Tam Thốn nhân Gian

Chương 604

Chương 604Chương 604
CẤP BẢY NGHỊCH THIÊN
Chị đẹp vừa nói xong thì hô hấp của Vương Bảo Nhạc lập tức trở nên dồn dập hơn, hắn không suy nghĩ gì nhiêu nữa. Cục diện hiện tại cũng không cho phép hắn cân nhắc gì nhiêu, gần như chỉ nháy mắt là hắn đã có quyết định.
“Liêu thôi!”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên vẻ quyết đoán. Hắn không chần chừ nữa, tay phải vỗ mạnh lên người một cái. Trong cơ thể rung chuyển, khi hắn giơ tay phải lên thì có ánh sáng chói mắt bắn ra, vỏ kiếm bản mệnh của hán cũng bị rút ra.
Vừa xuất hiện thì vỏ kiếm đã rung chuyển mạnh, thanh pháp bảo đối mặt trực diện với quýên tứ thú của Độc Cô Lâm trước đó
nay vừa xuất hiện thì đã có dấu hiệu sắp sửa vỡ nát trước uy áp của các tia sáng xung quanh. Thậm chí còn có từng tiếng ráng rắc vang lên, trên đó cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Thấy nguy cơ xuất hiện, không rõ chị đẹp làm cách nào mà thân thể tộc Vị Ương do quy tắc biến thành trên người Vương Bảo Nhạc lại nổ bùm, lan ra bên ngoài, đồng thời đối kháng với ánh sáng ở nơi này. Sau đó thân ảnh của chị đẹp lại biến ảo, nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, những tia sáng xung quanh lập tức dừng lại như bị bất động, Vương Bảo Nhạc thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng nhìn ra chị đẹp khó mà trụ được lâu nên hắn vừa ổn định khí tức vừa giơ hai tay bấm niệm pháp quyết, bắt dẫu luyện chế vỏ kiếm bản mệnh.
Trong lòng Vương Bảo Nhạc đã có phương án để tháng cấp vỏ kiếm bản mệnh từ cấp sáu lên cấp bảy, trong đầu cũng đã mô phỏng rất nhiều lần. Tài liệu thì hắn cũng đã gom đủ từ lâu.
Có điêu, lúc trước Vương Bảo Nhạc vẫn không nắm chắc lắm, phẫn vì sợ thất bại thì vỏ kiếm bản mệnh sẽ bị hủy, một phần là do tài liệu quá quý hiểm, một khi thất bại thì lại phải tìm thêm lần nữa, mặc dù vẫn được nhưng cái giá quá lớn.
Thế nên hắn vẫn luôn ra sức nâng cao trình độ luyện khí của mình, vốn còn định là đợi đến khi mình nắm chắc sẽ không thất bại thì sẽ luyện chể sau, nhưng cơ hội hiện tại quá hiếm có, quan trọng nhất là câu nói cuối cùng của chị đẹp khi nãy...
“Hấp thu một tia sức mạnh ở nơi này để giành được cán cơ lột xác, tháng hoa thành chí bảo!!”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc tràn ngập chờ mong. Lúc này, hắn phất tay một cái, vô số tài liệu nháy mắt đã bay ra, hai tay của hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, không ngừng điểm mạnh, những tài liệu đó liên tục bị Vương Bảo Nhạc hòa tan và rút tinh hoa bên trong ra.
về phân pháp lô luyện khí, tuy Vương Bảo Nhạc có thần thông hỏa pháp dư sức luyện chế Pháp Binh bình thường, nhưng ở đây... ánh mắt của Vương Bảo Nhạc lóe lên, đột nhiên mở miệng.
“Chị đẹp, thả một tia sáng ra đây có được không?”
Chị đẹp bất ngờ nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, vốn định lên tiếng, nhưng sau khi thấy vẻ quyết đoán và kiên định trong mắt Vương Bảo Nhạc thì cô không khuyên nhủ gì nữa mà chỉ bấm niệm pháp quyết. Chị đẹp lợi dụng sức mạnh quy tắc Thương Mang khiến cho một tia sáng mỏng manh thoát khỏi thuật bẩt động mà bắn thẳng tới chỗ Vương Bảo Nhạc. Có điều, do bị quy tắc Thương Mang hạn chế nên tốc độ của nó đã chậm hơn rất nhiêu.
Nó chậm lại như thế khiến cho Vương Bảo Nhạc có thể mượn sức một phen. Gần như ngay khi tia sáng bắn tới thì Vương Bảo Nhạc lập tức ném những tài liệu kia ra theo thứ tự, lợi dụng tia sáng để cắt và hòa
tan chúng ra, luyện chế nó thành bộ dạng mà mình muốn.
Chuyện này giống như khiêu vũ trên đầu mũi đao, Vương Bảo Nhạc vô cùng tập trung, không dám phân tâm chút nào. Thậm chí, hán còn quên cả nguy hiểm ở đây, quên luôn mình đang ở nơi nào.
Trong thế giới trước mắt hắn hiện giờ chỉ còn lại việc luyện chế vỏ kiếm bản mệnh, hắn tuyệt đối không cho phép bản thân mình thất bại. Dù chị đẹp có nói luyện chế ở đây thì nhất định sẽ thành công, nhưng hắn vẫn cảnh giác cao độ, chấp nhất đến điên cuồng.
Từng tiếng 'âm ăm liên tục vang lên xung quanh, theo vô số tài liệu bị hòa tan và phân tách, tia sáng lại bị chị đẹp đưa đi, Vương Bảo Nhạc liên tục bấm niệm pháp quyết đánh hết số tài liệu đã được chuẩn bị sẵn sàng vào trong vỏ kiếm bản mệnh. Toàn bộ quá trình vô cùng lưu loát, không hề phạm phải bất kỳ sai lầm nào. Mãi cho tới một nén nhang sau, khi tất cả tài liệu
đều bị Vương Bảo Nhạc chuẩn bị xong xuôi và đưa vào vỏ kiếm thì hắn cũng ngẩng phát đầu dậy, hai mắt lóe sáng.
Bởi vì Vương Bảo Nhạc hiểu rõ, việc luyện chế thật sự đã chính thức bắt đàu!
Hắn hít sâu một hơi, chỉ trong nháy mắt đã lấy ra số binh sa cần thiết từ trong vòng tay trữ vật, sau đó hòa tan binh sa vào trong vỏ kiếm bản mệnh, không chút chần chừ. Sau đó, Vương Bảo Nhạc lại bấm niệm pháp quyết vung lên một cái, thuật pháp hỏa diễm trong cơ thể hắn cũng 'âm 'âm bộc phát, bao trùm lấy vỏ kiếm, sau đó bắt đầu kéo lên vô cùng kinh người.
Từ cấp sáu, liên tục tăng cao lên v'ê phía cấp bảy, uy lực cũng càng lúc càng kinh người, nhưng vẫn cách chuyện đột phá cực hạn cấp sáu, biến thành phôi thể cấp bảy một chút.
Vương Bảo Nhạc không rõ là thiếu cái gì, trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng. Rõ ràng khi hắn thôi diễn thì đến bước này
lẽ ra phải là thành công tấn chức, trở thành phôi thể cấp bảy, chỉ cần cho thần hồn vào là có thể trở thành cấp bảy chính thức mới đúng.
“Sai ở đâu chứ...”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy lo lắng, mắt thấy vỏ kiếm bản mệnh kéo lên tới cực hạn thì không táng nữa, thậm chí do không thể đột phá phẩm cấp kịp thời mà xuất hiện dấu hiệu vỡ nát.
Với những gì hắn biết về Pháp Binh, nếu gặp phải tình huống như vậy mà không giải quyết ngay, khi quá trình vỡ nát kéo dài và lan ra nhanh hơn thì sẽ hóa thành tiêu hao như tự thiêu, sau khi tiêu hao hết tài liệu thì bản thân pháp bảo cũng sẽ bị hủy.
“Xuất hiện dấu hiệu vỡ nát, đây là do... không đủ cứng rắn ư?”
Đứng trước nguy cơ, trong lòng Vương Bảo Nhạc chấn động không thôi, chị đẹp đột
nhiên bấm niệm pháp quyết. Phiến đá bên cạnh lại dần dần bay lên, sau đó đột nhiên bay thẳng tới chỗ vỏ kiếm, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trên vỏ kiếm rồi đè xuống.
Vỏ kiếm lập tức rung lên, dấu hiệu sắp sửa nổ tung kia giống như bị sức mạnh xung quanh đè ép nên không thể nứt vỡ thêm được nữa.
“Mau sửa nó lại đi, ta cũng không ngờ lại như vậy... vỏ kiếm này của ngươi đã khác với cách luyện chế trong ký ức của ta rồi... Ta chỉ có thể giúp ngươi duy trì tình trạng này, giúp nó không nứt ra mà thôi...”
Chị đẹp gian nan cất lời, Vương Bảo Nhạc cũng lập tức bấm niệm pháp quyết, lấy ra vô số tài liệu để sửa chữa pháp khí của mình. Đồng thời, trong đầu hắn cũng bắt đầu nhanh chóng cân nhắc về vấn đề không đủ chắc chắn, rõ ràng. Mặc dù Vương Bảo Nhạc nghe ra vẻ tiếc nuối trong lời nói của chị đẹp, nhưng hắn không cam lòng khi phải thất bại như vậy.
Thậm chí, Vương Bảo Nhạc có dự cảm, nếu như lần luyện chế này thất bại thì có lẽ sau này vỏ kiểm của mình sẽ không thể nào đạt tới cấp bảy được nữa.
“Nếu đã như vậy, cho dù lẫn này thất bại thì ta cũng phải thử liêu một phen, không đủ cứng à... Tài liệu trên người ta đều dùng gần hết rồi, nhưng nơi này vẫn còn một loại vật chất cực kì rắn chắc!”
Hai mắt của Vương Bảo Nhạc đỏ lên, quay phắt lại nhìn tia sáng đã bị chị đẹp đưa đi từ trước.
“Chị đẹp, mau thả tia sáng kia ra đi!”
Vương Bảo Nhạc gầm nhẹ một tiếng, sắc mặt của chị đẹp chợt thay đổi, hiểu rõ mục đích của Vương Bảo Nhạc là gì.
“Có càn phải liều mạng tới vậy không?”
Chị đẹp nhịn không được mà nói.
“Đã đến nước này rồi, nếu không thành công thì đánh vỡ suy nghĩ cũng được!”
Vương Bảo Nhạc cắn ráng nói, trong mắt lóe lên vẻ hung ác. Chị đẹp nhìn Vương Bảo Nhạc một cái, cô không khuyên nữa mà lập tức bấm niệm pháp quyết, tia sáng vốn đã được cô đưa đi lập tức được thả ra, bay thẳng tới chỗ Vương Bảo Nhạc.
Ngay khi tia sáng bắn tới thì Vương Bảo Nhạc hét lớn một tiếng, bất chấp mọi thứ. Hắn bấm niệm pháp quyết, điều khiển vỏ kiếm bản mệnh của mình bay thẳng tới chỗ tia sáng nọ, không phải để va chạm mà là... nuốt chửng và dung hợp.
Hắn muốn dung hợp tia sáng cấm chế này vào trong vỏ kiếm bản mệnh của mình.
Chỉ trong chớp mắt, tia sáng đã bị vỏ kiếm cuốn lấy vào bên trong. Tia sáng lại có thể cắt vạn vật, thoáng cái thì vỏ kiếm này đã không chịu nổi, giống như phàm nhân phải nuốt lưỡi gươm sắc bén vậy. Mắt thấy sẽ bị xuyên thấu, nhưng sức mạnh đến từ phiến đá lại tạo thành uy áp và lực ép cực mạnh, ầm một tiếng, lại khiến cho tia sáng kia không cách nào xuyên qua được.
Thấy vậy, trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên vẻ điên cuồng, hắn tiếp tục hét lớn.
“Thêm một tia nữa!!”
Chị đẹp cũng bị cảnh tượng này làm cho giật mình, cô nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, điêu khiển tia sáng thứ hai nhanh chóng bắn tới. Nó cũng bị vỏ kiếm nuốt chửng, sau đó lại đến tia thứ ba, tia thứ tứ, tia thứ nám...
Trong thời gian chưa tới 30 giây mà đã có hơn trám tia sáng bị Vương Bảo Nhạc ra sức dung nhập vào trong vỏ kiếm. Lúc này, vỏ kiếm cũng đã bị xuyên thủng lỗ chỗ, nếu không có sức mạnh của phiến đá trấn áp thì nó đã vỡ nát, hóa thành tro bụi từ lâu rồi.
Nhưng nay vẫn có thể duy trì hình dạng, điều này khiến Vương Bảo Nhạc như thấy được cơ hội, hai tay của hắn liên tục bấm niệm pháp quyết, không ngừng luyện chế và sửa chữa. Thậm chí, tài liệu không đủ thì hắn lại lấy tinh Nguyên ra ném vào trong vỏ kiếm.
Lúc này, hắn không hề cân nhắc tới chuyện cách luyện chế gì nữa, hắn chỉ nghĩ đến chuyện sửa chữa vỏ kiếm này mà thôi.
Không biết đã qua bao lâu, thậm chí ngay cả chị đẹp cũng ngớ người ra, tất cả tia sáng cấm chế ở đây đều bị vỏ kiếm bản mệnh này nuốt chửng. Khi Tinh Nguyên của Vương Bảo Nhạc chẳng còn thừa bao nhiêu thì thanh vỏ kiếm dù được sửa chữa rất nhiêu nhưng vẫn không đột phá giới hạn kia đột nhiên phát ra một cỗ khí tức chấn nhiếp bốn phương.
"filepos0013064244">

Bạn cần đăng nhập để bình luận