One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 845: Artoria: trái ác quỷ kẹo siro á? (2)

Chương 845: Artoria: trái ác quỷ kẹo siro á? (2)
Cô ta chưa bao giờ nghe nói đến Haki gì cả, chỉ biết lúc chiến đấu mình đã tình cờ nắm giữ một loại sức mạnh đặc thù, đồng thời chính cô ta cũng chưa thể khống chế tốt. Chỉ là mỗi lần cô ta sử dụng nó là một lần đối thủ khó lòng ngăn cản.
Trương Đạt Dã dùng kiếm đẩy song kiếm ra, nhận thấy động tác tiếp theo của Anne thì lập tức sử dụng Soru hành động trước cô ả một bước, đâm một kiếm vào cổ họng cô ta.
“Phập!” Trương Đạt Dã đâm trúng thứ gì đó nhưng cảm giác có vẻ không đúng lắm.
Chỉ thấy một vật thể hình người màu xanh lục ngăn trước người Anne, cơ thể sền sệt quấn quanh thanh trường kiếm như đang cố ngăn cản Trương Đạt Dã rút kiếm về.
“Đây là năng lực trái kẹo siro đấy à?” Trương Đạt Dã nhìn Enameru hóa cả người thành kẹo, năng lực này khá giống với khả năng biến thành mochi của Katakuri. Nhưng với chút sức lực này mà đòi cản Trương Đạt Dã rút kiếm thì đúng là mơ hão.
Trương Đạt Dã chưa kịp làm gì đâu đã thấy một cọng tóc ngố vàng kim xuất hiện trước mắt, trường kiếm lẫn kẹo mềm do Enameru chế tạo ra đều bị cắt đứt.
Tay Trương Đạt Dã thoáng cái trống rỗng, Artoria đã giật kiếm của cậu và cắn một miếng kẹo: “Nhoăm…”
Anne đang định đánh trả cũng ngây ngẩn cả người. Đối thủ cực phẩm gì vậy? Cứ thế đưa lưng về phía họ mà ăn mà được à?
Artoria khẽ cau mày, kẹo này hơi khó ăn hơn so với tưởng tượng, nhưng thôi không sao. Cô ném trả kiếm cho Trương Đạt Dã: “Đạt Dã, giao người này cho tôi đối phó đi. Tôi cảm giác đây là một đối thủ rất tốt.”
“... Tùy cô.” Trương Đạt Dã tự động phiên dịch lời nói của cô thành ‘Đó là một đối thủ ăn rất ngon’. Cậu thầm mặc niệm cho thiếu nữ tóc xanh xui xẻo.
Ban nãy máu nóng bốc lên, Anne qua lại hai chiêu với Trương Đạt Dã cũng đã nguội bớt, bình tĩnh lại mới ý thức được bản thân có liều mạng cũng không phải là đối thủ của người ta. Cô ta nhanh chóng tự hỏi nên làm gì tiếp theo.
Đằng sau, 20 tên hải tặc thấy chị đại ăn mệt thì cũng mặt đỏ tía tai xông lên.
Mà ba giây sau đã nhanh chóng văng trở lại bằng tốc độ nhanh hơn.
Sharkler thu tay, nhìn về phía Sparrow Wyle đang cõng súng phun lửa. Toàn trường có mỗi 3 người có vẻ biết đánh đấm, 2 người kia đã bị chọn rồi, nếu hắn không chọn thì sẽ không kịp nữa.
Sparrow Wyle không chút do dự điều chỉnh súng phun lửa đến công suất lớn nhất, phạm vi lớn nhất: “Ngọn lửa vô tận!”
Ngọn lửa phun ra từ họng súng nhanh chóng khuếch tán thành hình dạng một đóa hoa loa kèn to lớn, sóng nhiệt cuồn cuộn đập vào mặt.
“Thiên Long hống!” Wendy đứng ra, gió lốc mãnh liệt cuốn ngược ngọn lửa giữa không trung về điểm xuất phát. Chút động lực của súng phun lửa sao có thể so sánh với hơi thở rồng của Wendy.
Tình hình này nằm ngoài dự đoán của Sparrow Wyle, hắn đã nghe nói về năng lực của Wendy nhưng mạnh đến mức này cũng quá đáng ghê chứ? Đừng nói là lửa, ngay cả Sparrow Wyle cũng bị thổi bay ngược trở lại, còn bị chính ngọn lửa do mình bắn ra thổi cho cháy khét mặt, trải nghiệm cảm giác dẫn lửa thiêu thân.
“Á!” Sparrow Wyle kêu thảm và bay ra ngoài, rơi xuống đất cách vị trí ban đầu những mấy trăm mét. Lúc này ngọn lửa trên người đã tắt, mà hắn cũng bất tỉnh nhân sự.
Tay Sharkler cứng đờ, một đối thủ sờ sờ trước mặt, nói không có liền không có?
“Pằng! Pằng!” Hai tiếng súng vang lên, đầu Sharkler trúng đạn, phát ra tiếng kim loại va chạm.
“Ui da! Đau quá!” Sharkler ngã ngồi xuống đất, từ chối sự hỗ trợ và bảo vệ của các đồng bạn, tự mình đứng lên: “Đáng ghét, là tay bắn tỉa kia à? Giao cho tôi đi!”
Sharkler không kịp biến thân, chạy bước nhỏ bằng đôi chân ngắn ngủn của mình, nhanh như tia chớp phóng về phía viên đạn bắn ra, tốc độ khủng bố đến mức xuất hiện bóng chồng.
“Chẳng phải phần đầu là bộ phận chí mạng ư, hay là uy lực của súng quá yếu? Hứ, sớm biết thế thì đã chọn cô gái kia là mục tiêu đầu tiên rồi.” Mary bắn lén xong thì nhảy khỏi nóc phòng, nhanh chóng di chuyển cách xa vị trí ban đầu.
Tay bắn tỉa Precious ở xa hơn cũng đưa ra phán đoán tương tự, rất khó tìm được nhược điểm của người cá máy Sharkler này, lực phòng ngự cũng khó xác định, tốt nhất vẫn đặt mục tiêu lên ‘người thường’ Thụy Manh Manh.
Hắn ta điều chỉnh họng súng chuẩn bị bắn, mà ngay sau đó đã dời mục tiêu.
“Chị đại!” Enameru tuyệt vọng hét lên, cô ta thấy kiếm cong của chị đại bị Trương Đạt Dã chém gãy, sắp đưa ra đòn tấn công cuối cùng. Chỉ là Enameru cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể thoát khỏi Artoria.
Trương Đạt Dã đã vung kiếm, thời khắc mấu chốt chợt khựng lại. Cậu ngửa đầu ra sau, né được một viên đạn.
Thế là Anne có thêm không gian tránh né, miễn cưỡng bảo toàn tính mạng, chỉ là vẫn bị thương nặng và ngã xuống đất.
“Còn một tay bắn tỉa khác ư? Không đúng! Người Sharkler đang truy đuổi là nữ thuyền trưởng dùng hai khẩu súng.” Trương Đạt Dã nhận ra rằng còn có một tay bắn tỉa khác đang nhìn chằm chằm nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận