One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 507: Ace, Luffy vs Hollow tiêu cực (2)

Chương 507: Ace, Luffy vs Hollow tiêu cực (2)
“Cứ mạnh tay mà làm.” Đây vốn dĩ là thỉnh cầu ban đầu của Garp, mặc dù ông không quá trông chờ việc này có thể thay đổi suy nghĩ của Ace và Luffy, nhưng để cho bọn chúng có thêm chút kiến thức cũng tốt.
“Tại sao anh lại muốn em so tài với bọn họ chứ?” Perona khá là phật ý vì Trương Đạt Dã không hỏi ý kiến của cô nhóc.
Trương Đạt Dã đã có kinh nghiệm đối phó với nhóc tsundere* này: “Bởi vì năng lực của em rất mạnh mà. Xin nhờ em nhé.”
*Tsudere là chỉ những người có tính cách rất khó gần, ương ngạnh, nhiều khi hay nổi nóng với mọi người và hơi có phần khắt khe. Tuy nhiên điều đó chỉ để che giấu mặt nội tâm dễ thương, đa cảm và biết quan tâm đến người khác của họ mà thôi.
“Hừ, lý do này nghe qua loa quá, rõ ràng mọi người trên thuyền đều mạnh hơn em.” Mặc dù Perona tsundere nhưng không hề ngốc.
Lúc này, Wendy chợt nói: “Tôi cũng cảm thấy năng lực của Perona rất mạnh, có thể chế ngự kẻ địch ngay lập tức.”
“Ôi.” Perona nhìn ánh mắt chân thành của Wendy, hơi đỏ mặt nói: “Nếu… nếu Wendy đã nói như vậy rồi thì em không còn cách nào từ chối nữa.”
Trương Đạt Dã tặng cho Wendy một cái nhìn đầy tán dương, trợ thủ rất tốt.
Wendy chớp chớp mắt, không biết cậu có ý gì, cô chỉ khen Perona thôi mà.
Ace bày sẵn tư thế: “Tới đi, lần này tôi sẽ không chủ quan đâu.”
Luffy cũng làm gần giống như cậu: “Tôi cũng vậy! Cái linh hồn kia ấy à, một đấm là bay.”
“Ai bị cậu đánh bay cơ? Hollow tiêu cực!” Perona vung tay lên, hai con ma nhỏ bay ra ngoài.
Tốc độ của ma trơi rất nhanh, nhưng cả Ace và Luffy đều có thể kịp thời phản ứng lại, vung nấm đấm đánh về phía ma nhỏ, sau đó hai người cùng nhau quỳ xuống.
Ace: “Cả ngày nghĩ đến việc làm hải tặc, tôi thật sự quá kém cỏi…”
Luffy: “Nếu có kiếp sau, tôi muốn làm một con hải sâm…”
Thấy hai đứa cháu trai sa sút tinh thần, Garp vốn nên khổ sở mới phải. Nhưng lời hai thằng nhóc này nói ra thật đúng là… khiến cho người nghe sảng khoái cực kỳ.
Làm con hải sâm còn tốt hơn làm hải tặc.
Suy nghĩ của Trương Đạt Dã lại đối lập với Garp, làm hải sâm cũng rất nguy hiểm, hơn nữa nếu không cẩn thận còn sẽ giống người nào đó, bị đem đi hong khô.
“Horohorohoro, đáng đời.” Perona nhìn dáng vẻ của hai anh em, bật cười vui vẻ. Cô nhóc đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng hay, bèn nói với Trương Đạt Dã: “Này, em để cho bọn họ chép quy tắc của học sinh tiểu học nhé?”
Vì mình dính mưa nên muốn xé ô che mưa của người khác ư? Không không không, rõ ràng là Perona muốn dìu dắt hai bạn nhỏ mang tư tưởng lạc hậu này.
Trương Đạt Dã tặng cho cô nhóc một ngón tay cái, thuận tiện bày mưu tính kế luôn: “Đợi lát nữa em hẵng nói với bọn họ. Bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu, em có thể đánh cược với họ, thua một ván thì chép một lần. Không đồng ý thì cứ mỉa mai bọn họ là ‘chuyện này mà cũng không dám làm thì sau này đừng nhắc đến việc làm hải tặc nữa’. Mấy thằng nhóc trẻ trâu này rất dễ máu nóng xông lên đầu, chắc chắn sẽ trúng kế. Cứ vậy mà làm, sau này nói không chừng Garp còn phải cảm ơn em đấy chứ.”
“Vâng vâng vâng.” Perona nở nụ cười ác ma, nhanh chóng gật đầu. Còn có thể làm như vậy ư, cô nhóc đã hiểu rồi. Tiếp đó cô nhóc đột nhiên cảnh giác nhìn Trương Đạt Dã, về sau mình nhất định phải coi chừng kẻo bị lừa.
Rất nhanh sau đó, Ace nhảy dựng lên: “Ghê tởm! Tôi sẽ không thua đâu, thêm một lần nữa.”
Luffy theo sát phía sau: “Tôi cũng vậy.”
“Chờ chút đã.” Perona ra điều kiện theo những gì Trương Đạt Dã dạy mình.
Ace và Luffy đều dùng ngón út móc mũi, tiện tay bắn bay cứt mũi: “Quy tắc của học sinh tiểu học là cái gì thế?”
Tom đang hóng hớt hai mắt chợt lóe sáng, nó đã học được tư thế mới để mỉa mai người khác.
“Thật ghê tởm. Hai người có thái độ gì vậy?” Perona bị động tác hờ hững của hai anh em chọc tức điên người, nhưng vì muốn trút giận lên hai người bọn họ nên cô nhóc vẫn giải thích cặn kẽ một hồi.
Nghe hoài nghe mãi, cái đầu của Ace và Luffy dần nghiêng sang một bên, dáng vẻ không biết bạn đang nói cái gì.
Ngay cả Garp ở bên cạnh cũng có động tác tương tự, ông không hiểu cô bé này muốn làm gì.
“Tóm lại là người thua bị phạt viết chữ chứ gì? Không thành vấn đề, bắt đầu đi.” Ace tổng kết lại ngắn gọn rồi vội vàng bắt đầu lượt chiến đấu tiếp theo.
“Chờ chút đã Ace, em ghét viết chữ lắm!” Giọng điệu của Luffy giống như đang làm nũng.
“Đồ ngốc, nếu không muốn viết chữ thì chỉ cần thắng là được.” Ace rút ống nước đằng sau ra.
“Ồ, không hổ là Ace.” Luffy bé nhỏ cũng cầm ống nước lên, nắm đấm đánh không trúng thì dùng ống nước để đánh, Ace đúng là quá thông minh.
Perona vỗ trán: “Đúng là hai tên ngốc mà.”
“Vèo vèo!” Hai bóng ma nhỏ xuyên qua ống nước, đi qua người hai anh em.
Bạn cần đăng nhập để bình luận