One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 131: ALL-BLUE

Chương 131: ALL-BLUE
Ừng ực, Trương Đạt Dã như nghe thấy tiếng nuốt nước miếng, nhưng tất cả mọi trấn định tự nhiên như thể không xảy ra chuyện gì vậy.
Tom nhảy nhót trong chiếc giỏ ở đầu xe, khoa tay tạo thành mấy chữ, biểu thị nó cũng có nơi muốn tới.
Trương Đạt Dã miễn cưỡng xem hiểu ý Tom, kinh ngạc hỏi: "Tom biết ALL-BLUE cơ à?"
Tom gật lia lịa, trong đầu tưởng tượng đến cảnh rất nhiều cá bơi đến cùng một chỗ, sau đó nó muốn ăn cái gì là có thể vớt lên.
Quái ở chỗ Trương Đạt Dã có thể loáng thoáng thấy hình ảnh như thế trên đỉnh đầu của Tom.
"ALL-BLUE là cái gì?" Thụy Manh Manh hỏi.
Trương Đạt Dã giải thích nói: "Là một vùng biển trong truyền thuyết, thế giới này được Lục Địa Đỏ và Đại Hải Trình chia thành bốn biển, loài cá trong bốn biển không giống nhau, ở vùng biển này rất khó thu hoạch tới cá của vùng biển khác. Nhưng trong truyền thuyết có một vùng biển tập trung loài cá của cả bốn biển, chính là ALL-BLUE, là Thiên Đường trong mơ của các đầu bếp."
"Oa... Đạt Dã. Chúng ta đi tìm ALL-BLUE đi!" Artoria cứ như bất chợt tràn đầy nhiệt tình.
Trương Đạt Dã lắc đầu, giội cho cô một gáo nước lạnh: "Thật đáng tiếc, truyền thuyết liên quan tới ALL-BLUE đã tồn tại rất lâu, từ xưa tới nay chưa từng có ai tìm được nó. Tôi cảm thấy chắc nó giống với ONE-PIECE, chỉ khi đạt thành điều kiện gì đó mới có thể xuất hiện, nếu không thì làm gì cũng uổng công mà thôi."
Giống Vua Hải Tặc Roger vậy, dù vất vả cực nhọc tìm được hòn đảo tận cùng rồi lại chỉ có thể đạt được một kết luận… Ông đến sớm quá, người mà thế giới này đang chờ còn chưa ra đời.
Cái quan niệm số mệnh khỉ gió này.
Artoria nghe Trương Đạt Dã nói vậy thì hơi thất vọng, chỏm tóc ngố cũng thoáng xìu xuống.
Tom cũng mất mát, giấc mộng tiện tay là vớt được đủ thể loại cá tan vỡ à? Nó vốn tin chắc thế giới kỳ quái này có một vùng biển thần kỳ như vậy, nhưng nó càng tin chủ nhân.
Thế là Trương Đạt Dã gặp được chú mèo mất đi mơ ước…
Tom ngồi xổm trong giỏ đầu xe, khuỷu tay chống hai bên đầu gối, cằm ngước lên, mí mắt sụp xuống, hai mắt vô thần, lông mày chụm lại với nhau thành chữ bát (八), lỗ tai cũng tiu nghỉu.
Dáng vẻ gặp phải đả kích to lớn không gượng dậy được.
"Này này, không phải chứ Tom, đừng sa sút tinh thần thế mà!" Trương Đạt Dã phát hiện tình huống không ổn. Sao giống trạng thái Tom thất tình thế này? Chỉ là một truyền thuyết tạm thời chưa thể chứng thực thôi mà. Làm gì đến nỗi ấy chứ?
Tom lắc đầu, ý rằng ngài chẳng hiểu cảm giác đánh mất ước mơ đâu.
Lúc này, Trương Đạt Dã cảm thấy sau lưng có hai luồng ánh mắt sắc lẹm đang tùng xẻo mình. Không cần quay đầu nhìn lại cũng đoán được Artoria và Thụy Manh Manh chắc chắn đang oán trách cậu đả kích Tom thành dáng vẻ này.
Em cũng sốt ruột đây các chị ơi! Trương Đạt Dã vội vàng nghĩ cách cứu vãn tình thế: "Tom, chúng ta không thể từ bỏ hi vọng được. Không cần biết ALL-BLUE có tồn tại hay không, chúng ta cũng có cách ăn toàn bộ các loài cá của thế giới này cơ mà!"
Tom bị khơi gợi hứng thú, ngẩng đầu nhìn cậu.
Trương Đạt Dã vội vàng nói: "Chúng ta có thể đi du lịch vòng quanh thế giới, ăn khắp bốn biển, thưởng thức toàn bộ các loại cá một lần. Đến lúc ấy thì có tìm được ALL-BLUE hay không thì có gì khác nhau đâu, đúng chứ?"
Tom ngẫm nghĩ, cảm thấy hình như cũng có lý phết?
"Hóa ra làm thế cũng được!" Artoria cũng bừng tỉnh hiểu ra: "Vậy khi nào mình xuất phát?"
"Đầu tiên, chúng ta cần một chiếc thuyền, còn phải là một con thuyền chất lượng cực kỳ tốt để thích ứng mọi hoàn cảnh khốc liệt nữa cơ." Trương Đạt Dã suy tính: "Vậy thì đặt ra một mục tiêu nhỏ trước, kiếm đủ một tỷ."
"Được!" Ý chí chiến đấu của Artoria và Tom cháy hừng hực, Thụy Manh Manh thì bận xòe tay tính xem một tỷ là bao nhiêu tiền.
Trương Đạt Dã thở phào một hơi, thầm than thở hai tên tham ăn nhà mình khá dễ tống cổ đấy chứ. Ý nghĩa của ALL-BLUE chính là muốn bất cứ nguyên liệu nấu ăn nào cũng có thể tiện tay vớt được, khác hẳn với việc du lịch vòng quanh thế giới và ăn toàn bộ cá khắp các vùng biển.
Phải biết rằng, dù là đầu bếp bình thường của Đông Hải cũng có khả năng kiếm được nguyên liệu nấu ăn từ Đại Hải Trình, chẳng qua là cần có con đường thôi. Đồng thời chi phí cao ngất ngưởng là khỏi phải bàn.
Thế nên các đầu bếp mới hi vọng có một vùng biển mộng ảo như thế, chứ không phải ai nấy đều đơn giản thô bạo chạy đi du lịch vòng quanh thế giới.
Đương nhiên, Trương Đạt Dã nói nhiều như vậy cũng không phải đang lừa dối bọn họ, mà là thật sự có ý định ra ngoài mở mang tầm mắt. Nhưng trước khi ra biển, cậu hi vọng mình có thể mạnh thêm chút nữa, cũng hi vọng có thêm vài đồng bạn đáng tin cậy.
Về tới quán rượu, mọi người thay phiên nhau đi tắm, rửa sạch "hạt muối" dính trên người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận