Tam Thốn nhân Gian

Chương 849

Chương 849Chương 849
CHIẾN TRANH BẮT ĐẦU!
Trong lúc Tạ Hải Dương bên này đang nghe lão giả dưới trướng báo cáo tình huống. Trên chủ tinh văn minh Thẫn Mục, hoàng tộc bị phong ấn tầng tầng lúc này lại đang bắt đầu triển khai một lễ hiến tế quy mô lớn do Hạc Vân Tử cằm đầu!
Lần hiến tế này do vị Tử La Linh Tiên đại viên mãn của văn minh Tử Kim giúp sức, dùng ngọn đèn đồng xanh có chứa thẫn thức của vị tu sĩ Hành Tinh kia làm tài liệu dẫn dắt. Hạc Vân Tử sẽ làm chủ tập trung gần như tất cả con cháu hoàng tộc lại.
Hoàng tộc khắp văn minh Thần Mục, cho dù là những người có huyết mạch pha loãng cũng được hội tụ lại, số lượng gần
mười vạn. Tất cả tập trung ở hoàng thành để tiến hành nghi thức, mượn nhờ ngọn đèn đồng xanh kia để kích phát huyết mạch, khiến cho huyết mạch của tất cả bọn họ ầm 'âm bạo động.
Từng luồng sáng huyết mạch lan ra, khiến cho toàn bộ hoàng thành đỏ rực một màu. Cảnh tượng này vốn dĩ sẽ khiến cho người canh gác của tam đại tông môn chú ý, nhưng rõ ràng văn minh Tử Kim đã có cách nào đó để che giấu tất cả, khiến cho các tông môn kia không hề phát hiện bất cứ điêu gì.
Lần tế tự này kéo dài suốt một nén nhang, trong quá trình này có rất nhiêu con cháu hoàng tộc bị kích phát huyết mạch quá độ nên thân thể bị khô quắt lại, tắt thở mà chết. Nhưng dưới lời kêu gọi vì sứ mạng lấy lại sự huy hoàng khi xưa cho hoàng tộc của Hạc Vân Tử, những con cháu hoàng tộc khác đều ra sức kiên trì, không hề bỏ cuộc. Cả đám hét lớn, chủ động làm cho huyết mạch của mình sôi trào.
Cứ như vậy, sau một nén nhang, bàu trời gần hoàng thành chợt có biến dị nổi lên. Hạc Vân Tử không tiếc tất cả, liên tục phun máu tươi, một hằng tinh hư ảo dần xuất hiện dưới bầu trời hoàng thành.
Hàng tinh này thoạt nhìn giống hệt như một con mắt, đúng là hình chiếu của con mắt hằng tinh. Con cháu hoàng tộc của văn minh Thần Mục đã dùng huyết mạch và công pháp của mình để dẫn dắt nó xuất hiện.
Thấy hình chiếu hằng tinh hiện ra, trong mắt Hạc Vân Tử ánh lên đây vẻ chờ mong và kích động, hắn ta vung hai tay lên rồi hét lớn.
“Mở... cánh cửa hằng tinh!”
Ông ta vừa dứt lời thì huyết mạch của tất cả con cháu hoàng tộc lại sôi trào làn nữa, nhiêu người liên tục bỏ mạng trong lúc duy trì, khi gần một phàn ba con cháu hoàng tộc chét đi thì ánh sáng đỏ đang bao phủ hoàng thành lập tức đổ dồn về phía ngọn đèn đồng xanh kia. Màu của ngọn
đèn dàn chuyển sang màu đỏ, lại có một chùm sáng rực rỡ phóng thẳng lên trời từ đó, trực tiếp bắn vào trong hình chiếu của hằng tinh.
Hình chiếu hằng tinh lắc lư dữ dội, lại có một dòng xoáy từ từ xuất hiện. Dòng xoáy này ngày một lớn hơn, ngay một giây sau thì đã mở hẳn ra... trông chẳng khác gì một cái lỗ đen.
Khi hình chiếu hằng tinh xuất hiện lỗ đen này thì trên con mắt hằng tinh thật sự của ván minh Thần Mục cũng diễn ra tình trạng tương tự. Con mắt hằng tinh khổng lồ rung chuyển dữ dội, một dòng xoáy nhanh chóng xuất hiện trên đó, tạo thành một cái lỗ đen...
Ngay khi lỗ đen này hình thành thì có một lối truyền tống được mở ra, vô số thân ảnh mơ hồ xuất hiện từ đó. Nhưng thân ảnh này đều đang giãy giụa như muốn xông vào, nhưng cả quá trình không kéo dài được lâu. Gần như ngay khi hằng tinh phát ra dao động, không đợi ảnh hưởng tới cả
văn minh thì đã có từng tràng cười lớn vang lên. Lại có ba bóng người xông thẳng ra từ trong lỗ đen hàng tinh!
Ba bóng người này đều mặc quần áo bảy màu, mặc dù đeo mặt nạ màu tím nhưng vẫn có thể nhìn ra trong đó có hai người là trung niên, một người đã lớn tuổi. Nhất là lão giả nọ... nếu Vương Bảo Nhạc ở đây thì nhất định có thể cảm nhận được khí tức của ông ta... đúng là vị chưởng tọa Hành Tinh trong ngọn đèn đồng xanh nọ!
Trong tiếng nổ mạnh, ba người lao vút ra, tự động bộc phát tu vi... cả ba đều là tu sĩ Hành Tinh. Sau khi bọn họ bay ra khỏi lỗ đen thì không lập tức đi ngay mà mỗi người chia ra đứng một phương, hai tay bấm niệm pháp quyết như cách không bắt lấy mép của lỗ đen để kéo mạnh ra ngoài. Hằng tinh lại rung chuyển, lỗ đen kia thoắt cái đã mở rộng ra. Lập tức có từng chiếc từng chiếc chiến hạm cùng với vô số thân ảnh tu sĩ 'âm 'âm lao ra!
số lượng chiến hạm phải đến mười vạn, số tu sĩ thì gấp chừng năm lân. Nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy những chiếc chiến hạm kia đều lấp lánh bảy sắc, quần áo của tu sĩ cũng vậy. Hiển nhiên... hoặc là tất cả thế lực trong văn minh Tử Kim đều án mặc như thế, hoặc là... nhóm người đổ bộ đâu tiên này chẳng qua chỉ là một trong số những thế lực của văn minh Tử Kim mà thôi!
Sau khi những tu sĩ và chiến hạm này xuất hiện thì cả đám đều hưng phấn thấy rõ, trên mặt đầy vẻ tham lam. cả đám nhìn quanh một lượt, sau đó Tân lượt bái kiến ba tu sĩ Hành Tinh kia, khỏi căn nói cũng biết thân phận của họ không hề tầm thường.
“Bái kiến chưởng tọa, bái kiến tả hữu trưởng lão!”
Đám người tới đây lãn này không phải toàn bộ thế lực trong ván minh Tử Kim, mà chỉ là người của một tông môn trong đó mà thôi. Sau khi cả đám lần lượt bái kiến xong thì lão già Hành Tinh kia mới cười lớn.
“Hay cho một nền ván minh Thẫn Mục, mặc dù trình độ hơi thấp, nhưng chỉ riêng phẫn truýên tống của con mắt Thăn Mục này cũng đủ để nhìn ra giá trị của nó... Có thể giúp cho Thiên Linh Tông ta bớt được mấy trám năm di chuyển để tới đây ngay lập tức...”
“Vậy thì chúng ta cũng chẳng cần chậm trễ nữa, cứ làm theo kế hoạch... Một phẫn chiến lực xuất kích, do sáu vị Linh Tôn dẫn đầu đi tới chủ tinh Thân Mục đón minh hữu của chúng ta ra. Đồng thời chín phần chiến lực còn lại thì đi theo tả hữu trưởng lão. Các ngươi sẽ theo bản tọa... đi tiêu diệt Khôn Thái Vạn Hòa Tông yếu nhất kia!”
“Dùng tốc độ chớp nhoáng để tiêu diệt tông môn này, khiến cục diện chân vạc của ba đại tông môn hoàn toàn bị phá vỡ. Sau đó chúng ta sẽ chia quân làm hai đường, tả sứ theo ta tiếp tục chinh phạt Chưởng Thiên Hình Tiên tông. Hữu sứ dẫn người tấn công Tử Kim Tân Đạo Môn. Nếu như thuận lợi... chằng càn nhóm tông môn khác của văn
minh Tử Kim tới đây thì Thiên Linh Tông ta đã có thể tiêu diệt nơi này rồi!”
“Bây giờ, khai chiến!” chưởng tọa Hành Tinh cười lớn, thân hình của ông ta nhoáng lên một cái, nhắm thẳng một đường tới Khôn Thái Vạn Hòa Tông. Hai vị tả hữu trưởng lão sau lưng ông ta cùng với chín vạn chiến hạm và bốn mươi vạn tu sĩ cũng ầm ầm đi theo với tốc độ nhanh nhất.
Một vạn chiến hạm và hơn nám vạn tu sĩ Thiên Linh Tông còn lại thì phóng tới chủ tinh của văn minh Thần Mục dưới sự dẫn dắt của sáu vị tu sĩ Linh Tiên đại viên mãn.
Cùng lúc đó, trong vùng đất cửu u của văn minh Thần Mục lại có một pho tượng đang liên tục chìm xuống giữa thế giới hư vô này, giống như mãi mãi cũng không có điểm cuối.
Vùng đất Cửu u hiện tại cũng giống như một thế giới trong gương, người bình thường khó mà mở ra được, chỉ có Hành Tinh mới có cách mở nó ra trong thời gian
ngắn. Nhưng phàn lớn thời gian thì vùng đất Cửu u đều bị phong ấn quanh năm.
Nơi đó có pháp tắc riêng của mình, bên ngoài không thể quấy nhiễu được. Đồng thời, từ mức độ nào đó thì cũng có thể nói là nơi nào cũng có. Cũng giống như có sống thì có chết vậy, nơi đó không phân trời đất, chỉ có màn sương mù dày đặc. Nơi đó cũng không phân rõ nông sâu, chỉ có sương mù cuộn trào từng cơn. Thi thoảng lại có một âm hồn mặt mày lạnh xuất hiện, tự chứng kiến sự chết chóc của nơi này.
Trong Cửu u hội tụ một phân vong hồn đã chết ở ván minh Thần Mục. Người sống rất hiếm ai có thể bước vào, trừ khi tu vi lên đến Hành Tinh thì còn ở lại nơi này một thời gian ngắn, nhưng cũng không được bao lâu. Bởi vì khí tức tử vong ở nơi này có thể ô nhiễm mọi thứ, đồng thời cũng không ai biết rốt cuộc ở nơi này ẩn chứa bao nhiêu vong hồn.
Chỉ biết, cái gọi là cửu u vốn là một phẫn quy tắc của toàn bộ đạo vực Vị Ương.
Truyền thuyết kể rằng, dường như quy tắc này tới từ... thiên đạo tiền nhiệm cách đây vô số năm tháng. Mà khi đó, cửu Ư vẫn chưa bị phong ấn, linh hồn của tất cả những kẻ vừa chết nhất định phải trở về minh phu. Dù là sinh linh bình thường hay chí tôn trong thiên địa cũng không ngoại lệ.
Sự trỗi dậy của tộc Vị Ương đã phá vỡ quy tắc này. Dù thiên đạo thời đó sụp đổ, nhưng cửu Ư vẫn còn đó, chằng qua là bị phong ấn lại. Tộc Vị ương còn quy định những tu sĩ từ Hành Tinh cảnh đổ lên mà chết thì linh hồn sẽ không về cửu u, chẳng vào luân hồi mà sẽ du đãng khắp thế gian. Nếu bọn họ tìm được cách thì vẫn có thể sống lại!
Đây là nói với người bên ngoài, những chuyện này cũng truyền khắp đạo vực Vị Ương. Về phần có mánh khóe gì, hoặc ẩn chứa âm mưu gì hay không thì rất ít ai biết được.
Mà lúc này, trong thế giới hoàng lăng của ván minh Thần Mục nằm trong con mắt của pho tượng vẫn liên tục chìm xuống. Cơ thể của Vương Bảo Nhạc vẫn đứng im trước sự quỳ lạy của trăm vạn âm hồn cùng với mười hai hoàng đế, nhưng cuộc chiến tranh giành đoạt xác trong cơ thể hắn lại đang hành đến giai đoạn cao trào!
Lão quỷ đời đàu với tu vi tăng lên tới Linh Tiên trung kỳ đã dốc hết toàn lực, muốn cưỡng chế đoạt xác của Vương Bảo Nhạc. Theo lý mà nói, với tu vi của ông ta thì hoàn toàn có thể đoạt xác của Vương Bảo Nhạc. Dù sao ông ta cũng đã biết cách tránh cả lửa hằng tinh, vượt qua bàn tay Hành Tinh để tấn công linh hồn của Vương Bảo Nhạc, thậm chí còn quấn lấy để cố gắng nuốt chửng.
Nhưng nám xưa ông ta từng chịu không ít đau khổ từ đủ thứ kỳ lạ trong người Vương Bảo Nhạc, nên lúc này không thể không phân tán một chút hồn lực, biến chúng thành phong ấn để khiến cuộc chiến đoạt xác này không bị quấy rầy. Đồng thời ông
ta cũng phải đề phòng có biến hóa bất ngờ nào đó.
Ngay khi Vương Bảo Nhạc phát hiện ra hành động này của ông ta thì lập tức nảy ra một suy nghĩ táo bạo. Suy nghĩ này cũng được hắn che giấu thật kĩ.
“Nếu như bản thể của ta ở đây thì mọi kế hoạch lẫn hành vi của lão quỷ này đều hợp lý cả. Nhưng hiện tại ta chỉ là phân thân, vỏ kiếm bản mệnh và phệ chủng thật ra đều nằm ở chỗ bản thể, phân thân cùng lắm chỉ là hình chiếu ảo mà thôi. Vậy thì lão quỷ này cần gì phải làm vậy? Chằng lẽ... lão ta cẩn thận mấy cũng có sai sót, thật sự không biết ta là phân thân, vẫn cho rằng ta chính là bản thể ư?”
Nghĩ tới đây, cơ thể Vương Bảo Nhạc đột nhiên chấn động, phệ chủng và vỏ kiếm bản mệnh cũng xuất hiện. Sự xuất hiện của chúng cũng kích thích lão quỷ đời đầu này, khiến lão ta cáng thẳng như gặp phải kẻ địch!
“Thú vị lắm!” từng suy nghĩ lướt qua trong đâu Vương Bảo Nhạc, hắn cũng nắm chắc về trận chiến này hơn. Đồng thời Vương Bảo Nhạc cũng nắm chắc cơ hội để cắn mạnh một cái về phía thần hồn của lão quỷ này.
"filepos0018117577">

Bạn cần đăng nhập để bình luận