One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 177: Lại muốn đào góc tường

Chương 177: Lại muốn đào góc tường
"Đáng ghét, ông chủ nhỏ thật không khách sáo!"
"Đúng đấy, để chúng tôi nhìn xa xa cũng được mà, tuyệt đối không nghe trộm!"
Một đám đàn ông tương đối lớn gan ca thán, bọn họ còn muốn xem trung tướng Gion xinh đẹp thêm một lúc nữa.
Trương Đạt Dã không hơi đâu phản ứng bọn họ, bởi vì cậu phát hiện trung tướng Gion cao hơn cậu hẳn một cái đầu. Nói cách khác, chiều cao trung tướng Gion phải tới hai mét ấy chứ.
Bình thường ở cùng Thụy Manh Manh và Artoria thì không cảm thấy gì. Nhưng sóng vai đi với Goodman, Mắt Diều Hâu hoặc trung tướng Gion như lúc này đúng là áp lực khủng khiếp.
Trong sân bày một bàn trà nhỏ, là nơi bọn họ thường dùng để uống trà trưa.
Trương Đạt Dã và Artoria ngồi xuống rất bình thường, còn Gion chỉ có thể ngồi nghiêng sang một bên, nếu không thì đôi chân dài của cô ấy không có chỗ mà để.
"Không biết trung tướng Gion muốn hỏi chuyện gì?" Trương Đạt Dã hỏi.
Artoria bưng bình trà châm trà, hình như lúc nào cô ấy cũng có trà nóng để uống. Trương Đạt Dã nghi ngờ cô nàng này sử dụng ma lực làm kỹ năng đặc thù để nấu nước.
Trung tướng Gion đưa ra yêu cầu: "Chúng tôi muốn hỏi thăm vài vấn đề chi tiết hơn, mong cậu nói lại những chuyện đã xảy ra cho tôi lần nữa."
"Được thôi." Trương Đạt Dã nói kỹ càng nguyên nhân, hậu quả cho cô, cuối cùng kết luận: "Vốn còn ôm ý nghĩ xấu, mượn cơ hội hai người họ so tài xem có thể thuận đường giết một nhóm tội phạm hay không, đến lúc ấy đổ trách nhiệm cho Mắt Diều Hâu là được… Trên thực tế, tôi cũng làm như vậy rồi, không ngờ đến cuối phát hiện bọn họ có liên hệ với Doflamingo."
Trung tướng Gion cười khẽ ra tiếng: "Nếu làm như vậy tính là ôm ý xấu, tôi còn hy vọng có nhiều người ôm ý nghĩ xấu hơn ấy chứ."
Trương Đạt Dã lắc đầu: "Tôi vẫn hy vọng hải quân các cô tăng mạnh lực lượng giải quyết những kẻ như vậy hơn. Đừng để một ông chủ quán rượu tầm thường như tôi nhiều chuyện."
"Đây là trách nhiệm của chúng tôi, chúng tôi sẽ cố gắng bắt Doflamingo về quy án." Thân là hải quân, Gion không thể trốn tránh vấn đề này. Sau đó cô ấy nhìn sang Artoria: "Nhưng cậu không tính là ông chủ tầm thường gì đâu."
Artoria đặt ly trà xuống: "Muốn đấu một trận không?"
"Thật ngại quá, hôm nay tôi không có nhiều thời gian, cần phải về sớm." Trung tướng Gion áy náy trả lời.
"Thế thì tiếc thật." Artoria luyến tiếc.
"Sao nào? Artoria-chan có muốn gia nhập hải quân không? Để người như em nán lại trong quán rượu nhỏ này thì ấm ức quá." Gion áp một tay lên má, dùng giọng nói mềm như bông nói: "Đến lúc đó cũng gia nhập dưới quyền chị Hạc, thế là chúng ta có thể so tài thường xuyên rồi."
Trương Đạt Dã bất mãn: "Này này này, hình như đào góc tường của tôi ngay trước mặt tôi không tốt lắm đâu?"
"Đạt Dã -chan cũng có thể cùng đi (hải quân) mà ~" Gion nháy mắt, rõ ràng là lời nói đứng đắn lại bị cô nàng này làm cho có vẻ sai sai.
Cô dùng thái độ này khảo nghiệm nhân viên đấy à? Trương Đạt Dã thay đổi đề tài: "Tiếc là cô không ăn trái ác quỷ của Nữ hoàng hải tặc đấy."
Gion cười quyến rũ: "Nói cách khác, Đạt Dã -chan động lòng à? Thế thì cân nhắc kỹ việc gia nhập hải quân nhé?"
"Không đâu, yếu nhớt như tôi, chẳng may gặp phải tên hải tặc nào là chết chắc rồi. Vẫn nên an tâm giao thuế, chờ hải quân bảo vệ đi." Trương Đạt Dã còn lâu mới bị sắc đẹp mê hoặc, chuyện cậu để ý nhất bây giờ là tăng mạnh thực lực và kiếm tiền. Có thời gian rảnh rỗi thì đi thực hiện ‘chính nghĩa’ trong lòng mình, thế thôi.
"Thế thì tiếc thật đấy ~ Thế Artoria-chan thì sao?" trung tướng Gion mong đợi nhìn Artoria, đây mới là người cô ấy muốn mời chào nhất.
Artoria nghiêm túc nói: "Hiện tại tôi không muốn qua loa gia nhập phe thế lực nào cả. Tôi muốn quan sát thế giới này kỹ càng rồi mới quyết định mình muốn làm gì."
...
Trung tướng Gion tiếc nuối rời đi, nhưng bày tỏ sau này có rảnh sẽ so tài bù với Artoria. Chẳng qua Trương Đạt Dã cảm thấy mục đích của người này không thiện, chắc chắn là muốn làm thân với Artoria để tiện cho sau này lôi kéo Artoria gia nhập hải quân.
Lần này thì Trương Đạt Dã không có ý kiến gì, làm quan hệ tốt với một vị trung tướng hải quân cũng không tệ, bởi vì cậu thèm còng tay hải lâu thạch và phương pháp luyện tập Haki từ lâu rồi, còn thèm cả Geppo trong Lục Thức hải quân nữa.
Nhưng bây giờ nhắc tới những chuyện này còn quá sớm, cậu có chuyện khác cần làm.
"Artoria, tối hôm nay chúng ta làm chút chuyện đi. Nhân lúc người của Doflamingo lưu lại đây bị giết chết, chúng ta lại đi bưng mấy tiệm buôn bán nô lệ."
"Nếu hắn còn lưu những người khác lại thì sao?"
"Ờm... Thì vẫn làm, chẳng qua đừng phách lối quá thôi. Vẫn ẩn núp cẩn thận như những lần trước nhé." Trương Đạt Dã nói: "Thật ra tôi muốn dọn sạch đám buôn người ở nơi này trước khi chúng ta rời đi, thậm chí giải quyết toàn bộ vùng đất trái phép cơ. Nhưng việc này… thôi thì cứ lượng sức mà làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận