One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 764: Tướng phu thê (1)

Chương 764: Tướng phu thê (1)
Mọi người hưng phấn quan sát kiến trúc hai bên đường, ai nấy đều nhớ kỹ những nơi mình cảm thấy hứng thú, chờ về sau sẽ từ từ du ngoạn.
Cung điện Alabasta thoạt nhìn khá giống bản kết hợp của đền Taj Mahal - Ấn Độ và nhà thờ Hồi giáo Abu al-Abbas al-Mursi - Ai Cập, kiến trúc to lớn, trang trí tinh xảo, đẹp đẽ. Nghe Pell giới thiệu thì tòa cung điện này đã có ít nhất mấy trăm năm lịch sử. Kiến trúc lâu đời như vậy cũng thuộc hàng hiếm có trên toàn thế giới.
Lâu đài có lịch sử lâu đời lại bố trí tuyệt đẹp, tuy không phải phong cách trang trí hệ âm u nhưng cũng hợp với thẩm mỹ của Perona. Cô nhóc nóng vội muốn vào xem thử, chỉ là bị Trương Đạt Dã kéo lại, chờ Pell đi vào báo cáo.
Thế là hai vệ binh ở cửa thấy một đứa nhỏ vòng tới vòng lui trước cửa như ruồi không đầu, thậm chí còn vòng quanh hai người họ một vòng.
Vệ binh không dám giận cũng không dám nói, không thể bôi nhọ Alabasta trước mặt khách quý, nhất định phải giữ khí thế.
Một người đàn ông trung niên có mái tóc xoăn màu đen bước vội tới, bên cạnh còn có vài tên hộ vệ. Nhìn thái độ của Pell thì vị này chắc là quốc vương Cobra của Alabasta.
"Quốc vương bệ hạ, sao ngài có thể... Khụ khụ, mì mi mí~" Có ông chú với mái tóc xoăn màu trắng như tóc giả của quan tòa đi theo sát bên cạnh quốc vương, nói được một nửa còn cố ý hát vài tiếng như luyện giọng Opera để điều chỉnh âm thanh của mình rồi mới nói tiếp: "Sao ngài có thể hành động bộp chộp như vậy? Ít nhất cũng phải để đội hộ vệ tập trung đầy đủ rồi đi ra chứ."
"Không sao đâu Igaram, cả anh và Pell đều ở đây là được rồi đấy thôi. Đi đón khách thì mang nhiều cận vệ thế làm gì?" Cobra không thèm để ý.
"Để các vị đợi lâu rồi, thật là thất lễ." Cobra hiền lành tiến lên đón đám người Trương Đạt Dã.
"Ngài khách sáo quá." Trương Đạt Dã thầm oán người này không có ý thức đề phòng chút nào, chẳng trách bị ám sát ở Mary Geoise.
Sau khi hai bên giới thiệu đơn giản lẫn nhau, Cobra dẫn đám Trương Đạt Dã vào vương cung, bọn hộ vệ vừa lạ lẫm lại khẩn trương theo sau. Không giống Igaram và Pell thuộc nằm lòng tư liệu của đoàn du lịch Hope, các hộ vệ bình thường đều rất tò mò khách quý mà quốc vương đích thân nghênh đón. Bọn họ nhớ lúc trung tướng Yamakaji tới thì quốc vương cũng không kích động ra đón thế này.
Đây cũng là lẽ đương nhiên thôi. Nói cho cùng thì hải quân là người của Chính Phủ Thế Giới, dù quốc vương rộng lượng như Cobra cũng không thích người của Chính Phủ Thế Giới nhúng tay vào vấn đề nội chính của vương quốc mình. Nếu Crocodile không có thân phận Thất Vũ Hải thì chắc Cobra đã tự giải quyết rồi.
Thân là quốc vương của vương quốc lớn có tới 60 vạn quân thường trực, Cobra tự tin rằng thực lực quân sự của mình đã đủ để giải quyết một Crocodile. Ông không có khái niệm gì với những người khủng bố của thế giới này, thế nên trong nguyên tác mới định dùng cơ quan dưới hầm để chôn sống Crocodile.
Dưới cái nhìn của ông, một người có mạnh đến đâu chăng nữa, làm thế nào mới chống lại đội quân 60 vạn người được chứ? Chẳng phải lúc đuổi giết đám đặc công Baroque Works thời gian vừa rồi, bọn chúng cũng không tài nào chống cự đấy thôi?
Cho nên tuy Cobra duy trì thái độ lễ phép với trung tướng Yamakaji, cũng ủng hộ hành động của đối phương nhưng thái độ lại chẳng mấy nhiệt tình.
Mà đoàn du lịch Hope thì khác, bọn họ không thuộc về bất cứ một thế lực nào, chỉ là trợ giúp Alabasta đơn thuần mà thôi. Giờ người ta tới đây du lịch, Cobra đương nhiên đối đãi với thái độ biết ơn.
Đấy là còn chưa kể đến tình báo do trung tâm hải quân cung cấp nói những người này ai ai cũng đều là nhân tài, lại còn không muốn gia nhập hải quân. Nếu có thể chiêu mộ được 1, 2 người thì cũng là chuyện tốt cho đất nước này.
Đến nỗi trong tài liệu ghi chú vài người 'Ăn rất khỏe' hoàn toàn bị Cobra ngó lơ. Ăn khỏe là chuyện nhỏ, nuôi được cả đội quân 60 vạn người mà còn kém vài khẩu phần lương thực của mấy vị này hay sao?
"May nhờ có các vị giúp đỡ chuyện của Baroque Works." Cobra bày tỏ cảm ơn đoàn du lịch Hope, hơn nữa mời bọn họ chơi thêm ở Alabasta vài ngày, thậm chí nguyện sẵn lòng cho bọn họ mượn vịt siêu tốc trong khoảng thời gian du lịch.
Trương Đạt Dã nói rằng lúc ấy chỉ vừa khéo gặp phải Baroque Works, đồng thời cũng có chút thù riêng với bọn họ mà thôi, không cần cảm ơn. Hơn nữa đúng là cậu muốn quấy rầy một thời gian, ít nhất phải thăm đủ vài thành phố nổi danh của Alabasta đã. Đối với cậu mà nói, hành trình trên sa mạc cũng là trải nghiệm khó có.
"Pell! Pell ơi!" Một cô bé tóc xanh vừa chạy tới vừa hưng phấn gọi tên Pell.
Nói chính xác hơn thì là một cô bé tóc xanh lấm lem, trên mặt, cánh tay đều dính đầy vết bẩn đen thùi lùi, mái tóc xanh cũng rối tung cả lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận