Tam Thốn nhân Gian

Chương 757

Chương 757Chương 757
GIẢ TIÊN GIÁNG LÂM
Vương Bảo Nhạc đã từng cảm nhận được dao động tương tự như vậy rất nhiêu lẫn, cho nên hắn rất chắc chắn về phán đoán của bản thân. Ngoài ra, dao động khủng khiếp đến từ trong bàn tay đó và nguy cơ mạnh mẽ đang trỗi dậy trong tâm thẫn lại khiến hắn càng thêm xác định một điêu.
Cho dù khí tức tỏa ra từ bàn tay này không bàng Linh Tiên thật sự thì cũng là cảnh giới Giả Tiên hơn hẳn Thông Thần đại viên mãn.
Có thể thấy rằng, thân phận của thanh niên này không hề đơn giản. Linh Tiên che chở chính là có cường giả Linh Tiên để lại phân thân trên người của đối phương.
Phân thân này dựa vào độ mạnh yếu của thần niệm để lại mà có sức mạnh từ Thông Thần sơ kỳ đến Thông Thần đại viên mãn. Mà trình độ của bàn tay ngưng kết ra từ cơ thể của thanh niên này lại mạnh hơn Thông Thần đại viên mãn. Có thể nói... đây chính là một kích Linh Tiên thật sự!
Che chở ở mức độ này, ngay cả cường giả Linh Tiên cũng không thể chia ra được nhiều.
Nhưng lúc này Vương Bảo Nhạc đã không thể nghĩ về thân phận của đối phương được nữa. Đối mặt với một kích này, trong lúc cảm giác nguy cơ bùng nổ dữ dội thế này, hai đồng tử của Vương Bảo Nhạc vẫn co rút lại. Hắn nhanh chóng rút lui, phất tay lấy ra vô số Pháp Binh rồi ném về phía trước, không tiếc tự nổ tất cả để chống lại.
Tiếng ầm ầm liên tục vang lên, lực ngán cản hình thành giống như tạo thành từng làn sóng xung kích, lao thẳng vào bàn tay màu đỏ ngưng tụ ra từ trong thân thể của người thanh niên nọ. Song sức mạnh ẩn
chứa trong bàn tay quá lớn, tuy Pháp Binh tự nổ rất mạnh nhưng lại không làm gì được nó. Chỉ nháy mắt đã bị nó lướt qua, một chưởng đánh thẳng về phía Vương Bảo Nhạc như muốn đánh chết hắn mới thôi.
Mặc dù Vương Bảo Nhạc là Thông Thần sơ kỳ, chiến lực lại có thể sánh với Thông Thần đại viên mãn, nhưng vẫn có sự chênh lệch khi đối mặt với một chưởng này. Nếu như bản thể của hắn ở đây thì còn đỡ, dù sao nhục thân của bản thể hắn rất mạnh, sẽ táng cường thêm cho chiến lực.
Nhưng hiện giờ ở đây chỉ là phân thân, ngay cả khi đó là thuật pháp Bản Nguyên đắp nặn thì vẫn không rắn rỏi bằng. Thấy không thể tránh né, vương Bảo nghiến ráng một cái, cơ thể lại biến thành sương mù.
Trong tiếng nổ mạnh, sương mù do hắn biến thành bị bàn tay màu đỏ đâm sầm vào. Tiếng rền rĩ vọng ra khắp nơi như có cuồng phong quét ngang, sương mù do
Vương Bảo Nhạc biến thành đã bị phá hủy hơn một nửa. Hắn không thể tiếp tục duy trì và ngưng kết lại sau khi bị xé rách được nữa. Sau khi hóa thành thân ảnh, cơ thể của Vương Bảo Nhạc run rẩy dữ dội. Hắn cảm nhận được dường như thuật pháp Bản Nguyên đã bị chấn động, suýt chút nữa không thể tiếp tục duy trì được nữa.
Thế nhưng... nguy cơ vẫn chưa kết thúc. Mặc dù bàn tay màu đỏ đã bị suy yếu đi khá nhiều, song lúc này trên thân thể của người thanh niên - căn nguyên của bàn tay lại có rất nhiều sương mù màu đỏ tiếp tục được hình thành, lại thêm một bàn tay được biến ra.
“Chẳng lẽ tên này là con trai của Linh Tiên à?!”
Đồng tử của Vương Bảo Nhạc co rút lại, nhưng sau một giây, khi nhận ra có một luồng dao động mang dãy phẫn nộ truyền đến từ tinh không xa xôi và điên cuồng tới gần thì sắc mặt của Vương Bảo Nhạc đã biến đổi hoàn toàn.
“Chân thân cũng đánh tới luôn ư?!!”
Hơi thở của Vương Bảo Nhạc trở nên dồn dập. Nếu như chân thân của đối phương không đến thì hắn vẫn có thời gian để từ từ triệt tiêu sức mạnh từ hai bàn tay đó, nhưng hiện tại thời gian cấp bách, hắn cán bản không kịp làm như thế.
“Chết tiệt!”
Vương Bảo Nhạc cảm thấy bực bội không thôi.
Mắt thấy hai bàn tay cái trước cái sau đang đánh tới với tốc độ cực nhanh và khí thế mạnh mẽ khiến cho tinh không xung quanh trở nên méo mó, trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên vẻ điên cuồng.
“Chỉ còn một cách mà thôi!”
Vương Bảo Nhạc cắn chặt răng, bấm niệm pháp quyết chỉ vào chiến hạm dừng ở cách đó không xa, do túi trữ vật đã đầy nên hắn không thể nhét nó vào được.
Muốn chống chọi trong thời gian ngắn thì nhất định phải tự nổ một thứ có uy lực lớn. So với Đế Khải và những thứ quý giá khác, mặc dù Vương Bảo Nhạc vẫn không nỡ hủy chiến hạm nhưng đó lại là sự lựa chọn thích hợp nhất. Hơn nữa, trọng điểm của tự nổ thoạt nhìn có vẻ như là để chống lại bàn tay Linh Tiên, nhưng thực tế... mục tiêu chính là thanh niên có tu vi Thông Thần kia.
Vương Bảo Nhạc đang cược rằng sức mạnh che chở của Linh Tiên sẽ cứu viện cho thanh niên đó.
“Nổ!”
Cố nén cảm giác đau lòng, Vương Bảo Nhạc hét lớn một tiếng, ra lệnh cho chiến hạm mà mình đã phải vất vả rất lâu mới luyện chế ra được tự nổ.
Trong nháy mắt, chiến hạm của Vương Bảo Nhạc đã phát ra ra ánh sáng hủy diệt. Nhất là bên trong vẫn còn nhét đầy tài liệu, lúc này chúng cũng bị phá hủy và bộc phát
giữa ánh sáng hủy diệt này, tạo thành lực xung kích khổng lồ, trực tiếp va chạm cùng hai bàn tay Linh Tiên kia.
Vụ nổ cực lớn, sức mạnh khủng bố do nó hình thành thậm chí còn tác động đến chiến hạm của Thánh Đào Môn, khiến chúng nó 'âm 'âm nổ tung. Đồng thời, trong phạm vi bị Minh Hỏa phong tỏa còn có bảy tám chiến hạm sinh vật của quân đoàn Mặc Long, chúng không thể tránh đi đâu được nên cũng bị ảnh hưởng.
Nếu chỉ là chiến hạm tự nổ thì thôi, uy lực tuy lớn nhưng cũng có giới hạn nhất định. Nhưng dao động do bàn tay Linh Tiên và chiến hạm tự nổ hình thành bây giờ không chỉ phá hủy tất cả các chiến hạm, mà ngay cả phong tỏa Minh Hỏa ở xung quanh cũng lập tức sụp đổ.
Đúng như những gì Vương Bảo Nhạc phán đoán, hai bàn tay Linh Tiên kia đã bay ngược lại, dốc hết sức để bảo vệ cho thanh niên Thông Thân nọ, điều này đã giúp Vương Bảo Nhạc tranh thủ được thời gian.
Trong khi lùi lại, mặc dù sác mặt tái nhợt nhưng Vương Bảo Nhạc, lập tức xoay người nhoáng một cái bay thẳng đến tinh không ở phía xa, không chút do dự. Đám người Đức Khôn Tử đã mất tích tung tích, rõ ràng quyết định ra tay Vương Bảo Nhạc lúc trước đã khiến bọn họ hoảng sợ nên vội vã chạy thoát.
“Quân đoàn Mặc Long!”
Vương Bảo Nhạc bộc phát tốc độ toàn diện, vừa bay vừa nổi giận. Chuyện này cũng do quân đoàn Mặc Long hống hách, đòi lấy tất cả tài nguyên, còn muốn cướp luôn cả chiến hạm của hắn, đồng ý thì ấm ức, không đồng ý thì sẽ gặp rắc rối.
“Cái chốn giẻ rách này, cùng lắm thì ông đây không chơi nữa!”
Trong mắt Vương Bảo Nhạc lộ ra vẻ hung tàn, trong khi đang bay nhanh về phía trước, một tiếng nổ mạnh giống như tiếng sấm rền đột nhiên truyền tới từ nơi hắn giao chiến trước đó.
Không cần quay đầu lại nhìn Vương Bảo Nhạc cũng biết nhất định là vị Linh Tiên kia đã đến. Sự thật cũng đúng là như vậy. Lúc này, tại nơi giao Vương Bảo Nhạc chiến trước đó, tinh không đã bị xé ra một khe hở, một nữ tu trung niên mặc đạo bào hớt hải bước ra từ trong khe hở đó.
Ngay khi xuất hiện, bà ta lập tức đi đến trước mặt người thanh niên được bảo vệ bởi hai bàn tay phân thân của mình, tay phải vung một cái, cơ thể của người thanh niên đang hôn mê run lên. Hắn ta mở mắt ra, ngay khi tỉnh lại thì vết thương trên cơ thể hắn ta cũng lập tức được chữa lành.
“Sư tôn!!”
Sau khi nhìn thấy nữ tu trung niên ở trước mặt, người thanh niên kia lập tức kích động. Người ở trước mặt không chỉ là sư tôn của hắn ta, mà còn là quân đoàn trưởng của quân đoàn Mặc Long.
Sau khi kể lại tình huống, vị nữ tu trung niên kia ngẩng đầu lên nhìn theo hướng
Vương Bảo Nhạc rời đi, sát cơ dâng trào trong mắt.
“Vi sư biết rồi, sau khi rút gân tróc xương hành hạ kẻ kia một phen, ta chắc chắn sẽ đưa linh hồn của hắn vào trong cơ thể một nữ nô của con, để con mặc sức chà đạp nó!” Lời nói vô cùng ác độc này được thốt ra nhẹ bang từ miệng của nữ tu trung niên này. Rõ ràng bà ta cũng thường xuyên làm chuyện này, hơn nữa tên thanh niên kia cũng không hề ngạc nhiên mà hai mắt lại còn lóe sáng.
“Đi thôi, vi sư đưa con đi bắt người!”
Nữ tu trung niên nói xong thì cuốn đệ tử của mình bay lên giữa tinh không, trực tiếp định vị chỗ của Vương Bảo Nhạc rồi đuổi theo giống như độn không.
Về nguyên tắc, Linh Tiên truy kích Thông Thần cũng chẳng khó khăn, nhất là là khi đã định vị được đối phương. Nhưng thực tế... Linh Tiên này không phải là Linh Tiên thật sự, mà Thông Thẫn kia cũng không
phải là Thông Thần bình thường.
Hai người một người là Linh Tiên nửa mùa, một người Thông Thẫn siêu cấp, cho nên về mặt tốc độ, rất khó xuất hiện tình huống bị đuổi kịp chỉ trong chớp mắt. Tốc độ của tu sĩ trung niên kia tuy nhanh, có thể độn không đi về phía trước, nhưng Vương Bảo Nhạc cũng có thể thuấn di, hơn nữa sau khi cơ thể hóa thành sương mù, tốc độ lại càng kinh người hơn.
Thể là chẳng mấy chốc, cuộc truy đuổi trong khu vực công cộng của nền văn minh Thần Mục này đã thu hút sự chú ý của tất cả tông qua lại. Sau khi những quân đoàn mạnh của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông và Khôn Thái Vạn Hóa Tông biết được chuyện này thì đều nhao nhao tập trung vào cuộc truy đuổi này.
“Nghe nói một Thông Thần mới có chiến lực phi phàm của Thánh Đào Môn đã giết được cả một tiểu đội của quân đoàn Mặc Long đấy!”
“Thú vị lắm, có thể làm được điều này thì chứng tỏ Thông Thần mới của Thánh Đào Môn không hề đơn giản, thảo nào lại dám trêu chọc quân đoàn Mặc Long của Tử Kim Tân Đạo Môn!”
Trong khi chuyện này nhanh chóng được truýên đi thì cuộc truy đuổi vẫn đang tiếp diễn. Trong đó có ba Lân Vương Bảo Nhạc suýt chút nữa đã bị tu sĩ trung niên kia đuổi kịp, nhưng dựa vào mánh khóe và tốc độ của mình, hán vẫn miễn cưỡng kéo giãn được khoảng cách khiến cho sát cơ của nữ tu trung niên kia ngày càng mãnh liệt hơn. Đến cuối cùng, cơn thịnh nộ của bà ta đã lên đến đỉnh điểm. Đuổi giết lâu như thế khiến cho bao kẻ dòm ngó, bàn tán cũng làm ta cảm thấy nhục nhã.
“Muốn trốn về phạm vi lãnh địa của Chưởng Thiên Hình Tiên Tông sao?”
Quân đoàn trưởng Mặc Long đã nhận ra ý định của Vương Bảo Nhạc, mắt thấy hắn lại thuấn đi xa một Lân nữa, trong mắt bà ta lộ ra vẻ độc ác.
"filepos0016203813">

Bạn cần đăng nhập để bình luận