One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 447: Lần đầu gặp mặt Issho (2)

Chương 447: Lần đầu gặp mặt Issho (2)
Chỉ hơi lo lúc cậu chiến đấu lại tiện tay lôi đồ trong thanh vật phẩm ra nện người sẽ lôi nhầm tủ đựng vàng ném thôi. Thế nên Thụy Manh Manh quyết định phải cố gắng hơn nữa, trở nên mạnh hơn một tí, giảm khả năng sếp phải tham gia chiến đấu.
Sharkler cũng không thiếu tiền nên không bận tâm, chỉ chọn vài món đồ trang sức xinh đẹp để lại cho Tentorina mà thôi, những thứ khác đều giao cho Trương Đạt Dã.
Còn Diệp Ngôn và Tom. Hai tên này trước nay đều là mặt hàng thấy tiền sáng mắt, có khi mấy hôm nay đều phải ôm đống vàng này đi ngủ ấy chứ.
Thế là Perona chọn ra một cái vương miện công chúa và vài đồ trưng bày xinh đẹp để đặt trong phòng, còn lại giao cả cho Trương Đạt Dã.
Brook cũng giao hết vàng cho Trương Đạt Dã.
Khi Trương Đạt Dã cất đống vàng này cứ cảm giác như thể lừa tiền mừng tuổi của bé gái và tiền quan tài của người già vậy.
Sau khi chia của, sư tử kỳ lân và M. Danbo dẫn một đám động vật nhỏ đi tới gần Hope, lưng con nào con nấy đều cõng hoa quả, thoạt nhìn thì đa số đều là nguyên liệu nấu ăn mà Trương Đạt Dã và Artoria thấy trên đường đi tìm Tom.
Vẫn là Karasuke làm phiên dịch cho sư tử kỳ lân: "Ân nhân, những thứ này là chút lòng thành của chúng tôi. Cảm ơn sự giúp đỡ của các ngài."
Trương Đạt Dã hỏi: "Lại tặng à? Không phải hôm qua đã tặng một lần rồi hả?"
"Hôm qua là thù lao mời các vị ra tay, những thứ hôm nay là biểu đạt lòng biết ơn sâu sắc của chúng tôi."
"Vậy chúng tôi không khách sáo nhé." Đằng nào bọn họ chưa bao giờ ngại nguyên liệu nấu ăn nhiều cả. Ngoài ra Trương Đạt Dã còn cảm thấy có ánh mắt mong đợi đang thiêu đốt lưng mình, từ chối thế quái nào được.
"Đúng rồi, các bạn đã suy xét xem ở lại hay rời đi rồi chứ?" Trương Đạt Dã hỏi.
Karasuke đáp: "Vâng, chúng tôi mong rằng có thể trở lại hoàn cảnh cũ quen thuộc."
M. Danbo hỏi: "Xin hỏi, hai vị vừa bay qua chính là năng lực giả dịch chuyển đảo mà cậu nhắc tới hôm qua à?"
"Vâng, các bạn tới nhờ chú ấy giúp là được." Trương Đạt Dã nhìn vẻ mặt ngập ngừng của M. Danbo và đám động vật mới nhận ra nguyên nhân cả đám tới đây: "Đúng lúc tôi muốn đi hóng hớt. Không thì đi chung nhé?"
M. Danbo vui vẻ: "Có được không ạ?"
"Đằng nào cũng thuận đường." Trương Đạt Dã xoay người nói với các đồng bạn của mình: "Có ai muốn đi xem trò hay không?"
Cuối cùng chỉ có Artoria muốn đi, những người khác lưu lại phòng ngừa có chuyện gì xảy ra với Hope lúc đảo hạ xuống.
Chúng động vật nhỏ mặt mày nghi ngờ, hình như họ vừa hoa mắt thì phải. Sao người này đứng trên bờ lại thò tay vào khoang thuyền ôm mèo được thế?
Sư tử kỳ lân phủ phục dưới đất, một cánh xòe rạp chạm đất tỏ ý mời mọi người ngồi lên.
Tom không biết khách sáo là gì, quăng hai xu vàng trong tay leo tọt lên lưng sư tử kỳ lân, thậm chí trèo thẳng lên sừng của vua động vật.
Sư tử kỳ lân chẳng những không giận còn liếc Tom rất chi là cưng chiều. Nếu chú mèo này bằng lòng ở lại làm vua động vật thì tốt biết bao.
"Nhóc mèo phá của này nữa." Trương Đạt Dã bắt lấy tiền vàng, theo Artoria leo lên lưng sư tử kỳ lân.
M. Danbo được sư tử kỳ lân cho phép nên cũng leo lên theo.
Chờ mọi người ngồi vững vàng rồi, sư tử kỳ lân vỗ đôi cánh khổng lồ bay lên trời, chúng động vật nhỏ con nào biết bay thì bay theo sau, không biết bay thì bỏ quả xuống, ở lại đợi tại chỗ.
Thụy Manh Manh, Diệp Ngôn và Brook cùng nhau chuyển hoa quả đám động vật mang tới lên thuyền.
"Yohoho~ bỗng nhiên hơi hối hận đòi ở lại thuyền. Tôi cũng muốn sư tử kỳ lân chở tôi bay một lần."
"Muốn bay thì có gì khó. Tôi có thể bảo Kim Nhị Bằng đưa chú bay. Một giờ bay chỉ tính chú hai đồng vàng thôi nhé! Sếp lớn nghĩ sao?" Diệp Ngôn phát hiện lối kiếm tiền mới, vừa đấm bóp vai cho Brook vừa lộ ra bộ mặt thật của gian thương.
...
Nếu hỏi trải nghiệm ngồi trên lưng sư tử kỳ lân thế nào, Trương Đạt Dã muốn cho 1 sao. Gió to thì chớ, thời tiết ở đây còn bị Chim Trĩ Xanh khiến cho lạnh vô cùng. Tom cũng bị đông cứng rúc vào sâu trong lớp lông của sư tử kỳ lân.
May mà đường xá không xa, chẳng mấy chốc đã đến Merveille.
Lúc họ hạ xuống, rất nhiều lính hải quân hốt hoảng khẩn trương nâng súng lên nhắm thẳng sư tử kỳ lân khổng lồ. Trong mắt mọi người, sư tử kỳ lân có thể tính là quái vật.
May mà Khỉ Vàng đáng tin cậy một lần, kịp thời lên tiếng lệnh cho binh lính buông súng.
Chính giữa một đám hải quân là bốn người dễ thấy nhất. Khỉ Vàng và Strawberry thì Trương Đạt Dã biết rồi, hai người còn lại chính là Tokikake và Issho.
Trong đó một người mặc bộ kimono màu tím nhạt, chân đi guốc mộc, tay cầm kiếm trượng, hai vết sẹo từ hai bên thái dương kéo dài đến đôi mắt nhắm nghiền, nhìn bên ngoài khá là hung dữ nhưng cười rộ lên cực kỳ hiền lành. Đó là Issho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận