One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 527: 1, 2, Jango! (1)

Chương 527: 1, 2, Jango! (1)
Kuro đứng phắt dậy: "Xảy ra chuyện gì?"
"Đối phương chẳng những không chạy trốn mà còn lao về phía chúng ta!"
Kuro nhìn hắn như nhìn một thằng ngu. Xông tới không tốt hơn à? Giết chúng chẳng phải xong hả? Hoảng cái gì!
Khoảng cách giữa hai con thuyền ngày càng gần, Kuro vốn không hoảng, tiếp tục để cho thủ hạ bắn pháo là được, cách càng gần bắn càng chuẩn chứ sao?
Tuy trông lá cờ kia hơi quen, nhưng Kuro không để ý lắm. Đại khái là thương hội nổi danh nào đó, cướp xong là biết thôi.
Chẳng qua rất nhanh sau đó, Kuro cảm thấy bất thường, đạn đại bác đúng là càng bắn càng chuẩn đấy, nhưng không phát nào thật sự bắn trúng mục tiêu.
Có vài viên đại bác sắp trúng đối phương thì chợt lệch đi như bị gió thổi bay, có viên thì như bị cái gì cắt làm hai nửa. Việc này khiến Kuro cảm thấy mình cận nặng hơn rồi. Hay là hoa mắt?
Cho đến khi hắn thấy một cô gái buộc tóc đuôi ngựa cầm thanh kiếm to đen nhánh chém đôi một viên đại bác thì mới cưỡng bách bản thân thừa nhận sự thật. Hình như lần này gặp phải người không tầm thường rồi…
Chúng hải tặc thấy rõ cảnh này cũng ngây người. Chúng nào đã từng gặp tình huống như vậy bao giờ? Có thể dùng kiếm chém đôi đạn đại bác á? Chém đôi xong mà mỗi nửa vẫn tự nổ phần mình à?
Jango lắp bắp hỏi: "Thuyền… thuyền trưởng! Làm sao bây giờ?"
Kuro đẩy gọng kính. Làm sao bây giờ? Tao cũng muốn biết làm thế nào bây giờ, trong kế hoạch không có ghi chú 'Đối phương không sợ đạn đại bác' vân vân!
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, nếu mình đối mặt đạn đại bác sẽ làm thế nào? Đương nhiên là tránh! Kuro khá tự tin với tốc độ và năng lực phản ứng của mình, còn hành vi nguy hiểm như dùng kiếm chém đạn đại bác thì trước nay chưa từng lọt vào phạm vi cân nhắc của hắn.
Sợ là thực lực cô gái này cao hơn hắn, đã thế đối phương còn có một nhân vật không rõ có khả năng thổi đạn đại bác lệch hướng nữa chứ…
Kuro nhìn từng viên đạn đại bác bị chém đôi hoặc thổi bay, tính toán lại chiến lực đôi bên, cuối cùng hạ lệnh: "Xoay bánh lái, rút lui, đi đường kia!"
Cái gọi là ‘đường kia’ chính là một vùng biển chi chít đá ngầm. Nếu người nào không rõ tình huống xông vào sẽ dễ bị va đá ngầm chìm thuyền. Đó là nơi Kuro tình cờ phát hiện, chuyên dùng để thoát khỏi đối thủ khó dây dưa.
"Rõ, thuyền trưởng!"
Chúng hải tặc vừa nghe đến mệnh lệnh của hắn đã lập tức thi hành, chủ yếu là bọn họ quen rồi, dù không hiểu sao thuyền trưởng lại ra lệnh như thế thì cứ làm theo là không sai được. Dù gặp phải đối thủ thế nào cũng nhất định có thể giải quyết, trước giờ đều vậy cả.
Kuro cũng cho là như vậy, trên vùng biển này, thực lực mạnh chưa chắc có thể đại biểu hết thảy, trí thông minh mới quan trọng nhất.
Nhưng mười phút sau, Kuro phát hiện không đúng. Sao tốc độ con thuyền kia nhanh thế?
Vừa rồi chạy ngược chiều nhau còn không có cảm giác, giờ cùng hướng làm Kuro lập tức phát hiện chênh lệch. Cứ thế này thì chưa tới mảnh biển kia đã bị đối phương đuổi kịp rồi!
"Khai hỏa, toàn lực khai hỏa! Đồng thời sẵn sàng giáp lá cà!" Hai tay Kuro siết chặt lan can, đốt ngón tay trắng bệch.
Không phải hắn chưa gặp tình huống nguy cấp bao giờ, chỉ là lần này bất ngờ quá. Kế hoạch hắn luôn tự hào là hoàn hảo lại liên tục xuất hiện ngoài ý muốn làm hắn bất ngờ không kịp phòng.
Kuro nhìn chằm chằm lá cờ hơi quen mắt kia, trong đầu nhoáng lên một tin tức: "Là bọn họ!"
Kuro là một trong số ít hải tặc cực kỳ để ý tình báo, dù sao muốn lên kế hoạch cũng cần tin tức nhất định. Mà báo thường nhật là nguồn tin quan trọng của hắn ta.
Dưới áp lực cực lớn, hắn rốt cuộc nhớ tới từng thấy con thuyền này trên báo, đó là một đoàn du lịch trợ giúp hải quân đánh bại Sư Tử Vàng!
Trán Kuro ứa mồ hôi, với kiến thức của hắn thì không biết Sư Tử Vàng mạnh bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định là lần này gặp người không thể chọc vào. Phiền nhất là chẳng những không chọc nổi mà còn không trốn thoát cơ.
"Thuyền trưởng?" Jango chú ý tới tình huống khác thường của Kuro, lần đầu tiên hắn thấy Kuro lộ vẻ kinh hoảng thế này.
"Jango, nghe cho kỹ đây, thuyền vừa tiếp cận phải thôi miên toàn bộ mọi người ngay lập tức!" Kuro trở lại khoang thuyền, hắn phải đi lấy vũ khí của mình.
Trán Jango cũng rịn ra một giọt mồ hôi: "Tình huống đã nghiêm trọng thế cơ à?"
...
Bên kia, Artoria nghiêm túc nắm bánh lái, kỹ năng cưỡi khai triển tối đa, Hope nhanh chóng tiếp cận Black Cat.
Từng viên đạn đại bác gào thét mà qua, Trương Đạt Dã, Thụy Manh Manh và Wendy ở bên cạnh chém đôi hoặc thổi bay đại bác có khả năng trúng thuyền.
Sharkler phán đoán tình huống dưới mặt biển, khuyên nhủ: "Artoria, chỉ là một băng hải tặc nhỏ, có cần trịnh trọng thế không?"
Artoria nghiêm túc nói: "Kẻ không cho chúng ta ăn lẩu ngon lành! Không thể tha thứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận