One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 241: Haki (1)

Chương 241: Haki (1)
Là dây chuyền vỏ sò do cô bé tự tay làm, mỗi người một cái.
Mọi người vui sướng nhận lấy. Tuy giá trị không thể so được với vàng, nhưng tấm lòng lại ngang nhau.
Sau khi tạm biệt lẫn nhau, Jinbe nói: "Unagi của thuyền Long Cung hôm qua bị mệt quá, chắc hôm nay khó mà hành động được. Nếu không ngại, mời các vị ngồi thuyền của băng hải tặc Mặt Trời để về, lão phu hộ tống các vị."
Tất nhiên là không ngại rồi. Nếu nói đi biển với ai có cảm giác an toàn nhất thì câu trả lời chắc chắn là Jinbe. Hắn đích thân hộ tống đúng là việc cầu mà không được. Nhưng hình như vấn đề của Unagi do họ mà ra.
Trương Đạt Dã nói: "Đương nhiên không để ý. Hoặc nên nói là như vậy quá tốt rồi. Ngoài ra cũng xin lỗi về Unagi, hôm qua chúng tôi miễn cưỡng nó quá."
Không ai trách họ vì chuyện nhỏ này. Nói cho cùng cũng là đuổi tội phạm bỏ trốn vì đảo Người Cá mà. Lại nói, Unagi chỉ cần nghỉ ngơi một lát là khỏe thôi.
Mọi người nhanh chóng xách túi lớn túi nhỏ leo lên thuyền của băng hải tặc Mặt Trời. Đồ nhiều là vì ngoại trừ mấy món quà bằng vàng ra, nữ hoàng Otohime còn chuẩn bị rất nhiều đồ ngọt của đảo Người Cá, rượu ngon của thành phố Long Cung, đồ trang sức bằng san hô xinh đẹp và đủ loại quà tặng, vật kỷ niệm nho nhỏ khác…
Trương Đạt Dã cảm thấy đằng nào đến vàng cũng nhận rồi, dùng làm quà tặng cho bạn bè trên đất liền cũng rất tốt. Đến lúc đó có thể tặng cho gia đình chú Goodman vài thứ.
Đây chính là thứ tốt đến từ đảo Người Cá tận 10.000 mét dưới đáy biển đấy. Trương Đạt Dã cảm thấy mình đã có thể tưởng tượng ra hình ảnh chú Goodman đi khoác lác với các đồng nghiệp của mình.
"Hẹn gặp lại!"
"Hẹn gặp lại!"
Mọi người vẫy tay, một con cá nhám voi kéo thuyền của băng hải tặc Mặt Trời chậm rãi rời bờ, dần dần biến mất khỏi tầm nhìn của gia đình Neptune.
Trên đường trở về thành phố Long Cung, Shirahoshi bỗng nhiên hỏi: "Phụ thân đại nhân, có thể dạy con Nhu Thuật Nhân Ngư không ạ?"
"Há?" Neptune và ba hoàng tử đều sợ ngây người, Shirahoshi luôn nhát gan, yếu ớt sao tự nhiên lại muốn học Nhu Thuật Nhân Ngư.
Nữ hoàng Otohime cũng rất kinh ngạc, sờ nhẹ đầu của Shirahoshi hỏi: "Tại sao con lại muốn học kỹ xảo chiến đấu?"
"Đúng đấy Shirahoshi, học tập kỹ xảo chiến đấu rất vất vả. Con chỉ cần mỗi ngày vui vẻ là tốt rồi. Các anh trai sẽ bảo vệ con!" Neptune rõ ràng không định để con gái mình trải qua bất cứ chiến đấu nào. Một mặt là đau lòng, mặt khác là khi chiến đấu sẽ kích thích cảm xúc. Hắn sợ Shirahoshi không khống chế được lực lượng Hải Vương của mình.
"Đúng vậy, bọn anh sẽ cố gắng trở nên mạnh mẽ, bảo vệ em!" Ba vị hoàng tử nói thêm vào.
"Bởi vì… bởi vì Đạt Dã sama nói… Nếu lần sau gặp mặt con có thể kiên cường hơn bây giờ một chút, anh ấy sẽ kể nốt chuyện bọt biển cho con nghe."
"Hở... Chuyện bọt biển gì?" Neptune không theo kịp suy nghĩ của con gái. Trên đời có người cá loại bọt biển cơ à? Có cần đi diệt bọn họ không? Mà chuyện này mắc mớ gì đến trở nên kiên cường?
"Vâng. Bởi vì cha và các anh biết dùng Nhu Thuật Nhân Ngư đều rất mạnh mẽ. Nên con cảm thấy nếu học Nhu Thuật Nhân Ngư thì chắc con cũng kiên cường hơn một tí đúng không ạ?" Shirahoshi mới 6 tuổi, suy nghĩ rất đơn giản.
"À thì... Nhưng mà..." Neptune không phản bác được. Hắn có thể hiểu cậu Đạt Dã nói lời này là để cổ vũ Shirahoshi. Nhưng cách lý giải của Shirahoshi hơi có vấn đề thì phải.
"Vậy cứ quyết định như vậy đi." Otohime bỗng nhiên nói: "Bắt đầu từ hôm nay, để Shirahoshi học tập Nhu Thuật Nhân Ngư nhé."
"Nàng nói gì vậy Otohime? Shirahoshi sao có thể..." Neptune hốt hoảng muốn phản bác, lúc này hắn chỉ là một người cha cưng chiều con gái thôi.
"Shirahoshi sớm hay muộn đều phải lớn lên. Học một chút bản lĩnh phòng thân cũng rất tốt mà." Nữ hoàng Otohime cười, quay sang nói với Shirahoshi: "Nếu đã quyết định thì dù có vất vả cũng không được từ bỏ, con nghe chưa?"
Shirahoshi vui mừng gật đầu: "Vâng ạ!"
"Vậy thì mẫu thân cũng phải cố gắng gấp bội mới được. Việc thu thập ký tên đại khái sẽ tiến hành rất thuận lợi, vậy chúng ta cũng nên cân nhắc chuyện của tương lai rồi. Chờ được cho phép di cư, đảo Người Cá cần lực lượng tự vệ."
Những ngày qua nữ hoàng Otohime trò chuyện với đám Trương Đạt Dã rất nhiều, nghe được Trương Đạt Dã nói đủ loại từ ngữ mới mẻ. Nào là 'Nước yếu không có ngoại giao', nào là 'Tụt hậu thì phải bị đánh' vân vân. Những quan niệm ấy ít nhiều sinh ra ảnh hưởng với lý niệm của cô.
Mong muốn cuối cùng của cô là giúp cư dân đảo Người Cá được sống tốt hơn, hiểu biết và chung sống hòa bình với nhân loại. Nhưng việc này rõ ràng cần thời gian rất dài, đảo Người Cá cần lực lượng đầy đủ để bảo đảm trong khoảng thời gian ấy, tộc người cá không bị tổn thương.
"Vậy từ hôm nay trở đi con sẽ tăng lượng huấn luyện lên gấp đôi!"
"Thế con tăng gấp ba!"
"Con tăng gấp bốn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận