn lớn tin tức ở khắp Thương Mang Đạo Cung, lại có mục giao lưu kết bạn và giao dịch. Cũng vì sự xuất hiện của trò chơi nên khiến cho những trò giải trí trong đời sống của họ xuất hiện thay đổi về chất lượng.
Đối với tất cả tu sĩ Liên bang mà nói thì đây chẳng là gì hết, tuy có hấp dẫn nhưng cũng không lớn lắm. Tuy nền ván minh tu hành của Liên bang không bàng Thương Mang Đạo Cung, nhưng trong sinh hoạt hàng ngày lại có cả nền văn minh vận chuyển duy trì nên vô cùng phong phú. Ngược lại, đệ tử Thương Mang Đạo Cung đầu tiên là nhân số không nhiêu lắm, tiếp theo là văn minh của họ không trọn vẹn, có lẽ trước kia không phải là như vậy, nhưng ít ra thì mấy chục năm nay rất nhạt nhẽo.
Cho nên, đòn đánh văn minh này đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với đệ tử đạo cung. Điêu này làm cho cuộc sống của họ trở nên phong phú hơn, đồng thời cũng
khiến cho Liên bang xem như chính thức cắm rễ trong Thương Mang Đạo Cung.
Nhiệm vụ tiếp theo của Hứa Tông chủ Tinh Hà Lạc Nhật Tông chính là âm thầm tiến hành xây dựng truyền tống trận, đồng thời cũng phải theo dõi sít sao quá trình dung hợp giữa Liên bang và Thương Mang Đạo Cung, dàn xếp giữa các cao tầng của đạo cung. Tu vi của bản thân hắn rõ ràng cũng không hề chậm lại, ngày càng đến gần lúc đột phá và tấn chức Nguyên Anh.
Ngoài ra, do trò chơi vẫn tiếp tục được hoan nghênh, mỗi ngày đều thu được rất nhiêu chiến công nên cuộc sống của Vương Bảo Nhạc cũng trở nên khá thoải mái. Nhưng hắn cũng không lập tức truyền tống công pháp về ngay mà lợi dụng chiến công để đổi rất nhiêu tài liệu luyện khí.
Trong này có một phần dùng để thăng cấp vỏ kiếm bản mệnh, nhưng dù là như vậy thì Vương Bảo Nhạc vẫn không dám thử vì không nắm chắc 100%. Một khi thất bại, dựa theo suy đoán của Vương Bảo Nhạc thì
e là sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn với vỏ kiếm bản mệnh. Nếu đổi lại là trước trận chiến với Độc Cô Lâm thì có lẽ Vương Bảo Nhạc còn chưa biết, nhưng sự mạnh mẽ của vỏ kiếm bản mệnh trong trận chiến ẩy đã khiến Vương Bảo Nhạc hiểu rõ sự quan trọng của vỏ kiếm này.
Càng quan tâm để ý thì lại càng không dám thử tùy tiện nên Vương Bảo Nhạc định luyện chế ra Pháp Binh cấp tám trước, đợi đến khi quen tay, nắm chắc cao nhất thì hãy thăng cấp vỏ kiếm sau.
Khi hắn đang làm việc khí thế ngút trời ở đây, Kim Đa Minh thấy thu nhập của trò chơi cao như thế thì càng lúc càng đứng ngồi không yên. Hắn không biết Tạ Hải Dương, chỉ thông qua trò chơi mới biết là trong Thương Mang Đạo Cung vẫn còn một nhân vật như thế nên đương nhiên cũng không biết Tạ Hải Dương đã từng xuất hiện ở Đạo viện Phiêu Miễu. Dù sao chuyện này cũng chỉ có người của Đạo viện Phiêu Miễu biết mà thôi. Ở Thương Mang Đạo Cung này thì Tạ Hải Dương vẫn vô cùng thần bí,
trong bách tử Liên bang chỉ có mỗi mình Vương Bảo Nhạc là quen thuộc với hắn.
Dù là Trác Nhất Phàm và Triệu Nhã Mộng thì cũng chỉ đoán được một chút mà thôi, nhưng vẫn không đi chứng thực làm gì.
Thế nên, Kim Đa Minh lại càng không biết gì nhiều về Tạ Hải Dương, cũng từng tìm hiểu thử, nhưng không được tin tức gì nhiêu, đành phải đến tìm Vương Bảo Nhạc định hỏi rõ bối cảnh của Tạ Hải Dương này.
Hắn không có suy nghĩ thèm thuồng lợi nhuận của Vương Bảo Nhạc ở trong trò chơi, mà hắn cũng không dám... nhưng hắn vẫn có chút tâm tư với Tạ Hải Dương này, thầm nghĩ nếu như có thể thì tranh thủ lẩy được một ít % từ tay đối phương ra là được.
“Tạ Hải Dương?”
Vương Bảo Nhạc ngẩng đầu nhìn Kim Đa Minh đang cười toe toét ngồi ngay trước mặt mình, đặt bình nước băng linh trong tay xuống, Vương Bảo Nhạc cũng không
ghét bỏ gì Kim Đa Minh, tuy ràng đối phương muốn cạnh tranh với hắn, cũng có chút tâm tư riêng, nhưng theo Vương Bảo Nhạc thấy thì đây là Đoan Mộc Tước đứng sau đảm bảo, đồng thời cũng do có thu nhập từ cho chơi nên Vương Bảo Nhạc xem như thắng ổn. Mặt khác thì do tu vi cường hãn khiến Vương Bảo Nhạc cảm giác mình có tư cách lật bàn bất kỳ lúc nào.
Mà Kim Đa Minh lại biết cách làm người nên Vương Bảo Nhạc cũng cười tủm tỉm đáp lại. Hắn đọc tự truyện quan lớn từ nhỏ nên học được một câu, ấy chính là thế giới không chỉ xoay quanh bất kỳ người nào.
Đừng cho rằng mình là cái rốn của vũ trụ.
Những suy nghĩ này lướt nhanh qua đầu Vương Bảo Nhạc. Hắn thầm nghĩ tới bối cảnh của Tạ Hải Dương và những hoài nghi của mình, cuối cùng mới chỉ điểm cho Kim Đa Minh một phen.
“Tiểu Minh à, tên Tạ Hải Dương này... Không đơn giản đâu, ta cũng không thể
nhìn thấu. Chỉ biết là hắn rất có thế lực ở Thương Mang Đạo Cung. Ta khuyên ngươi đừng có nảy ý đồ gì.”
Vương Bảo Nhạc nhìn Kim Đa Minh một cái đầy thâm ý.
Ánh mắt này khiến Kim Đa Minh chẩn động, dù hắn cũng có ý muốn trở thành Tổng thống Liên bang nhưng lại không muốn đắc tội với Vương Bảo Nhạc. Dựa theo tính toán của Kim Đa Minh, cuối cùng dù mình thật sự thành công thì cũng có thể thoái vị kia mà. sở dĩ bây giờ hắn không nhắc tới là vì đang nghĩ, một khi thành công mà mình thoái vị thì sẽ là một nhân tình lớn, nhân tình này đủ để mình có thể sống thoải mái ở Liên bang về sau.
Thế nên, hắn vẫn tin vào những gì Vương Bảo Nhạc đã nói. Lúc này, hắn im lặng một lúc thì lập tức từ bỏ suy nghĩ ban đầu đi, thầm nghĩ không thể tìm hiểu về Tạ Hải Dương được nữa, một khi đối phương phát hiện thì có khi lại sinh hiểu lầm. Nghĩ đến đây, Kim Đa Minh hít sâu một hơi rồi ôm
quyền cúi đầu thật sâu với Vương Bảo Nhạc, lại hàn huyên thêm vài câu rồi lẩy một số tài liệu luyện khí ra từ trong túi trữ vật đưa cho Vương Bảo Nhạc.
“Bảo Nhạc, nghe nói gần đây ngươi đang mua tài liệu, chỗ ta cũng có một ít đây, ngươi cầm dùng trước đi.”
Vương Bảo Nhạc nhìn xong thì cũng khá giật mình, bởi vì những tài liệu này không phải đều là của Thương Mang Đạo Cung mà là đến từ Liên bang, mỗi thứ đều có giá trị xa xỉ, là thứ cần thiết để luyện chế Pháp Binh cấp chín.
Vương Bảo Nhạc mỉm cười, cũng không khách khí nữa mà nhận lấy, sau khi tiễn bước Kim Đa Minh xong thì tiếp tục bế quan củng cố tu vi. Qua hơn một tuần sau, theo tu vi trong cơ thể Vương Bảo Nhạc sôi trào, khi mở mắt ra thì hắn cảm nhận được một cảm giác thỏa mãn khó nói nên lời từ sâu trong cơ thể.
cảm giác này khiến Vương Bảo Nhạc hiểu rõ mình đã chính thức củng cố tu vi tăng lên một cách cuồng bạo thông qua Phệ Chủng trong đợt thí luyện trước đó, vững chân ở Kết Đan hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cách đại viên mãn một chút nữa mà thôi!
Đến lúc này thì lĩnh ngộ của hắn với Lôi Tiên Biến cũng đã trở nên rõ ràng và quen thuộc hơn nên trong mấy ngày tu luyện cuối cùng hắn cũng tu luyện thành công tầng thứ ba của Lôi Tiên Biến.
Sau khi bấm niệm pháp quyết thì trên người hắn lập tức xuất hiện hình ảnh chồng lên, khi lôi phân thân đi ra thì bề ngoài của nó đã giống hệt với bản thể, thậm chí ngay cả cảm giác máu thịt cũng như vậy. Nhất là lôi phân thân này cũng có đặc điểm của Phệ Chủng, từ mức độ nào đó thì đã xem như gần với phân thân thật sự rồi.
Ngay khi nhìn lôi phân thân của mình, trong lòng Vương Bảo Nhạc có chút chờ mong, thử điêu khiển lôi phân thân bay
thẳng ra khỏi động phủ, chỉ trong nháy mắt đã đi xa. Mãi đến khi bay ra hơn mấy trăm trượng, lúc này đã là cực hạn trong cảm giác của hắn nên mới dừng lại, trong lòng mặc niệm.
“Lôi độn!”
Gần như ngay khi hai chữ này vang lên trong đầu Vương Bảo Nhạc thì lôi phân thân của hắn lập tức trở nên mơ hồ, chỉ trong nháy mắt thì bản thể trong động phủ của hắn đã đổi chỗ với lôi phân thân, xuất hiện trên biển lửa.
Vương Bảo Nhạc hưng phấn nên thử vài Lân, cuối cùng quay về động phủ thì nhịn không được mà bật cười ha hả.
“Có lôi độn để đổi vị trí thì chiến lực của mình sẽ tăng vọt!”
Trong đầu Vương Bảo Nhạc lập tức xuất hiện vô số phương pháp chiến đấu ra tay bất ngờ. Hắn hưng phấn khoanh chân ngồi xuống, lại bắt đầu thử Chúc Đoạt Đế Khải tầng hai.
Tuy tầng hai của Chúc Đoạt Đế Khải rất khó nhưng trong thời gian này Vương Bảo Nhạc cũng đã từ từ suy ra được phương hướng. Trong khi tu luyện, giữa những kinh mạch màu đỏ lan ra từ trong thân thể hắn dần xuất hiện từng sợi tơ màu trắng. Tuy những sợi tơ này rất ít nhưng Vương Bảo Nhạc hiểu rõ đây là dấu hiệu của việc cốt cách hóa.
Tiếp theo, cần một thời gian dài liên tục kiên trì, cuối cùng mới có thể tạo thành cốt cách hoàn chỉnh, từ đó triệt để tu luyện Chúc Đoạt Đế Khải tầng hai thành công.
“Việc này không thể gấp được... Trừ khi có một vài phương pháp nào đó rút ngắn thời gian, giống như lúc mình tu luyện thành công tầng một của Chúc Đoạt Đế Khải vậy.”
Suy nghĩ lướt qua trong đầu Vương Bảo Nhạc. Hắn trầm ngâm xem xét Đế Khải của mình, trong đầu lại nảy ra không ít suy nghĩ, nhưng phần lớn đều bị gạt qua một bên.
“Thôi vậy, dù thế nào thì bây giờ mình cũng đã mạnh hơn lúc ở trong vùng đất thí luyện nhiều lắm rồi!”
Vương Bảo Nhạc mỉm cười mở túi trữ vật lấy một cánh hoa ra. Đây là cánh hoa của Độc Cô Lâm trong trận chiến khi đó, đã bị phân thân của mình cướp đi. Sau trận chiến, Độc Cô Lâm không đòi lại nên Vương Bảo Nhạc cũng không trả lại.
Sau khi lấy cánh hoa này ra xem xét một lượt, cuối cùng Vương Bảo Nhạc lại lấy một đồng tiền ra nhìn, trong mắt lóe sáng.
“Không thể bỏ qua việc cân nhắc về thứ này được, đồng thời còn phải sửa cả thanh trường mâu màu đen kia nữa...”
Thì thào xong Vương Bảo Nhạc lại hít sâu một hơi, chuẩn bị tranh thủ dồn hết tâm tư và cố gắng vào việc luyện khí trước khi Bái Cung các mở ra.
"filepos0012792671">

Bạn cần đăng nhập để bình luận