Tam Thốn nhân Gian

Chương 285

Chương 285Chương 285
TA LÀ ÔNG NỘI NUÔI CỦA NÓ!
Trong lúc Tổng thống Liên bang Đoan Mộc Tước, nghị viên trưởng Lý Khải Đạo và những cường giả của các thế lực khác xử lý việc làm phản của Trần Tuệ và Tinh Hà Lạc Nhật Tông, những đệ tử tham gia thí luyện bí cảnh Mặt Trăng của bốn đạo viện Lân này cũng đã tập trung ở căn cứ thống nhất của đạo viện, tiếp nhận tra hỏi.
Tất cả mọi người đều nằm trong phạm vi xét hỏi, duy chỉ có một người là đặc biệt!
Ấy chính là... Vương Bảo Nhạc!
Từ đầu chí cuối không hề có bất kỳ người nào đến quấy rẫy và hỏi thăm hắn về chuyện xảy ra trong bí cảnh nhưng có một điểm rẩt rõ ràng, ấy chính là phòng mà Vương Bảo Nhạc khác với những người khác. Tính ra thì nó bí mật hơn, cấp bậc cũng cao hơn một bậc, thậm chí có thể nói đây chính là phòng chuẩn bị cho trưởng lão.
Đồng thời, trong ba ngày qua dù là đệ tử đã trải qua thí luyện bí cảnh Mặt Trăng ở đây hay là tu sĩ Trúc Cơ của bốn đạo viện đến từ Trái Đất, nhìn thấy Vương Bảo Nhạc đều lộ ra vẻ mặt khác hẳn, thậm chí có người còn nhìn hắn với vẻ kiêng kị và tôn kính!
Rõ ràng, cảnh ngộ mà Vương Bảo Nhạc gặp phải cũng như quá trình giết chóc sau đó của hắn ở bí cảnh Mặt Trăng đã không phải bí mật gì nữa. Từ chuyện hắn lẩy được khí vật hoàn chỉnh, bị Kết Đan móc đi phá hủy đạo cơ, chuyện hắn lại Trúc Cơ lần nữa, một đường sát phạt, nhuốm máu bí cảnh, số lượng tu sĩ Trúc Cơ chết trong tay hắn nhiêu đến mức khiến người ta nghe mà rợn cả gáy.
Người như vậy, bản thân lại không phải đệ tử bình thường mà là Phó Các chủ của Pháp Binh các, một bước lên trời ở Đạo viện Phiêu Miễu, lại còn là một trong bách tử Liên bang, sau khi có được chiến tích như thế thì đương nhiên sẽ được muôn người ghé mắt đến.
Vương Bảo Nhạc thấy rõ những chuyện này nhưng hắn cũng không nói gì, thậm chí còn không ra ngoài mà chỉ im lặng ở lại trong phòng mình chờ hoạt động thảo phạt phản loạn kết thúc, đồng thời cũng chờ đạo viện cho mình một lời giải thích.
Dù sao thì hắn cũng không phải đệ tử bình thường của bốn đạo viện, hắn là Phó Các chủ của Pháp Binh các. Những người khác thì còn may nhưng Vương Bảo Nhạc hắn lại gặp phải thương tổn trước nay chưa từng có trong thí luyện bí cảnh Mặt Trăng lần này!
Cứ thế, lại thêm hai ngày trôi qua, chiều tối ngày thứ hai, trong một khu rừng ở phần sau bí cảnh Mặt Tráng lại diễn ra một đợt đuổi giết. Kẻ bỏ chạy chính là lão bà đã đào mất đạo cơ của Vương Bảo Nhạc!
Lúc này, sắc mặt của bà ta tái nhợt, tóc tai bù xù vô cùng chật vật, vừa bỏ chạy vừa hộc máu, thậm chí sinh cơ cũng vơi dần, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, vừa chạy vừa vội vàng la lên với sau lưng.
"Lý đạo hữu, ông nghe ta giải thích..."
"Mụ giải thích cái con khỉ!"
Không đợi bà ta nói xong thì trong khu rừng phía sau lại phát ra tiếng rống giận, sau đó là một đạo thân ảnh đột nhiên lao ra, đuổi kịp bà ta và tung ra một quyền.
Tiếng nổ mạnh vang lên, bà ta còn muốn chống cự nhưng tất cả chỉ vô ích. Bà ta bị một quýên này đánh trúng, máu tươi phun đầm đìa, lảo đảo lùi lại. Thân ảnh nọ cũng đã đến trước mặt bà ta.
Người nọ là một lão giả tóc tai bạc phơ, mặt mày như đang bừng bừng lửa giận, thậm chí còn hiển hiện ngay bên ngoài thân thể khiến cho ông như một ngọn núi lửa phun trào di động, cực kỳ bắt mắt trong đêm tối.
Nơi ông đi qua, cây cối đều bị đốt cháy, mặt đất cũng cháy đen, nhất là uy áp trên người ông lại cuồng bạo dị thường như Thái Sơn đè ép xuống khiến cho lão bà kia không cách nào chịu nổi, lại phun máu thêm lần nữa, cuống cuồng giải thích.
"Lý đạo hữu, giết người bất quá là đầu rơi xuống đất, ta chỉ hủy đạo cơ của hắn, ông lại truy sát ta hai ngày. Với tu vi của ông thì rõ ràng có thể trực tiếp giết chết, hà tất phải tra tấn ta như vậy! Ta cũng là Kết Đan, cũng có tôn nghiêm! Còn tên Vương Bảo Nhạc kia thì chỉ là một đệ tử trong đạo viện của ông mà thôi!!”
Lão bà này đã phát điên, bi phẫn gào lên. Hai ngày nay đúng là một cơn ác mộng đối với bà ta, vị Tổng thống Liên bang tiên nhiệm này một đường đuổi giết và tra tấn bà ta, lại cố ý cho bà ta chạy thoát, sau đó tiếp tục đuổi giết!
Cứ thế, khiến bà ta kiệt quệ, sống không bằng chết.
"Mới có vậy đã chịu không nổi à? Lúc ngươi đuổi giết Vương Bảo Nhạc thì có thấy chịu không nổi không? Ngươi bắt nạt ai không làm, lại đi... bắt nạt một người không có Kết Đan bảo vệ như Vương Bảo Nhạc chứ? Tưởng thế là muốn làm gì cũng được ư?"
Thái thượng Trưởng lão của Đạo viện Phiêu Miễu râu tóc bạc phơ, trông có vẻ hòa ái nhưng ai hiểu tính của ông đều biết ông là người rất nóng tính.
Ông trừng mắt bước tới, giơ tay phải lên đâm xuyên qua bụng đối phương trước ánh mắt không dám tin của bà ta. Cơn đau đớn xưa nay chưa từng có ập đến như sóng cồn khiến hai mắt bà ta tối sầm lại, phát ra tiếng hét thảm thiết!
"Mụ phù thủy kia, ông đây nói cho mụ biết, đúng là Vương Bảo Nhạc không có Kết Đan trực hệ nhưng ông đây thích thằng nhóc đó. Là ông nội nuôi của nó, mụ dám bắt nạt nó thì ông đây sẽ cho mụ biết mùi!!"
Thái thượng Trưởng lão hừ lạnh một tiếng, tóm lấy Kết Đan trong bụng bà ta kéo mạnh ra, tiếng hét thảm của bà ta lại vang vọng khắp nơi.
Máu tươi phun trào, lão bà này vốn đã già, nay thoáng chốc lại trở nên già nua hơn, toàn thân run rẩy, mặt mày tái nhợt, đau đớn vì Kết Đan trong cơ thể bị đoạt đau
đớn hơn đạo cơ bị đoạt lấy rất nhiêu. Đây cũng không phải một khí quan nữa, đây cơ hồ là mạng sống của bà ta!
"Yên tâm đi! Mụ không chết được đâu. Sao ta có thể cho mụ chết dễ dàng như vậy được? Chết chỉ là đau đớn trong nháy mắt mà thôi, ta sẽ biến mụ thành ví dụ tiêu biểu!"
Trong mắt của Thái thượng Trưởng lão lộ qua hàn quang, nửa ngồi xuống trước mặt lão bà đang run rẩy kia vỗ mạnh lên mặt bà ta, gằn từng chữ một.
"Đây là kết cục vì mụ dám bắt nạt Bảo Nhạc nhà ta!"
"Chạy tiếp đi! Nếu như mụ không chạy thì ta sẽ xách mụ về, giam giữ trong hang Hồn Độc ở sao Kim... Mụ cũng biết rồi đấy, nơi đó rất thích hợp với mụ."
Vừa nghe đến ba chữ hang Hồn Độc, lão bà sắp sửa mất ý thức hôn mê đột nhiên run rẩy, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, toan tự sát nhưng tu vi bị phế, thân thể suy yếu, căn bản không thể làm được. Bà ta cũng muốn cắn lưỡi tự sát nhưng lại bị Thái thượng Trưởng lão đạp cho một cước, lồng ngực vỡ nát, một cỗ khí tản ra đánh nát hai hàm răng của bà ta.
"Vẩn chưa tới lúc chết đâu! Nếu mụ dám tự sát thì lão phu cũng sẽ rút linh hồn của mụ ra, chế tác thành một cái bô linh bảo ném vào nhà xí của đạo viện!!"
Thái thượng Trưởng lão nhìn gương mặt nhăn nheo sợ hãi cực đột của bà ta, thản nhiên nói.
"Ông..."
Lão bà trợn mắt, toan mở miệng thì đã bị Thái thượng Trưởng lão tát một cái.
'Câm miệng!
Cái tát này vô cùng ác độc, thiếu chút nữa đã đánh gãy cổ của lão bà khiến bà ta đau đớn dữ dội nên bất tỉnh tại chỗ. Thái thượng Trưởng lão hừ một tiếng, túm tóc của bà ta xách lên, xoay người rời đi.
Đến ngày thứ ba, Vương Bảo Nhạc khoanh chân ngồi trong phòng mình ở cán cứ của bốn đạo viện đột nhiên mở to hai mắt, nhìn về phía cửa phòng.
Có người đến ở bên ngoài, người này không hề che giấu khí tức và cước bộ, sau khi đến trước cửa thì im lặng một lúc, sau đó mới cất lời.
"Bảo Nhạc."
Vương Bảo Nhạc nghe tiếng thì nhận ra người tới là Tông chủ của Đạo viện Phiêu Miễu nên đứng dậy mở cửa phòng, sau khi thấy Tông chủ đứng bên ngoài thì hắn ôm quýên cúi đàu.
'Bái kiến Tông chủ.'
Tông chủ của Đạo viện Phiêu Miễu nhìn Vương Bảo Nhạc với ánh mắt phức tạp. Mấy ngày nay điêu tra về bí cảnh Mặt Trăng, dù là bốn đạo viện, Tổng thống Liên bang hay những thế lực khác đều phải giật mình vì hành động giết chóc trả thù của Vương Bảo Nhạc Lân này.
Nhất là sáng tạo mê tung châu xưa nay chưa từng có của hắn, những gì mà hắn phải trải qua cũng khiến cho tất cả những người nghe thấy đều rung động tâm can. Những việc làm và biểu hiện của Vương Bảo Nhạc trong bí cảnh Mặt Trăng 1'ân này thật sự còn khiến người ta bất ngờ và rung động hơn hẳn những Lân trước!
"Ngươi đã chịu khổ rồi."
Vẻ phức tạp trong mắt của Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu bị áy náy thay thế. Sau khi vào phòng, được sự đồng ý của Vương Bảo Nhạc thì ông mới cầm cổ tay của hắn để xem xét thương thế và tình trạng trong cơ thể hắn.
Khi thấy bình thuốc trong đan điên của Vương Bảo Nhạc thì trong mắt của Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu lộ ra vẻ quả nhiên là thế nhưng cũng thấy khó tin, sau khi xem xét cẩn thận thì mới thu hồi tu vi rồi nhìn Vương Bảo Nhạc.
"Đây là khí vật hoàn chính thứ hai mà ta nhận được."
Vương Bảo Nhạc biết rõ Tông chủ của Đạo viện Phiêu Miễu muốn hỏi điều gì nên bình tĩnh trả lời.
Tông chủ của Đạo viện Phiêu Miễu nhìn Vương Bảo Nhạc một cái, sau đó không nói thêm về đề tài này nữa. Tôn chỉ của bốn đạo viện chính là không hỏi nhiều về cơ duyên của các đệ tử. Dù sao thì ai cũng có bí mật riêng, nếu hỏi nhiêu sẽ sinh ra lục đục không nên, nhất là sau chuyện Tân này, ông cũng nhìn ra tâm tính của Vương Bảo Nhạc đã không giống với trước khi vào bí cảnh nữa.
Chuyện này ông cũng có thể hiểu được, trong lòng cũng muốn bù đắp cho hắn nên lấy một cái hộp ra từ túi trữ vật, mở ra trước mặt Vương Bảo Nhạc, lộ ra... một viên đan dính lẫn máu thịt ở bên trong!!
Cái hộp này vừa mở thì linh khí nồng đậm lập tức lan ra, xen lẫn mùi máu tanh, Vương Bảo Nhạc giật mình, sau khi nhìn sang thì như đoán được gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía Tông chủ.
"Bảo Nhạc, những chuyện nên biết thì ngươi đều biết cả rồi, bản tông không nói thêm mấy lời thừa thãi làm gì nữa. Ngươi chỉ cần biết rằng bốn đạo viện hôm nay lẩy Bạch Lộc làm đầu... Ngoài ra, chuyện của ngươi, dù là ta hay Thái thượng Trưởng lão đều có chung một ý! Đó chính là sẽ không bỏ qua!"
"Ngô Thiên Lam của Tinh Hà Lạc Nhật Tông đoạt mấy đạo cơ của ngươi, Thái thượng Trưởng lão đã ra tay lấy Kết Đan của bà ta!"
"Đương nhiên, cũng không thể để bà ta chết nhẹ nhàng như thế được nên Thái thượng Trưởng lão đã đưa bà ta tới hang Hồn Độc ở sao Kim. Đó là lao ngục ác liệt nhất của Liên bang, bà ta sẽ phải chuộc tội ở đó, lấy thân tinh luyện kim độc cả đời cho Đạo viện Phiêu Miễu ta!”
"Xử phạt thế này có khiến ngươi hài lòng không?"
Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu nhìn sang Vương Bảo Nhạc, từ tốn hỏi lại.
Thân thể của Vương Bảo Nhạc run lên, hô hấp dồn dập, hai mắt đỏ ngầu, trong lòng dấy lên cảm giác khó nói rõ thành lời, chút oán trách hắn dành cho Đạo viện Phiêu Miễu cũng biến mất, chỉ còn lại chút chấn động khiến người ta khó mà dằn xuống được.
Hồi lâu sau hắn mới đứng thẳng người, cúi đầu thật sâu với Tông chủ.
’Đa tạ Tông chủ!'
"filepos0006750004">

Bạn cần đăng nhập để bình luận