One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 262: Chất lượng cực kỳ tốt, giống với mô tả của người bán…

Chương 262: Chất lượng cực kỳ tốt, giống với mô tả của người bán…
Chờ bọn họ đến bên bờ biển, thấy được thuyền băng hải tặc Mặt Trời quen thuộc và bóng người quen thuộc trên bờ: Một người đàn ông mập cao lớn màu xanh lam, một bé nhân ngư nhỏ xinh và… Một con sao biển?
Một con sao biển trông có vẻ lùn bằng nửa Tom, đầu đội cái mũ sọc ngang xanh đỏ có chấm bi đen. Gọi là sao biển thế thôi chứ trông càng giống gấu bông.
Keimi vui vẻ giới thiệu: "Anh Đạt Dã, chị Manh Manh, ngài Sharkler, để em giới thiệu với mọi người. Đây là sư phụ kiêm thú cưng em mới nhặt được gần đây, sao Papi!"
"Khục..." Những lời này khá nhiều điểm quái dị, Trương Đạt Dã chưa nghĩ ra nên đón lời kiểu gì.
Sao biển nhỏ nhảy dựng lên vỗ gáy Keimi cái bép, hô lớn: "Papug chứ!"
Thụy Manh Manh ngồi xổm xuống nhìn nó: "Sao biển biết nói à? Chẳng lẽ là người cá?"
Papug hắng giọng: "Chào mọi người, tôi là Papug. Thật ra thì từ nhỏ tôi vẫn tưởng mình là con người, chờ tôi ý thức được bản thân là sao biển thì đã biết nói tiếng người rồi. Thật ra thì tôi là…"
"Papug là một nhà thiết kế thời trang!" Keimi cướp lời: "Quần áo sư phụ thiết kế rất có tiếng ở đảo Người Cá, là nhà thiết kế siêu giỏi!"
"Tuy thầy vui vì trò khen thầy, nhưng phải để người ta nói cho hết lời chứ!" Papug dùng cái tay ngắn nhỏ của mình vỗ lưng Keimi, chẳng qua trông chẳng có tí sức nào.
Cảm giác tồn tại của Papug có vẻ khá là thành vấn đề, mọi người nói tới nói lui là quên béng mất nó, rất giống ai đó của phim trường cách vách, chẳng qua tình huống không giống nhau lắm.
Tình huống bên này là mọi người vẫn chú ý tới nó, nhưng Papug nói chuyện được một nửa sẽ thường xuyên bị Keimi cướp lời, sau đó mọi người rất tự nhiên mà ngó lơ nó.
"Thầy Jinbe cố ý đưa hai người Keimi tới đây ạ?" Sharkler đã quay sang nói chuyện với Jinbe.
Jinbe nói: "Không, thật ra lão phu cũng có chuyện cần làm, chỉ là thuận đường chở Keimi một đoạn."
Trương Đạt Dã hỏi: "Đảo Người Cá gặp phiền toái gì à?"
Jinbe giải thích: "Không tính là phiền toái gì, hoặc nên nói là mọi chuyện rất thuận lợi. Chỉ là trong lúc thanh lý phố Người Cá đã bắt được kha khá hải tặc loài người. Nếu để đảo Người Cá tự tiện xử lý thì sợ là sẽ có ảnh hưởng không tốt, vậy nên lão phu quyết định áp tải bọn chúng đến căn cứ hải quân."
"Cả vương quốc xử lý vài tên hải tặc thì có ảnh hưởng không tốt gì cho được. Đằng nào đều là đám rác trên biển… Khụ, tôi không nói anh." Trương Đạt Dã ý thức được Jinbe cũng tính là hải tặc, cứ như mắng hòa thượng là con lừa trọc vậy.
Jinbe không để ý mấy thứ này, hắn cũng biết rất nhiều hải tặc đều là rác trên biển: "Tóm lại, vấn đề như vậy vẫn nên cẩn thận thì hơn."
"Vậy các anh muốn đi trung tâm hải quân hay căn cứ hải quân ở đây? Nhắc nhở anh một câu, trưởng căn cứ nơi này có chút thù cũ với băng hải tặc Mặt Trời."
"Thù cũ?" Jinbe không biết trưởng căn cứ tại đây là ai. Trong ấn tượng của hắn, người có thù oán với băng hải tặc Mặt Trời cũng chỉ có thiếu tướng Strawberry, chắc giờ đã thăng cấp lên trung tướng rồi.
Đó là hải quân đầu dài, hơn nữa tuổi càng lớn thì đầu càng dài. Ban đầu chính người nọ dẫn quân mai phục và đánh Tiger bị thương nặng ở đảo Foolshout.
Nhưng trước khi Tiger chết đã dặn dò thủy thủ đoàn đừng để thù hận kéo dài thêm nữa, thế nên dù gặp mặt cũng không đến mức ra tay.
"Là thiếu tướng Kadar. Nghe nói ban đầu anh ta dẫn quân truy đuổi các anh, muốn đoạt nô lệ về. Sau đó quân hạm bị đánh chìm, chỉ có mình anh ta còn sống. Giờ anh ta vẫn đang oán mọi người vì việc các cấp dưới của mình bỏ mạng."
Trương Đạt Dã lại miêu tả vài điểm đặc trưng của Kadar, Jinbe thật vất vả mới nhớ lại hình như hai, ba năm trước có một cuộc chiến như thế. Hắn không có ấn tượng gì với người kia, bởi vì cảm giác người đó quá yếu.
Lúc ấy dù là trận đầu của băng hải tặc Mặt Trời thì đối mặt với hải quân muốn mạng bọn họ, các người cá đều không nương tay chút nào. Đặc biệt là Arlong và Jinbe: Một người cảm thấy con người đều đáng chết; Người còn lại ôm tinh thần hiệp khách… Kẻ địch đã rút đao đối diện, họ đương nhiên phải dùng mạng chiến đấu.
Cũng là khi đó, Tiger mới ý thức tới vấn đề, lại không kịp kiềm chế. Kết quả đúng là khá thảm thiết.
"Là do năm đó lão phu lỗ mãng, không biết lần này có thể mang thêm phiền toái cho nữ hoàng Otohime hay không."
Chuyện này phải xét đến mục đích của đám thiếu tướng Kadar có vấn đề trước đã, nhưng dù gì cũng là tuân lệnh cấp trên. Nghĩ tới nghĩ lui đều là lỗi của Thiên Long Nhân. Trương Đạt Dã khuyên nhủ: "Hay là đi thẳng đến trung tâm hải quân đi, tránh phiền toái."
Với tính tình của Jinbe, hắn sẽ thản nhiên đối mặt với chuyện mình đã làm hoặc người mình kết thù. Hoặc là hai bên đều lui một bước, cùng nhau giải hòa, hoặc nếu lỗi ở phía hắn thì để hắn lui nhiều một bước cũng không sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận