Tam Thốn nhân Gian

Chương 607

Chương 607Chương 607
KHÔNG NHÌN THẤY BÊN NÀY...
Rừng Mịch La cũng không phải một rừng cây, sở dĩ có tên này là vì hình dạng của tinh hệ này rất đặc biệt. Nếu như đứng nơi cao nhất nhìn xuống thì có thể thấy tinh hệ này giống hệt như một gốc đại thụ.
Ngôi sao ở đây cũng không phải hình tròn mà bị quy tắc của tinh hệ này ảnh hưởng nên biến thành hình cây, thậm chí còn có cả cành lá, nên khi thăn thức quét qua hư không sẽ có ảo giác nơi này giống như một rừng cây giữa vũ trụ.
Vậy nên mới có cái tên rừng Mịch La!
Sở dĩ nơi này có danh tiếng không nhỏ ở Vị Ương đạo vực là vì hai nguyên nhân. Một là nơi này có mấy ngàn tộc đàn sinh tồn,
trong những đàn thú này gần như đều có thú vương rẩt đáng sợ, thậm chí trong đó có nám đàn còn có thú tổ ở đẳng cấp cao hơn tồn tại.
Nên dù rừng Mịch La cũng nằm trong đạo vực của tộc Vị Ương, nhưng tiếng tăm vẫn vang dội khắp vũ trụ, không ai dám động chạm, dù là tộc Vị Ương cũng vậy. Nguyên nhân tiếp theo chính là... rừng Mịch La là một trong những tinh hệ hiếm có khiến cho tộc Vị Ương phải kiêng kỵ, cho phép bọn họ tự trị.
Lúc này, trong nơi mà Tinh xỉ thú sinh sống giữa vô số cây sao của rừng Mịch La, theo ánh sáng truyền tống lóe lên, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc đã giáng xuống với vẻ hoảng sợ và ngỡ ngàng.
Tinh Xỉ thú là vào hàng hơn nám trám trong số mấy ngàn đàn thú trên rừng Mịch La. Dù là tốc độ sinh sôi hay thể lực của nó đều rất bình thường, chẳng qua con thú này có một loại năng lực cải tạo ngôi sao khá đặc thù. Nó giống như quân lao công
vậy, có thể cải tạo ngôi sao cho các đàn thú khác khiến cho ngôi sao mà những tộc đó sinh sống trở nên phù hợp với đặc tính của chúng hơn.
Có điêu nguyên vật liệu để nó cải tạo, ngoại trừ Tinh Nguyên ra thì còn căn rất nhiều máu thịt và thần hồn của tu sĩ, ở rừng Mịch La thì đây chẳng là gì cả. Đối với chúng nó thì phần lớn nền văn minh đều là thức ăn mà thôi.
Cũng chính vì năng lực đặc thù này của Tinh Xỉ thú nên mới được rừng Mịch La giữ lại, trở thành một phần của liên minh thú tộc. Đồng thời, cũng vì năng lực này nên cuộc sống của Tinh xỉ thú ở đây khá dễ chịu.
Đối với đám thợ lành nghề này thì cây sao của chúng nó đương nhiên sẽ là trọng điểm được chế tạo rồi, làm cho nhiệt độ của nơi này cực cao, có thể thấy địa hỏa bốc lên mọi nơi, toàn bộ cây sao chẳng khác gì một gốc cây rực lửa khổng lồ.
Lúc này, trên một bình nguyên của cây lửa nọ, thân ảnh của Vương Bảo Nhạc vừa xuất hiện thì suýt chút nữa đã hét toáng lên. Bởi vì nhiệt độ ở nơi này thật sự rất cao, Vương Bảo Nhạc vừa hiện ra thì tóc và lông mi đã bốc cháy ngay lập tức, dọa hắn phải vội vàng vận chuyển tu vi, dựa vào nhục thân của mình cùng với chút hiểu biết về pháp thuật hỏa diễm mới có thể miễn cưỡng trụ được khi ở đây.
Nhưng Vương Bảo Nhạc có thể cảm nhận được rõ là mình không thể kiên trì được lâu, nếu như không rời khỏi đây thật nhanh thì e là sẽ bị nướng chín mất...
“Má ơi, ta đã đắc tội với ai chứ, để ta đổi hơn mười cái nhiệm vụ mà cuối cùng lại bị ném tới đây. Chị đẹp ơi, em không có 1'âm lỗi gì với chị đúng không!”
Vương Bảo Nhạc bi phẫn, vừa nhanh chóng di chuyển, cố gắng tìm khu vực nào ít nóng hơn ở nơi này, đồng thời cũng hỏi nhanh trong đầu.
“Im đi!”
Giọng điệu của chị đẹp khá gắt gỏng, nghe có vẻ như cô cũng đang phát điên.
“Đây không phải do ta làm, không biết là tên khốn nào làm, hoặc cũng có thể là khí linh của Bái Cung các bị điên rồi. Ngươi tưởng là ta thích đến chỗ quái quỷ này với ngươi lắm à!! Nhưng không sao hết, chút phiền toái nhỏ này thì ta vẫn có thể giải quyết được. Cùng lắm thì chúng ta truyền tống về, không làm nhiệm vụ này nữa là được...”
Chị đẹp hừ một tiếng, nhưng cô còn chưa nói xong thì ở một nơi cách đây rất xa cũng trên cây sao rực lửa này lại có hơn mười đạo khí tức kinh thiên động địa bộc phát ra.
Khí tức này mạnh đến mức có thể làm rung chuyển cả ngôi sao, bao phủ trời xanh, ngay cả cây sao này cũng phải rung chuyển, địa hỏa bắn lên càng nhiêu hơn, tạo thành biển lửa bao trùm bốn phía. Ngọn lửa phóng thẳng lên trời, chị đẹp lập tức nghẹn họng, Vương Bảo Nhạc run lẩy bẩy. Hiển nhiên bất kỳ đạo khí tức nào trong số hơn mười đạo đó cũng không hề yếu hơn bàn tay trên Thương Mang Đạo Tinh. Nói đúng hơn là mỗi đạo đều hơn hẳn bàn tay kia, mặc dù không cao hơn bao nhiêu, nhưng rõ ràng đều cùng một đẳng cẫp.
“Đây... Trời ạ, đây là chỗ quái quỷ gì đây!!”
Vương Bảo Nhạc lã chã chực khóc, vừa nghĩ tới chuyện ở đây có đến mấy chục vị đại năng Hằng Tinh thì da đầu của hán lại tê rần. Càng khỏi cần phải nói sau hơn mười đại khí tức đó thì lại có vô số khí tức Thông Thần và Linh Tiên, thậm chí là Hành Tinh cảnh các thứ Lân lượt bùng nổ.
Biển lửa trên cây sao này lại bùng lên như đang hân hoan, vui sướng. Thậm chí, Vương Bảo Nhạc còn thấy trên bầu trời phía xa có thú ảnh bốc lên. cảnh tượng này dọa Vương Bảo Nhạc không dám hít thở, đang định nhờ chị đẹp thử truýên tống thì lại nghe thấy một tiếng nổ lớn trên trời.
Biển lửa trên mặt đất bùng lên dữ dội hơn, toàn bộ ngôi sao đều đang rung chuyển, vô số tiếng thú rống đầy hưng phấn vang vọng bốn phương, phía chân trời lại xuất hiện một ngọn lửa cực lớn.
Ngọn lửa này lớn chừng mấy vạn trượng giống như một ngôi sao băng đáp xuống. Dù đứng từ xa nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn có thể thấy loáng thoáng bên trong biển
lửa kia có một con hung thú khổng lồ.
Con hung thú này hình tròn, thân thể giống như một viên thịt khổng lồ, mọc rất nhiêu gai sắc bén như đao, lại có bốn con mắt, nhất là cái miệng rộng kia trông vô cùng hung tàn. Nó ầm ầm đáp xuống, uy áp trên người bộc phát lại mạnh hơn hẳn khí tức rung chuyển sao trời của những đạo khí tức trước đó, giống hệt như một vị vương giả quay về vậy.
Vương Bảo Nhạc chỉ nhìn thoáng qua thì đầu óc đã nổ vang, nghe thấy tiếng hét hoảng sợ của chị đẹp.
“Thú vương! Ngươi mau nằm xuống để ta làm phép. Chết tiệt, cái Bái Cung các chết giẫm này lại truýên tống chúng ta tới đây, quay về ta sẽ đập nát ngươi!” Thân thể của Vương Bảo Nhạc run rẩy, vội vàng nằm rạp xuống đẩt, bất chấp cái nóng cháy da trên đất và đau đớn khi da thịt bị thiêu cháy. Hắn vội vàng bò tới bên cạnh một tảng đá lớn ở gần đó, đồng thời trong đầu lại nghe thấy tiếng run rầy của chị đẹp.
“Không nhìn thấy bên này, không nhìn thấy bên này...”
Có thể đúng là chị đẹp có bản lĩnh, cũng có thể là do may mắn, tóm lại trong quá trình giáng lâm xuống ở bên kia, thú vương Tinh Xỉ thú không hề chú ý tới chỗ của Vương Bảo Nhạc. Trong lúc nó đáp xuống thì tiếng hoan hô của tất cả Tinh xỉ thú trên hành tinh này đã khiến địa hỏa bùng lên dữ dội và kéo dài liên tục.
Mãi đến hồi lâu sau, Vương Bảo Nhạc cảm thấy mình sắp sửa chín đến nơi, miệng đắng lưỡi khô, hai mắt sắp phun ra lửa thì vội nói.
“Chị mau truyền tống đi!”
“Ngươi tưởng là ta không muốn truyền tống à, ta đã thử hơn mười lần rồi nhưng nơi này có phong tỏa không gian nên không mở truyền tống được!!”
Đáp lại Vương Bảo Nhạc là một tiếng quát to của chị đẹp.
Trong lúc nguy cấp thế này thì cô cũng bất chấp hình tượng với khí chất gì gì đó nữa rồi. Nếu như có thể biến ảo thân thể ra thì nói không chừng cô đã vò đàu bứt tóc vì sốt ruột rồi.
Vương Bảo Nhạc cũng lo sốt vó. Hắn thở dài một tiếng, trong lòng đang buồn bực thì đột nhiên nhìn thấy sau khi địa hỏa bùng lên, bên cạnh tảng đá lớn này đã xuất hiện một thứ sáng lấp lánh.
Hắn chớp mắt nhìn vài cái rồi bò qua đào thử, sau khi cầm trong tay quan sát thật kĩ thì lập tức mở to hai mắt. Hô hấp của Vương Bảo Nhạc trở nên dồn dập hơn, thiếu chút nữa đã nhịn không được mà hét lớn.
“Đây là mỏ Cực Hỏa thạch ư?!!”
Trong lòng Vương Bảo Nhạc dậy sóng. Thật ra, trên Trái Đất không hề có ghi chép về loại tài liệu này. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy là trên bảng danh sách tài liệu cần có để sửa chữa Minh Chu, sau đó mới thấy ghi
chép về nó ở Thương Mang Đạo Cung. Đây là một loại tài liệu luyện khí cực kì hiếm gặp và quý giá, Pháp Binh bình thường mà cho một ít đá này vào thì có thể tăng uy lực lên rất nhiêu.
Đồng thời, đây cũng là một trong những tài liệu cần có để chế tạo thần binh, cũng là một trong những tài liệu chính để sửa chữa Minh Khí.
Sau khi kiểm tra và hoàn toàn xác định thì Vương Bảo Nhạc hưng phấn tới mức hai mắt sáng rực lên. Lúc này, hắn cũng không giục chị đẹp truyền tống nữa. Vương Bảo Nhạc nhanh chóng quay đàu nhìn khắp nơi, chẳng mấy chốc đã thấy được một viên Cực Hỏa thạch khác nên vội vàng bò qua, cố nhịn cơn đau đớn do bị nướng cháy kia xuống. Sau khi chộp được vào tay thì nhanh chóng cất đi rồi tiếp tục xem xét.
Cùng lúc đó, trong khi Vương Bảo Nhạc tìm kiếm Cực Hỏa thạch còn chị đẹp thì liên tục thử mở truyền tống, trên một đỉnh núi cách Vương Bảo Nhạc không xa lắm, thanh
niên ngồi uống rượu ở Thương Mang Đạo Tinh trước đó đột nhiên xuất hiện. Hắn vẫn nẳm trên một tảng đá lớn, vẫn uống rượu, vẫn là một thanh kiếm gỗ đặt bên cạnh. Lúc này, hắn lại mỉm cười nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, sâu trong đáy mắt ẩn chứa bao cảm khái và hồi ức.
Hồi lâu sau, thanh niên này đột nhiên bật cười.
“Thích Cực Hỏa thạch tới vậy à?”
Hắn thấp giọng Lâm bầm, tay phải phất nhẹ xuống đất. Toàn bộ cây sao này lại 'âm 'âm chấn động, một mạch khoáng Cực Hỏa thạch dài hẹp ở sâu bên trong lòng đất của ngôi sao này 'âm 'âm sụp đổ như bị một nguồn sức mạnh vô hình nào đó di chuyển, từ bốn phương tám hướng hội tụ v'ê phía... Vương Bảo Nhạc với tốc độ cực nhanh.
"filepos0013125794">

Bạn cần đăng nhập để bình luận