One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 153: Thương tổn không cao nhưng tính vũ nhục cực mạnh (1)

Chương 153: Thương tổn không cao nhưng tính vũ nhục cực mạnh (1)
Mấy tên này chắc cũng là mặt hàng gà ốm như đám thuộc hạ cũ trong đoàn hải tặc của Arlong rồi, kiểu mà lực lượng đánh vỡ nghìn viên ngói là có thể coi như chiêu mạnh nhất ấy. Uy lực này có khi còn chẳng bằng chiêu bình thường nhất của Jinbe.
Gyaro đang đối chiến với Trương Đạt Dã nghe được thì hơi chột dạ, bình thường chính bọn chúng cũng ngại không dám lôi chuyện bắp thịt gấp mười ra nói. Bởi vì tuy nó là ưu thế trời sinh tại Đại Hải Trình thật đấy, nhưng không đáng để lôi ra bốc phét tí nào.
Cũng có mỗi đám người cá trong đoàn hải tặc của Arlong chỉ biết ức hiếp thôn dân biển Đông, chưa trải sự đời, thế nên mới lúc nào cũng thiền ngoài miệng.
Tom bị gạt sang một bên cắn một đầu ngón tay, cuối cùng quyết định làm một việc trong khả năng, đó là đi cứu Keimi.
Khi hai bên khai chiến, bao tải đựng Keimi đã bị đặt dưới đất. Giờ cô bé đang uốn mình bò tới như một con sâu đo cỡ bự.
Thế là Tom không coi ai ra gì đi ngang chiến trường, chạy đến cạnh cái bao tải, nhàn nhã như đi dạo tiêu cơm trong vườn hoa nhà mình vậy.
Tom cách cái túi đè đầu của Keimi, dựng thẳng tay lên bắn ra một móng vuốt, nhẹ nhàng rạch đứt dây thừng trên miệng túi. Nếu nhìn kỹ, móng vuốt của Tom còn nhoáng lên dưới ánh nắng như một con dao kim loại.
Một cái đầu nhỏ có mái tóc xanh lục ló ra khỏi miệng túi, theo túi rơi xuống lộ ra thân người đuôi cá của cô nhóc.
"Ưm ưm a..." Tay Keimi bị trói ra sau lưng, miệng cũng bị chặn, mắt to tràn đầy mong đợi nhìn Tom.
Tom giúp cô bé cởi trói, sau đó lôi bộ đồ kiếm sĩ ra.
"Ưm a..." Keimi há mồm thở dốc: "Cảm ơn Tom nhiều! Nghẹn chết tôi rồi!"
Tom thay quần áo xong lịch sự cầm mũ chào tỏ ý lịch thiệp, sau đó bắt đầu nghĩ xem nên đâm cái mông của tên nào.
Trên thực tế, với thực lực cỏn con của đám người Macro, chẳng cần Tom giúp đỡ thì chúng đã không chống đỡ nổi nữa rồi.
Nhưng đúng lúc này, một đám người đục nước béo cò chui ra.
"Kya hahahaha, sức nặng mười nghìn cân!" Miss Valentine ở giữa không trung nhắm chuẩn Thụy Manh Manh và người cá Tansui đang giao chiến mà nện xuống.
Chiêu thức của cô ta chính là điều chỉnh sức nặng cơ thể tới một kilogram, sau đó nhảy lên giữa trời, dùng ô điều chỉnh vị trí trôi nổi tạm thời, cuối cùng cụp ô lại, điều chỉnh trọng lượng cơ thể lên tới mười nghìn kilogram, ‘lấy thịt đè người’.
Tuy năng lực này không khoa học chút nào, nhưng lại vô cùng khoa học tuân theo định luật vật lý, kiểu như cô ta có một quá trình tăng tốc rơi xuống.
Từ lúc cô ta hét lên đến lúc hạ xuống đã đủ thời gian cho Thụy Manh Manh phản ứng. Dù sao cũng là chiêu thức mà Zoro có thể vừa nói chuyện phiếm với người khác vừa thoải mái tránh được.
Thụy Manh Manh cấp tốc nhảy về phía sau, thoát khỏi phạm vi có thể bị cô ta nện trúng. Chẳng qua là Tansui khá bất hạnh, bị nện trúng.
Một tiếng ‘rầm’ vang vọng đất trời, Tansui ngã sấp dưới đất, một tay vô lực vươn về phía trước như với cái gì: "Nặng... Nặng quá!"
"Kya hahahaha!" Miss Valentine đắc ý ngồi trên lưng Tansui, bắt đầu giới thiệu năng lực của mình giống với kịch bản của vô số nhân vật phản diện nhỏ trong thế giới hải tặc: "Tôi là năng lực giả trái Kilo Kilo, có thể tùy tiện thay đổi trọng lượng cơ thể trong khoảng từ một đến mười nghìn cân. Bây giờ là mười nghìn cân đây này… Hưởng thụ thoải mái đi nhé!"
Trái Kilo Kilo có chỗ gọi là ‘trái ác quỷ bồng bềnh’, trên thực tế là tại nhóm dịch hết. Bình thường lẽ ra nên dịch thành trái Kilo gì đó, bởi vì thật ra nó là cháu chắt của trái Ton Ton (tấn) do một tên đàn em của Doflamingo sở hữu, có thể tăng trọng lượng cơ thế tới mười nghìn tấn.
Tansui bị mười nghìn kg đè nặng, không đợi Miss Valentine nói cho hết lời đã trợn trắng mắt. Thụy Manh Manh cảnh giác nhìn chằm chằm kẻ địch vừa xuất hiện.
"Đừng nóng vội như thế, tiếp theo chính là các cô cậu đấy~" Miss Valentine nở nụ cười, lại nhảy lên cao.
"Tansui!" Hai người cá còn lại kêu lên sợ hãi.
Trương Đạt Dã cũng giật mình nhìn Miss Valentine, trông cô nàng khá quen.
Một giây sau, hai giọng nói đồng thời vang lên:
"Pháo cứt mũi không vang!"
"Tường sáp nến siêu cấp lớn!"
Một đống chất lỏng màu trắng từ bên cạnh dâng trào xông tới, nhanh chóng cứng lại thành vách tường rộng chừng hơn ba mươi mét, cao mười mấy mét.
Vách tường to lớn chắn Tom và Keimi ở một bên, mà những người khác ở bên còn lại, thuận tiện còn cho Miss Valentine trên không trung có điểm dừng chân.
Cùng lúc đó, một vật thể nho nhỏ hình tròn màu đen không rõ là gì bay thẳng đến sau lưng Artoria.
Artoria phát hiện nguy hiểm, đầu tiên là một kiếm đánh ngã Macro, sau đó phản xạ quay người chém mạnh một kiếm.
Quả cầu đen nhỏ không ngoài dự đoán bị chém thành hai nửa, bay sang vòng qua hai bên Artoria về phía sau. Kiếm này chuẩn xác mà hoàn hảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận