One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 349: Chỉ cần các người tước vũ khí đầu hàng, cam đoan cả đời vinh… (2)

Chương 349: Chỉ cần các người tước vũ khí đầu hàng, cam đoan cả đời vinh… (2)
“Làm tốt lắm Hamburg.”
“Thuyền trưởng, đã đến lúc chúng ta phản kích rồi.”
“Chỉ là một đám thợ săn tiền thưởng mà thôi.”
Cuối cùng Foxy cũng tỉnh táo lại sau phút thất thần: “Chuẩn bị pháo kích, mặt khác, Capote, Big Pan, hãy để cho bọn chúng biết sự lợi hại của các cậu.”
“Cứ giao cho chúng tôi, thưa thuyền trưởng. Hải chiến là sân nhà của người cá.” Capote là người cá loại cá cờ, rất tự tin vào khả năng chiến đấu dưới nước và Karate người cá của mình.
“Lập tức đánh chìm bọn chúng cho tao, puhe, puhehe…” Big Pan to cao và Capote cùng nhảy xuống biển, hắn là người khổng lồ. Là con lai giữa tộc người khổng lồ và người cá, hắn rất tự tin vào sức mạnh của mình.
“Ồ, người cá ư?” Sau khi thấy rõ đặc điểm của hai người nọ, Sharkler sững sờ, không ngờ lại chạm mặt hải tặc người cá ở chỗ này. Tiếp đó hắn tự tin nói: “Để tôi đối phó với bọn chúng, một người vóc dáng bình thường, một người vóc dáng khổng lồ, vừa vặn thích hợp làm đối thủ của tôi.”
Sharkler nhảy xuống nước, bơi về phía hai người cá kia.
Lúc này thuyền của đối phương cũng đang tới gần, đồng thời nã pháo.
Nhưng vì kỹ thuật lái thuyền của bọn chúng chênh lệch quá lớn so với Artoria nên rất khó hình thành góc bắn hữu hiệu, mà Artoria lại luôn có thể chiếm trước vị trí có lợi, để Diệp Ngôn và Brook nã pháo cực kỳ thuận tay.
Nhất là Brook, hắn cảm thán sâu sắc, nếu năm đó bọn họ có một người lái tàu xuất sắc như Artoria thì dựa vào pháo kích là có thể khiến kẻ địch ăn đủ đau khổ, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ khác biệt rất lớn.
Bành, oành!
Tiếng nổ không ngừng vang lên, trận chiến pháo kích vẫn tiếp tục, Trương Đạt Dã không thể ở lại trên phòng quan sát để chỉ huy nữa.
Dù người lái thuyền của đối phương hơi kém nhưng pháo thủ thì vẫn đủ trình độ, thỉnh thoảng sẽ có một vài quả đạn pháo buộc Trương Đạt Dã phải đánh chặn bằng đèn đường.
Không phải cậu không muốn dùng ghế gấp mà chủ yếu là cậu sợ ghế gấp đập vào quả pháo đúng lúc nó nổ tung, đến lúc đó có bị thương hay không thì khó mà nói được nhưng chắc chắn sẽ dính đầy bụi vào người, đèn đường vẫn dễ sử dụng hơn, chiều dài vừa đủ.
Về phương diện này, Thụy Manh Manh thô bạo hơn cậu nhiều, ít ra thì cô dám dùng kiếm chém đạn pháo, một kiếm chém đạn pháo thành hai khúc, để nó nổ tung giữa không trung. Sóng khí của vụ nổ hất bay quần áo và tóc mái của cô, tư thế hết sức hiên ngang.
Artoria chuyên tâm cầm lái, trong lúc vô hình đã giúp họ tránh bớt rất nhiều đạn pháo.
Mọi người đã quen với hải chiến, mỗi người nhận chức trách riêng của mình, biểu hiện tài nghệ, nhưng về cơ bản đều nằm trong phạm vi hợp lẽ thường.
Về phần Tom, tần suất nó bắn pháo rất thấp, bởi vì trước mỗi lần nã pháo nó luôn bị thương đủ kiểu, ví dụ như khi di chuyển quả đạn pháo không cẩn thận nện vào chân, hoặc là đột nhiên bị ống pháo xoay ngang đập vào đầu…
Thấy vậy, Perona đứng bên cạnh che miệng, nước mắt rưng rưng: “Chú mèo nhỏ xui xẻo quá đi, mày đúng là vất vả mới có thể sống tới ngày hôm nay. Cố lên Tom, nhất định sẽ có chuyện tốt xảy ra.”
Tom nhận được sự cổ vũ mà chẳng hiểu mô tê gì, độ nhiệt tình +1.
Còn Trương Đạt Dã cho rằng hành vi của Tom đang tích điểm bạo nộ, khi thanh giận dữ đầy, kẻ địch sẽ khó chịu, vì mỗi lần nó nổ pháo đều có thể đạt được thành tựu.
Ví dụ như có một lần nó dùng viên đạn pháo nhỏ bắn trúng viên đạn pháo tương đối lớn hơn của đối phương, sau đó viên đạn nhỏ đẩy viên đạn lớn trở về, đây gọi là gậy ông đập lưng ông, nghiền nát tất cả các định luật vật lý.
Lại ví dụ có một phát đạn pháo bắn trúng họng pháo của đối phương, dẫn tới khẩu pháo nổ tung. Đây giống như hành vi của Vương Căn Sinh, mặc dù không trực tiếp gây ra nổ kho đạn nhưng cũng khiến một số pháo thủ toàn thân cháy sém, ngã xuống đất ho ra khói đen.
Nội dung phim New Drawing Sword
*Nội dung phim New Drawing Sword
Lần thú vị nhất là khi một quả đạn pháo bắn trúng cánh buồm, nó không hề xuyên qua hay nổ tung mà thuận theo cánh buồm lăn xuống trơn tru, sau đó lao thẳng về phía Foxy. Đám hải tặc trên boong thuyền nháo nhào sợ hãi rút lui, Foxy cũng sợ đến mức chạy loạn giữa đám đông.
Nhưng viên đạn giống như có mắt, một mực đuổi theo hắn đến tận khi hắn tựa lưng vào lan can đầu thuyền, muốn tránh cũng không được nữa, kíp nổ của đạn pháo cháy hết, tỏa ra một làn khói đen, sau đó… không có sau đó nữa.
“Đạn… Đạn tịt ư?” Lỗ mũi Foxy chảy nước ròng ròng, dáng vẻ sợ đến ngây người.
Vì tránh viên đạn pháo này mà hắn chạy lung tung trên thuyền, kết quả là có không ít tay sai vì né tránh mà không cẩn thận rơi khỏi thuyền hoặc né chậm bị những người khác dẫm đạp lên người, bây giờ hóa ra là một viên đạn tịt ngòi ư?
“Khốn nạn, dám trêu đùa tao.” Foxy đá một phát vào viên đạn, sau đó oành một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận