One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 556: Thuyền trưởng Buggy lên sân khấu! (2)

Chương 556: Thuyền trưởng Buggy lên sân khấu! (2)
Trương Đạt Dã trưng vẻ mặt phức tạp đưa ông chủ Ganzo tờ tiền giấy 100 Belly, không cần ông chú trả lại. Đồng thời cậu cũng tính thầm trong bụng, rốt cuộc nơi này giá cả hời như thế cả hay do tên Zeff kia mở tiệm đen làm thịt khách?
Trương Đạt Dã tạm thời mặc kệ vấn đề này, nhân lúc Ganzo rửa bát đĩa thì hỏi thăm: "Ông chủ, chú có biết gần đây có đảo Samu Puraisu không?"
Ganzo nói: "Biết chứ. Cô cậu định đi nơi đó à? Nhưng ở đấy chỉ có một ngôi làng nhỏ nghèo khó thôi, hoàn cảnh tạm được nhưng dã ngoại có nhiều thú hoang hung dữ lắm. Không có gì đáng để thăm thú đâu."
Bởi vì vừa ăn vừa trò chuyện nên Ganzo đã biết đám Trương Đạt Dã là một đoàn du lịch.
"Không sao ạ. Chúng tôi chỉ đi ngang nơi đó thôi. Có thú hoang thì càng tốt, đúng lúc săn vài con bổ sung đồ ăn."
"Thế thì cứ đi thẳng hướng kia là được, gần lắm."
"Cảm ơn chú."
Hướng Ganzo chỉ khớp với hướng Sharkler xác định thông qua bản đồ hàng hải cũ, có vẻ không thành vấn đề.
Rất nhanh sau đó, đoàn du lịch Hope đến đảo Samu Puraisu, vừa vặn thấy mấy con thuyền neo ở bến.
Có thể là bởi vì đã gần chạng vạng tối nên xung quanh chỉ lác đác vài con thuyền câu, lại không có người đánh cá.
Cách bến tàu không xa là một ngôi làng nhỏ, xa hơn chút nữa là vài ngọn núi không cao lắm. Nếu muốn nói đến ưu điểm thì đúng là xanh hóa rất tốt.
Như Ganzo đã nói, trông nơi này không giống có nơi đáng để thăm thú.
Trương Đạt Dã nói: "Carla, em và Kim Nhị Bằng chia nhau đi tìm xem nơi nào có vách đá giống với Sharkler tả nhé?"
"Vâng." Carla giương cánh, chọn một hướng bay ra ngoài.
Diệp Ngôn cũng thả Cờ yêu Kim Nhị Bằng ra, đuổi nó đi làm việc. Còn mấy Cờ yêu còn lại tuy cũng bay được nhưng tóm lại là không có cánh, hiệu suất thấp, ở lại trông thuyền là được.
"Lát nữa Manh Manh vào làng mua sắm với tôi nhé. Còn ai muốn đi dạo không?" Tuy thông tin biểu hiện đảo Vàng cách nơi này không xa nhưng Trương Đạt Dã vẫn cảm thấy phải bổ sung thức ăn trước, nếu không thì không có cảm giác an toàn.
Kết quả là tất cả mọi người đều muốn đi. Đi thuyền trên biển lâu rồi sẽ muốn lên mặt đất đi bộ một chút.
Cuối cùng không thể làm gì khác hơn là chia nhóm. Sharkler, Diệp Ngôn, Brook, Perona và Wendy lên núi săn thú.
Trương Đạt Dã, Tom, Artoria và Thụy Manh Manh vào làng mua đồ.
Wendy không đi theo Trương Đạt Dã là vì trượng nghĩa muốn đi với Perona, còn Perona… muốn vào núi bắt một con gấu làm thú cưng.
Mọi người đang muốn hành động, Diệp Ngôn bỗng nhiên gọi bọn họ lại, bởi vì hắn nhận được truyền tin: "Kim Nhị Bằng ở trên trời thấy có thuyền tới, là một chiếc thuyền hải tặc."
Trương Đạt Dã hỏi: "Ở đâu cơ? Có thấy rõ ký hiệu không?"
"Ở phía Tây hòn đảo này. Theo tốc độ của họ thì chắc nửa tiếng nữa sẽ cập bờ, ký hiệu… cái đầu lâu, hai bên mắt mỗi bên có sọc đen thẳng đứng, thêm cái mũi đỏ to nữa."
"Há?" Trương Đạt Dã ngạc nhiên mừng rỡ, mũi đỏ chứng tỏ là vị đại thần kia đúng không?
Sharkler khẳng định suy đoán của cậu: "Nghe đặc điểm thì chắc là băng hải tặc Buggy rồi. Thuyền trưởng là Tên Hề Buggy, lệnh truy nã 1000 vạn Belly, đã là số tiền khá cao ở biển Đông này."
Trương Đạt Dã nói: "Mọi người nên săn thì cứ săn đi. Hải tặc để phần chúng tôi. Tôi khá là hứng thú với chú hề Buggy này."
"Được." Nhóm Sharkler không nói gì thêm, dù sao cũng không phải đối thủ gì đáng để tranh đoạt.
Chỉ có Wendy nhỏ giọng nói: "Anh Đạt Dã chú ý an toàn ạ."
"Ừ." Trương Đạt Dã vui mừng đáp. Cậu đi về phía Diệp Ngôn nói một đoạn rồi cứ thấy là lạ thế nào, chẳng qua nghĩ mãi không ra.
Thụy Manh Manh tò mò hỏi: "Sếp, chú hề Buggy kia có chỗ nào đáng chú ý à?"
"Đó là năng lực giả trái Bara Bara (Chặt nhỏ) , có thể tự chia cơ thể thành vô số mảnh vụn. Nghe nói hắn là khắc tinh của kiếm sĩ, có chém thế nào cũng không chém chết nổi. Vừa hay ba người chúng ta… ba người một mèo chúng ta đều có thể tính là kiếm sĩ, tôi muốn đi thử một lần."
(Chặt nhỏ)
Trương Đạt Dã nở nụ cười khá là xấu xa, sau đó mò sau lưng Tom lôi một bộ kiếm sĩ ra tròng vào người Tom. Bốn kiếm sĩ đã đông đủ.
"Còn có năng lực như thế à?" Thụy Manh Manh sờ chuôi kiếm, nóng lòng muốn thử.
"Nghe khá thú vị." Artoria cũng lộ ra vẻ mặt hứng thú.
Tom vẫy vẫy kiếm tây trong tay, lộ ra vẻ mặt buồn rầu. Chủ nhân lại ngốc rồi à? Biết là chém không chết còn bắt mèo dùng kiếm làm gì? Dùng súng không hơn hả?
Trương Đạt Dã không chú ý tới vẻ mặt của Tom, còn tưởng nó cũng hứng thú, đã bận mặc niệm cho Buggy trước thời hạn rồi.
Trên Big Top (lều chính ở rạp xiếc).
Một tên hề tóc xanh đội mũ thuyền trưởng ngồi ngay ngắn trên ghế, bên trái là thuần thú sư Mohji cưỡi sư tử, bên phải là Cabaji cưỡi xe đạp một bánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận