One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 876: Hỗ trợ tập luyện mà không hợp cách thì sẽ thành học phí đấy nhé (3)

Chương 876: Hỗ trợ tập luyện mà không hợp cách thì sẽ thành học phí đấy nhé (3)
Vừa lên đã đánh mạnh thế rồi, cảm giác hơi đau đấy nhé.
Perona vốn lo lắng nhìn sang bên này, thấy Trương Đạt Dã vẫn tung tăng nhảy nhót mới bĩu môi: "Anh chủ lòng dạ hiểm độc kém quá đấy!"
Thành Long hỏi như xác nhận: "Đạt Dã, không sao thật chứ? Chỉ là so tài thì đừng cố quá."
"Không sao thật mà. Cái cơ thể bé nhỏ này của cháu rắn chắc lắm đấy." Trương Đạt Dã vỗ ngực. Toàn thân cậu trộn lẫn cả đống thể chất và sức mạnh khác nhau, tự thấy thanh máu của bản thân khá là dài, khả năng phòng ngự vượt tiêu chuẩn.
Vergo nói: "Xin lỗi, tôi không khống chế tốt sức mạnh. Tiếp theo tôi sẽ kìm lại vài phần."
"Không, không cần đâu. Ban nãy là do tôi sơ suất quá." Trương Đạt Dã nói: "Thuận tiện hỏi một câu. Cách sử dụng Haki vừa rồi là..."
"Hóa cứng phải không? So với cậu Đạt Dã chỉ đơn giản phủ Haki lên thì cách dùng này sẽ cung cấp lực công kích và phòng ngự mạnh hơn, có thể khiến nắm tay hoặc vũ khí của người sử dụng càng bền chắc không thể phá vỡ. Nhưng theo đó thì cũng tiêu hao lớn hơn một chút."
Vergo không có gì giấu giếm, đều nói sự thật. Dù sao cũng là học từ chỗ của hải quân mà, không phải kỹ năng riêng của hắn: "Rất nhiều kiếm sĩ đều thích dùng chiêu này, vậy thì dù có là vũ khí bình thường cũng có thể so tài với danh kiếm."
Trương Đạt Dã nhớ lại nội dung trong quyển sách nhỏ kia, hình như đúng là chỉ dạy nhập môn Haki chứ không dạy phương pháp thành thạo nha. Ngược lại thì cậu có nghe Zephyr nhắc tới kỹ thuật sử dụng này rồi, chỉ là khi đó không hiểu lắm.
Ánh mắt cậu nhìn Vergo trở nên nóng rực. Phải nắm chặt cơ hội dạy học một kèm một này mới được. Nếu còn không học được thì rất cần tới trung tâm hải quân một chuyến.
Đến lúc đó sẽ dùng tình báo của Vergo xem như học phí đi… hình như làm vậy không phúc hậu cho lắm, nhưng ai khiến Vergo là người của Doflamingo cơ chứ.
"Còn muốn tiếp tục không?" Vergo cảm thấy rợn tóc gáy, chỉ nghĩ mau chóng kết thúc, đuổi người này đi cho rồi.
"Tiếp chứ, tiếp chứ!" Trương Đạt Dã nói: "Giữ nguyên mức độ vừa rồi là tuyệt vời, nặng hơn cũng không sao cả. Tôi chịu đòn tốt lắm."
"Vậy xin hãy cẩn thận." Hai cánh tay Vergo đồng thời phủ lên màu đen, đánh về phía Trương Đạt Dã.
Trương Đạt Dã nghênh đón Vergo, điều động càng nhiều Haki đối kháng với đối phương, đồng thời lĩnh hội cách sử dụng Haki của Vergo, cố gắng bắt chước.
“Binh! Bốp! Rầm rập!” Trương Đạt Dã và Vergo lại giao thủ, quyền qua cước lại, cơ thể nhoang nhoáng.
"Thật là lợi hại!"
"Hai người đều rất lợi hại!"
"Cố lên! Hai bên đều đừng thua nhé!"
Lính hải quân vây xem tự giác làm nóng bầu không khí.
Lúc này Vergo đã cởi bỏ áo choàng, hai cánh tay bao trùm màu đen rất đậm, được ánh đèn bên đường chiếu đến sáng loáng như kim loại. Mỗi quyền hắn ta đánh ra đều khiến bắp thịt trên cánh tay co giãn mạnh mẽ, làm người ta chịu áp lực vô cùng.
Trương Đạt Dã không cam lòng yếu thế, quên sạch mọi kỹ xảo né tránh chú Long dạy mình, ỷ vào đầu cứng nên không tránh chiêu nào sất, hoàn toàn đầu nhập đối cứng với Vergo.
Cậu cảm thấy chú Long sẽ hiểu cho mình, dù sao thì dùng ma pháp đối phó ma pháp, dùng Haki đối phó Haki mà.
Kỹ xảo Haki của cậu không sánh bằng Vergo nhưng chất không đủ thì dùng lượng, dùng sức chịu đựng để đối kháng toàn lực. Trong lúc đối kháng trực diện, cậu còn cảm ngộ Haki của Vergo, học tập kỹ xảo của hắn ta, thuận tiện... Cũng quen với việc đột phá cơn đau đớn do đối thủ mang lại.
Lâu lắm rồi Trương Đạt Dã không ăn đòn mà vui sướng đầm đìa còn tặng kèm giá trị thế này.
Bình thường đối luyện với Artoria và Thụy Manh Manh, tuy cậu có bảo các cô ấy đánh thoải mái, bị thương cũng không sao nhưng kiểu gì thì mọi người cũng không nỡ nặng tay.
Trạng thái của Vergo bây giờ rất tốt, Trương Đạt Dã phỏng đoán người này ôm nỗi căm tức vì thiếu chủ bị chửi mà đánh nhau với cậu. Quả đấm này: đủ sức! Cái quét chân này: đủ quả quyết! Ánh mắt này: đủ sắc bén!
“Bốp! Bốp!” Trương Đạt Dã ăn một đấm vào mặt, cũng tặng cho Vergo một đấm trúng bụng.
Kết quả là Trương Đạt Dã ngửa đầu ngã bay về phía sau, ở giữa không trung làm động tác lộn mèo khẩn cấp, vững vàng đáp đất. Còn Vergo chỉ lui về phía sau hai bước đã lại đứng vững.
Lúc này, vành mắt Trương Đạt Dã tím bầm, giống hệt lúc Tom bị đòn. Bụng Vergo thì chỉ đen nhánh một mảnh, rõ ràng đã dùng Haki vũ trang cản đòn.
Trương Đạt Dã sờ hốc mắt, lần này khá là đau nhưng không ảnh hưởng quá lớn. Nắm tay đánh trúng bụng hắn ta giống như đấm vào cục sắt vậy, cảm giác này cậu cũng quen luôn rồi.
Vergo lại âm thầm kinh hãi, tự nhủ có lẽ ban đầu mình phán đoán sai lầm thực lực đối phương rồi. Tạm thời gạt tốc độ và sức mạnh kia sang một bên, có thật là người này vừa nắm giữ Haki không lâu thật không? Vừa rồi hắn đã dùng Haki vũ trang để phòng ngự mà vẫn râm ran đau đớn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận