One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 235: Chào từ biệt

Chương 235: Chào từ biệt
“Thuốc?” Trương Đạt Dã móc một lọ thủy tinh từ túi quần hắn ra, bên trong có hơn chục viên thuốc con nhộng màu đỏ và đen đan xen: “Thứ đồ chơi này… Chẳng phải chất độc ES hả?”
Tác dụng phụ của ES là tiêu hao sinh mệnh của người dùng, thế nên cho Shirahoshi uống vào sẽ tăng tốc độ trưởng thành hả? Mạch suy nghĩ của tên này có vấn đề gì vậy?
“Tên khốn kiếp này! Mi và Hody Jones là đồng bọn à?” Trán Neptune nổi gân xanh: “Các người đúng là tài giỏi, dám ăn trộm bảo khố, lên kế hoạch mưu sát nữ hoàng, lại còn định cho Shirahoshi uống loại thuốc này…”
“Hả? Chúng tôi chỉ hợp tác với nhau một chút thôi. Kế hoạch tuyệt vời như thế phần lớn là do tôi nghĩ ra, cái tên Hody Jones kia quá vô dụng.” Chắc Vander Decken tưởng rằng Neptune đang khen mình, trưng ra cái vẻ vừa ngượng nghịu lại cố gắng tranh công.
Nói xong hắn còn thuận tiện giải thích luôn một chút về năng lực trái ác quỷ của mình, phàn nàn nếu không phải vì Tom thì Shirahoshi nhất định sẽ nhận được thư tình và quà tặng của hắn.
Neptune siết chặt cây đinh ba của mình, cắn răng hỏi: “Thì ra là thế, nói vậy thì chuyện Hody Jones làm cũng là do mi chỉ đạo phải không?”
Vander Decken thừa nhận ngay tắp lự, hắn phải thể hiện năng lực của mình trước mặt “cha vợ” chứ.
Không phải ai cũng có thể hiểu được mạch suy nghĩ của hắn, ít ra thì Neptune không hiểu. Thế là đến cuối cùng, Neptune cắm cây đinh ba xuống đất, tuyên bố:
“Vậy thì với danh nghĩa quốc vương của vương quốc Long Cung, ta phán Vander Decken hình phạt chém đầu.”
“Cái gì cơ?” Bấy giờ Vander Decken mới hoảng hốt: “Tại sao lại muốn giết tôi?”
Neptune vung cây đinh ba lên, đánh hắn ngất xỉu. Thật ra nếu không phải vì nữ hoàng Otohime và rất nhiều khách khứa đang có mặt ở đây, có khi Neptune đã lược bỏ luôn bước tuyên bố hình phạt, tự mình xử quyết.
Đáy lòng Otohime ngổn ngang cảm xúc. Cô luôn cảm thấy đáng tiếc cho những người lạc lối, cho rằng bọn họ cần phải chịu trừng phạt đồng thời cũng thật lòng hy vọng bọn họ có thể hối cải.
Ngay cả Hody Jones bị giam giữ rồi mà Otohime cũng từng tới thăm, tiếc là trong lúc trò chuyện cô chỉ cảm nhận được sự hận thù và tức giận trong lòng hắn, người đó hoàn toàn không cho rằng mình sai nên cô cũng chẳng có cách nào khuyên hắn quay đầu lại.
Trừng phạt là vì muốn cho người khác ghi nhớ sâu sắc rằng mình đã phạm sai lầm, từ đó không tái phạm nữa hoặc không dám tái phạm. Nhưng người tên Vander Decken này rõ ràng đã hết đường cứu chữa, từ tâm hồn đến đầu óc đều không cứu nổi.
Phán quyết này khiến Trương Đạt Dã coi như hài lòng. Cậu đã nghĩ nếu Neptune không xử “chém đầu” thì chắc cậu sẽ phải lặng lẽ đi chém ‘tay’ mất.
Trái ác quỷ Mato Mato cần dùng tay mới có thể phát động, chặt tay là mọi việc sẽ thuận lợi rồi.
Không vì lý do gì khác, chẳng qua là vì năng lực của trái cây này quá biến thái, cậu chỉ lo rằng một ngày nào đó mình và Tom đang ăn lẩu ca hát thì nguyên hòn đảo Người Cá bay tới.
Tom không chết được, nhưng Trương Đạt Dã thì có nha, cho nên vẫn để kẻ địch chết đi thì tốt hơn.
Sau khi trở lại thành phố Long Cung, Trương Đạt Dã nói lời cáo từ. Cả đám dã vô thức nán lại đây nguyên tuần rồi. Tuy nơi này đồ ăn thức uống khá ngon miệng, chỗ ở cũng dễ chịu, nhưng cậu hơi nhớ cái quán rượu nhỏ có phần cũ nát kia rồi.
“Mới đó mà cậu đã muốn rời đi rồi à? Có phải chúng tôi chiêu đãi có chỗ nào không chu đáo không?” Nữ hoàng Otohime hỏi.
Trương Đạt Dã đáp: “Không phải, không phải. Chỉ là lần này chúng tôi ra ngoài đã lâu, hơn nữa nơi chúng tôi sống cách đây không quá xa, sau này lúc nào cũng có thể tới làm phiền mọi người.”
“Ít ra thì hãy chờ đến ngày mai, để chúng tôi chuẩn bị một bữa tiệc lớn tiễn các cậu chứ?” Neptune giữ lại. Họ đi vội như vậy, hắn còn chưa kịp chuẩn bị lấy một món quà nhỏ.
Tom bắt được mấy chữ “bữa tiệc lớn”, giật giật ống quần Trương Đạt Dã, duỗi người, thè lưỡi rồi vẫy đuôi.
“…” Mày có phải chó đâu.
Artoria nghiêm túc khuyên nhủ: “Đạt Dã, nếu quốc vương Neptune đã nói đến nước này, chúng ta còn khăng khăng theo ý mình thì là không biết điều còn gì. Với cả trông Tom có vẻ không nỡ rời đi đâu.”
“…” Nếu cô nói xong mà không nuốt nước miếng thì tôi sẽ tin rằng cô đang cân nhắc cả về tình lẫn về lý và về Tom đấy!
Neptune nói thêm vào: “Tôi cảm thấy Jinbe và bạn thân Keimi của các cậu cũng sẽ muốn gặp mặt chào mọi người đấy.”
Nhắc đến Jinbe và Keimi, Sharkler và Thụy Manh Manh cũng đồng ý ở lại thêm một ngày.
“Thôi được rồi, chúng tôi xin quấy rầy thêm một ngày.” Trương Đạt Dã nghĩ bụng dù sao cũng không có việc gì gấp, nên quan tâm đến suy nghĩ của mọi người một chút.

Ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống, trên mặt đất trải đầy san hô với đủ mọi màu sắc dường như cũng phát ra ánh sáng, những chú cá to nhỏ khác nhau tụ lại và tản ra, còn có cá voi màu xanh và màu trắng bơi tới bơi lui tuần tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận