Tam Thốn nhân Gian

Chương 818

Chương 818Chương 818
ĐÁNH LÉN!
Mãng suy nghĩ như vậy, vị Linh Tiên hậu kỳ tộc Vị Ương này lại đẩy nhanh tốc độ, 'âm 'âm bay v'ê binh doanh. Sự trở về của ông ta cũng khiến cho đám tu sĩ tộc Vị Ương trong binh doanh vừa giật mình lại thấy khó hiểu. Chuyện gì thế này... Quân đoàn trưởng khi nãy mới v'ê không bao lâu mà bây giờ lại có thêm một người là sao.
Như vậy... trong hai người này, rốt cuộc ai mới là thật đây? Nếu người trước là thật thì còn đỡ, nếu như người sau mới là thật thì đúng là to chuyện!
Sau khi nghĩ vậy, tất cả mọi người đều thấp thỏm không yên. Mà vẻ mặt thay đổi của họ cũng lập tức bị vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ này phát hiện. Trong lòng ông ta đột nhiên xuất hiện dự cảm không lành.
“Chằng lẽ...” Hơi thở của lão giả Linh Tiên hậu kỳ này trở nên dồn dập hơn, thẫn thức lại ầm ầm lan rộng, tu vi Linh Tiên hậu kỳ đột nhiên bộc phát tạo thành gió lốc quét ngang bốn phương, miệng còn gầm một tiếng.
“Chẳng lẽ trước đó tên đầu heo kia đã biến thành bộ dạng của lão phu lẻn vào đây?”
Câu hỏi và tu vi bộc phát của ông ta khiến cho tất cả mọi người xung quanh không còn chút hoài nghi nào nữa. Nhất là nghĩ tới chuyện người trước kia không để lộ ra khí thế Linh Tiên hậu kỳ này nên trong lòng tất cả đều chấn động mãnh liệt.
Trong lúc hoảng loạn, tất cả phân thân của Vương Bảo Nhạc cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ và không dám tin giống hệt những người xung quanh. Thân thể Bản Nguyên của Vương Bảo Nhạc cũng ở trong đám người, cách lão giả Linh Tiên này không xa lắm. Lúc này hắn lại ra vẻ muốn nói lại thôi, giơ chân bước tới muốn bái kiến.
Không đợi Vương Bảo Nhạc bước tới, một tu sĩ tộc Vị Ương đứng cách đó không xa nghe những lời lão giả Linh Tiên kia nói, lại cảm nhận dao động tu vi của ông ta thì như nhớ ra gì đó nên biến sắc kêu lên một tiếng, sau đó bước nhanh tới gần lão giả Linh Tiên. Trong lúc tới gần, kẻ nọ còn mếu máo bẩm báo.
“Quân đoàn trưởng, kẻ biến ảo thành bộ dạng của ngài trước đó đã vào kho hàng của binh doanh, hắn ta...” Tu sĩ tộc Vị Ương này còn chưa nói xong thì vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ kia đã quay phắt đầu lại, trong mắt bừng lên sát khí ngập trời, tay phải giơ lên tung ra một chưởng toàn lực với tốc độ nhanh và bất ngờ như sét đánh!
Một chưởng này có khí thế rung trời, tu vi Linh Tiên hậu kỳ bộc phát toàn bộ khiến cho đất trời biến sắc. Một cỗ sức mạnh dời non lấp bể tạo thành chưởng ấn trực tiếp đánh lên người tu sĩ tộc Vị Ương Nguyên Anh đại viên mãn kia.
Khí thế, tốc độ lại nhanh, đừng nói là tu sĩ Nguyên Anh này, cho dù đổi lại là Vương Bảo Nhạc cũng phải chật vật lắm mới tránh được. Bởi vì khoảng cách giữa hai bên thật sự quá gần, lão giả Linh Tiên hậu kỳ này lại ra tay vô cùng nhanh và mạnh.
Tiếng nổ mạnh lập tức vang vọng khắp nơi, tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn còn chưa kịp kêu lên tiếng nào thì toàn thân đã nổ tung giữa tiếng hét thảm, máu thịt hóa thành tro bụi, hình thần câu diệt!
Ngay cả máu tươi cũng biến thành bụi bặm dưới sức mạnh kinh người này!
Cảnh tượng này lập tức khiến tất cả tộc Vị Ương ở xung quanh hoảng sợ, đồng loạt lùi ra sau. Vương Bảo Nhạc cũng mở to hai mắt, liền thít vào, thầm nghĩ cũng may mà mình và phân thân đều không đi qua, bằng không dù một chưởng này không giết chết mình thì cũng sẽ làm mình bị thương không nhẹ.
“Đúng là độc ác, lục thân bất nhận mà, người một nhà mà nói giết là giết ngay!” Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, sắc mặt của lão giả Linh Tiên hậu kỳ cũng vô cùng khó coi. Sau khi đánh chết đối phương thì ông ta cũng nhìn ra đây không phải phân thân hay bản thể của đầu heo, mà là một tộc nhân tộc Vị Ương thuần túy.
Điều này khiến cho lửa giận và cơn tức tối trong lòng ông ta càng mạnh hơn. Tròng mắt của Vương Bảo Nhạc đảo một vòng, lập tức ra lệnh cho một phân thân của mình nhanh chóng tới gần vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ này, trong lúc lao tới còn ra vẻ đau buồn, quỳ xuống hét lớn.
“Quân đoàn trưởng bớt giận, không phải bọn ta bảo vệ bất lực mà tên đầu heo trời đánh thánh đâm kia đã biến thành bộ dạng của ngài, lại còn... khoắng sạch cả kho hàng nữa.”
“Ngươi nói cái gì!!” Lão giả Linh Tiên hậu kỳ nghe vậy thì hai mắt mở to, cất bước đi tới trước mặt phân thân của Vương Bảo Nhạc. Mắt của ông ta trừng muốn Lôi hẳn ra ngoài, rõ ràng ông ta đã bị lời nói của đối phương làm chấn động triệt để.
Vừa nghĩ tới chuyện kho tài nguyên trong binh doanh bị cướp sạch thì ông ta lại thấy lòng mình nhỏ máu, lúc này ông ta gầm lớn một tiếng rồi tản thần thức ra, quét về phía kho hàng hòng xác nhận tình hình.
Nhưng ngay khi lão giả Linh Tiên hậu kỳ này tản thần thức ra thì tộc Vị Ương do phân thân của Vương Bảo Nhạc biến thành ở đó đột nhiên ngẩng đầu lên, tay phải không biết tự lúc nào đã có một thanh chủy thủ màu đen cực kỳ quỷ dị, dù bị nhìn thấy những lại không có bất kỳ cảm giác tồn tại nào. Phân thân kia cũng giơ chủy thủ đâm thẳng vào đùi của lão giả Linh Tiên hậu kỳ này trong chớp mắt!
Chủy thủ này cực kỳ quỷ dị, lại lấy cái giá là vỡ nát để phá hủy hộ thể của lão giả Linh Tiên hậu kỳ này, đâm vào trong máu thịt, độc tố trên chủy thủ cũng lập tức lan ra. Mà tất cả mọi chuyện lại diễn ra quá nhanh, đám người xung quanh căn bản chẳng kịp phản ứng, ngay cả vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ kia cũng phải mở to hai mắt. Những cảm giác khiếp sợ, tức giận và phát cuồng đồng loạt bùng nổ, cuối cùng ông ta ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, tu vi ầm ầm bộc phát tạo thành gió lốc trực tiếp bao trùm phân thân của Vương Bảo Nhạc.
Phân thân vỡ nát, đồng thời tất cả tộc Vị Ương xung quanh đều bùng nổ, thân thể Bản Nguyên của Vương Bảo Nhạc cũng nằm trong số đó, hắn ta cũng thể hiện vẻ tức tối y hệt. Nhưng tất cả vẫn chưa kết thúc, trong lúc gió lốc do cơn giận của lão giả Linh Tiên hậu kỳ kia tạo thành lan ra, mọi người đồng loạt nổi điên thì lại có từng tiếng nổ mạnh đột nhiên vang vọng khắp nơi.
Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ binh doanh 'âm ầm rung chuyển như có động đất. Tất cả mọi nơi đều phát ra dao động tự bạo, số lượng dao động này cộng lại phải đến mấy vạn, chất chồng lại cùng một chỗ thì uy lực lại kinh thiên động địa. Nổ một cái đã có bốn binh cầu 'âm 'âm nổ tung, rơi xuống từ giữa không trung, sau đó nện thẳng xuống mặt đất rồi vỡ tan nát!
Toàn bộ binh doanh rơi vào hỗn loạn trước nay chưa từng có, lại có một tu sĩ tộc Vị Ương mang theo vẻ mặt lo lắng, thừa dịp hỗn loạn để tới gàn lão giả Linh Tiên hậu kỳ kia. Trong lúc đối phương vẫn đang chấn động vì bị dao động tự bạo tới từ xung quanh và binh cầu bị hủy thì kẻ nọ nhanh chóng móc chủy thủ màu đen ra, đâm về phía vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ này.
“Còn muốn đánh lén à?!!”
Lão giả Linh Tiên quay phắt đầu lại, sát khí trong mắt bừng lên rợp trời, ông ta giơ tay phải lên, trực tiếp bắt được cánh tay đang
đâm tới của tên tộc Vị ương kia. Mà ngay khi lão giả Linh Tiên hậu kỳ bắt lấy kẻ nọ thì lại có một tộc Vị ương bất ngờ lao tới từ hướng khác, cũng móc ra một thanh chủy thủ màu đen để đâm tới!
Không dừng lại ở đó, còn có thêm một tu sĩ tộc Vị ương thứ tư ở phía xa đột nhiên bùng nổ, không phải xông tới ám sát mà là thừa dịp đại loạn này để bay nhanh về lối ra khỏi binh doanh.
Tất cả biến hóa liên tiếp này khiến cho đám tu sĩ tộc Vị ương ở xung quanh không kịp trở tay, cả đám đều giật mình không thôi. Mắt thấy vẫn còn kẻ ám sát, đồng thời lại có người muốn đào tẩu thì bọn họ lại tức giận gầm lớn, bản năng muốn lao ra để đuổi theo.
Cùng lúc đó, vị lão giả Linh Tiên hậu kỳ kia bóp nát phân thân của Vương Bảo Nhạc mà mình vừa bắt được, sau đó lại trực tiếp đánh chết kẻ đánh lén thứ ba. Lúc này lại ngẩng đầu nhìn về phía thân ảnh đang bỏ chạy ở phía xa, chỉ là... Ngay khi lão giả
Linh Tiên hậu kỳ ngẩng đầu lên, những tu sĩ tộc Vị ương khác ở bên cạnh ông ta gầm lớn đuổi theo. Lại có một tu sĩ tộc Vị ương chạy lướt qua bên cạnh lão giả Linh Tiên hậu kỳ đột nhiên móc ra một thanh chủy thủ màu đen đâm về phía ông ta!
Mặc cho lão giả Linh Tiên hậu kỳ này cảnh giác cỡ nào cũng bị hành động đánh lén khó lòng đề phòng này làm cho luống cuống tay chân, ông ta bị phân thân xuất hiện sau cùng của Vương Bảo Nhạc này chém bị thương cánh tay, độc tố trong cơ thể thoáng cái đã táng vọt, ông ta lại ngửa mặt lên trời gầm lớn một tiếng đầy đau đớn.
“Ta sẽ giết chết người!!”
Trong lúc gầm lớn, ông ta chẳng bán khoán liệu mình có giết lầm người hay không nữa. Gió lốc bùng lên, trấn áp toàn bộ tộc Vị Ương đang nhích tới gàn mình, làm cho trăm trượng xung quanh máu thịt be bét. Sau đó thân thể của ông ta nhoáng lên một cái, dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo
thân ảnh đang bỏ chạy kia. Đám tộc Vị ương khác đều hoảng sợ tột độ, không dám nhích tới gần nữa.
Thật ra thân thể Bản Nguyên của Vương Bảo Nhạc vẫn ở lại nơi này, nám cái trước đó đều là phân thân của hắn. Lúc này thân thể Bản Nguyên của hắn ta cũng ra vẻ hoảng sợ và run rẩy y hệt những tộc Vị Ương ở xung quanh, trong lòng lại đắc ý thầm nghĩ mặc dù tu vi của lão giả Linh Tiên hậu kỳ này rất mạnh, nhưng đầu óc không được tốt lắm, nên lại âm thầm bấm niệm pháp quyết.
Những tự bạo đan bị hắn chôn trong binh doanh trước đó lại nổ tung thêm lần nữa... Trời đất rung chuyển, lại có thêm ba binh cầu bị hủy, rơi xuống đất vỡ tan thành, xem bộ dạng giống như muốn ngăn cản không cho lão giả Linh Tiên hậu kỳ này đuổi theo vậy...
Nhưng càng ngăn cản thì hành động đuổi theo của Linh Tiên này lại càng đáng sợ
hơn. Ông ta cũng bất chấp tất cả, chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp đuổi kịp!
“Chết đi!”
"filepos0017469824">

Bạn cần đăng nhập để bình luận