Tam Thốn nhân Gian

Chương 340

Chương 340Chương 340
ĐẠI ÁN CỦA TRÁC NHẤT TIÊN
Vương Bảo Nhạc ra vẻ căng thẳng, thậm chí là ánh mắt có phần trốn tránh như đang giấu giếm chuyện gì đó, giống như có chuyện gì đó rất quan trọng bị người ta bắt thóp, có điều bây giờ vẫn đang bị một tầng sa mỏng che đậy, một khi phanh phui thì sẽ phô bày ra trước mặt mọi người.
Trác Nhất Tiên biết Vương Bảo Nhạc nhiêu nám nhưng lại là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt này của hắn, hai mắt của hắn ta đột nhiên sáng bừng lên, trong lòng thầm hưng phấn, trên mặt không lộ vẻ gì, trong lòng lại đắc ý khiến hán ta cảm thấy khoái trá vô cùng.
Hắn đã ghi hận Vương Bảo Nhạc từ lâu, mặc dù khởi nguyên cho mâu thuẫn của cả hai là Trác Nhất Phàm nhưng sau mấy lần giao phong thì đến nay đã không dính dáng gì tới hắn nữa. Trác Nhất Tiên cực kỳ chướng mắt Vương Bảo Nhạc, Vương Bảo Nhạc cũng chẳng ưa gì hắn ta.
Thực ra, nếu không vì e ngại tính tình xốc nổi và chiến lực bá đạo của Vương Bảo Nhạc thì Trác Nhất Tiên chẳng cần phải làm nhiêu việc phiền phức như thế làm gì, cứ gọi người vào đánh cho hắn tàn phế là được, nhưng dù có chiến lực cường hãn thì đã sao, có chút bối cảnh đã được gì!!
Trác Nhất Tiên thầm hừ lạnh một tiếng. Từ sau khi vào Bộ Vực kỷ của Sao Hỏa nhậm chức xong thì hắn vẫn luôn tìm kiếm sai phạm của Vương Bảo Nhạc. Điều hắn muốn là không làm thì thôi, một khi đã làm thì phải đánh một kích chí mạng!
Lúc trước đến Học viện Đạo Lam bắt người chỉ là để cho Vương Bảo Nhạc khó chịu một chút mà thôi, không thể xem là tự mình ra tay được... hôm nay mới là ngày Trác Nhất Tiên hắn chính thức rút kiếm!
“Tuy là tu sĩ nhưng nếu chỉ biết so sức lực thì là mãng phu, nếu đã tham gia vào hệ thống Liên bang thì phải biết cách mượn sức... Nay chính là lúc Trác Nhất Tiên ta báo thù!”
Trác Nhất Tiên vô cùng kích động, sở dĩ, Lân này hắn ta lấy được chứng cứ cũng là do trùng hợp mà thôi.
Mấy tháng trước, sau khi sương đỏ xuất hiện, chẳng những khiến quân đội xem trọng mà cả Bộ Vực kỷ cũng nhận được lệnh phải phối hợp điêu tra, mà thứ họ điêu tra chính là sự kiện lần này có dấu hiệu tham gia của ai hay không.
Tuy theo Vực chủ Sao Hỏa thấy khả năng này không lớn nhưng vẫn phải điêu tra. Mặc dù địa vị của Trác Nhất Tiên ở Bộ Vực kỷ không bằng bộ trưởng như Lý Uyển Nhi nhưng cũng có quýên lực không nhỏ, hắn lại một lòng muốn lập công nên cực kỳ ra sức điêu tra sự kiện này.
Còn Lý Uyển Nhi nhận được chuyện của tiểu đội thứ sáu xong, có quá nhiều việc cần phải làm, lại thấy Trác Nhất Tiên cố gắng như thế nên giao hết quyền điêu tra việc này cho hắn nên sau khi nhận quyền, Trác Nhất Tiên bắt đầu ra sức điêu tra. Trong quá trình này, hắn đã tìm ra một điểm đáng ngờ, ấy chính là đêm quân đội xuất phát thì lại không thấy Vương Bảo Nhạc đâu!
Chẳng ai biết hắn đi đâu... việc này vốn không quan trọng nhưng lão sư trong trường của hắn vừa bị bắt, ngay ngày hắn được mời lên Bộ Vực kỷ làm việc thì sương đỏ và ngôi làng quỷ dị kia lại xuất hiện!
Vô số trùng hợp ghép lại khiến cho Trác Nhất Tiên cảm giác được việc mất tích của Vương Bảo Nhạc có bí mật gì đó, nhưng dù sao đi nữa thì đây cũng chỉ là nghi vấn. Nếu là người khác thì chẳng sao cả nhưng hắn vốn đã gai mắt Vương Bảo Nhạc nên lại dùng quyền của mình để gia táng điêu tra.
Vừa tra sâu hơn thì lại ra chuyện khiến hắn khiếp sợ hơn. Hắn phát hiện tất cả những chuyện liên quan đến Vương Bảo Nhạc trong đêm xuất hiện sương đỏ kia đã được xử lý sạch sẽ, thậm chí, hắn đã kiểm tra cả ghi chép của Bộ Vực kỷ cũng không có gì cả. Điêu này khiến Trác Nhất Tiên sửng sốt một phen, sau đó lại gia tăng điêu tra, thậm chí không tiếc dùng tới sức mạnh của gia tộc mình ở Sao Hỏa.
Dù là vậy nhưng vẫn không có bất kỳ manh mối gì... Theo hắn thấy thì điêu này không hề bình thường, bởi vì chỉ cần Vương Bảo Nhạc từ thành Sao Hỏa, dựa vào thế lực của Bộ Vực kỷ và gia tộc của hắn thì không lý nào không tra ra, nhưng lại giống như có một người thần bí nào đó đã cố gắng xóa sạch mọi hành tung của Vương Bảo Nhạc vào đêm hôm ấy vậy!
Điêu này khiến Trác Nhất Tiên kích động thấy rõ. Hắn cảm thấy chuyện này rất quỷ dị, trực giác nói cho hắn biết ắt hẳn có vấn đề, lại còn là vấn đề cực lớn. Hắn cảm thấy đây đúng là cơ hội cho mình lập công nên hắn không nói với bất kỳ ai, một mình ra sức phân tích và kiểm tra, cũng vận dụng quýên lực của mình đến mức tối đa, trời không phụ lòng người, rốt cuộc cũng tìm ra được một manh mối!
Manh mối này là do hắn phân tích và điêu tra ngược lại từ vô số tài liệu đã bị xóa hôm đó, phát hiện có một đoạn ghi hình đã bị xóa mất!
Đoạn ghi hình này thuộc camera giám sát bên ngoài mật thất ở ngoại thành của tên lão sư tà tu bị bắt ở Học viện Đạo Lam kia!
Sở dĩ, cái mật thất này được giữ lại là để làm mồi nhử, dụ đồng lõa của hắn ta tới nên Bộ Vực kỷ đã âm thầm để lại camera giám sát. Loại camera này, nếu như không phải có ai đi thám dò làm gì, càng khỏi nói đến chuyện xóa đi.
Phát hiện này khiến Trác Nhất Tiên vô cùng kích động, sau khi tập trung vào mật thất kia thì hắn lại tra ra nơi này cũng xuất hiện sương đỏ!!
Những manh mối này khiến Trác Nhất Tiên chắc chắn đêm hôm đó Vương Bảo Nhạc có việc không muốn để ai biết, mà việc này nhất định có liên quan với sương đỏ!
Ý thức được đây là một vụ án lớn thì Trác Nhất Tiên lại càng cẩn thận hơn. Hẳn vẫn giữ bí mật để điêu tra một mình, đồng thời cũng tìm được đoạn phim đã bị xóa đi. Trong gia tộc hán lại có cao thủ về mặt này, có thể khôi phục gần như hoàn toàn đoạn phim đã bị xóa nên hắn đã lén lút đưa thẻ ngọc chứa đoạn phim này qua.
Tuy việc này cũng cần tốn ít thời gian nhưng Trác Nhất Tiên cảm thấy đã có chứng cứ vô cùng xác thực rồi, trong lòng khấp khởi mừng thầm, nóng lòng muốn được xem bộ mặt tái mét của Vương Bảo Nhạc nên mới gọi hắn tới trước.
Theo hắn thấy, nếu như Vương Bảo Nhạc chột dạ chống cự lại thì càng tuyệt hơn nữa.
Mặc dù đáng tiếc là Vương Bảo Nhạc lại ngoan ngoãn đến đây nhưng Trác Nhất Tiên thấy vẻ mặt và lời nói của Vương Bảo Nhạc xong thì trong lòng lại kích động hằn, cũng chắp tay cười lạnh.
“Vương Bảo Nhạc, nghe nói lúc ở Đạo viện Phiêu Miễu ngươi cũng phụ trách việc giám sát, chằng lẽ người Bộ Vực kỷ bọn ta chỉ hỏi những chuyện không thể nói à!”
“Nếu cái gì cũng nói được thì còn cần Bộ Vực kỷ bọn ta làm gì nữa. Ta cho ngươi biết, ngươi đã phạm tội lớn rồi. Dù ngươi không nói thì ta cũng có cách để ngươi phải ngoan ngoãn mở miệng!”
Nói đến đây, Trác Nhất Tiên nheo mắt lại, trong mắt lóe ra hàn quang, lòng lại hưng phấn, thầm nghĩ Vương Bảo Nhạc rốt cuộc cũng có ngày này!
Vương Bảo Nhạc nhìn mặt Trác Nhất Tiên thì biết ngay là hắn ta đang nghĩ gì, trong lòng lại thấy lạ. Theo hắn thấy, tên Trác Nhất Tiên rõ mười mươi là đang ra sức chạy thằng trên con đường tìm chết...
Trong tự truyện quan lớn có nói rõ, chuyện điêu tra việc riêng của lãnh đạo chính là tối kỵ của tối kỵ đấy!
“Không biết Lý Uyển Nhi nghĩ gì nữa. Chẳng lẽ cô ấy bận việc khác nên không để ý cái này, hay là đang thử lòng mình đây? Không thể nào... Chắc hẳn là tên Trác Nhất Tiên này âm thầm điều tra riêng rồi...”
Vương Bảo Nhạc thầm nghĩ vậy, thấy Trác Nhất Tiên huênh hoang như thế thì thở dài một cái, ra vẻ rối rắm, sau đó cắn răng cố ý để mắt mình hàn tơ máu nhiều một chút rồi ngẩng đầu lên nói to.
“Ta không nói!!”
Vương Bảo Nhạc càng như thế thì Trác Nhất Tiên lại càng kích động hơn. Lúc này, hắn thấy như mùa xuân của mình đã đến, mặt mày tươi rói, sau đó đập mạnh lên cái bàn trước mặt Vương Bảo Nhạc.
Rầm một tiếng thật lớn, Trác Nhất Tiên cũng đanh mặt uy hiếp.
“Vương Bảo Nhạc, Bộ Vực kỷ có ba mươi sáu loại cực hình, ngươi đoán xem mình có thể chịu được đến loại thứ mấy? Ta hỏi lại Lân cuối, ngươi có nói hay không!!”
Vừa nghe đến cực hình thì Vương Bảo Nhạc lại chần chừ, đang nghĩ xem có nên tiết lộ chút gì hay không, nhưng đúng lúc này cửa phòng lại bị người ta đẩy vào, có bảy tám tu sĩ áo đen mặt lạnh như tiên đi vào, mà người dẫn đầu đúng là Lý Uyển Nhi!
vẫn là gương mặt lạnh lùng và vóc dáng bốc lửa kia nhưng đôi mắt lại lạnh lẽo đến cực điểm!
Ngay khi nhìn thấy Lý Uyển Nhi, Vương Bảo Nhạc lập tức nghển cổ lên, thậm chí còn ra sức làm cho gân cổ gân trán nổi lên nhiêu một chút, ra vẻ thấy chết không sờn mà gào to.
“Trác Nhất Tiên, có đánh chết thì Vương Bảo Nhạc ta cũng không nói chuyện đêm đó ra đâu!”
"filepos0007829657">

Bạn cần đăng nhập để bình luận