Tam Thốn nhân Gian

Chương 409 CÁI GỌI LÀ Ý THIÊN!

Chương 409 CÁI GỌI LÀ Ý THIÊN!Chương 409 CÁI GỌI LÀ Ý THIÊN!
T ươns Thành chủ tốt nghiệp \f Pháp Binh các ở Đạo viện Phiêu Miễu, lẽ nào nay đã đến giai đoạn có thể cảm nhận được ý thiên rồi ư?”
Cô gái hư ảo đột nhiên mở miệng hỏi Vương Bảo Nhạc.
Vương Bảo Nhạc ngẩn ra, sau đó để ý thấy vẻ kinh ngạc của Kim Đa Minh nên lập tức nhìn về phía ngọn núi tinh nguyên, lúc này mới nhận ra Kim Đa Minh không thể cảm ứng được thứ nẳm bên trong tinh nguyên này
Thông qua lời của cô gái hư ảo, Vương Bảo Nhạc cũng hiểu ra thứ nằm bên trong tinh nguyên này là gì.
“Pháp Binh?”
Vương Bảo Nhạc chợt hỏi.
“Bên trong tinh nguyên này có ba thanh Pháp Binh cấp chín, lại ngăn cách bởi tinh nguyên, ngay cả tu sĩ Kết Đan cũng khó mà cảm ứng được nó, chỉ có pháp binh tu đã có thể luyện chế được Pháp Binh hoặc bước vào giai đoạn cảm ngộ được ý thiên mới có thể nhận ra.”
Cô gái hư ảo kia nói xong lại nhìn Vương Bảo Nhạc thêm vài cái. Với độ tuổi của Vương Bảo Nhạc mà lại đến trình độ cảm ngộ được ý thiên khiến cô ta cảm thấy khá kinh ngạc.
Mà người kinh ngạc hơn cả là Kim Đa Minh, hắn mở to hai mát nhìn Vương Bảo Nhạc với vẻ không dám tin. Hiển nhiên, Vương Bảo Nhạc không hề nói chuyện mình đã bắt đầu thử luyện chế Pháp Binh cho bất kỳ người nào biết nên chẳng mẩy ai biết được trình độ luyện khí của Vương Bảo Nhạc đã lặng lẽ lên đến cảnh giới này.
“Tại sao phải đặt Pháp Binh ở bên trong tinh nguyên chứ? Chẳng lẽ việc này có liên quan gì tới bom phản linh ư?”
Vương Bảo Nhạc không để ý tới vẻ mặt của cô gái hư ảo mà hỏi lại ngay.
Thực ra, đến căn cứ thí nghiệm bom phản linh, thấy được tinh nguyên và biết bên trong nó có Pháp Binh xong thì hắn đột nhiên có một loại dự cảm, có thể... mình sẽ tìm được manh mối về khâu ý thiên mà mình nghiên cứu và nghĩ mãi cũng không ra ở nơi này.
Nếu như là người khác hỏi thì có lẽ cô gái hư ảo sẽ không đáp, dù Vương Bảo Nhạc và Kim Đa Minh đã được phê duyệt đến tham quan cũng thế. Nhưng sau khi nghĩ kĩ lại và nhìn Vương Bảo Nhạc thêm vài cái, dường như nhận ra Vương Bảo Nhạc cũng bị kẹt lại nên cô trầm ngâm như xin chỉ thị, cuối cùng mới gật đầu một cái.
“Trước khi nói về mối liên hệ giữa Pháp Binh và bom phản linh thì ngươi phải hiểu rõ, Pháp Binh rốt cuộc là gì mới được!”
Cô gái hư ảo mở miệng, đồng thời giơ tay phải lên điểm nhẹ một cái, núi Pháp Binh đen tuyền kia lập tức mờ ảo, sau cùng biến thành trong suốt, để lộ ra ba thanh Pháp Binh cấp chín ở bên trong!
“Đây chính là Pháp Binh ư?!”
Vương Bảo Nhạc lập tức nhìn qua, sau khi thấy rõ thì đồng tử co rụt lại. Ngay cả người đã từng thấy Pháp Binh cấp chín như Kim Đa Minh thì cũng phải giật mình thảng thốt vì thứ ở trước mặt.
Sau khi tinh nguyên hóa thành trong suốt thì để lộ ra thứ ở bên trong, đó không phải là binh khí theo lệ thường, mà là... một con rồng đen dài cỡ cánh tay, một con chim lửa màu vàng rực sáng, cuối cùng là một người đá tay câm sấm sét!
Dù là rồng đen hay chim lửa kia đều phát ra uy áp vô cùng mãnh liệt, người đá tay cầm sấm sét kia cũng thế, toàn thân phát ra từng đợt sóng dao động vô cùng kinh người. Dù dao động này đã bị tinh nguyên
ngăn cản nhưng vẫn như thần linh sống lại, có thể dễ dàng làm rung chuyển bốn phương.
“Đây là khí linh ư? Không đúng, không phải khí linh!!”
Hô hấp của Vương Bảo Nhạc đột nhiên trở nên dồn dập hơn. Hắn cảm thấy dường như những kiến thức về Pháp Binh mà mình từng học xưa kia có chỗ nào đó không đúng!!
Dựa theo những gì bốn đạo viện đã dạy thì Pháp Binh chính là dung hợp lực lượng trời đất, là pháp bảo siêu cấp được tạo thành sau khi cho khí linh vào nên mới gọi là binh!
Mà nguồn gốc của Pháp Binh lại được ghi chép trên cách luyện chế đến từ mảnh vỡ cổ kiếm đồng xanh, từ đó mới có luyện khí nhất mạch. Sau khi ngày càng có nhiêu mảnh vỡ liên quan tới luyện khí được phát hiện, lúc này mới tạo thành Pháp Binh tu của các thế lực, đồng thời cũng nối tiếp
danh xưng luyện khí được ghi chép trên các mảnh vỡ kia.
“Kiên thức Pháp Binh mà Liên bang truyền dạy hôm nay cũng không sai, nhưng thực ra vẫn thiếu một vài lý niệm chủ chốt. Không phải họ không biết, mà Liên bang vốn có quy định, Pháp Binh không thể truyền bừa. Đối với Pháp Binh cấp bảy và cấp tám thì có biết lý niệm chủ chốt này hay không cũng thế, chẳng ảnh hưởng gì tới việc luyện chế. Duy chỉ có việc luyện chế Pháp Binh cấp chín thì mới cần hiểu lý niệm chủ chốt này.”
Cô gái hư ảo khoan thai giải thích, giọng nói lại có vẻ lạnh lùng. Đây không phải do cô cố tình mà là bản năng đã thế.
“Thứ ngươi nhìn thấy đúng là không phải khí linh. Nó là bộ dạng bản chất do Pháp Binh cấp chín huyễn hóa mà thành. Thực ra, cái gọi là sức mạnh thiên địa chính là ý chí vạn vật dung hợp lại mà thành. Như vậy, đương nhiên cũng bao gồm tất cả nhân vật thần thoại thật sự tồn tại từ xưa
đến nay, sau khi họ qua đời thì không hề tiêu tán mà chỉ dung nhập vào ý chí của trời đất!”
“Chẳng qua, trước kỷ Linh Nguyên, dù ý chí của họ có tồn tại nhưng chúng ta không thể nào cảm ứng được, cũng không thể mượn dùng, nhưng kỷ Linh Nguyên tới sinh ra ván minh tu hành khiến cho chúng ta ngày nay có thể cảm ứng được, cũng có tư cách mượn dùng nó!”
“Bước ý thiên trong luyện chế Pháp Binh thật ra chính là... cảm thụ ý chí của những nhân vật thăn thoại kia ở trong thiên địa, dẫn dắt ý chí của họ dung nhập vào trong Pháp Binh khiến Pháp Binh làm thân, khí linh làm hồn để chứa đựng ý chí của họ khiến họ như được tái sinh, có thể tiếp tục tồn tại!”
“Đây chính là lý niệm chủ chốt của Pháp Binh!”
Từng câu từng chữ cô gái hư ảo nói ra khiến Kim Đa Minh nghe mà đầu óc lơ mơ, nhưng đối với Vương Bảo Nhạc thì chẳng
khác nào sấm vang chớp giật, chớp mắt đã hiểu ra nhiều điều, toàn thân run rẩy đến quên cả hít thở.
Ánh mắt của hẳn mở to, tất cả cảm thụ về ý thiên ngày xưa lập tức hiện ra trong đầu, bao lần thất bại lúc trước, nay rốt cuộc cũng có đáp án, những cảm thụ kia rốt cuộc cũng có manh mối.
“Hóa ra là vậy!!”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy màn sương mù ngăn cách mình với Pháp Binh nay đã được xua đi phần nào khiến hắn nhìn được loáng thoáng con đường phía trước. Có thể nói, dù hành trình tham quan căn cứ thí nghiệm bom phản linh dừng lại ở đây thì nó cũng đã là tạo hóa cực lớn đối với hắn rồi.
Để ý thấy ánh mắt bừng sáng của Vương Bảo Nhạc, thanh âm lạnh lẽo của cô gái hư ảo lại vang lên lần nữa.
“Số lượng nhân vật thần thoại của Trái Đất từ xưa tới nay có rất nhiêu, lại còn chia
mạnh yếu nên việc dẫn dắt để chế tạo một thanh Pháp Binh cấp bảy không h'ê khó, nếu như may mắn thì có khi lại được cấp tám... Nhưng số ý chí thần linh có thể làm Pháp Binh cấp chín xưa nay lại quá ít...”
“Đồng thời, yêu cầu đối với tài liệu và khí linh cũng cực kỳ cao, tất cả những hạn chế này khiến cho số lượng Pháp Binh của toàn bộ thế lực trong Liên bang, bao gồm cả dân gian cũng không quá 30 thanh!
“Còn mối liên quan giữa Pháp Binh và bom phản linh ấy à... từ mức độ nào đó mà nói thì ngươi có thể xem uy năng của bom phản linh là uy lực khi vô số thanh Pháp Binh cấp chín tự nổ cùng một lúc tạo thành...”
“Bên trong đúng là có liên quan tới nguyên lý chế tác Pháp Binh, chính là chứa đựng ý chí thần linh, nhưng không chỉ như thế mà thôi, bởi nó còn liên quan tới hỗ tương giữa cấm linh và phản vật chất.”
Nói tới đây thì cô gái hư ảo cũng dừng lại. Thực ra, sở dĩ cô nói cho Vương Bảo Nhạc
thì lập tức ý thức được chuyến đi lãn này đã giúp ích rất nhiều cho Vương Bảo Nhạc nên tâm tư cũng rục rịch, thầm nghĩ mình có nên đặt cược thêm vào Vương Bảo Nhạc hay không.
Cứ thế, hai con người với hai suy nghĩ khác nhau theo chân cô gái hư ảo kia rời khỏi phòng thí nghiệm số 2, đi tới phòng thí nghiệm số 3 của Triệu Phẩm Phương, cũng chính là đích đến của chuyến đi lần này.
Tuy rằng trong phòng thí nghiệm này có rất nhiêu phòng thí nghiệm, nhìn quy mô thì chắc cũng có hơn mười phòng, nhưng rõ ràng không thể cho hai người bọn họ tham quan hết. Nhìn chỗ của Triệu Phẩm Phương là biết Tân này tối đa hai người bọn họ chỉ được tham quan ba phòng thí nghiệm mà thôi.
Phòng thí nghiệm số 3 này cũng không khác gì hai cái trước đó. Ngay khi bước vào trong, phòng thí nghiệm trước mắt Vương Bảo Nhạc không có bất kỳ thiết bị, tinh nguyên hay nhân viên nghiên cứu nào,
thậm chí, nơi này căn bản không giống phòng thí nghiệm mà giống như một hang động bình thường hơn!
Chỉ có trên vách sơn động này là khắc một bức họa tinh không bao la. Có thể thấy trên bầu trời vô ngần kia lại có một hành tinh màu xám, bản thân hành tinh màu xám đó như đã đi tới điểm cuối của cuộc đời, đang từ từ sụp đổ, vô số linh hồn với vẻ mặt đau đớn bay ra từ ngôi sao đang tan vỡ nọ, hội tụ thành một dòng sông.
Vương Bảo Nhạc không để ý đến những cái này cho lắm, ngay khi vừa đi tới thì ánh mắt của Vương Bảo Nhạc và Kim Đa Minh đã bất giác nhìn về phía bóng lưng của người đàn ông đứng trước bức bích họa nọ, đưa lưng về phía bọn họ mà ngắm dòng sông linh hồn!
Một thân áo lam trông như thư sinh, mái tóc bạc phơ như sông ngân, người nọ đứng đó như một ngọn núi sừng sững, dù không quay đầu lại nhưng vẫn có một cỗ uy áp khó diễn tả phát ra, bao phủ xung quanh!
Đây đúng là người đứng đầu nhóm nghiên cứu linh khoa của Liên bang, đạo lữ của Vực chủ Sao Hỏa, Triệu Phẩm Phương!
"filepos0009159921">

Bạn cần đăng nhập để bình luận