One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 481: Tom, đừng nổ súng, người mình mà (3)

Chương 481: Tom, đừng nổ súng, người mình mà (3)
"Xong… xong rồi!" Wendy ngồi với tư thế con vịt rất tiêu chuẩn, hai tay chống đất, tóc mái bị mồ hôi làm ướt đẫm, dính sát trên trán. Mồ hôi chảy dọc gò má xuống tới cằm.
Thành thật mà nói, ngoài mệt ra, cứ chạy vòng quanh không gian nhỏ như thế làm cô hơi chóng mặt.
"Wendy, làm tốt lắm!" Carla cũng mệt đến mức ngồi bệt, lại vẫn không quên khích lệ Wendy.
Perona không để ý hình tượng nằm ngửa trên boong thở dốc, vương miện công chúa mình thích nhất lăn qua một bên cũng lười nâng tay nhặt: "Không ổn, chết mất thôi. Chắc đầu óc mình bị úng nước nên mới làm chuyện này."
Wendy và Carla đưa mắt nhìn nhau, đồng thanh kêu lên: "Perona giỏi thật đấy!"
"Ơ? Đừng tự nhiên khen tớ thế." Perona nhăn nhó xoắn xuýt: "Hai cậu mới giỏi..."
Ba nhóc con khích lệ lẫn nhau, vui vẻ hòa thuận.
"Sau khi vận động mạnh phải hoạt động nhẹ nhàng để hoãn lại từ từ, vỗ hoặc đấm nhẹ bắp thịt trên chân đi. Với cả quần áo bị mồ hôi thấm ướt thì về thay luôn, đừng để cảm lạnh..."
"Vâng!" Wendy và Carla nghe lời đứng lên, Perona ghét bỏ lườm Trương Đạt Dã. Cái tên đáng ghét phá hoại bầu không khí.
“Keng!” Một âm thanh lanh lảnh vang lên.
Tom gõ chiếc kẻng tam giác rồi bưng một khay lớn ra tới, ý bảo đến giờ trà chiều rồi.
Mấy lúc thế này thì tai Artoria thính nhất, nhoáng cái đã từ đài ngắm cảnh xuất hiện ở boong thuyền, ngồi nghiêm trang bên cạnh bàn tròn nhỏ.
Trương Đạt Dã bật cười, chẳng lẽ đây chính là ‘ăn cơm còn không tích cực chính là đầu óc có vấn đề’ trong truyền thuyết à?
"Diệp Ngôn, lên uống trà chiều!" Trương Đạt Dã gập người chỗ mạn thuyền gọi to.
Diệp Ngôn là đang bơi à? Tom dọn đồ ăn nhẹ và đồ uống lên bàn xong thì tò mò chạy ra nhìn, vây lưng cá mập bên dưới làm nó giật thót, lia luôn khay bưng đồ trong tay xuống.
"Tom, đừng bắn, người mình mà!" Trương Đạt Dã vội vàng kêu lên.
Nhưng đã muộn, khay bay ra ngoài mất rồi.
Diệp Ngôn nghe Trương Đạt Dã gọi thì ló đầu lên, đúng lúc cái khay thân mật hôn lên trán cậu ta.
Nam cá mập vui sướng bơi lội cứ thế nằm ngửa trên mặt biển, miệng trào bọt mép.
Tom cắn tay, hình như mèo lại bất cẩn gây họa rồi à?
"Anh ấy sao rồi ạ?"
"Không có vết thương gì, chỉ ngất đi thôi, sẽ nhanh chóng tỉnh lại."
Trong cơn mơ màng, Diệp Ngôn nghe có người trò chuyện: Giọng sếp Dã và Wendy à? Vừa nãy mình đang làm gì nhỉ? À, bơi lội... Khay...
"Sếp Dã, anh mưu hại tôi!" Diệp Ngôn bật tưng dậy.
"Không phải tôi, tôi không làm, không được nói linh tinh!" Trương Đạt Dã phản xạ buột ra ‘ba không’, chỉ sang bên cạnh: "Kẻ mưu hại cậu đây này."
Tom nở nụ cười lấy lòng, cầm cây quạt nhỏ quạt gió cho Diệp Ngôn.
Diệp Ngôn sờ trán: "Đau đau đau... Nhưng mà thôi, nếu thái độ xin lỗi của Tom đã chân thành như thế..."
Tom mong đợi nhìn cậu ta.
Diệp Ngôn lại ý thức được không đúng, lập tức nhảy dựng lên cách Tom thật xa, kéo chặt khăn tắm trên người: "Thế quái nào mà trời lạnh căm căm còn quạt gió cho tao hả!"
Tom nhìn cây quạt trong tay, ném sang một bên rồi cười ngượng nghịu.
"Haizz, coi như tao xui."
Trương Đạt Dã hỏi: "Tôi nhớ là Người Cầm Canh có khả năng chống cự với các đòn tấn công gây choáng cơ mà? Sao cậu gục luôn thế?"
"Tôi chỉ có khả năng kháng đòn choáng chứ có khả năng kháng Tom đâu." Diệp Ngôn trùm khăn tắm ngồi xuống uống nước trái cây, mặt mày suy sụp.
Đến giờ cậu ta vẫn không lý giải được nguyên lý của Tom. Mọi tiêu chuẩn của yêu quái lẫn người đều có thể áp lên người nó, lại có vẻ đều không thích hợp.
Mèo của Erwin Schrödinger? x
Mèo của Trương Đạt Dã. √
* Con mèo của Schrödinger là một thí nghiệm tưởng tượng, đôi khi được gọi là nghịch lý - do nhà vật lý học người Ireland gốc Áo Erwin Schrödinger nghĩ ra vào năm 1935 khi tranh luận với Albert Einstein về cách hiểu Copenhagen trong cơ học lượng tử.
* Con mèo của Schrödinger là một thí nghiệm tưởng tượng, đôi khi được gọi là nghịch lý - do nhà vật lý học người Ireland gốc Áo Erwin Schrödinger nghĩ ra vào năm 1935 khi tranh luận với Albert Einstein về cách hiểu Copenhagen trong cơ học lượng tử.
Một lát sau, Perona, Wendy và Carla tắm rửa thay quần áo xong và đi ra, đều tự tìm vị trí của mình uống đồ uống.
Trương Đạt Dã hỏi: "Cảm giác thế nào, vẫn chịu được chứ?"
"Vâng!" Wendy gật đầu trả lời: "Nghỉ ngơi một lát thì đỡ hơn nhiều. Sau đó lại tập tiếp ạ?"
"Hả? Còn phải tập tiếp á? Em mệt quá đi~" Perona nằm nhoài trên bàn không muốn dậy.
Phản ứng của Perona nằm trong dự liệu, nhưng Wendy lại khiến Trương Đạt Dã kinh ngạc: "Thể chất của Wendy còn tốt hơn anh nghĩ. Thể lực của em khôi phục nhanh thế à?"
Carla tự hào: "Bởi vì nguồn ma lực của Wendy là 'không khí', không khí càng trong lành, tinh khiết thì ma lực của Wendy càng mạnh, khôi phục cũng càng nhanh. Không khí ở đây rất tốt."
Sát Long ma đạo sĩ có thiết lập khả năng nuốt ăn những thứ cùng thuộc tính để tăng ma lực. Ví dụ như Sát Long ma đạo sĩ hệ hỏa có thể ăn lửa, Sát Long ma đạo sĩ hệ thiết có thể ăn sắt.
Wendy mới đáng gờm, có thể ăn không khí, cũng chính là uống gió Tây Bắc* trong truyền thuyết.
Uống gió Tây Bắc: Chẳng có gì ăn
Uống gió Tây Bắc: Chẳng có gì ăn
Bạn cần đăng nhập để bình luận