Tam Thốn nhân Gian

Chương 878

Chương 878Chương 878
TRANH GIÀNH QUYỀN HẠN!
Sau đó tâm thần cũng rung động theo, ngay lúc này, toàn thân Vương Bảo Nhạc cảm thấy vô cùng bẩt an, hắn không chút nào chần chờ hóa thành sương mù hòng thoát khỏi dải lục địa hằng tinh này.
Nhưng cũng đã chậm...
Cả dải lục địa hàng tinh bỗng nhiên bộc phát ánh sáng ngập trời, dải lục địa này nhanh chóng bị ánh sáng mặt trời bao phủ, tiếp theo sau đó chính là một gợn sóng kinh người truyền ra.
GỢn sóng này vô cùng bá đạo, dải lục địa mà mọi người đang đứng lập tức sụp đổ, đồng thời xuất hiện vô số phù văn, những phù văn này trực tiếp bao phủ xung
quanh, giống như hóa thành phong ấn vậy, lúc Vương Bảo Nhạc và những người khác muốn rời khỏi thì trực tiếp bị chặn lại.
Sau khi phát hiện, sắc mặt Vương Bảo Nhạc lại trở nên âm trầm.
"Suy cho cùng ta vẫn chủ quan rồi, chằng lẽ chuyện mà Lão tổ Chưởng Thiên che giấu chính là bán ta cho văn minh Tử Kim? !"
Trong lòng Vương Bảo Nhạc thầm thở dài, hắn biết rõ là do mình chủ quan, hắn bị động như lúc giao phong với Lão tổ Tân Đạo vậy, đều là do tham lam mà ra. Một khi một người trở nên tham lam thì sẽ trở nên lo được lo mất, từ đó tâm trạng sẽ không còn bình tĩnh nữa.
Nhưng Vương Bảo Nhạc lại cảm thấy khả năng Lão tổ Chưởng Thiên bán rẻ mình không lớn lắm, bởi vì ông ta không cần phải làm vậy. ông ta chỉ cần hợp tác với Lão tổ Tân Đạo, phối hợp với tu sĩ Hành Tinh của Thiên Linh Tông thì có thể dễ
dàng trấn áp bản thân, đầu cần phải phiên phức như vậy!
Những suy nghĩ này lóe lên trong đầu Vương Bảo Nhạc, nhưng hắn hiểu rằng bây giờ không phải lúc để mình tổng kết và suy nghĩ. Ngay sau đó, ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo hơn, khi hắn muốn cưỡng chế xông ra thì cũng là lúc những phù vãn này xuất hiện và ngán cản hắn. Ánh sáng truyền tống của cả đại lục cũng đã lên đến mức cực hạn, sau vài tiếng nổ vang trời, ánh sáng hội tụ lên... Toàn thân của ba người chỉ trong nháy mắt!
Một người là Hạc Vân Tử, một người là Vương Bảo Nhạc, còn người cuối cùng là... Tả trưởng lão của Thiên Linh Tông!
Tia sáng này hội tụ tạo thành một loại sức mạnh lôi kéo, toàn thân giống như bị Vương Bảo Nhạc trấn áp. Nhưng hắn sẽ không bỏ cuộc, Vương Bảo Nhạc gầm nhẹ một tiếng, toàn thân hóa thành sương mù, muốn thoát khỏi đây.
Nhưng... Dường như Thiên Linh Tông và hoàng tộc Thần Mục đã đề phòng từ sớm. Trong lúc bố cục, họ đều đã nghĩ tới Vương Bảo Nhạc sẽ chạy trốn nên đã cho thêm phù ván ngăn cản và truyền tống, cho dù là pháp thân bản nguyên của Vương Bảo Nhạc hóa thành sương mù, vận chuyển toàn bộ tu vi thì cũng không làm được gì, điêu này khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy rung động. Đồng thời, trong lúc ánh sáng mắt chói mắt bộc phát, toàn thân hắn trực tiếp bị cưỡng ép truyền tống.
Thậm chí Hạc Vân Tử và Tả trưởng lão cũng biến mất theo, còn những người khác thì vẫn ở lại đây. Sau khi ánh sáng truyền tống biến mất, dải lục địa hàng tinh này thoạt nhìn thì giống như đã khôi phục như trước, nhưng chấn động và tiếng nổ vang đến từ lòng đất cũng thuyết minh nơi đây đã không còn một chút sức mạnh bảo vệ nào nữa. Dưới nhiệt độ cực cao của Hằng Tinh kia, dải lục địa này bắt đầu sụp đổ.
Đám người đại quản gia cũng cảm thấy sợ hãi trước tình huống bất ngờ này, tất cả đều nhao nhao lùi về phía sau. Hai thân vương và những đệ tử hoàng tộc khác cũng hít thở dồn dập, vẻ mặt khiếp sợ và ngơ ngác, rõ ràng... đến cả bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vương Bảo Nhạc không cần phải đau đầu về dải lục địa hàng tinh đang sụp đổ này nữa rồi, thậm chí hắn cũng không rảnh quan tâm đến đệ tử hoàng tộc và tu sĩ của hai tông. Lúc ánh sáng truyền tống bộc phát, hắn chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, ngay sau đó... Toàn thân của hắn trực tiếp xuất hiện trong một vùng hư vô mênh mông!
Nói là hư vô là vì nơi này không có trời đất, giống như hỗn độn của thuở sơ khai vậy. Nơi đây có những luồng sóng nhiệt điên cuồng trông giống như những khối không khí, những sóng nhiệt này có những màu sắc khác nhau, nhưng chúng đều nóng đến kinh hồn.
Thậm chí nếu cúi đầu nhìn xuống, ta có thể thấy được dường như nơi hư vô dưới chân có một quả cầu nóng kinh thiên động địa, những sóng nhiệt và khối không khí kia chính là tràn ra từ trong đó.
"Ta đã vượt qua pháp tắc bên ngoài Hàng Tinh, truyền tống đến bên trong vùng ngoại vi của Hằng Tinh rồi sao? !’’
Vương Bảo Nhạc rung động không thôi, lúc này vừa quét mắt là hắn đã nhận ra ngay... Bản thân hắn không hề bị truyền tống ra vãn minh Thần Mục, mà là từ đại lục bên ngoài Hằng Tinh truyền tống vào... Bên trong. Tuy rằng vẫn cách mặt đất của Hàng Tinh rất xa, nhưng nói theo cách nào đó, nếu so với đại lục trước đó thì nơi này đã rẩt gần mặt đất rồi!
Vương Bảo Nhạc không kịp nghĩ nhiêu, hắn biết bản thân đã trúng kế. Lúc này sắc mặt của hắn cũng đã thay đổi, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện vài bóng người, chính là Hạc Vân Tử và Tả trưởng lão. Tuy rằng tu vi của Hạc Vân Tử là yếu nhất,
nhưng ông ta cũng đã chuẩn bị từ sớm, bên ngoài cơ thể có một tầng ánh sáng bảo vệ, rõ ràng đây chính là nguyên nhân mà ông ta có thể trụ được ở đây.
Về phần Tả trưởng lão, cho dù tu vi có rớt xuống thì ông ta cũng từng là tu sĩ Hành Tinh. Lúc này thoạt nhìn giống như ông ta không hề bị ảnh hưởng gì, nhưng ánh mắt của ông ta lại tràn đầy đã sát cơ và thù hận.
Mà ngay lúc bọn họ vừa xuất hiện, Vương Bảo Nhạc không nói gì cả, phản ứng vô cùng quyết đoán, toàn thân hắn nổ vang, trong nháy mắt đã hóa thành bốn thân ảnh bay về bốn phía phải trái trước sau. Chúng đồng thời bộc phát, thân ảnh ở phía trước và phía sau bay tới Tả trưởng lão và Hạc Vân Tử, còn thân ảnh ở bên trái và bên phải thì nhanh chóng rời khỏi đây.
Chẳng qua... Lúc bốn thân ảnh mà hắn biến ra bay chưa được trám trượng thì lại đâm vào một tầng phong ấn vô hình, cả bốn thân ảnh đều nổ vang dừng bước, nhất
là phân thân phóng tới Hạc Vân Tử, tuy chỉ cách Hạc Vân Tử không đến ba trượng, nhưng lại không thể đến gần hơn nữa!
Vương Bảo Nhạc biến sắc một lãn nữa, mà lúc này Hạc Vân Tử trước mặt phân thân hắn lại cười to lên.
"Long Nam Tử, không phải ngươi gian xảo lắm sao, bây giờ ngươi cũng phải ngoan ngoãn chui đầu vào rọ đấy thôi, mọi thứ bây giờ... Đều được chuẩn bị để giết ngươi đấy!”
Hạc Vân Tử cười to, ánh mắt không che giấu được vẻ chờ mong và tham lam.
Hạc Vân Tử không hề nói láo, cho dù là hoàng tộc hay là Thiên Linh Tông, cũng đều tập trung vào... Vương Bảo Nhạc!
Nhưng chuyện này lại không liên quan gì đến Lão tổ Chưởng Thiên, hai bên không thể hợp tác với nhau, mà là... Trước đây, ngay cả Thiên Linh chưởng tọa cũng không biết, khi hoàng tộc được Hạc Vân Tử lãnh đạo, bọn họ lại... Không thể mở con mắt
hằng tinh để truyền tống lần thứ hai!
Cho dù Hạc Vân Tử liêu mạng không tiếc sử dụng huyết mạch của tộc nhân để hiến tế, nhưng ông ta vẫn không thể mở ra con mắt hằng tinh ra một lần nữa, điều này không khỏi khiến ông ta cảm thấy hoảng sợ. Hơn nữa, do Thiên Linh Tông thua trận nên ông ta không thể không đến tìm Thiên Linh chưởng tọa, sau khi kể lại từ đầu đến đuôi, ông ta cũng nói rõ suy nghĩ và phán đoán của mình.
Nếu như quýên khống chế con mắt hằng tinh của hoàng tộc được phân cấp bậc, vậy thì với thân phận thân vương của ông ta, cộng thêm việc nhờ bí pháp Thiên Linh Tông mà 90% huyết mạch đệ tử hoàng tộc đều đã hội tụ lên người Hạc Vân Tử, có thể nói ông ta đã nắm giữ quyền hạn cấp một của con mắt hằng tinh.
Những năm gần đây hoàng tộc chưa từng có loại quyền hạn này, trước đó bọn họ nhiêu nhất cũng chỉ có quýên hạn cấp hai mà thôi, chỉ có Hạc Vân Tử không tiếc giá
lớn, cộng thêm sự trợ giúp của Thiên Linh Tông thì mới đạt được quyền hạn này. Bởi vì lúc đó Vương Bảo Nhạc vẫn còn đang bận giao chiến với lão quỷ đời đầu trong hoàng lăng, thân phận của hẳn vẫn chưa được chấp nhận, thế là Hạc Vân Tử với quýên hạn cấp một có thể miễn cưỡng mở ra một Lân đại truyền tống hằng tinh.
Chẳng qua... Lúc Vương Bảo Nhạc đi ra từ trong hoàng láng, nói theo cách nào đó thì các loại tạo hóa trong hoàng lăng đã biến Vương Bảo Nhạc thành vị hoàng đế mới của văn minh Thần Mục. Lại do hắn đã thôn phệ lão quỷ đời đầu nên hắn đã có quýên hạn cấp một của con mắt hằng tinh.
Từ đó cơ chế lựa chọn người nắm quyền cao nhất của con mắt hằng tinh đã được phát động, yêu cầu hai người nắm quyền hạn cấp một tranh giành với nhau, đoạt lấy quyền hạn cao nhất của con mắt hằng tinh.
Mà trong lúc lựa chọn, quýên hạn của họ sẽ bị phong ấn, không thể sử dụng. Đây cũng là lý do vì sao Hạc Vân Tử không thể
mở truyền tống hằng tinh ra một lãn nữa. Sau khi ông ta nói phán đoán của mình cl AppCenter 1 Linh chưởng tọa thì đã cho ra đời kế hoạch dụ Vương Bảo Nhạc vào tròng như bây giờ!!
Chỉ cần Vương Bảo Nhạc chết, ông ta sẽ giành được quýên hạn cao nhất của con mắt hằng tinh, chỉ như vậy mới có thể mở truyền tống hằng tinh ra một Lân nữa, đưa nhóm đại quân thứ hai của văn minh Tử Kim đến một cách thuận lợi.
Chẳng qua... Việc này lại rất khó, dù sao Vương Bảo Nhạc đã không còn yếu như trước nữa, nói hắn có một nửa chiến lực của tu sĩ Hành Tinh cũng không ngoa. Hơn nữa tổn thất của Thiên Linh Tông cũng rất lớn, nhưng họ lại không thể không làm việc này, cho nên họ vốn có kế hoạch là đem quân đánh Chưởng Thiên Tông một Lân nữa. Nhìn thì giống như muốn trấn áp Chưởng Thiên Tông, nhưng mục đích thật sự của họ chính là muốn dốc hết sức giết chết Vương Bảo Nhạc.
Kế hoạch này có rất nhiêu chỗ sơ hở, nhưng họ cũng đã hết cách rồi. Hơn nữa cơ hội chỉ có một lần mà thôi, một khi thế lực bên ngoài biết được tầm quan trọng của Vương Bảo Nhạc thì bọn họ sẽ khó ra tay hơn nhiêu.
Mà ngay lúc bọn họ đang chần chờ và phán đoán thì Tả trưởng lão lại đưa ra một đề nghị, đó chính là tiết lộ cho Chưởng Thiên Tông biết bọn họ muốn mở truyền tống hằng tinh ra để đưa nhóm đại quân thứ hai tới, từ đó dụ dỗ Chưởng Thiên Tông chủ động ra tay, còn bên mình thì bố cục. Nếu như có thể dụ Vương Bảo Nhạc tới là tốt nhất, nếu không được thì... Lại đưa quân đánh Chưởng Thiên Tông tiếp, giết chết Vương Bảo Nhạc dựa theo kế hoạch ban đàu.
"filepos0018695410">

Bạn cần đăng nhập để bình luận