Tam Thốn nhân Gian

Chương 351

Chương 351Chương 351
GÀI HÀNG NHAU!
LÚC này đây, vô số người dân Liên bang bất kể là Trái Đất hay Sao Hỏa đều nín thở dõi theo. Cho dù cách rất xa nhưng sự dữ tợn và tiếng gầm rú của những con hung thú đó vẫn làm cho họ thấy rúng động dữ dội.
Ai nấy đều nghiêm mặt lại, bọn họ còn như vậy, càng khỏi phải nói tới những người đang có mặt trong tân khu Sao Hỏa.
Những con hung thú kia rất xấu xí, ánh mắt điên cuồng, sát khí ngập trời, mà bọn chúng lao ra từ mười hướng khác nhau dưới sự khống chế của phong ấn chứ không phải cùng một phía, mục tiêu... chính là khu vực của các ứng cử viên kia.
Tuy ràng không phải đều như nhau nhưng số lượng hung thú xông tới mỗi khu vực không hơn kém nhau là mấy, xét trên mức nào đó thì xem như khá công bàng.
Lần khảo hạch này chính là muốn xem thử ứng cử viên nào có thể trụ đến cuối, mà lần thú triều này cũng không phải kéo dài một Tân, phong ấn sẽ khống chế để cho thú triều bộc phát từng đợt để các ứng cử viên có thời gian chỉnh đốn lại.
Tuy số lượng hung thú của đợt đầu tiên này khá nhiều nhưng đa số chiến lực cũng chỉ cỡ Cổ Võ mà thôi. Dưới sự hạn chế của phong ấn, tuy cũng có hung thú Chân Tức nhưng cũng không nhiều. Nhưng với số lượng kinh người như thế, nhìn từ xa chẳng khác gì thủy triều đổ ập về phía mười khu vực kia. Nhưng nếu so với những căn cứ đã có sơ hình của chín người khác, chỗ Vương Bảo Nhạc lại có vẻ đơn giản quá mức...
Gần như ngay khi đàn hung thú xông ra thì đám người Lý Di đã nhao nhao ra lệnh, Hỏa Thần Pháo, Bảo Nhạc Pháo và vô số linh khí cỡ lớn trong căn cứ mà họ đã chế tạo cùng chiến tu lập tức ra tay. Nhất thời, tiếng ầm ầm long trời lở đất vang lên không ngừng. Trong lúc đối kháng, đám Lý Di vẫn không ngừng chế tạo và hoàn thành căn cứ của mình. Bọn họ hiểu rõ nếu muốn trụ vững đến cuối thì nhất định phải giành giật từng giây!
Thấy hung thú lao tới, Vương Bảo Nhạc bỗng nhiên trợn to con mắt, sau đó lập tức nhảy lên, lúc đáp xuống chân giẫm mạnh lên đất một cái, làm mặt đất dưới chân hắn nổ tung, bùn đất văng khắp nơi, tạo thành một cái hố to.
Vương Bảo Nhạc nhảy thằng xuống hố không chút chần chừ, tay phải hắn vung lên bấm niệm pháp quyết, bùn đất xung quanh nhanh chóng bị hút tới, cứ thế... chôn luôn cả hắn...
Con lừa ở bên cạnh há hốc mồm, nhưng phản ứng của nó cũng cực nhanh, vội vã đào một cái hố, sau đó cũng tự chôn mình theo...
Một màn này làm cho những người đang xem livestream vốn đang cáng thẳng thộn mặt ra, ngơ ngác nhìn một người một lừa tự đào hố chôn mình...
"Tên Vương Bảo Nhạc này... tự đào hố chôn mình ư?"
"Định mệnh... Vậy cũng được luôn à?!"
Không những bọn họ, ngay cả Trác Nhất Tiên và ứng cử viên của quân đội Sao Hỏa ở bên cạnh cũng đẫn thối mặt ra. Những ứng cử viên khác ở xa nên không nhìn thấy, nhưng hai người bọn họ lại ở ngay bên cạnh Vương Bảo Nhạc nên đương nhiên là thấy rõ rành rành. Nhưng bọn họ cũng không kịp nghĩ nhiều, dồn hết tinh lực vào việc đối kháng thú triều, nhưng chẳng mấy chốc... Trác Nhất Tiên và ứng cử viên của quân đội Sao Hỏa kia lập tức nổi điên, tức giận mắng to.
'Vương Bảo Nhạc, ngươi là đồ vô sỉ!!
"Báo cáo, báo cáo, tên Vương Bảo Nhạc này gian lận!!!"
Bọn họ không thể nào bình tĩnh nổi.
Sau khi Vương Bảo Nhạc và con lừa kia tự đào hố chôn mình, do chỗ của hắn vốn trống trải, mà những con hung thú kia tuy nóng nảy nhưng cũng không bị mù, khi thấy nơi này chẳng có kiến trúc hay bóng người nào thì bản tính khát máu lập tức khiến bọn chúng chuyển mục tiêu sang hai bên...
Trác Nhất Tiên và ứng cử viên của quân đội Sao Hỏa kia vừa phải chống đỡ thú triều thuộc về khu mình, vừa phải gánh thêm... thú triều mà Vương Bảo Nhạc phải đối kháng.
Áp lực cực lớn làm cho hai người phát cuồng, tiếng chửi rủa vang vọng khắp nơi, nhưng cũng không làm được gì, cán cứ bọn họ to như thế, cho dù có đào hố cũng vô dụng mà thôi...
Tuy căn cứ mà bọn họ chế tạo nhìn có vẻ khá kiên cố nhưng dù sao thì nó cũng chỉ mới dựng được cái giá bên ngoài. Dù thực lực của đám hung thú này không cao, nhưng số lượng lại quá nhiêu, nếu chỉ chống lại phẫn của mình thì vẫn trong phạm vi có thể thừa nhận, nhưng sau khi lãnh thêm phân của Vương Bảo Nhạc thì bọn họ lập tức không chịu nổi.
Trác Nhất Tiên còn đỡ một chút, dù sao hắn có Ngũ Thế Thiên Tộc toàn lực chống lưng, nhưng ứng cử viên của quân đội Sao Hỏa kia thì lại lóng ngóng chan tay. Dù sao thì người mà quân đội Sao Hỏa ủng hộ chủ yếu ĩân này là Khổng Đạo, hắn chỉ là chiếm suất để giảm bớt đối thủ cạnh tranh mà thôi. Người phụ giúp mà hắn được chia cũng không khá khẩm gì mấy, gặp phải áp lực cỡ này, cán cứ do hắn chế tạo lập tức bị phá hủy.
Theo vô số hung thú gào thét xông tới, những người đi theo ứng cử viên của quân đội Sao Hỏa đương nhiên sẽ không liều mạng trong lần khảo hạch này. Ban đầu còn có thể chống đỡ được một chút nhưng qua một lúc, tuy mỗi người giết được không ít hung thú nhưng cũng có khá nhiêu bị thương. Sau khi phát hiện đợt thứ nhất vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại thì bọn họ đã có phần hụt hơi, thế là có người nhanh chóng lùi ra xa khỏi chiến trường. Chỉ cần rời khỏi khu vực này sẽ xem như bỏ tư cách, nhưng khi đối mặt với vô số hung thú thế này, phần lớn mọi người đều chọn bỏ chạy.
Cứ như vậy, sau khi thấy căn cứ mà ứng cử viên quân đội Sao Hỏa này xây bắt đâu sụp đổ thì những người đi theo hắn đều giải tán, trơ mắt nhìn thành quả mình vất vả dựng nên trôi theo dòng nước, ứng cử viên này cảm thấy bi phẫn vô cùng, bản thân lại không cam lòng làm kẻ bị loại đầu tiên nên đỏ mắt tìm khắp các ngóc ngách, sau đó cũng tự đào hố nấp xuống...
Trước khi tự lấp hố chôn mình, hắn còn quay sang hướng Vương Bảo Nhạc đang nấp mà gào lên.
"Vương Bảo Nhạc, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!!"
Sau khi hắn tự đào hố chôn mình, cùng với việc người của hắn bỏ chạy gần hết thì khu vực của hắn lập tức bị đàn thú giẫm qua, sau một lúc, đàn thú lại tản ra hai bên...
Bên cạnh vị ứng cử viên quân đội Sao Hỏa này là một ứng cử viên khác của Vũ Hóa Tiên Thiên Tông. Có thể nói, hắn là kẻ tận mắt thấy kết cục thê thảm của vị ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia nhưng may mà số lượng hung thú chạy qua chỗ hắn cũng không nhiêu lắm, vẫn còn trụ được, nhưng chỗ Trác Nhất Tiên thì lại thảm rồi.
Hắn vốn đã phải gánh một nửa áp lực từ chỗ Vương Bảo Nhạc, bây giờ lại thêm một nửa của ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia, chẳng khác nào mở hình thức đánh phó bản địa ngục cả.
Hận ý ngút cao nhưng Trác Nhất Tiên chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Mãi cho đến khi hỏa thần pháo và tường thành đã bị phá hủy kha khá, thậm chí người của hắn cũng có hơn 30% mất đi chiến lực thì mới miễn cưỡng giết hết tất cả, lúc này thì lần thú triều đầu tiên cũng đã kết thúc.
Toàn bộ quá trình kéo dài chừng một canh giờ nhung đối với Trác Nhất Tiên và vị ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia mà nói thì một canh giờ này dài như ác mộng. Đối với dân chúng Liên bang đang theo dõi thì đúng là rúng động tâm thần, ngơ ngác đẫn mặt.
“Gài hàng nhau thế!”
“Xưa giờ ta chưa từng thấy ai hại đối thủ như thế...”
Rõ ràng, Trác Nhất Tiên và vị ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia vô cùng thê thảm, một người phế non nửa, kẻ thì tàn tạ hẳn chỉ cách lúc từ bỏ một bước ngắn mà thôi.
Mấy ứng cử viên khác thì nhẹ nhàng hơn hằn, sau khi kết thúc, cả đám cũng nhìn ra tình huống chỗ Vương Bảo Nhạc và Trác Nhất Tiên. Ai nấy cũng hít sâu một hơi, cảm thấy may mà mình không ở gần Vương Bảo Nhạc... Ngoài việc cảm khái thì chẳng ai rảnh mà nghĩ nhiêu nữa, tất cả đều tranh thủ thời gian bắt đầu sửa chữa và hoàn thiện căn cứ, tranh thủ khiến cán cứ của mình mạnh mẽ hơn cho đợt thú triều thứ hai này.
Trong lúc dân chúng Liên bang đua nhau bàn tán, thú triều vừa kết thúc thì Trác Nhất Tiên lập tức quay sang chỗ Vương Bảo Nhạc gào to.
“Vương Bảo Nhạc, ngươi lăn ra đây cho ta!”
“Vương Bảo Nhạc, ta muốn quyết đấu với ngươi!”
ứng cử viên quân đội vừa chui ra khỏi hố cũng lửa giận ngút trời, chỉ muốn giết người luôn cho hả.
Trong tiếng rống giận của cả hai, Vương Bảo Nhạc cũng từ từ chui ra khỏi cái hố của mình, ngạo nghễ ngẩng đầu nhìn quanh. Rõ ràng cỏ dại trên đất đã bớt đi nhiêu, mặc dù vẫn còn gồ ghề nhưng đất hoang thì có ổ gà ổ voi gì thì cũng là chuyện thường.
Đồng thời, Vương Bảo Nhạc cũng để ý đến thảm cảnh của hàng xóm, hắn chớp chớp mắt, ho khan một tiếng, nhìn Trác Nhất Tiên và ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia với ánh mắt chân thành và ngây thơ.
“Các ngươi làm gì thế hả? Ta có làm trái quy định không? Chẳng lẽ ta dùng trí tuệ để chống lại lượt thú triều này cũng sai à?”
"filepos0008034226">

Bạn cần đăng nhập để bình luận