Tam Thốn nhân Gian

Chương 663

Chương 663Chương 663
THOÁT KHỎI CÕI CHẾT
Khi hang động bị nhấn chìm, tác động tàn phá do Đế băng hình thành va chạm với sự tự phát nổ do cái đâu của Du Nhiên Đạo Nhân hóa thành đã tạo ra sự kinh thiên động địa cho luồng sức mạnh này. Nhưng cho dù là như vậy, nếu đổi lại là nơi khác, tuyệt đối không thể tạo thành quy mô như vậy.
Trong con nhộng ở hang động này chứa một lượng lớn tinh chất máu thịt. Những tinh chất này hiện được sử dụng để trị thương cho tộc Vị Ương và sửa chữa chiến hạm Tử Đạo, nhưng trên thực tế chức năng ban đầu của nó không phải như vậy.
Vào thời hoàng kim của chiến hạm Tử Đạo, con nhộng này và một số lượng lớn các ống dẫn máu thịt phía sau nó được sử dụng để
vận chuyển sức mạnh. Sau khi các xác chết một bị nghiên nát một cách tuần hoàn và liên tục theo quy tắc, nó sẽ biến thành tinh chất xác thịt để cung cấp sức mạnh cho người điêu khiển chiến y Tử Đạo, từ đó có thể điều khiển chiến hạm Tử Đạo này.
Có thể nói con nhộng này giống như một động cơ vĩnh cửu!
Như vậy, tác động từ Đế báng của Vương Bảo Nhạc và sự tự phát nổ từ đầu của Du Nhiên Đạo Nhân đã ảnh hưởng đến con nhộng này và phá hủy nó, giống như... một động cơ vĩnh cửu đã kích nổ nguồn năng lượng vô tận.
Do đó mới hình thành sức mạnh khổng lồ không thể diễn tả được, trọng điểm lan rộng của sức mạnh này không phải trong hang, mà khuếch tán đến tầng thế giới thứ hai dọc theo con nhộng và rất nhiêu ống dẫn máu thịt phía sau nó.
Trong nháy mát, theo sự nổ tung của con nhộng, theo sự sụp đổ liên tục với một tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường của các ống dẫn máu thịt ở phía sau, toàn bộ mặt đất của tầng thứ hai run rẩy, 'âm ầm nổ ra những vết nứt khổng lồ, trong khi nó lan rộng một cách nhanh chóng, vị trí ban đ'âu của con nhộng đã bị nổ tung.
Tiếng nổ lớn vang dội khắp nơi, mặt đất sụp đổ, ảnh hưởng đến một nửa tầng thế giới thứ hai khiến cho tất cả những người đang chém giết ở đây đều bị chấn động tâm thẫn. Nhất là Phùng Thu Nhiên đã cạn kiệt sức lực trong cuộc truy sát và cơ thể bị thương nặng gần như sắp bất tỉnh, lúc này chỉ còn lại một luồng ý chí đang gắng gượng.
Lúc này, khi mặt đất sụp đổ và đá vụn bán lên khỏi mặt đất khiến cho thế giới rung chuyển, Phùng Thu Nhiên và những kẻ sán đuổi ở phía sau đều bị ảnh hưởng. Trong vẻ mặt kinh sợ, dao động vẫn chưa kết thúc, rất nhanh đã có hàng chục nơi phát ra tiếng nổ ầm 'âm.
Những khu vực truyền đến âm thanh này đều ở trên bầu trời, chính là hàng chục ống dẫn máu thịt kết nối với con nhộng. Sau khi con nhộng sụp đổ, chúng cũng bị lan rộng và phát nổ về tầng thế giới thứ hai.
Thế giới đang biến đổi một cách nhanh chóng, bầu trời và mặt đất tan vỡ. Cũng đúng lúc này, nơi rung động dữ dội và chịu ảnh hưởng lớn nhất chính là các tế đàn của ba thế giới ở tàng thứ nhất.
Ba tế đàn do cối xay tạo thành này là đâu nguồn của tất cả các ống dẫn máu thịt. Hiện tại, dưới ảnh hưởng từ sự sụp đổ của các ống dẫn máu thịt này, mặc dù nó không trực tiếp nổ tung nhưng cũng phát ra âm thanh ầm 'âm, thậm chí cả hoạt động cũng dừng lại. Mà sự dừng lại của chúng đã khiến cho những con hung thú kinh thiên đang kéo tay cầm đều bị sức mạnh tác dụng ngược lại kéo mạnh một cái.
Như vậy, sự giao thoa của sức mạnh theo hai hướng chính ngược đã khiến cho tay cầm bằng gỗ khổng lồ trực tiếp vỡ vụn,
thậm chí còn có ba tay cầm đột nhiên bị bẻ gãy.
Theo tiếng gào rú của cự thú, theo tiếng nổ vang của mặt đất, toàn bộ ba thế giới ở tầng thứ nhất đều rung chuyển, ngay cả chiến hạm Tử Đạo này cũng rung động.
Cùng lúc đó, sức mạnh quấy nhiễu truýên tống trong chiến hạm Tử Đạo này trong khi con nhộng sụp đổ, lối đi mở rộng và cối xay rung chuyển đã bị suy yếu ở phạm vi lớn đến độ có thể truyền tống được.
Gần như ngay lập tức, Triệu Nhã Mộng đang ẩn thân trong tầng thứ hai, gắng gượng tránh các nơi mặt đất bị sụp đổ và nhanh chóng đi về phía trước đã có cảm ứng. Trong mắt cô đầy vẻ lo lắng, cô nhìn xung quanh nhưng không thấy thân ảnh của Vương Bảo Nhạc đâu.
Cô không biết Vương Bảo Nhạc hiện giờ đang ở đâu, cũng không biết cụ thể chuyện gì đã dẫn đển biến động của thể giới ở đây. Do đó, sau một thoáng trầm mặc, thấy trời
đất ở đây ngày càng sụp đổ nghiêm trọng hơn, Triệu Nhã Mộng cắn chặt răng, quả quyết bóp nát bùa truýên tống.
Theo ánh sáng truyền tống lóe lên, ngay sau đó, thân ảnh của Triệu Nhã Mộng đã biến mất khỏi chiến hạm Tử Đạo này. Khi xuất hiện trở lại, cô đã ở trên biển lửa của khu vực chuôi kiếm bên ngoài chiến hạm.
Sau khi ra ngoài, Triệu Nhã Mộng liên thở gấp. Mặc dù hoảng hốt, nhưng rất nhanh tốc độ đã bộc phát, cô lao nhanh về phía Thương Mang Đạo Cung, đồng thời liên tục truýên âm liên lạc với các tu sĩ Liên bang.
Rời khỏi nơi này không chỉ có Triệu Nhã Mộng, mà còn có vài người khác, trong đó có Phùng Thu Nhiên. Chỉ là Phùng Thu Nhiên không may mắn như Triệu Nhã Mộng, sau khi truyền tống ra ngoài, cô không ở trong khu vực chuôi kiếm, mà là ở trong thân kiếm. Hơn nữa, do vết thương trước đó quá nặng, lúc này vừa mới xuất hiện, cô đã điên cuồng phun ra máu tươi, không thể kiên trì được nữa mà ngất xỉu,
cơ thể cô cũng theo đó rơi xuống biển lửa.
May mắn thay bản năng của cô vẫn còn đó, mặc dù vết thương cực kì nghiêm trọng nhưng vẫn có thể gắng gượng tạo ra ánh sáng bảo vệ cơ thể, dù chìm vào biển lửa nhưng cô vẫn không bị thiêu thành tro bụi.
Trong khi cơ hội sống này xuất hiện, những người còn sống đều tự mình chạy trốn, ở tầng thế giới thứ hai đang sụp đổ, bản thể của Vương Bảo Nhạc lúc này sau khi thay đổi vị trí với phân thân, khi xuất hiện lập tức phun ra máu tươi, vết thương của hắn cũng rất nặng, nhưng cơ thể của Vương Bảo Nhạc phi phàm, sở hữu Thanh Liên, tốc độ hồi phục của vết thương nhanh hơn nhiêu so với người bình thường. Cho nên, lúc này, mặc dù hắn rất yếu nhưng không bị hôn mê. Mà sau khi cảm nhận thấy sự thay đổi, hắn lập tức rút bùa truyền tống ra định chạy trốn.
Hắn không biết có thể thành công hay không, nhưng đây là hy vọng duy nhất. Trên thực tế, hắn không nghĩ rằng cú đánh
cuối cùng của mình thật sự có thể giết chết Du Nhiên Đạo Nhân.
“Tối đa chỉ khiến ông ta bị thương nặng. Đồng thời, vẫn còn rất nhiêu tu sĩ bị ông ta và tu sĩ tộc của Vị Ương nô dịch trong chiến hạm này...”
Sắc mặt của Vương Bảo Nhạc vô cùng khó coi. Sau khi bóp nát, bùa truyền tống tỏa ra ánh sáng lấp lánh, một màn này lập tức khiến Vương Bảo Nhạc hưng phấn. Ngay sau đó, theo sự bộc phát của ánh sáng, thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất.
Khi xuất hiện trở lại, hắn đã rời khỏi chiến hạm Tử Đạo, thân ảnh xuất hiện ở... trong thân kiếm của cổ kiếm đồng xanh.
Nơi này tràn đầy nguy cơ đối với những người khác, nhưng đối với Vương Bảo Nhạc có thân phận đệ tử kể pháp, đây là thiên đường. Sau khi xuất hiện, hắn cố nén máu tươi đang cuồn cuộn trong miệng, nuốt rất nhiêu đan dược. Sau khi đã phán đoán sơ sơ được hướng đi, hắn lao nhanh
về phía trước, định rời khỏi đây, tranh thủ quay về Thương Mang Đạo Cung trong thời gian nhanh nhất, nhờ truyền tống trận ở đó để thoát khỏi cổ kiếm. Chỉ cần có thể trở về Liên bang, cuộc khủng hoảng này có thể tạm thời được giải quyết.
Nhưng rõ ràng Vương Bảo Nhạc không thể làm được điêu đó, phán đoán của hắn về Du Nhiên Đạo Nhân là chính xác. Quả thật, Du Nhiên Đạo Nhân vẫn không chết, chẳng những không chết mà sự thù hận của ông ta đối với Vương Bảo Nhạc đã táng lên đến mức không thể đội trời chung. Gần như ngay khi Vương Bảo Nhạc truyền tống rời đi, trong hang động tầng thứ ba đã bị nhẩn chìm truyền đến một tiếng gào thét. Theo sự bộc phát của đá vụn, theo sự tản đi khắp nơi của luồng dao động, một thân ảnh đột nhiên lao ra khỏi đó.
Thân ảnh này vô cùng nhếch nhác, sáu cánh tay trước đây giờ chỉ còn ba cái, ba cái đàu giờ chỉ còn một cái, trên cơ thể có rất nhiều vết rách, sâu đến nỗi có thể nhìn thấy xương dính đầy máu tươi trong đó.
Chính là... Du Nhiên Đạo Nhân đã thoát khỏi cõi chết!
Lúc này, trong hơi thở dồn dập và Lông ngực phập phồng, ông ta nhìn sự sụp đổ ở xung quanh rồi ngẩng đầu nhìn ống dẫn máu thịt đã bị vỡ vụn. Tất cả những điêu này đã khiến mắt ông ta trở nên đỏ ngầu. Mặc dù những thứ này không phải không thể sửa chữa và phục hồi, nhưng chắc chắn chúng sẽ làm lỡ kế hoạch của ông ta. Thậm chí, cho dù được khôi phục cũng sẽ rất khó để đạt được quy mô như trước đây. Điêu này đã khiến ông ta trong cơn giận dữ ngút trời, phát ra một tiếng thét truyền khắp bát phương.
“Vương Bảo Nhạc!”
Lúc này, sự cám thù của Du Nhiên Đạo Nhân đối với Vương Bảo Nhạc đã mạnh mẽ đến mức độ không thể diễn tả được nữa. Ông ta mắt đỏ ngầu lên nhoáng một cái, ngay lập tức xuất hiện ở nơi mà Vương Bảo Nhạc vừa truyền tống. Sau khi đến đây, ông ta không chút do dự giơ tay bấm niệm
pháp quyết rồi đột nhiên túm một cái, không ngại tiêu hao bản nguyên của chính mình, triển khai lội ngược thời gian ở một mức độ nhất định.
Một thân ảnh hư ảo lập tức xuất hiện ở trước mặt ông ta. Khi thấy Vương Bảo Nhạc bóp nát bùa truyền tống rời đi, Du Nhiên Đạo Nhân giật một cánh tay của mình không chút do dự, sau khi bóp nát nó, mượn sinh cơ ẩn chứa bên trong cánh tay tạo thành một bàn tay sương mù khổng lồ rồi chộp tới phía thân ảnh hư ảo của Vương Bảo Nhạc ở trước mặt.
Đương nhiên, không thể bắt được bản thể của Vương Bảo Nhạc, bởi vì hắn đã rời đi từ lâu, những gì hắn để lại ở đây nhiêu nhất cũng chỉ là một số dấu vết. Nhưng đối với Du Nhiên Đạo Nhân thì như vậy đã đủ rồi. Bởi vì những gì ông ta muốn bắt là sợi dây dao động quy tắc được hình thành vào thời khắc truyền tống. Theo sợi dây này, ông ta có thể thi triển bí pháp, dịch chuyển tức thời tới đó.
Trong nháy mắt, khi bàn tay có sức sống của ông ta bắt được thân ảnh hư ảo của Vương Bảo Nhạc, trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân ánh lên tia sáng sắc bén.
“Tìm được ngươi rồi!”
Ngay sau đó, Du Nhiên Đạo Nhân bước về phía trước một bước, thân ảnh biến mất trong nháy mắt.
"filepos0014262407">

Bạn cần đăng nhập để bình luận