One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 316: Aaaaa* (2)

Chương 316: Aaaaa* (2)
“Hừ, dù mày là thủ hạ của Perona nhưng mày vẫn nên biết hậu quả khi chọc giận tao là gì.” Absalom lạnh giọng hô: “Bắt cô dâu mới của tao về đây! Năng lực của chúng mày thích hợp để bắt người nhất.”
Tararan không mạnh miệng nữa. Absalom, Perona và Hogback được xưng là ba quái nhân, là những người duy nhất được Moria coi như đồng bạn trên chiếc thuyền này, đương nhiên cấp bậc sẽ cao hơn đám zombie bọn chúng.
“Một con nhện to quá trời. Hay là khỉ?” Thụy Manh Manh nhìn con quái vật hợp thể giữa nhện và khỉ trước mặt, không biết nên xưng hô thế nào.
“Có thể gọi nó là nhện khỉ không?” Mã Lão Ngũ bình luận: “Trông buồn nôn quá, cái lưới lớn này chắc là nó dệt đây mà. Tiếp theo chúng ta sẽ phải cẩn thận với tơ nhện và độc của nó.”
Mã Lão Ngũ rất giàu kinh nghiệm, mặc dù chưa từng thấy nhện lai khỉ nhưng nó từng gặp yêu quái nhện rồi. Đối phó với kẻ địch như vậy, họ vừa phải cẩn thận tơ nhện, vừa phải cẩn thận nọc độc, về phần cái khác thì cứ chậm rãi thăm dò.
Trên khuôn mặt khỉ của Tararan mọc ra một đôi tai rất to. Thấy Thụy Manh Manh nói chuyện với Mã Lão Ngũ, nó giơ tay lên đặt bên tai, lớn tiếng hỏi: “Hả? Mấy người nói gì vậy?”
Mã Lão Ngũ không nhịn được nữa, hét rầm lên: “Cái đôi tai to của mày để trang trí hay sao?”
Cờ yêu có hai hình thái là biến thành sương mù và thực thể, trạng thái sương mù không sợ công kích vật lý nhưng đồng thời sức mạnh cũng khá yếu. Nếu muốn phối hợp với Diệp Ngôn vận chuyển Chiêng trấn hồn hay chiến đấu thì chúng phải ở trong trạng thái thực thể.
Trên thực tế, nhện khỉ phụ trách thu thập thông tin tình báo trên đảo, có điều việc này không liên quan gì đến đôi tai to trên đầu nó mà dựa vào mấy trăm con nhện chuột thủ hạ của nó.
Nghe nói, hễ con mồi nào bị để mắt tới thì sẽ bị bọn chúng giám sát liên tục, bám rịt không thôi, ngay cả nhóm Trương Đạt Dã cũng như vậy.
Đúng là Artoria có khả năng cảm nhận khí tức, nhưng trong lúc đi lại bên ngoài, sao cô để ý được xung quanh có chuột hay không. Chính vì vậy mà Absalom mới biết được bọn họ đã chia làm hai nhóm.
Mặc dù nghề nghiệp chính của nhện khỉ và nhện chuột là ẩn nấp và theo dõi, nhưng nếu cho rằng những con quái vật chắp ghép này chỉ có chút bản lĩnh như vậy thì cực kỳ sai lầm. Khi chúng có người chỉ huy, tụ tập quy mô lớn tại một chỗ để hành động thì sẽ rất rắc rối.
Hiện giờ Thụy Manh Manh đang phải đối mặt với cảnh khó khăn như vậy. Trên đầu là một con nhện khỉ to lớn, xung quanh lít nha lít nhít một đám nhện chuột. Bọn chúng không ngừng nhả tơ về phía Thụy Manh Manh.
Đó là tơ nhện đặc biệt đã được Hogback cải tạo, cực kỳ cứng cáp, sau khi dệt thành lưới thì bẫy được cả thuyền cơ mà.
“Biết nhả tơ thật cơ á, nhiều quá rồi đấy nhé?” Thụy Manh Manh vung kiếm định chém đứt tơ nhện. Nếu là một hai sợi thì đúng là có thể chặt đứt nhờ kiếm thuật của cô. Nhưng tới mấy trăm sợi tơ nhện to như cánh tay quấn lên kiếm, lên người, lên cánh tay của cô, dẻo dai và dính chặt, không thể dễ dàng tránh thoát.
Chẳng bao lâu sau, Thụy Manh Manh và Mã Lão Ngũ đều bị tơ nhện trói lại giống hai con nhộng lớn.
Thụy Manh Manh giãy dụa muốn thoát, tuy cô rất khỏe nhưng loại tơ nhện co dãn cực tốt này lại vừa khéo là khắc tinh của những người cậy mạnh.
Mã Lão Ngũ đau lòng nhìn boong thuyền lộn xộn, đống thi thể zombie còn dễ xử lý, ném hết xuống biển là được. Chứ bây giờ dính nhiều tơ nhện như vậy… lũ khốn nạn kia có biết rửa boong thuyền mệt lắm không hả?
Mã Lão Ngũ càng nghĩ càng tức, hóa thành hình thái sương mù thoát khỏi tơ nhện, bay vào trong khoang thuyền.
Đám nhện khỉ và nhện chuột hoảng hốt: “Ma à? Hay yêu quái?”
Absalom quở mắng: “Chúng mày là zombie, sợ ma quỷ với yêu quái cái mẹ gì? Bắt hắn cho tao.”
Mấy chục con nhện chuột nghe lệnh, bò vào khoang thuyền.
Khi quay đầu lại đối mặt với Thụy Manh Manh, Absalom lập tức đổi sang vẻ mặt khác, nụ cười muốn xán lạn bao nhiêu là xán lạn bấy nhiêu. Đáng tiếc, không đợi hắn cầu hôn lần nữa, mấy thi thể nhện chuột từ trong khoang thuyền bay vèo ra, theo ngay sau đó là một bó đuốc hòa tan tơ nhện trên người Thụy Manh Manh.
“Nóng quá! Ơ, thoát thân rồi?” Thụy Manh Manh khôi phục tự do nhìn Absalom đang tiến đến gần, nhấc chân đá một cái.
“Ối hự…” Đá vào chỗ nào không nói đến, chỉ biết rằng Absalom lăn lộn vài vòng về phía sau, khuôn mặt nhăn nhó nằm trên boong thuyền.
Nhện khỉ Tararan khiếp sợ nhìn Mã Lão Ngũ: “Sao anh lại biết nhược điểm của mạng nhện là lửa?”
Mã Lão Ngũ một cước đá bay một con nhện chuột, tay quơ quơ bó đuốc khác: “Mạng nhện sợ lửa là kiến thức thông thường mà? Chú em đã nghe câu chuyện lửa đốt cháy Động Bàn Tơ chưa?”
Thụy Manh Manh nhặt cây đuốc lên, huơ huơ dọa một đám nhện chuột lùi lại rồi tụ họp với Mã Lão Ngũ: “Dùng lửa quá nguy hiểm, dễ đốt cháy thuyền lắm. Hay là chúng ta thử dùng ‘thần khí’ mà sếp để lại xem?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận