One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 432: Đây là người có bá vương cùi bắp nhất mà tôi từng thấy (2)

Chương 432: Đây là người có bá vương cùi bắp nhất mà tôi từng thấy (2)
Sư Tử Vàng nhìn bàn tay trống rỗng của Artoria: “Năng lực giả à? Kiếm vô hình?”
“Ai biết được. Có thể là một chiếc rìu chiến, cũng có thể là một trường thương. Không, hay là cung tên nhỉ…” Artoria tiến lên trước vài bước, nhảy lên thật cao, chém thẳng xuống lồng ngực Sư Tử Vàng.
“Jihahaha… ẩn giấu lưỡi kiếm để kẻ địch không thể đoán được độ dài của vũ khí. Ba cái trò vặt này vô dụng với tôi!” Sư Tử Vàng nhấc lưỡi kiếm bên chân trái lên chặn trường kiếm của Artoria, đồng thời lưỡi kiếm bên chân phải tung ra một đòn trảm kích.
Artoria không hề né tránh, chỉ hơi điều chỉnh tư thế sẵn sàng đón trảm kích này, đồng thời bổ kiếm vào đùi Sư Tử Vàng.
Keng! Keng!
Trảm kích của Sư Tử Vàng đánh trúng ngực Artoria, áo giáp bạc bị rạch ra một vết.
Trảm kích của Artoria trúng vào đùi Sư Tử Vàng, quần của Sư Tử Vàng bị chém rách.
Nhát kiếm này không làm Sư Tử Vàng bị thương nhưng lại chọc hắn tức giận:
“Vừa khai chiến đã muốn dùng chiêu thức dùng thương đổi thương à? Đúng là… chẳng lẽ cô cho rằng chỉ dựa vào trình độ này là có thể đọ sức ngang ngửa với tôi?”
Artoria mượn lực trảm kích thực hiện một cú lộn ngược và tiếp đất thuận lợi: “Không thử thì sao biết được?”
Trương Đạt Dã vội vàng hỏi: “Artoria có sao không?”
“Tôi không sao, tôi cảm thấy mình sẽ không bị thương mới làm như vậy. Xác định là người này biết Haki vũ trang rồi.” Một tia sáng ma lực lóe lên, áo giáp của Artoria khôi phục lại như ban đầu.
Trương Đạt Dã nói: “Tôi có một cách có thể kéo gã xuống, chí ít cũng có thể quấy nhiễu. Cô muốn thử không?”
Artoria hỏi: “Đạt Dã, cậu từng bảo là muốn kéo dài thời gian cơ mà?”
Trương Đạt Dã gật đầu: “Ừ, chúng ta phải đợi người có thể giữ được những hòn đảo này hoặc giải cứu các dân thường kia.”
“Vậy cứ để tôi thử trước đã, hiếm khi gặp được người cho tôi được dốc toàn lực mà không lo hậu quả. Tôi muốn thử xem bản thân có tiến bộ gì hay không.”
Hai mắt Artoria dấy lên ý chí chiến đấu. Trước kia gặp được Tóc Đỏ, Mắt Diều Hâu và trung tướng Gion thì cô đều phải đắn đo đúng độ vì nhiều mối lo ngại, giờ thì cuối cùng cũng gặp được người có thể quyết chiến một trận.
“... Coi Sư Tử Vàng thành đối thủ luyện tập á?” Trương Đạt Dã nhớ lại cảnh hai người giao đấu vừa rồi, cảm thấy cũng ổn phết.
Sư Tử Vàng là hải tặc đích thực, hắn có sự táo bạo và tự tin mà một thủ lĩnh cần phải có cũng như sự độc đoán, xảo quyệt mà một hải tặc phải có. Thậm chí hắn còn có cả khía cạnh ngốc nghếch và hài hước nữa.
Đôi khi, gặp được đối thủ mình thích, hắn sẽ liều mạng chiến đấu bằng tất cả sức lực của mình, cũng sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.
Người như vậy làm việc quá tùy hứng, rất khó đoán được hắn thực sự đang nghĩ gì trong đầu.
Thấy Artoria đã quyết định, Trương Đạt Dã chỉ đành nhắc nhở: “Vậy cô hãy cẩn thận, gã chưa chắc sẽ chiến đấu công bằng với cô. Có khi sẽ tung vài đòn đánh lén gì đó.”
“Đúng vậy tiểu thư Artoria. Nhiều hải tặc không hề ‘nhân nghĩa’ đâu, xin hãy cẩn thận.” Brook nhắc nhở, hắn vốn là hải tặc nên càng hiểu rõ hải tặc hơn.
Đặc biệt là khi nhớ tới trận chiến cuối cùng của băng hải tặc Rumbar, đối thủ tẩm độc vào toàn bộ vũ khí của mình, khiến hắn càng nhận thức sâu hơn về các hải tặc.
“Tôi biết, nhưng lần này tôi không chiến đấu một mình.” Artoria đảo mắt nhìn một vòng đồng bạn, có người rất khỏe, có người thông minh, lại có thành phần mạnh theo phương thức chiến đấu khó hiểu, còn có người mạnh ở cách tư duy và đạo cụ kỳ quái.
Không phải ai cũng am hiểu chiến đấu nhưng đều là những người đáng tin cậy.
Artoria nở một nụ cười nhẹ nhàng: “Đánh lén hay gì đó… Tôi giao phía sau lưng của tôi cho mọi người.”
Mọi người dù nam hay nữ, dù người hay không phải người, dù còn sống hay đã chết đều cảm thấy trái tim mình chợt rung động bởi nụ cười đó, không phải vì cái đẹp mà vì niềm tin mãnh liệt này.
Ngay cả Tom vốn đang trong trạng thái sợ hãi cũng ngừng run rẩy và khoác lên mình bộ trang phục kiếm sĩ, dáng vẻ nghiêm túc ấy như muốn nói: Ai dám đánh lén cô ấy, xem mèo có dám xiên mi không?
Trương Đạt Dã nhìn bóng lưng của cô, bắt đầu lục lọi cột vật phẩm. Là ai nói vua không hiểu lòng người hả? Đây chẳng phải là rất được lòng người à?
“Thảo luận chiến thuật xong chưa? Dù sao kết quả đều như nhau hết.” Sư Tử Vàng cũng không hề nhàn rỗi, hắn đã nhân thời gian vừa rồi điều động lượng lớn nước biển từ xa.
Dù ngoài miệng tỏ vẻ khinh thường nhưng sau lần va chạm ngắn ngủi hắn cũng ý thức được kiếm thuật của Artoria cũng như sự quyết đoán của cô trong việc ứng biến với chiến đấu.
Nếu chỉ dựa vào kiếm thuật cận chiến trong thời gian ngắn thì rất khó giành được chiến thắng, thế thì cứ tấn công điểm yếu của đối phương là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận