Tam Thốn nhân Gian

Chương 837

Chương 837Chương 837
CÓ ĐÁNH CHẾT NGƯƠI KHÔNG!
Toàn bộ chiến trường thoắt cái đã lặng ngắt như tờ, không ai dám lên tiếng, không ai dám cục cựa. Dường như mọi thứ đã bị ngưng đọng, ngay cả không khí cũng vậy.
Đám chiến hạm của Vương Bảo Nhạc xuất hiện quá bất ngờ, đồng thời khí tức phát ra từ những chiếc chiến hạm này cũng được Vương Bảo Nhạc phô bày trọn vẹn, không hề giấu giếm. Gần một vạn dao động Nguyên Anh cùng với hơn một nghìn Thông Thần, khiến cho từ trên xuống dưới của quân đoàn Hắc Liệt đều giật mình không thôi.
Nhất là bà già Mặc Long, bà ta mở to hai mắt với vẻ không dám tin, thậm chí thân
thể cũng run lên nhè nhẹ vì sợ hãi. Thực tế, khí thế phát ra từ trên người Vương Bảo Nhạc lúc này khiến cho bà ta có ảo giác như gặp phải thượng vị giả!
“Hơn vạn Nguyên Anh... hơn một nghìn Thông Thần... cỗ lực lượng này...”
Trong lòng bà già Mặc Long dậy sóng, bà ta không thể không tự so sánh, cuối cùng nhận thấy, nếu như không tính cả quân đoàn trưởng Hắc Liệt thì e là dù ba người bọn họ, cộng với cả quân đoàn Hắc Liệt cùng ra tay thì chắc cũng chỉ có thể đánh ngang nhau mà thôi!
Hai Giả Tiên còn lại cũng nghĩ vậy, thậm chí một giây trước quân đoàn trưởng Hắc Liệt vẫn còn bình tĩnh như thường, thái độ lạnh nhạt ngồi trong pháp hạm của mình, nhưng nay cũng phải mở to hai mắt. sắc mặt của ông ta cũng nghiêm túc chưa từng có, liên tục hít sâu vài hơi, thực lực do Vương Bảo Nhạc thể hiện ra khiến ông ta phải giật mình, đồng thời cũng phải cân nhắc tới hậu quả một phen.
“Trừ khi... có thể trực tiếp chém đầu, bằng không...” quân đoàn trưởng Hắc Liệt này nheo mắt lại, sau khi trầm ngâm một lúc thì mới khoan thai lên tiếng.
Thanh âm của ông ta lan ra khắp chiến trường đang lặng ngắt, như muốn phá vỡ bầu không khí đông cứng hiện tại.
“Để lại một nửa chiến hạm, bản tọa sẽ cho ngươi bình an rời khỏi đây, cũng sẽ xóa bỏ hết toàn bộ ân oán của ngươi và quân đoàn Mặc Long.”
Lời này vừa ra, tất cả tu sĩ quân đoàn Hắc Liệt ở xung quanh đều thầm thở phào. Dù bà già Mặc Long kia rất bất mãn, nhưng cũng hiểu rõ thế lực của tên Long Nam Tử này đã lớn mạnh hơn hẳn lúc bị mình đuổi giết năm xưa. Nên dù trong lòng vẫn còn oán hận, nhưng bà ta cũng chỉ có thể cố nhịn mà thôi.
Nhưng Vương Bảo Nhạc đang đứng chắp tay sau lưng trên pháp hạm nghe vậy thì lại nhướng mày, mỉm cười.
“vẫn bá đạo quá nhỉ, nhưng ta lại muốn hỏi ngươi một điêu. Quân đoàn trưởng Hắc Liệt tiên bối, ngươi dựa vào cái gì mà nói vậy?”
“Dựa vào cái gì?” quân đoàn trưởng Hắc Liệt nghe vậy thì trong mắt lóe hàn quang, miệng cười ha hả. Trong lúc cười lớn thì thân thể của ông ta lóe lên một cái, nháy mắt tiếp theo đã trực tiếp xuất hiện bên ngoài pháp hạm báo sán của mình!
Một thân hắc bào, mái tóc đen như mực, dáng người dong dỏng cùng với gương mặt cao ngạo kia khiến cho quân đoàn trưởng Hắc Liệt này thoạt nhìn không h'ê tầm thường. Nhất là ông ta vừa xuất hiện thì tinh không đã chấn động, xung quanh nổi sóng, một cỗ khí tức tu vi Linh Tiên sơ kỳ cũng bộc phát ngập trời, hội tụ thành một dòng xoáy khổng lồ ở bên ngoài thân thể của hắn.
Từ xa nhìn lại, giống như hắn dựa vào sức của mình để khiến cho tinh không xung quanh nghịch chuyển. Nhất là dòng xoáy
bên ngoài thân thể hắn vừa chuyển động thì tất cả chiến hạm quân đoàn Hắc Liệt ở xung quanh đều lùi lại nhường chỗ, thậm chí đám chiến hạm tự bạo của Vương Bảo Nhạc cũng xuất hiện dấu hiệu bị áp chế rõ ràng!
Uy thế Linh Tiên thể hiện phần nào!
Không chỉ vậy, gần như ngay khi vị quân đoàn trưởng Hắc Liệt này xuất hiện thì lập tức giơ chân lên, bước ra một bước về phía Vương Bảo Nhạc.
Một bước hạ xuống, dòng xoáy bên ngoài cơ thể của ông ta nương theo đó để tới gần Vương Bảo Nhạc, tốc độ cực nhanh, giống như có thể không đếm xỉa tới không gian vậy Ông ta lại giơ tay phải lên, chộp về phía cổ của Vương Bảo Nhạc!
“Bây giờ ngươi đã biết ta dựa vào cái gì chưa?” Lời nói còn đang vang vọng khắp nơi thì tay phải của quân đoàn trưởng Hắc Liệt này đã xuất hiện trước mặt Vương Bảo Nhạc. Mắt thấy sắp sửa bắt được, nhưng
đúng lúc này, trong mắt Vương Bảo Nhạc đột nhiên lóe hàn quang, Đế Khải trên người thoáng chốc đã bao trùm toàn thân, dao động tu vi Giả Tiên cũng lan rộng. Đồng thời, có thêm Đế Khải tăng cường, nên dù không phải Linh Tiên nhưng vẫn giúp Vương Bảo Nhạc có được chiến lực đạt chuẩn Linh Tiên sơ kỳ!
Tất cả kể thì dài dòng, nhưng thực tế đều diễn ra chỉ trong chớp mắt. Một giây sau, Vương Bảo Nhạc đã giơ tay phải lên, nắm đấm đánh thẳng về phía bàn tay phải đang đánh tới của quân đoàn trưởng Hắc Liệt!
Một quyền này hội tụ toàn bộ tu vi của Vương Bảo Nhạc, ngưng tụ cả sức mạnh của Đế Khải, khiến cho tinh không vặn vẹo, dao động lan ra phạm vi lớn. Đồng thời khí tức trên người hắn cũng 'âm 'âm bộc phát, tạo thành một dòng xoáy khác để đối kháng với thế công của đối phương. Từ xa nhìn lại, cả khí thế lẫn sức mạnh gần như tương đương với quân đoàn trưởng Hắc Liệt!
Quân đoàn trưởng Hắc Liệt biến sắc, nhưng khoảng cách giữa hai người quá gần, muốn rút lui cũng không kịp nữa. Trong nháy mắt tiếp theo... nắm đấm của hai người đã trực tiếp giao nhau.
Một cỗ dao động mắt thường có thể thấy được 'âm 'âm bộc phát giữa hai người, toàn thân Vương Bảo Nhạc chấn động, thân thể lùi lại vài bước, đạp lên pháp hạm ở dưới chân. Pháp hạm 'âm 'âm chấn động, gánh chịu hơn phân nửa sức mạnh. Bản thân quân đoàn trưởng Hắc Liệt cũng chấn động toàn thân, bởi vì sau lưng không có chỗ mượn lực nên liên tục lùi lại sau cú va chạm này. Lùi hơn mấy trăm trượng thì ông ta mới miễn cưỡng dừng lại được, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Vương Bảo Nhạc, hai mắt đỏ ngầu lên.
Cùng lúc đó, dao động do va chạm của hai người tạo thành cũng đã điên cuồng lan rộng ra với khí thế dời non lấp bể. Dù là chiến hạm của phe nào cũng bị hất bay ngược ra, thậm chí còn có một vài chiếc không chịu nổi nên đã trực tiếp nồ tung.
Càng không cần phải nói tới tu sĩ quân đoàn, cả đám bị hất bay ngược ra trong tình trạng hoảng sợ, bộ dạng vô cùng chật vật. Có không ít người còn liên tục phun máu, trên mặt đày vẻ sợ hãi. Mà người không dám tin nhất vẫn là ba vị Giả Tiên kia. Ba người cũng không khống chế nổi mà rút lui, mặt mày tái đi hệt như gặp quỷ, bà già Mặc Long kia còn thất thanh hét lớn.
“Linh Tiên? Không thể nào!!”
Vương Bảo Nhạc không để ý tới bao hỗn loạn xung quanh, cũng chẳng buồn nhìn vẻ mặt của bà già Mặc Long kia, hắn chỉ ho khan một tiếng, sau khi bình phục tu vi quay cuồng trong cơ thể thì ánh mắt lại nhìn về phía quân đoàn trưởng Hắc Liệt đang sa sầm mặt mày ở bên kia.
“Thật ngại quá, đến giờ ta vẫn không biết các hạ dựa vào cái gì nữa.”
Sát khí trong mắt quân đoàn trưởng Hắc Liệt lại bừng lên dữ dội, ông ta giơ tay phải
lên, cách không chộp lên pháp hạm báo sán của mình, miệng quát lớn.
“Pháp hạm, quy vị!”
Ông ta vừa cất lời thì con báo sán đen kia đã ngẩng đầu lên gầm lớn một tiếng, thân thể lao thẳng tới, hóa thành vô số ánh sáng đen. Chỉ trong nháy mắt nó đã bay tới gần quân đoàn trưởng Hắc Liệt, bao phủ lấy ông ta từ sau lưng, hóa thành một bộ khôi giáp dữ tợn, khiến cho quân đoàn trưởng Hắc Liệt thoạt nhìn cũng đáng sợ không kém. Khí thế của ông ta cũng tiếp tục kéo lên, đạt tới cỡ Linh Tiên sơ kỳ đỉnh phong. Ông ta nhoáng lên một cái, biến thành một tia sáng đen giống như có thể cắt rách tinh không, vọt thẳng tới chỗ Vương Bảo Nhạc!
“Pháp hạm à, ba ba đây cũng có!” Vương Bảo Nhạc cười lớn, thân thể nhảy phốc lên. Pháp hạm châu chấu dưới chân Vương Bảo Nhạc cũng lập tức hóa thành vô số tia sáng bay thẳng tới chỗ hắn, dùng Đế Khải làm môi giới để dung hợp lại, biến thành... đế hoàng giáp!!
Trong tiếng nổ mạnh, theo sức mạnh hồng tinh trong đế hoàng giáp lưu chuyển, một cỗ dao động Linh Tiên trực tiếp bùng nổ ngay trên người Vương Bảo Nhạc, khiến cho tốc độ của hắn tăng nhanh. Chỉ trong nháy mắt tiếp theo đã va chạm cùng với quân đoàn trưởng Hắc Liệt ở giữa tinh không, cũng vẫn là một quyền!
Ầm một tiếng, một cỗ khí thế còn mạnh mẽ hơn lại bộc phát, lần này phạm vi lan rộng của nó rất lớn, thậm chí ở thật xa cũng có thể cảm nhận được dao động ở nơi này.
Giữa những dao động nổ tung này, ưu thế về chiến lực của Vương Bảo Nhạc cũng được thể hiện triệt để hơn, dù có pháp hạm trong người, nhưng vị quân đoàn trưởng Hác Liệt kia... lại không ngừng rút lui trước những đòn tấn công điên cuồng của Vương Bảo Nhạc!
Một màn này khiến cho tất cả tu sĩ của quân đoàn Hắc Liệt ở xung quanh đều run rẩy hoảng sợ tột cùng, giống như không dám tin vào những gì mình đang nhìn
thấy, Vương Bảo Nhạc rống lớn một tiếng, thần binh tay phải của hắn hạ xuống, toàn thân của quân đoàn trưởng Hắc Liệt chấn động dữ dội, bị hắn đánh bay ra ngoài hơn mấy trăm trượng!
“Long Nam Tử, ngươi dám chơi ta. Rõ ràng ngươi là Linh Tiên, vậy mà lại giả làm Thông Thần, ngươi...” quân đoàn trưởng Hắc Liệt rống lớn, nhưng ông ta còn chưa kịp nói xong thì đã bị Vương Bảo Nhạc cắt lời.
“Ngươi cái gì mà ngươi, hạm đội của ngươi không mạnh bằng của ta, ngươi không đẹp trai bằng ta, chiến lực không mạnh bằng ta, ngươi còn không nhiêu tiên bằng ta, tiên sư nhà ngươi, ngươi dựa vào cái gì mà dám cướp của ta?”
“Ta trộm cơ mật của quân đoàn các ngươi? Ỷ đông hiếp ít chứ gì? Cho rằng tu vi của mình cao là mặc sức chèn ép ta chứ gì?”
“Để xem ta có đánh chết ngươi không!!” khí thế của Vương Bảo Nhạc bộc phát toàn
bộ, hắn đứng đó chẳng khác gì thiên thần. Sau khi gầm nhẹ một tiếng thì thân thể nhoáng lên, lao thẳng tới chỗ quân đoàn trưởng Hắc Liệt hãy còn chấn động mãnh liệt, trên mặt đầy vẻ không dám tin xen lẫn ấm ức vô hạn trong ánh mắt hoảng sợ của đám người xung quanh!
"filepos0017878897">

Bạn cần đăng nhập để bình luận