One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 646: Mạnh thêm tí xem nào, chẳng bõ bèn gì (3)

Chương 646: Mạnh thêm tí xem nào, chẳng bõ bèn gì (3)
Súng lục của Genzo đã hết đạn, hắn kinh ngạc nói: “Chính là đoàn du lịch Hope đã tiêu diệt băng hải tặc Don Krieg hơn 1000 người đấy ư?”
“Nói chính xác phải là hơn 2000 người.” Bellemere chảy nước mắt kích động: “Chúng ta... có lẽ được cứu rồi.”
“Ai cơ?” Nojiko và Nami kích động nhìn Trương Đạt Dã: “Cố lên, anh trai có meo meo…”
Trương Đạt Dã loạng choạng suýt trượt chân ngã quỵ, cậu quay đầu lại cười hiền lành và nói: “Câu này không được nói lung tung đâu. Ngoan ngoãn ở đây xem nhé, bọn anh sẽ cứu mọi người.”
Nojiko và Nami ngơ ngác gật đầu.
“Mày không cứu được ai đâu! Yarinami!” Arlong xòe bàn tay, nước ngưng tụ trên màng tay. Hắn dùng sức đánh ra, vô số giọt nước như những phát súng bắn về phía Trương Đạt Dã.
“Tekkai!”
Giọt nước như viên đạn bắn vào thân thể Trương Đạt Dã, ngoại trừ làm cho quần áo cậu rách vài lỗ thì không gây nên tổn thương nào khác.
Còn Trương Đạt Dã chặn được một chiêu này thì đang cười như thằng đần.
Arlong tức giận hừ lạnh: “Nhân loại hèn mọn, chỉ mới ngăn cản được một chiêu của tao đã vui vẻ đến thế à?”
“Không phải. Ha ha, không phải tao đang cười mày.” Trương Đạt Dã vui vẻ vỗ bả vai Thụy Manh Manh bên cạnh: “Manh Manh thấy gì chưa, lần này tôi dùng Tekkai quá đúng chỗ, vừa khéo luôn! Ha ha ha!”
Đúng vậy, lần này nếu Trương Đạt Dã né tránh thì mấy người Genzo ở sau lưng sẽ bị “Yarinami’ bắn bị thương. Dùng Tekkai ngăn chặn là lựa chọn hợp tình hợp lý, thật đáng mừng!
Thụy Manh Manh suy nghĩ: “Nhưng sếp ơi, chẳng lẽ lựa chọn tốt nhất cho tình huống này không phải dùng năng lực của cậu lôi mấy thứ cồng kềnh kiểu tủ rồi bàn gì đó ra chặn đòn công kích à?”
Trương Đạt Dã: “…”
Hình như đúng là thế nhỉ? Niềm vui thoáng cái tan biến.
Arlong không biết bọn họ đang nói gì nhưng có vẻ đầu óc của cái tên mang theo con mèo hơi có vấn đề: “Tất cả cùng xông lên, giết sạch bọn chúng, một tên cũng không để lại!”
“Aaa!” *n
“Thế này không ổn.” Sharkler vung tay tát bay hai người cá, cảm thấy vừa bảo vệ người khác vừa chiến đấu cứ bó tay bó chân thế nào ý: “Vậy thì… Cá mập khổng lồ siêu cấp!”
“Ầm rầm!”
Một trận đất rung núi chuyển, Cá mập khổng lồ xuất hiện giữa không trung, nơi này ngoại trừ người của đoàn du lịch Hope thì cả người cá lẫn người thường đều choáng váng ngây dại.
Cái thứ khổng lồ này ở đâu chui ra vậy?
“Mở cửa khoang lái!” Sharkler không thèm quan tâm bọn họ kinh ngạc hay không, vươn tay nắm lấy bả vai Genzo lôi vào trong.
Thụy Manh Manh hiểu ý của hắn, lần lượt ôm lấy Bellemere, Nojiko và Nami, đưa họ vào trong Cá mập khổng lồ. Thế này thì không cần lo lắng ngộ thương đến họ nữa.
Sharkler không vội vã ra ngoài mà điều khiển Cá mập khổng lồ đi mấy bước.
“Áu oái á!” Từng người cá bị Cá mập khổng lồ đá văng kêu la thảm thiết, thậm chí có tên xui xẻo đến mức bị giẫm dưới chân, người lún sâu vào đất. Cũng có người cá lá gan hơi lớn có ý đồ khởi xướng phản kích nhưng quyền cước đánh trúng chân Cá mập khổng lồ không đau không ngứa, đao kiếm chém vào chỉ có thể tóe lửa... Đây là loại máy móc khổng lồ bọn chúng không tài nào phản kháng nổi!
Mấy người Nami ngồi trong khoang điều khiển ngơ ngác xem tình hình bên ngoài qua màn hình. Vừa rồi vẫn là bọn họ hoảng sợ nhìn người cá mà không biết làm sao cho phải, giờ đổi thành người cá hoảng sợ phát điên khi nhìn bọn họ. Lập trường chuyển đổi quá nhanh, cảm xúc theo hụt hơi cũng không kịp.
Những người khác cũng không rảnh rỗi, Artoria nâng kiếm đảo qua là có thể đánh ngã một mảng người cá.
Brook xuyên qua giữa đám người cá, kiếm tra vào vỏ là có mười mấy tên trào hoa máu ngã xuống.
Thụy Manh Manh nhảy dựng lên cắm mạnh kiếm xuống nền đất, người cá xung quanh sẽ bị sóng xung kích đánh bay.
Trương Đạt Dã tay trái cầm cái chảo, tay phải cầm băng ghế gấp, tay năm tay mười mỗi bên đập hạ một tên. Tom đứng trên vai cậu, khi thì trào phúng dụ quái, khi thì phụ trách buff cổ vũ, thỉnh thoảng còn nhảy xuống bồi thêm một đòn.
Đám hải tặc người cá này mạnh hơn thành viên băng hải tặc Don Krieg rất nhiều, chẳng qua là đoàn người Trương Đạt Dã không cảm thấy có khác biệt gì đáng kể. Cùi bắp có sức mạnh bắp thịt gấp 10 thì vẫn là cùi bắp mà thôi, rõ ràng có được điểm xuất phát cao hơn người bình thường thế mà đến cả Karate người cá cơ bản cũng không chịu luyện cho đàng hoàng.
Hơn trăm tên người cá chắc chỉ có mình Kuroobi được xem như ngoại lệ, thật sự có luyện tập đàng hoàng, chẳng qua là tư chất có hạn, thành tựu không cao. Còn những tên khác chỉ muốn dựa vào thiên phú của chủng tộc để kiếm cơm, đối mặt với kẻ địch hơi mạnh một chút là không có tí năng lực phản kháng nào.
Arlong thấy từng đồng bào nhanh chóng bị đánh bại thì hai mắt vằn tia máu: “Chúng mày dám… đồng bào của tao…”
“Đi chết đi!” Arlong vung thanh Kiribachi cao hơn cả Trương Đạt Dã chém ngang cổ cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận