Tam Thốn nhân Gian

Chương 660

Chương 660Chương 660
ÔNG ĐÂY KHÔNG CHƠI NỮA
DU Nhiên Đạo Nhân ở thời kỳ toàn thịnh trước kia, hoặc nói đúng hơn là tu vi của vị cường giả tộc Vị Ương đã mượn thân thể Du Nhiên Đạo Nhân này tuyệt đối không phải Thông Thần.
Rất có thể ông ta chính là Linh Tiên, thậm chí là Hành Tinh cảnh. Chẳng qua, do chiến sự lúc trước khiến ông ta bị trọng thương, quá trình khôi phục thì lại chậm, nên hôm nay chỉ lộ ra sức mạnh cỡ Thông Thần mà thôi.
Cũng chính vì vậy, nên dù Vương Bảo Nhạc đã thi triển bốn đạo pháp thần thông là Hồn Khiên Mộng Oanh, Vạn Kiếp Thiên Sinh để giành lấy một cơ hội gần như bất khả thi cho mình, nhưng trong lúc nguy cơ sinh tử ập tới thì sự chống cự theo bản
năng của Du Nhiên Đạo Nhân cũng không thể xem thường.
Lúc này, thấy trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân ánh lên vẻ giãy giụa như sắp sửa thức tỉnh. Vẻ quyết đoán trong mắt Vương Bảo Nhạc lại càng mạnh hơn, hắn chẳng những không hề dao động mà sinh ra suy nghĩ rút lui, ngược lại tốc độ còn nhanh hơn, khí thế mạnh hơn. Đồng thời, hán lại tăng vận chuyển tu vi, gần như bộc phát hết tiềm lực, thoáng cái đã bao thẳng tới chỗ Du Nhiên Đạo Nhân như một ngôi sao băng đầy ánh chớp.
Tốc độ cực nhanh, gần như chỉ trong nháy mát thì Vương Bảo Nhạc và phi kiếm đã trước sau tới gần. Theo cánh tay thần binh của Chúc Đoạt Đế Khải của hắn đánh xuống đàu của Du Nhiên Đạo Nhân thì đàu của ông ta lập tức nổ tung.
Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp nơi. Phi kiếm của Vương Bảo Nhạc cũng đâm xuyên qua vị trí đan điên của Du Nhiên Đạo Nhân, vô số máu tươi bắn ra khắp nơi.
Nhưng Vương Bảo Nhạc chẳng những không vui mừng mà còn biến sắc, trong lòng sinh ra một cỗ nguy cơ mãnh liệt. Giống như tất cả tế bào toàn thân đang bảo hắn phải lập tức rút lui vậy. Vương Bảo Nhạc vẫn cắn răng, tay phải Chúc Đoạt Đế Khải lại vung lên lãn nữa, tu vi trong cơ thể tiếp tục bộc phát toan tung ra quýên thứ hai.
Nhưng vẫn muộn...
Thực tế, ngay khi Vương Bảo Nhạc đánh quyền kia xuống, thoạt nhìn thì giống như đã đánh lên đầu của Du Nhiên Đạo Nhân, nhưng chính bản thân Vương Bảo Nhạc biết rõ một thoáng ngay khi quyền của mình đánh xuống thì đầu của Du Nhiên Đạo Nhân đã chủ động phát nổ.
Thế nên, đây không phải bị hắn đánh nổ mà Du Nhiên Đạo Nhân đã tự nổ.
Rõ ràng, trong lúc nguy cơ, Du Nhiên Đạo Nhân vừa thức tỉnh vì hóa giải nguy cơ nên đã chọn cách tự nổ thân thể. Hay nói đúng hơn là ông ta chọn cách tự nổ thân thể đạo
cung mà mình đã gửi thân.
Lợi dụng sức mạnh tự nổ này để cưỡng chế đối kháng lại với một quyền của Vương Bảo Nhạc, xem như hóa giải một phân nguy cơ. Nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn khiến Du Nhiên Đạo Nhân bị thương, phi kiếm của hắn bắn tới quá xảo diệu, nằm ngoài dự liệu của Du Nhiên Đạo Nhân, ông ta thật sự không thể ngờ trong lúc nguy cấp lại có một thanh phi kiếm bay ra từ trong cái kén kia.
Cho nên... dù ông ta đã lợi dụng việc tự nổ thân thể để đối kháng với một quýên của Vương Bảo Nhạc, nhưng thanh phi kiếm đâm xuyên qua đan điền từ sau lưng vẫn để Du Nhiên Đạo Nhân bị thương.
Tuy vết thương này cũng không nhẹ đối với Du Nhiên Đạo Nhân, nhưng với Vương Bảo Nhạc thì nó vẫn không đủ. Gần như ngay khi trong lòng hắn sinh ra cảm giác nguy cơ, tung thêm một quyền thì chỗ cái đầu be bét máu do tự nổ của Du Nhiên Đạo Nhân lại mọc ra ba bướu thịt.
Trong ba cái bướu thịt này, có hai cái không rõ mặt mũi, giống như tất cả máu thịt đều bị vặn lại với nhau, xấu xí đến mức khiến người nhìn phải giật mình. Mặc dù cục bướu thịt ở giữa đỡ hơn phần nào, nhưng chỉ có đôi mắt chứ không còn da, phần miệng chỉ còn lại khớp xương, trông lại còn dữ tợn hơn.
Đây đúng là bản thể của Du Nhiên Đạo Nhân. Ngay khi ba cục bướu thịt này xuất hiện, trên thân thể đạo cung của Du Nhiên Đạo Nhân lại có thêm bốn cánh tay 'âm 'âm mọc ra. Một cánh tay dùng tốc độ nhanh như chớp để tóm lấy phi kiếm của Vương Bảo Nhạc. Mấy cánh tay cũng nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, chỉ một cái v'ê phía Vương Bảo Nhạc.
Một cỗ tu vi Thông Thần bộc phát ra sức mạnh hủy diệt, tạo thành một cơn gió lốc như có thể xé rách tất cả, 'âm 'âm bay tới chỗ Vương Bảo Nhạc.
Từ xa nhìn lại, cơn gió lốc này giống như một thể hình cầu do khói đen tạo thành, nháy mắt đã phình lớn ra cỡ Chúc Đoạt Đế Khải của Vương Bảo Nhạc, như muốn nuốt chửng lấy nó.
Nguy cơ gần k'ê, tâm thần của Vương Bảo Nhạc chấn động, đầu óc trống rỗng. Hắn không kịp nghĩ gì nhiêu, cũng không dám cố, bởi vì một khi dám cố thì bản năng sẽ khiến hắn lập tức chọn cách đổi vị trí với phân thân.
Nhưng như vậy chẳng qua chỉ là kéo dài thời gian chết mà thôi, thậm chí, cũng chẳng kéo dài được bao lâu, tối đa chỉ hơn mười giây gì đó. Một khi như vậy thì sẽ mất đi khả năng truyền tống, Du Nhiên Đạo Nhân có thể đảo nghịch kế hoạch của hắn.
Thế nên, lúc này, hai mát của Vương Bảo Nhạc đỏ quạch lên, dù cơn gió lốc đầy tính hủy diệt đó đã sắp xé rách Chúc Đoạt cp của hắn, thậm chí bản thể của Vương Bảo Nhạc cũng bị lực ép cực mạnh đè suýt nổ, nhưng hán vẫn rống lớn một tiếng, sau đó
triển khai bí pháp sẽ gây hao tổn đối với thân thề mình.
Bí pháp này chính là thuật nghịch chuyển và hấp thu toàn bộ mỡ trong người mình, nếu đổi lại là lúc khác thì Vương Bảo Nhạc sẽ không thi triển nó hai lần trong thời gian ngắn, nhưng lúc này hắn đành phải bất chấp mọi thứ. Trong tiếng rống lớn, lớp mỡ khắp người hắn đều run lên, g'ân như chỉ trong nháy mắt thì tất cả mỡ trong cơ thể như bị thiêu đốt, biến mất, sau đó bộc phát ra từ trong cơ thể rồi dung nhập vào Đế Khải. Đồng thời, Vương Bảo Nhạc cũng thuận thế thu hồi nắm đấm, cánh tay còn lại cũng giơ lên, dùng nó để ngăn cản.
Gần như ngay khi hắn giơ tay ngăn cản thì quả cầu gió lốc do khói đen tạo thành đã ập tới như sóng dữ xô bờ, ầm 'âm nện lên người Vương Bảo Nhạc, sức mạnh như dời non lấp bể toàn diện bộc phát, Đế Khải của Vương Bảo Nhạc xuất hiện vô số vết nứt. Sau khi kiên trì chừng một hơi thở, theo Đế Khải của Vương Bảo Nhạc 'âm 'âm vỡ nát,
nội giáp trên người hắn cũng nổ tung, vừa phun máu vừa bị cuốn ngược ra sau, nhưng... hắn đã ngăn cản được một kích này.
Mặc dù Đế Khải đã vỡ nát hơn phân nửa, nội giáp cũng đã bị hủy hoàn toàn, thân thể cũng bị trọng thương, nhưng một mặt lại có linh khí bộc phát do Vương Bảo Nhạc kích phát bí pháp đốt mỡ, mặt khác là do uy năng của thần binh cánh tay trên Đế Khải, hơn nữa Du Nhiên Đạo Nhân cũng bị phi kiếm đả thương, lại phản kích vội vàng nên bản thân chiêu vừa rồi không đạt tới ngưỡng mạnh nhất của ông ta.
Nhờ tất cả những thứ này nên mới khiến Vương Bảo Nhạc giữ được mạng sống. Hắn chỉ bị đánh bay ngược ra sau, rơi vào bên cạnh chiến y ở giữa hồ nước, máu tươi nôn ra từng ngụm. Nhưng rõ ràng hiện tại hắn cũng đã mất khả năng tái chiến, dường như hắn chỉ còn cách đổi chỗ với phân thân để kéo chút hơi tàn mà thôi.
Dù sao thì chênh lệch của hai người quá lớn, Vương Bảo Nhạc có thể trụ được tới bây giờ, thậm chí ép Du Nhiên Đạo Nhân tự nổ thân thể đạo cung, lại bị phi kiếm đả thương như vậy... nếu chuyện này mà truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến người ta giật mình không dám tin.
Thế nên, lúc này, cơn phẫn nộ của Du Nhiên Đạo Nhân đã bừng lên ngập trời, suýt chút nữa đã che mờ cả lý trí. ông ta không thể ngờ kế hoạch của mình lại bị Vương Bảo Nhạc chen ngang, chiến y Tử Đạo đã bị hấp thu hết hai cánh tay, lại còn hủy thân thể đạo cung của mình, ép mình bị thương. Tất cả những điều này khiến lửa giận trong mắt Du Nhiên Đạo Nhân như hóa thành thực chất sau khi tỉnh táo lại, ông ta gầm nhẹ xộc tới chỗ Vương Bảo Nhạc.
“Vương Bảo Nhạc, ta sẽ không để cho ngươi được chết nhẹ nhàng như vậy đâu. Ta sẽ rút linh hồn của ngươi ra, cho ngươi tận mắt nhìn thấy nền văn minh thấp kém của ngươi bị hủy diệt, cho ngươi...”
“Du Nhiên, ông đây tới nơi này là vì lịch lãm con mẹ gì đó mà sư huynh đã nói. Tiên sư nhà ngươi, một người có bối cảnh thân phận đủ để đè chết ngươi mà lại bị đánh thế này. Mẹ nó chứ, bây giờ ông đây không chơi nữa. Ta đường đường là sư đệ của một thần vương, họa có điên mới liêu mạng với ngươi!”
"filepos0014201374">

Bạn cần đăng nhập để bình luận